
1.Thầm thì
Opera rất thích cậu chủ nhỏ của mình,Iru rất ngoan,dễ thương và đáng thương,còn Iru?Opera là tấm khiên vững chắc,là con mèo trung thành nhất.Mối quan hệ hai người không chỉ đơn thuần là cậu chủ và vệ sĩ,mà là điều cấm kị không thể biết.
Mỗi tối,Opera con mèo nhỏ sẽ luôn lẻn vào phòng lớn của "boss"và không ai hay biết đến bên cạnh Iru nhỏ bé đang bận rộn xử lí tài liệu
'Iru..'
'A!Anh Opera..hôm nay em quên pha sữa cho anh rồi..Xin lỗi Opera nhiều nhé'
Thân hình Iru rời khỏi bàn làm việc chạy đến bên hắn,nhón chân lên áp sát khuôn mặt vô cảm của Opera,hắn không nói gì,khóe miệng nhếch lên ý cười rồi ôm eo cậu,cúi xuống hít mùi thơm nhàn nhạt trên mái tóc xanh của cậu.
'Cậu chủ,tôi thích ngài.'
'N-Nè..em đã bảo không được tùy tiện nói mà!'
'Vậy ạ?' - Đáy mắt Opera nổi lên nhàn nhạt sự khát vọng khó nói,đối với hắn Iruma là báu vật tinh khiết và quý giá nhất hắn đã vấy bẩn,một sự thõa mãn bất kính của vai trò tôi tớ.
Iruma đã tự mình chấp nhận sự vấy bẩn đó,từ sớm rằng cậu đã biết tình cảm cho anh trai là quá mức nhưng nhìn Opera từng ngày ở bên mình trở thành 1 phần cuộc sống cậu..Cậu có ích kỷ,ích kỷ rằng mình mãi mãi luôn bên nhau với hắn.Opera và cậu giống nhau,nghĩ rằng bản thân đã thành công vấy bẩn đối phương mà thôi.
'Oper-chan..em muốn nhiều hơn.' Iruma choàng tay qua cổ hắn thầm thì rất nhỏ,trái tim non nớt đập loạn xạ trong lòng.
Hắn đã nghe,khuôn mặt khựng lại,bàn tay vẫn vuốt ve khuôn mặt đang ửng đỏ dưới thân mình.
'Nè..Em học từ đâu đấy?'
.
.
Tui còn non tay,cả nhà iu thông cảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro