
return
Lý Nhuế Xán nhận được lời mời đến dự hôn lễ của Điền Dã, yêu cầu cậu bất luận thế nào cũng phải tới tham gia, nếu Điền Dã sẽ nghỉ chơi với Nhuế Xán, cho nên cậu đi 🤷🏻. Suốt buổi lễ cậu chỉ lo thưởng thức ẩm thức, còn lại thì mặc kệ. Vốn định rời đi ngay sau bữa tiệc, Lý nhuế Xán lại bị Điền Dã kéo đến bar. Tham gia party đều là bạn thân của Điền Dã , có mấy người là người quen của Nhuế Xán, chào hỏi một lúc rồi lui về quầy rượu trong góc.
"Đã lâu không gặp."
Giọng nói quen thuộc cắt qua ồn ào xung quanh, như sét đánh ngang tai Lý Nhuế Xán vậy. Sống lưng cậu cứng đờ, nghi ngờ là mình nghe nhầm, nhưng vẫn quay đầu lại nhìn.
"Lý Nhuế Xán, là em"
Triệu Lễ Kiệt ngồi xuống bên cạnh Lý Nhuế Xán, cười híp mắt nhìn chăm chú Lý Nhuế Xán, cũng không thúc giục, chỉ nhìn chằm chằm cậu, chờ cậu chậm rãi xoay đầu lại, xác nhận tất cả đều không phải ảo giác.
Lý Nhuế Xán thậm chí có thể nghe thấy tiếng "rắc rắc" khi cổ mình vặn vẹo, tiếng tim đập như trống đánh khiến cậu toát mồ hôi
"Sao anh lại ở đây? Nơi này đêm nay không phải được Điền ca bao trọn sao?"
Khóe miệng Triệu Lễ Kiệt nhếch lên, cúi đầu nhìn ly rượu lắc lư trong tay.
"Quên mất, lúc trước còn chưa kịp nói với anh...... Điền Dã là anh họ em."
Lý Nhuế Xán chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm, nếu sớm biết, cho dù là thật sự bị Điền Dã đánh chết, cậu cũng sẽ không đến chỗ này, đã vậy còn gặp lại "Bạn trai cũ bị mình không nói một tiếng liền cắt đứt liên lạc" này . Cậu nghĩ mình cũng không thể rụt rè, hơn nữa đã qua lâu như vậy... Triệu Lễ Kiệt hẳn là đã quên rồi, đúng không?
"Đã lâu không gặp Triệu Lễ Kiệt, không ngờ lại gặp cậu ở đây"
Đúng vậy, Lý Nhuế Xán không nghĩ tới, còn có thể gặp lại hắn
Triệu Lễ Kiệt cười cong mắt, đẩy chén rượu trong tay tới bên tay Lý Nhuế Xán.
"Mời anh một ly, được không"
Lý Nhuế Xán định từ chối, nhưng lời từ chối chưa kịp nói ra Triệu Lễ Kiệt đã tiếp lời
"Đến quán bar không uống rượu thì có ý nghĩa gì, uống một ly đi, chắc chắn anh sẽ thích mùi này."
Triệu Lễ Kiệt lại làm nũng, đây là việc mà Lý Nhuế Xán không chịu nổi nhất trong lúc ở chung trước kia, đúng là không thể từ chối, trong chớp mắt chén rượu đã ở trong tay mình, đâm lao phải theo lao.
Khẽ cắn môi uống hết cocktail trong ly. Không giống rượu cồn nóng bỏng trong tưởng tượng, ngược lại là mùi hoa quả ngọt ngào lướt qua khoang miệng. Uống rất ngon, Lý Nhuế Xán không thể không thừa nhận mình rất thích mùi vị này, hơi giống trà trái cây mà không phải rượu.
"Cảm giác thế nào?"
Triệu Lễ Kiệt vẫn treo nụ cười trên môi mà hỏi
"không tệ"
Lý Nhuế Xán đẩy lại chén rượu đã cạn về bên Triệu Lễ Kiệt, cảm giác các mạch máu tất cả đều hướng trên đầu mình - rượu này khá mạnh, đầu lưỡi cảm giác hơi sưng.
"Em không hỏi rượu, em hỏi anh."
"?, ý cậu là gì?"
"Anh có cảm thấy, mặt rất nóng, đầu rất nặng, chân rất nhẹ, choáng váng giống như sắp bay lên, lại giống như sắp ngã xuống?"
Lý Nhuế Xán nói không ra lời, thanh âm xung quanh đều giống như là biến thành từng vòng từng vòng văn tự vờn quanh bên tai cậu, rất nháo loạn. Hắn miêu tả không sai một chữ về trạng thái của cậu hiện giờ. Thằng oắt này cho gì vào rượu vậy- đây là điều cuối cùng mà cậu có thể nghĩ đến trước khi ngất đi.
Chầm chậm mở mắt ra, Lý Nhuế Xán đối diện với ánh mắt sau chiếc kính của Triệu Lễ Kiệt, phát hiện điều không đúng - tay của cậu bị trói lại, hơn nữa còn bị treo ở đỉnh đầu, ngón chân cử động hơi khó khăn. Giãy dụa mấy cái không thấy buông lỏng, cần cổ trắng nõn bị vuốt ve, Triệu Lễ Kiệt chậm rãi thong thả đến phía sau và thì thầm vào tai cậu. Tai Lý Nhuế Xán đỏ lên theo từng hơi ấm nóng từ lời nói của Triệu Lễ Kiệt
"Tỉnh rất nhanh nha "
"Mày đang làm cái gì vậy?"
"Hả?"
"Đừng giả ngu. Là tôi ngu thật hay là cậu giả ngu, ý của tôi không phải rất rõ ràng sao?"
"Không hiểu."
Nghe được Lý Nhuế Xán nói như vậy, Triệu Lễ Kiệt cười ôm lấy eo nhỏ của Lý Nhuế Xán, để anh ngồi trên đùi mình, thấy Lý Nhuế Xán bởi vì bên hông bị ma sát mà mẫn cảm ngẩng đầu, ý cười của Triệu Lễ Kiệt càng rõ
"Anh vẫn mạnh miệng như vậy."
Cáo nhỏ vẫn đanh đá như vậy.
Triệu Lễ Kiệt vừa nói vừa đặt một tay đặt ở trước ngực Lý Nhuế Xán, cách áo sơ mi vuốt ve hạt đậu nhỏ của Lý Nhuế Xán, tay kia đặt ở môi dưới hắn, dùng sức vuốt ve.
"Không sao, chúng ta còn rất nhiều thời gian..."
Triệu Lễ Kiệt dừng lại vài giây, ngón tay dài nhỏ như rắn tiến vào môi Lý Nhuế Xán, khẽ vuốt hàm răng bóng loáng, hàm răng dây thép lúc trước đã không thấy rồi, Xán Xán tháo niềng rồi. Hắn cậy hàm răng Lý Nhuế Xán ra, đè chặt đầu lưỡi Lý Nhuế Xán, tiếp tục lời còn chưa nói xong:
"Đủ để mở miệng."
Triệu Lễ Kiệt nói xong liền rút ngón tay ra đổi thành miệng của mình, thừa dịp Lý Nhuế Xán còn chưa kịp phản ứng, đầu lưỡi của hắn đã xông vào khoang miệng của cậu, tùy ý làm loạn trong đó. Lúc Lý Nhuế Xán bị hôn đến đầu óc choáng váng, Triệu Lễ Kiệt đã cởi trói cho cậu, để tay cậu ra sau lưng và tiếp tục buộc chặt, sau đó mang theo cậu thất tha thất thiểu đi vào phòng tắm.
Cởi dây lưng cởi quần tây, Triệu Lễ Kiệt xấu xa không tiếp tục cởi áo sơ mi và quần lót của Lý Triết Xán. Hắn hài lòng nhìn bàn tay to của mình trong gương từ mép quần lót của Lý Tầm Xán đi vào, nắm giữ cặp đào đầy đặn. Theo nhu động phập phồng, vải vóc trong suốt cũng hiện ra hình dạng xương ngón tay của hắn, có vẻ mập mờ mà khiêu dâm.
Cáo nhỏ hơi bất mãn với sự khiêu khích chậm chạp của hắn, Lý Nhuế Xán cắn một vào xương quai xanh Triệu Lễ Kiệt.
"Đau em ...... Đừng nóng vội a."
Tuy miệng nói vậy , hắn vẫn không dừng động tác cởi quần lót của Lý Nhuế Xán, từ trên bàn bên cạnh cầm lấy một lọ gel bôi trơn còn chưa xé bao bì mở ra ngay tại chỗ. Gel mát lạnh trong suốt chen chúc trên ngón tay, đẩy một ngón tay vào hậu huyệt, chậm rãi tiến hành khuếch trương. Tay phải của Triệu Lễ Kiệt không ngừng khám phá trong cơ thể Lý Nhuế Xán, tay trái từ vạt áo sơ mi của Lý Nhuế Xán trượt vào, tìm được thịt sữa khéo léo mềm mại trước ngực xoa bóp, dùng đầu ngón tay khiêu khích hạt đậu đã trở nên cứng rắn.
Khi ngón tay trong cơ thể tăng lên đến ba ngón, Lý Nhuế Xán không chịu nổi, Triệu Lễ Kiệt hình như là cố ý tránh đi điểm mẫn cảm của cậu mà khuếch trương, cảm giác sướng ở đầu ngực cũng chỉ như là chuồn chuồn lướt nước. Khoái cảm không lên không xuống thiêu đốt khiến cậu khó chịu, thế nhưng cậu vẫn cứng đầu không muốn mở miệng "Cầu xin tha thứ". Cho nên Xán Xán nghiêng đầu thè lưỡi, từ cổ Triệu Lễ Kiệt liếm đến bên tai, để lại một dấu vết ướt át.
Đối với lần thúc giục này, Triệu Lễ Kiệt không đấu lại, bế Lý Nhuế Xán tới dưới vòi sen. Rút ngón tay ra sau đó từ trên giá cầm cái gì đó, sau đó hạ thấp người chui vào trong áo sơ mi của đối phương, dùng răng môi của mình tiếp tục chơi đùa nhũ hoa Lý Triết Xán.
Ngực Lý Nhuế Xán bị Triệu Lễ Kiệt chơi đến ngứa ngáy, hết phải rồi lại trái, sau khi dính nước liển biến thành bộ dáng nửa trong suốt, hiện ra đầu nhũ đỏ sẫm. Cậu nghĩ Triệu Lễ Kiệt hẳn là đã cắn nát nhũ hoa của cậu, thật sự rất đau, thô lỗ như trẻ con bú sữa, nhưng cũng có chút thoải mái, kích thích chúng cứng hơn một chút
Có thứ gì đó đột nhiên xông vào hậu huyệt của Lý Nhuế Xán, đại khái một ngón tay dài nhưng hình bầu dục, rất cứng, rất nóng. Cậu còn chưa kịp phản ứng, Triệu Lễ Kiệt dùng lực đẩy nó vào trong một chút, cũng không ngừng mút trên miệng. Cái quả trứng kia vừa vặn đâm vào tuyến tiền liệt của Lý Nhuế Xán, ngay sau đó cậu hoang mang, khoái cảm đột nhiên khiến Lý Nhuế Xán kìm lòng không nổi đưa tay về phía sau, kết quả đụng phải chốt mở vòi sen. Cậu hoảng sợ theo bản năng ôm lấy người trước mặt, Triệu Lễ Kiệt kéo cánh tay hắn ra thuận thế cùng hắn mười ngón tay đan vào nhau, lại từ trong áo sơ mi của hắn chui ra, ngẩng đầu nhìn Lý Triết Xán một cái, cách quần áo lưu lại một nụ hôn ở ngực Lý Nhuế Xán:
"Đừng sợ."
Hơi nước trong phòng tắm quá dày, Lý Nhuế Xán nghĩ, nếu không vì sao mắt Triệu Lễ Kiệt lại ướt sũng như vậy, khiến cậu mềm lòng.
Nước được điều chỉnh đến nhiệt độ thích hợp, hai người ôm nhau hôn môi trong hơi nước mờ mịt.
Bầu không khí này rất lãng mạn, giống như người yêu trong mưa, hẳn là còn có nhạc nền vang lên - nếu như cậu không trần như nhộng. Triệu Lễ Kiệt đã giúp Lý Nhuế Xán cởi áo sơ mi, cũng cởi quần áo ướt đẫm của mình, cảm giác da Lý Nhuế Xán ở trong nước ấm trở nên càng trơn, Triệu Lễ Kiệt càng không buông tay, mỗi một tấc da thịt đều sờ soạng một lần. Xán Xán lại không có cách nào xem nhẹ thứ đang trong ở cơ thể mình, tiếng thở dốc càng ngày càng dày, phía trước tính khí cũng tràn ra từng chút chất lỏng. Triệu Lễ Kiệt nắm chặt lỗ nhỏ, kéo súng của mình ma sát với Lý Nhuế Xán, động tác quá nguy hiểm, cuối cùng phải cướp cò.
Từ phòng tắm đi ra đã không biết qua bao lâu, Lý Nhuế Xán chỉ cảm thấy hồn mình bay mất nửa phần, trong hậu huyệt đều được rót đầy nên tê dại. Cũng may Triệu Lễ Kiệt đã lấy nó đi, không cần bị cái loại ngứa ngáy dày đặc này tra tấn nữa.
Triệu Lễ Kiệt cầm máy sấy tóc và áo T - shirt tới, bảo cáo nhỏ mặc vào sau đó ngồi dậy sấy khô tóc cho anh. Nhuế Xán trực tiếp đưa lưng về phía Triệu Lễ Kiệt ngồi ở mép giường, hưởng thụ dịch vụ sấy tóc của hắn. Sấy xong Xán Xán ngáp một cái rồi nằm xuống giường, Triệu Lễ Kiệt thì đứng ở bên cạnh sấy tóc của mình. Tiếng máy móc đều đều cũng trở thành một loại tạp âm trắng, thúc giục Lý Nhuế Xán tiến vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh, lúc thanh âm kia dừng lại Lý Nhuế Xán cũng lười biếng không chuẩn bị mở mắt, chỉ nghe tiếng Triệu Lễ Kiệt lê dép lê đi tới trong phòng. Tiếng bước chân cuối cùng vẫn dừng ở bên giường, Triệu Lễ Kiệt cúi người cầm tay Lý Triết Xán - sau đó lại trói cậu lại.
Con sâu ngủ lại bị tên bắt cóc dọa sợ, la hét định bỏ chạy
"Em lại muốn làm nữa?
"Ừm."
...?
"muốn chơi hỏng anh"
"......"
Lý Nhuế Xán trừng mắt không nói gì, sau đó Triệu Lễ Kiệt cũng bịt kín mắt hắn.
"......"
"Đêm còn dài lắm... sao lại kết thúc như vậy?"
Triệu Lễ Kiệt nói dứt lời lại đưa tay đến hạ thân Lý Nhuế Xán, ở trong phòng tắm huyệt đạo được khuếch trương vẫn mềm mại như cũ, không có gì chống cự tiếp nhận ngón tay quen thuộc.
"Thật tuyệt, vẫn là rất ướt, còn rất mềm, lúc nào miệng trên anh mới có thể 'mềm' đây?"
Lý Nhuế Xán mới không trả lời. Sau khi bị hắn che mắt, thân thể cậu trở nên mẫn cảm hơn, các đốt ngón tay của Triệu Lễ Kiệt hắn đều có thể cảm nhận rất nhanh nội bích, từng tấc từng tấc xâm nhập vào trong ruột của cậu, sau đó là ngón tay thứ hai, thứ ba. Triệu Lễ Kiệt dường như muốn sờ từng chỗ trên vách ruột của hắn, cuối cùng vẫn nhắm vào điểm mẫn cảm, ấn thẳng lên. Bụng dưới của Lý Nhuế Xán giống như bị điện giật, vô thức phình lên rồi lại xẹp xuống, ruột cũng co rút lại vài lần, kẹp chặt ngón tay Triệu Lễ Kiệt. Triệu Lễ Kiệt dùng ngón tay bắt chước dương vật, lấy tần suất cố định làm vận động piston, mỗi một lần đều dùng sức đứng vững điểm G của Lý Nhuế Xán. Điểm này giống như là miệng bơm hơi nào đó, mỗi một lần bị đụng vào đều sẽ đưa vào bụng Lý Triết Xán một dòng nước ấm, thẳng đến loại cảm giác này càng ngày càng đầy, Lý Nhuế Xán cũng nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ sung sướng.
Nhưng Triệu Lễ Kiệt không cho cáo nhỏ cơ hội đạt khoái cảm nhanh như thế. Hắn thấy trạng thái của Lý Nhuế Xán kém đi không nhiều lắm liền dừng động tác, từ trong tủ đầu giường lại lấy ra hai quả trứng rung cỡ nhỏ, dùng băng dính y tế dán chúng vào đầu nhũ của Lý Nhuế Xán. Sau đó lại lấy ra một cây gậy mát xa có chút dữ tợn, trên thân trụ màu đen có rất nhiều hạt, sau khi bôi đầy chất bôi trơn cho nó thì đâm vào huyệt của Lý Triết Xán.
" Thả lỏng một chút". "Triệu Lễ Kiệt vuốt ve đùi Lý Triết Xán.
Lý Nhuế Xán lựa chọn nghe lời, vì thế món đồ chơi kia từng chút từng chút bị ruột ấm áp bao bọc lấy, mụn nhọt thô ráp bên trên khiến mỗi một nếp nhăn đều phảichống đỡ, lúc đi vào chỗ đau nhất Lý Nhuế Xán chỉ cảm thấy tay chân đều mỏi nhừ không dùng được sức, thật sự trở thành một con cá mặc cho người ta xâu xé.
Người muốn giết cá lúc này lại nói:
"Anh ở nhà chờ em, em phải đi tiễn đám người say rượu một chút."
"Ch... chờ e...em?!"
"ừ" Triệu Lễ Kiệt cười đểu
Triệu Lễ Kiệt mở chốt mở đồ chơi tình thú, điều chỉnh tất cả thành hình thức rung động ngẫu nhiên, sau đó nói:
"Là như vậy". Nụ cười xấu xa vẫn treo trên môi hắn
Lý Nhuế Xán đã không còn sức lực suy nghĩ Triệu Lễ Kiệt nói cái gì, lại một lần nữa lâm vào trong làn sóng tình dục.
Triệu Lễ Kiệt về đến nhà đã là chuyện mấy chục phút sau, hắn ngâm nga tiểu khúc mở cửa phòng, chợt nghe thấy tiếng rên rỉ dễ nghe nhất trên đời này đối với hắn - - tiếng rên rỉ của cáo nhỏ nhà hắn. Có lẽ là khoái cảm quá mức tích tụ lại làm Lý Nhuế Xán trở nên phóng đãng, hắn không hề đè nén thanh âm của mình.
"Kiệt Kiệt...... A...... ahhhhh ô aaa...... Chịu không nổi..........."
Tiếng rên rỉ đứt quãng, là từ trong miệng Lý Nhuế Xán phát ra, Triệu Lễ Kiệt rất hài lòng. Hắn đứng ở cuối giường quan sát bộ dáng hiện tại của Tiểu Xán một hồi: Bị bịt mắt trói tay, áo T - shirt đã cuốn đến ngực, trước ngực dán hai quả trứng nhảy còn đang không ngừng ong ong chấn động, nửa người dưới trần trụi, trên bụng có một ít chất lỏng nửa thấu, chân thịt trắng nõn bởi vì khoái cảm một hồi kẹp chặt ma sát một hồi mở ra duỗi chân, có thể thấy trong mông hắn còn có một cây gậy mát xa chạy bằng điện màu đen, tần suất lúc nhanh lúc chậm.
Triệu Lễ Kiệt dùng đầu gối ngăn chân Lý Nhuế Xán, hai tay chống ở bên cạnh hắn, từ trên cao nhìn xuống chăm chú nhìn khuôn mặt ửng hồng của Lý Nhuế Xán.
Chân Lý Nhuế Xán căn bản không ngừng co giật, hoàn toàn là bộ dáng bị khoái cảm ăn mòn. Triệu Lễ Kiệt bắt lấy gốc gậy mát xa nhanh chóng rút cắm lên, dịch bôi trơn ruột trộn lẫn bắn tung tóe khắp nơi, khiến ga giường rối tinh rối mù, Lý Nhuế Xán khóc kêu tên Triệu Lễ Kiệt, đạt tới cao trào, tinh dịch phun lên người cậu và Triệu Lễ Kiệt, đến khi hắn tắt nguồn điện đồ chơi và rút ra khỏi cơ thể cậu, Lý Nhuế Xán mới chính thức được giải thoát
"Lý Nhuế Xán." Triệu Lễ Kiệt gọi tên cậu
"cái gì." Thanh âm khàn khàn còn vương chút mùi tình dục
"Sao lại đi lâu như vậy."
Kỳ thật Lý Nhuế Xán tựa như một con rùa nhỏ, cậu có thểcùng mọi người vui cười, tức giận, đùa giỡn, nhưng cậu chưa bao giờ mời người khác tiến vào lãnh địa tư nhân trong mai rùa của mình. Cậu chưa bao giờ trải nghiệm điều đó và cũng chưa bao giờ nghĩ về nó, nên một ngày cậu nhìn một người, đột nhiên nảy sinh cảm giác muốn hỏi hắn "Kiệt Kiệt, em có muốn đến mai rùa của anh không?", cậu sợ hãi. Chính mình như vậy làm cho cậu cảm giác xa lạ, xa lạ xúc động, xa lạ tình cảm, giống như cũng sẽ đem cậu dẫn dắt tới xa lạ tương lai. Tóm lại cậu sợ sẽ làm Lễ Kiệt đau khổ. Vì thế Lý Nhuế Xán lựa chọn lùi bước, cậu một câu tạm biệt cũng không nói liền chạy trốn khỏi nơi này, nhưng cơ duyên bọn họ lần nữa gặp nhau. Cáo nhỏ biết hôm nay Triệu Lễ Kiệt nhất định sẽ hỏi cậu vấn đề, nhưng Xán Xán không nghĩ tới Triệu Lễ Kiệt không hỏi vì sao, chỉ hỏi có chuyện gì xảy ra với cậu , thật giống như Triệu Lễ Kiệt vẫn luôn ở đó chờ cậu, thực tế thì đúng là như vậy.
"Triệu Lễ Kiệt"
"Em đây?"
"Anh về rồi."
"Được."
Tình yêu thẳng thắn thúc đẩy ham muốn tình dục. Mặc dù bọn họ đều không nói yêu, nhưng không biết là ai hôn đối phương trước, tiến hành một phen đại khai đại hợp, nhẹ nhàng vui vẻ, thuộc về tình yêu giữa hai người.
"Về rồi thì đừng đi nữa"
"Ừ, không đi nữa"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro