36H
Có lẽ sau một ngày bận rộn, không nên bắt nàng phải làm thêm việc tiêu hao thể lực. Ban đầu Quảng Linh Linh vẫn nghĩ như thế, chỉ muốn nhìn thấy bóng dáng nàng, trò chuyện, nói chuyện phiếm. Thế nhưng khi Quảng Linh Linh nhìn thấy thân thể trần truồng của Trần Mỹ Linh trong màn hình thì, ngọn lửa dục vọng không biết từ đâu lại dấy lên, trong nháy mắt đã lan tràn khắp toàn thân từ trên xuống dưới.
Muốn, muốn làm.
Muốn kết nối chặt chẽ với nàng, cảm nhận sự cứng rắn và thô to của thiếu nữ, xúc cảm mơn trớn mềm mại trơn láng, nghe nàng ở bên tai mình rên hừ hừ nghẹn ngào không rõ.
Dục vọng kích động mãnh liệt như vậy, hầu như nàng còn chưa kịp suy nghĩ, tay đã lần mò vào giữa hai chân, làm cái việc tự sướng mà nàng thành thạo.
Cho tới câu "Tự sướng cho chị xem", cũng là bật thốt ra.
Trong khoảnh khắc vừa dứt lời, Quảng Linh Linh cũng tự ngẩn người, không ngờ mình sẽ nói ra những lời đó. Trần Mỹ Linh cũng không quá kinh ngạc, chỉ là hai má hiện lên đỏ ửng không dễ phát hiện. Thỏ con xuất thân từ diễn viên AV vốn không có cái gọi là dây thần kinh xấu hổ, từng gặp qua nhiều người như vậy, các kiểu làm tình đều đã nếm thử, theo lý mà nói hình ảnh phu nhân tự sướng trong màn hình chẳng thể làm nàng mảy may xúc động mới phải.
Nhưng không biết tại sao, Trần Mỹ Linh lại hơi ngượng ngùng, có lẽ là do phu nhân cứ nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt như muốn ăn sống nuốt tươi, tràn ngập dục vọng không hề che giấu, dù Trần Mỹ Linh dày dặn kinh nghiệm cũng hơi bối rối, lặng lẽ đỏ lỗ tai.
"Dạ, vâng. . ."
Nếu như phu nhân đã muốn xem. . .
3
Trần Mỹ Linh hơi lùi về sau hai bước, quay ngang về phía màn hình, tay phải nắm chặt côn thịt giữa hai chân tuốt tới tuốt lui. Chuyện tự sướng này kỳ thực nàng không quá quen tay, dù sao số lần làm cũng không nhiều lắm, vì lẽ đó tư thái làm việc có hơi cứng nhắc.
Đâu chỉ là cứng nhắc, trong mắt Quảng Linh Linh còn có chút vụng về.
Chỉ biết cúi đầu tuốt thật mạnh, không hề có vật gì hay hình ảnh gì kích thích thị giác, thì làm sao mà sướng được.
Thỏ con ngốc nghếch.
Quảng Linh Linh thực sự không nhìn nổi nữa, chống ba ngón tay lên trán, giọng nói trầm khàn.
"Nhìn chị này."
2
Trần Mỹ Linh quay đầu nhìn sang, phút chốc đọng lại trong mắt nàng một cái tay thò ra khỏi mặt nước, năm ngón tay thon dài cầm lấy bộ ngực đầy đặn, đầu vú vừa hay bị kẹp giữa khe ngón tay, bị kìm, nhào nặn, biến thành đủ hình dạng. Hình ảnh hương diễm như vậy trong chớp mắt đã chiếm cứ toàn bộ đầu óc Trần Mỹ Linh, côn thịt giữa hai chân cũng căng lớn hơn một vòng, đã sắp lớn bằng cổ tay.
(Thôi, đừng nhìn sang cổ tay nữa lo đọc tiếp đi 🌚🌚🌚)
8
Nàng dại ra nuốt nuốt nước miếng, mặt đỏ tới mang tai, gò má nóng lên, bị mỹ nhân trần truồng trong màn hình trêu chọc nhiệt huyết sôi trào. Trần Mỹ Linh không kìm lòng được xoay qua, quy đầu hồng hào chỉa thẳng về phía phu nhân. Dưới camera độ nét cao, Quảng Linh Linh có thể nhìn thấy mã nhãn giữa đầu nấm một cách rõ ràng.
Hơn nữa do góc độ đặt máy, cây gậy thịt thô to hồng hào kia như gần ngay trước mắt.
Đưa tay, là có thể chạm tới.
Không được, còn chưa đủ, Quảng Linh Linh thở dốc đầy khiêu gợi, tiếp tục ra lệnh.
"Tới gần nữa đi."
Trần Mỹ Linh nghe lời đi tới trước, nàng chân dài thân cao, góc độ iPad ghi hình vừa vặn từ côn thịt của nàng lên trên. Đầu nấm hồng hào thô to, gân xanh vờn quanh côn thịt, eo thon mạnh mẽ, còn có cặp vú nhỏ bé và đầu vú như hai hạt tiêu, liếc mắt một cái là có thể thấy rõ mồn một.
Cảnh tượng đập vào mắt Quảng Linh Linh trông cứ như nàng đang quỳ gối trước mặt Trần Mỹ Linh, khẩu giao cho nàng.
Đỉnh côn thịt như muốn chọc vào màn hình, có ảo giác như một giây sau sẽ chọc thẳng vào mặt mình.
Quảng Linh Linh ngửa đầu thở dốc từng cơn, nàng liếm môi dưới hơi khô khốc, đầu lưỡi đỏ bừng chợt lóe qua kẽ môi như một con rắn nhỏ linh hoạt. Trần Mỹ Linh nhìn phu nhân trong màn hình không ngừng nhào nặn cặp vú của mình, gậy thịt cứng lên như sắt, thật nhớ xúc cảm khi cắm vào thân thể phu nhân, bị hành lang nóng ướt mút vào cắn nuốt.
Mà không phải như bây giờ, chỉ có thể dùng hai tay tạo thành một vòng tròn, tuốt tới tuốt lui khô khan không hề trơn mướt.
Trần Mỹ Linh rất nhớ nhung thân thể mềm mại của phu nhân, nhớ nhung cặp vú đầy đặn khổng lồ, muốn bú vú nàng, phầm phập vào người nàng, chiếm lấy nàng, lấy lòng nàng, mang đến cho nàng đê mê sung sướng.
Có lẽ nhờ vào suy nghĩ đó và cả hình ảnh trước mắt mà Trần Mỹ Linh dần cảm nhận được khoái cảm, không mãnh liệt, nhưng cũng đủ làm nàng thở dốc xen lẫn một chút run rẩy.
"Phu nhân, phu nhân ư. . ."
Nàng nhẹ giọng kêu lên, trong giọng nói có một chút ấm ức vì không thể chiếm giữ. Quảng Linh Linh có thể từ hai tiếng kêu đó nhận ra khát vọng Trần Mỹ Linh dành cho mình, thân thể nhạy cảm càng ngày càng động tình, bộ ngực bị nhào nặn vừa nóng vừa căng, đầu vú ngứa ngáy, muốn bị bé con kia dùng hàm răng cắn bú, nghiến nghiến dây dây.
Haaa ~ Phải phạt thỏ con này tới nơi tới chốn mới được.
Chỉ mới chia xa mấy ngày mà đã khiến thân thể nàng khó nhịn như vậy, chỉ muốn quay về phía màn hình dạng hai chân ra, phơi cái lỗ nhỏ nhờn ướt cho nàng xem để nàng nắc vào đó thật mạnh.
Nàng sẽ liếm màn hình ư, hay là đâm côn thịt thẳng vào màn hình?
Quảng Linh Linh bị suy nghĩ của chính mình mê hoặc, tay phải để vào giữa hai chân, hai ngón tay vừa nhanh chóng lại mạnh mẽ ấn vào âm đế, cảm thụ hạt đậu đỏ đáng yêu kia truyền ra sung sướng.
Sướng thật đấy, nhưng không đủ, còn kém rất rất xa khoái cảm như ở chốn thiên đàng mà Trần Mỹ Linh mang lại cho nàng. Quảng Linh Linh kẹp chặt hai chân, đây là cách tự an ủi nhanh lên đỉnh nhất mà nhiều năm qua nàng đã thử. Nàng nhìn thấy mã nhãn trong màn hình đang từ từ tràn ra tinh dịch màu trắng, Trần Mỹ Linh cong eo căng thẳng, mặt mày đờ đẫn, khi nhìn thấy ánh mắt nàng ấy, sợi dây kia liền 'pặc" một tiếng đứt đoạn trong đầu.
"Hớớ ớ ớ ~"
Quảng Linh Linh ngửa đầu, thân thể ưỡn về phía sau như là dây cung kéo căng, không chịu nổi run rẩy.
Cao trào, mà lại như chưa cao trào, chỉ như điểm tâm ngọt trước bữa ăn chính, vốn không đủ để người mỹ phụ đã ly dị nhiều năm cảm thấy thỏa mãn. Quảng Linh Linh lấy ngón tay ra, liếc nhìn điện thoại, dưới tầm mắt Trần Mỹ Linh, cho ngón trỏ và ngón giữa dính mùi hạ thể vào trong miệng.
"Ùmhh. . ."
Tiếng rên khẽ vang lên, không biết là do âm thanh của iPad quá tốt hay do phòng tắm quá trống trải mà tiếng rên thỏa mãn kia như loáng thoáng ngay bên tai Trần Mỹ Linh. Tim nàng nhảy lên một cái, mình chỉ là một thiếu nữ mới mười tám tuổi thôi, còn chưa sõi sự đời, một lần yêu đương cũng chưa có.
Mà đã gặp phải một mỹ nhân trưởng thành phong tình vạn chủng như vậy, nhấc tay nhấc chân đều có thể khiến người say đắm, đầu óc rối loạn u mê.
Tựa như bé thỏ con vừa vào đời đã gặp phải mụ phù thủy lợi hại trong rừng sâu, từ khoảnh khắc nàng bị nhấc lên, đã định rằng đời này nàng chỉ có thể đi theo mụ phù thủy.
"Phu nhân. . . Em, em. . ."
Hơi thở Trần Mỹ Linh bắt đầu rối loạn, hai tay tăng tốc làm việc, nàng cắn môi, có mấy phần đáng thương và kìm chế.
Vẻ đáng thương này Quảng Linh Linh rất yêu thích.
Thế nhưng không cần kìm chế.
Phải phô bày ra, không cho phép được che giấu hay né tránh, phải hoàn toàn thần phục dưới váy nàng.
"Bắn ra đi."
Người mỹ phụ liếm đầu ngón tay, môi đỏ đóng mở, ngữ điệu mê hoặc, như là mụ phù thủy hắc ám dụ dỗ thiếu nữ thuần khiết lạc lối sa đọa.
"Ngoan, bắn cho chị."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro