6. Chỉ cần cho tôi thử một miếng thôi.
Kornnaphat Sethratanapong đã được đặt vô vàn cái tên trong cuộc đời nàng. Trung học, lần đầu tiên nàng phát hiện ra sự khao khát vô độ của mình đối với tình yêu về thể xác, và điều này không có dấu hiệu thuyên giảm - nhưng mọi người lại không thích một chút nào. Họ cứ lặp đi lặp lại. Dơ bẩn, đ* điếm, tội nhân.
Tội nhân.
Đúng thế, nàng biết.
Tội của nàng là nàng không yêu. Nàng không làm tình. Nàng chỉ có tình dục - thứ thô bạo và trần trụi, tốt nhất là không có cảm xúc gì.
Tội thứ hai của nàng là phá hỏng mọi thứ. Nàng phá hỏng những hi vọng sai lầm, nàng phá vỡ sự ngây thơ, phá vỡ đi sự hoàn hảo.
Bởi đã từng có thời gian nàng có tất cả mọi thứ trong đó. Một sự ngây thơ hoàn hảo với những hi vọng hão huyền.
Lần đầu tiên nàng cảm nhận được cảm giác ngứa ran, cảm giác rộn ràng trong thời kì trưởng thành chỉ vì nàng đã thấy một cô gái với độc nhất chiếc áo ngực, nàng đã cố hết sức để gạt bỏ đi. Nhưng đêm đến và đôi bàn tay run rẩy của nàng phải tự giải tỏa, lặng lẽ rên rỉ và hét lên cái tên của cô nàng crush khi ấy cho tới khi cơn cực khoái đưa nàng tới thiên đường.
Cảm giác như nàng đang làm điều gì đó tồi tệ lắm vậy. Nàng thậm chí còn chẳng thể nhìn thẳng vào mắt mẹ mình. Nàng chẳng là gì ngoài sự hoàn hảo cho tới khi việc thủ d*m giống như bản chất thứ hai của nàng, nàng giải tỏa cho bản thân nhiều và nhiều hơn mỗi ngày bởi cảm giác ấy sẽ không biến mất. Nàng chẳng có vẻ gì là đang chiến đấu với nó cả.
Nhưng thế là chưa đủ. Nàng khao khát được cảm nhận phần da thịt ấm áp dưới đầu ngón tay, chạm vào, vuốt ve, vấy bẩn nó. Nàng khao khát có người chia sẻ niềm vui, làm việc cùng nhau cho tới khi cả hai đạt được cực khoái, và cơ thể cả hai hòa làm một. Thành thật mà nói thì nàng chẳng mất quá nhiều thời gian để tìm kiếm tình một đêm.
Và nàng đã được đưa tới thiên đường.
Vì sự hoàn hảo của nàng đã bị phá vỡ, nàng muốn phá hỏng mọi thứ gần với tình thế đó.
Mẹ nàng đã khóc và cầu xin nàng thay đổi nhưng nàng không chịu nghe lời. Sau những ngày tháng đã khiến nàng trông như một đứa con gái rẻ tiền, những đứa bắt nạt ngoài mặt thì tỏ ra kinh tởm với hành động của nàng, thế mà chúng lại làm ấm giường và nói yêu nàng - thậm chí là chỉ sau một đêm.
Kornnaphat Sethratanapong chưa bao giờ bán thân - cũng không bán tình yêu. Nàng đặt quy tắc trước các cuộc phiêu lưu. Nàng không thì thầm những điều ngọt ngào, không cố trở nên đáng yêu trước mặt người khác. Nàng chỉ muốn tình dục - thế là đủ.
Nhưng sau khoảng thời gian cùng nhà tâm lý học với vẻ ngoài ngây thơ, Ling Ling Kwong cô đã kích hoạt quy tắc của riêng mình. Nàng vẫn đang cân nhắc xem đó là ý tưởng tốt nhất hay tệ nhất - nàng vẫn muốn có một câu trả lời.
Nàng không biết điều gì khiến cô gái lớn hơn kia thu hút nàng. Lúc đầu nàng nghĩ là vẻ ngoài ngây thơ mà nàng muốn chà đạp với một đêm hoang dại, nhưng hóa ra Ling Ling Kwong lại mãnh liệt hơn cả Orm Kornnaphat. Nó chỉ khiến cô càng thêm bí ẩn, và chờ đợi Orm Kornnaphat khám phá.
Nàng đã thử một miếng rồi, nhưng nàng vẫn đói.
*
Đôi mắt Orm Kornnaphat run run mở ra sau một giấc ngủ ngon, nhưng khi nàng chuyển động nhẹ một chút thì toàn thân cảm thấy đau nhức rã rời. Đôi mắt nàng dán chặt vào trần nhà để tỉnh táo hơn. Tâm trí nàng hẵng còn đang trống rỗng vì buồn ngủ và nàng phải đợi vài giây để bình thường trở lại. Hình ảnh bắt đầu tràn về trong tâm trí nàng, tất cả đều sống động và đặc biệt sống động ở khoảnh khắc Ling Ling Kwong rên rỉ dưới thân nàng và ngược lại. Nàng nhếch mép với ý nghĩ kia và cơ thể trở nên nóng ran. Nàng kiếm tìm cô gái tình một đêm dưới đống chăn gối nhưng cuối cùng lại chẳng có ai.
Nàng nhìn vào khoảng trống bên cạnh và khịt mũi. Ling Ling Kwong đi rồi. Chỉ còn trái tim ấm áp của cô ở lại với cô nàng cô đơn và cơ hội "vui vẻ" vào buổi sáng. Nàng buông một tiếng than thở vì buồn ngủ rồi quay lưng lại khỏi sự trống rỗng ám ảnh kia. Nàng giận dỗi kéo chăn lên tai một cách trẻ con, cố để không cảm thấy quá thất vọng.
Nàng đã định đi ngủ tiếp bởi vì tại sao không, dù sao thì nàng đã đặt phòng khách sạn cho cả ngày hôm nay rồi. Khi nàng nghe thấy tiếng nước chảy từ phòng tắm, nàng đứng bật dậy. Nàng lắng nghe thật cẩn thận và hi vọng rằng đó không phải là trò đùa từ trí tưởng tượng của mình. Nhưng không.
Ling Ling Kwong đang ở đây.
Trong phòng tắm.
Tuyệt hơn nàng tưởng tượng.
Orm Kornnaphat rời giường với tốc độ ánh sáng, đá bay đống chăn và đứng thẳng dậy, chú ý tới tấm gương trước mặt nàng. Nàng nhận ra mình chỉ đang mặc một chiếc quần lót mỏng manh, chỉ thế thôi. Khí lạnh thổi vào phần da trần của nàng, làm da gà nổi lên làn da trắng sữa, và ánh sáng xuyên qua rèm cửa tạo thành một thứ ánh sáng tuyệt diệu trên cơ thể nàng - nhưng nàng không quan tâm là bao, cô người yêu một đêm hiện giờ không thấy nàng. Nàng cắn môi và véo má mình thành màu đỏ, nhanh chóng chải tóc bằng ngón tay trước khi đi tới phòng tắm.
Ngạc nhiên là cửa chỉ khép hờ.
Ling Ling Kwong đang đợi nàng.
Nàng mở cửa và liếc vào.
"Tôi vào được không?" Orm Kornnaphat hỏi nhỏ và chờ đợi một câu trả lời nhưng chẳng có gì. Dường như nàng không cần một lời hồi đáp.
Một nụ cười hiện trên môi nàng khi nàng lắng nghe tiếng róc rách từ vòi hoa sen. Hơi nước mờ mờ bao phủ nhưng nàng vẫn nhận ra cơ thể "ngon lành" của cô khi dòng nước chảy xuống. Đôi tay Ling Ling Kwong lang thang khắp cơ thể cô để rửa sạch từng inch.
Orm Kornnaphat muốn vấy bẩn làn da ngọt ngào đó lần nữa.
Nàng muốn để lại những ấn kí không thể rửa trôi.
Nàng tóc nâu liếm đôi môi gợi cảm và theo dõi người kia. Nàng chiêm ngưỡng cái cách cô làm sạch mái tóc dài, cách cô mơn trớn, vuốt ve mình bằng xà phòng và bọt. Nàng ngắm nhìn đường cong hông và cặp mông tuyệt hảo.
Chúa ơi, chỉ có những thứ đó mới làm Orm Kornnaphat "ra" bên trong quần lót thế kia.
Tay của Orm Kornnaphat di chuyển xuống dưới, đi vào bên trong chiếc quần lót mỏng manh và nàng há hốc miệng khi phát hiện ra mình đang ướt đẫm chỉ với việc nhìn cô gái lớn tuổi hơn. Đã được một thời gian kể từ khi ai đó có ảnh hưởng này tới nàng rồi. Nàng phải lột mảnh vải nhỏ ra và tắm rửa thôi. Tệ thật.
Nàng nhẹ nhàng bước vào vòi hoa sen, yêu cái cách dòng nước nóng chảy xuống cơ thể, nàng đưa tay ra ghì lấy hông Ling Ling Kwong đang lơ đãng và kéo cô lại gần cho tới khi cơ thể hai người va vào nhau. Orm Kornnaphat buông ra một tiếng ngân nga nhẹ nhàng trong khi người kia lại há hốc ngạc nhiên. Cô không quay người đi, mà nhìn thẳng vào mắt nàng, sửng sốt, mặt hơi ửng đỏ, đôi môi hé mở.
Huh, bad girl.
Ling Ling Kwong còn không cố đẩy Orm Kornnaphat ra nữa là.
"Chào buổi sáng, Ling Ling Kwong." Orm Kornnaphat rúc vào hõm cổ cô trong khi đặt một vài nụ hôn sau gáy và xích hai cơ thể trần trụi lại gần nhau. Làn da của nhà tâm lý học thật mịn màng như đang vuốt ve nàng. Ling Ling Kwong nghiêng đầu để những nụ hôn vụng về kia tiếp xúc tốt hơn, và nàng rất hài lòng. "Hi vọng chị không phiền nếu tôi tham gia cùng!"
"Orm Kornnaphat, tô-"
Tôi đói.
Bàn tay thanh tú của nàng vuốt ve khuôn mặt cô khi Orm Kornnaphat đặt nhẹ một nụ hôn tao nhã trên đôi môi đỏ mọng. Đôi mắt cô mơ màng khi dứt khỏi nụ hôn và Orm Kornnaphat vén mái tóc ẩm ướt ra khỏi gương mặt. Đẹp kinh khủng, đến nỗi cô quên cả thở. Những ngón tay nàng lướt xuống vai cô trong khi môi nàng dán chặt vào cần cổ nhợt nhạt, cắn và mút cho tới khi đỏ tấy, xanh rồi tím - để lại dấu ấn của riêng nàng.
Một thứ gì đó không thể rửa sạch như những cái chạm của nàng. Thứ khiến Ling Ling Kwong khắc ghi mỗi lần nhìn vào gương. Thứ mà luôn gợi nhắc Ling Ling Kwong rằng cô đã ngủ với một tội nhân.
Rằng họ đã phạm tội cùng nhau.
Chỉ cần cho tôi thử một miếng thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro