blindfold
Triệu Lễ Kiệt ném kính mắt của Lee Yechan lên bàn, ấn mặt anh xuống giường, cúi người đè lên anh.
"Anh, tại sao lại đemchuyện em nói 'Chuyện kích thích' là muốn dẫn anh đi cho người khác làm ?"
Vừa nói hắn vừa đưa tay khiêu khích Lee Yechan, một tay vuốt ve trước ngực, một tay vươn vào trong quần tìm tính khí của đối phương. Miệng hắn dán vào cổ Lee Yechan, cũng không chuẩn bị cho Lee Yechan cơ hội trả lời:
"Hay là nói thật ra là chính anh muốn bị người khác thao? tại sao, em chịch anh không sướng sao, không thoải mái sao, không hài lòng sao?"
Lee Yechan không có cơ hội xen vào, anh cũng không biết nên trả lời như thế nào, anh không phải người biết nói dối, càng không thể nói "Anh cho rằng em muốn, nên đã tự mình chuẩn bị tâm lí". Chỉ có thể cúi đầu ngậm miệng không lên tiếng coi như không nghe thấy, nhưng lỗ tai đỏ bừng lộ ra, bị Triệu Lễ Kiệt dùng sức gặm cắn như phát tiết.
"Hay là anh thích Tarzan hơn và muốn bị anh ta đụ, vậy anh có bao giờ tưởng tượng anh ta chơi anh như thế này chưa?"
Tay phải Triệu Lễ Kiệt bao lấy dương vật của Lee Yechan, tay trái xoa bóp ngực, đem ngực hơi phập phồng của anh tụ cùng một chỗ, đồng thời dùng ngón cái cùng ngón trỏ chơi nhũ tiêm. Bởi vì tư thế nằm sấp, Lee Yechan cảm thấy tay Triệu Lễ Kiệt tạo ra cảm giác áp bức lớn hơn bình thường, cảm giác khó chịu mà tính khí và ngực cảm nhận được cũng mãnh liệt hơn bình thường.
"Anh không có......"
"Thật sao? Vậy còn nghĩ như thế nữa không?"
Triệu Lễ Kiệt kéo quần Lee Yechan ném xuống đất, không biết từ nơi nào lấy ra một lọ gel bôi trơn, bàn tay to dùng sức liền bóp ra non nửa lọ, bôi vào giữa mông Lee Yechan. Cảm giác mát mẻ bất thình lình làm cho Lee Yechan giật mình, mông không khống chế được bắn lên, lại bị Triệu Lễ Kiệt ấn trở lại giường. Hai tay Triệu Lễ Kiệt nắm giữ cánh mông Lee Yechan, đùa bỡn giống như nhào bột, dùng dịch bôi trơn bôi lên chóp mông tỏa sáng, nhìn mông trắng nõn bởi vì mình mà nổi lên màu đỏ mập mờ, trong lòng hắn dâng lên một trận thỏa mãn. Vươn ngón trỏ ra thăm dò con đường mòn trong cơ thể cáo nhỏ, Triệu Lễ Kiệt phát hiện bên trong đã ấm áp ẩm ướt như rừng mưa nhiệt đới, dứt khoát lại thêm vào hai ngón tay, khuếch trương ra vào trong lỗ nhỏ, gợi lên tiếng rên rỉ kéo dài của Yechanie.
"Anh đã làm sạch và tự mở rộng rồi sao ?"
Giọng Triệu Lễ Kiệt hơi ghen tuông, hơi tức giận, trên tay không chút lưu tình nhanh chóng đẩy vào.
Lee Yechan bây giờ là một bộ dáng bị tình dục xâm chiếm, nhắm mắt lại há miệng, ngoại trừ rên rỉ ư ư a ra không nói lời nào. Triệu Lễ Kiệt cố ý thả chậm động tác trên tay, một tay chống ở bên cạnh Lee Yechan, nhìn hắn mơ hồ mở mắt liếm liếm môi, mở miệng hỏi:
"Anh có muốn Tarzan chơi anh như thế này không, bằng tay hay bằng dương vật của anh ta, bằng miệng của anh và làm như em?"
Lúc nói đến "giống như em" Triệu Lễ Kiệt cố ý dùng ngón tay lau qua tuyến tiền liệt của Lee Yechan sau đó bất ngờ đẩy vào sâu hơn, khiến anh phản ứng mãnh liệt
"A...... Lại nữa......"
"Anh đang nói chuyện với ai?"
"Với em......"
"Em là ai ?"
"......"
Lee Yechan cũng giận dỗi không nói lời nào, hắn cảm thấy ủy khuất lại mất mặt, rõ ràng là Triệu Lễ Kiệt nói trước làm cho tất cả mọi người nghĩ sai, nhưng cuối cùng thật sự nghĩ sai chỉ có chính hắn! Bây giờ còn bị Triệu Lễ Kiệt khi dễ như vậy, anh có chút không muốn phối hợp.
Triệu Lễ Kiệt thấy anh không trả lời, hiểu được anh hiện tại có thể có chút thẹn quá hóa giận. Thật đáng yêu, vì thế cánh tay hắn cũng buông lỏng, trực tiếp dán vào người anh, bắt đầu giả bộ ủy khuất.
"Đa Đa, là em không đủ tốt sao, cho nên anh muốn làm cùng người khác?"
Đây là Triệu Lễ Kiệt ủy khuất.
"Anh thích Tarzan , nhưng mối quan hệ của anh ấy với Viper thật sự rất ổn...... ."
Đây là Triệu Lễ Kiệt ghen tị.
"Em không nỡ để bọn họ nhìn thấy bộ dáng này của anh, vừa mềm vừa trắng vừa xinh đẹp...... Là của em."
Đây là Triệu Lễ Kiệt được voi đòi tiên, vừa nói vừa xoa bóp bả vai, cánh tay, thắt lưng của Lee Yechan, lại khiêu khích dục vọng của Lee Yechan, nhỏ giọng thở hổn hển, lộ ra hơi thở ngọt ngào.
Lee Yechan được phục vụ thoải mái, vốn cũng chỉ có một chút xấu hổ cũng bị các loại lời nói của Triệu Lễ Kiệt chọc cho không thấy bóng dáng tăm hơi, tâm tình sung sướng trở mình đối mặt với Triệu Lễ Kiệt. Cánh tay trắng nõn như ngó sen chồng lên sau đầu đối phương, trong ánh mắt hẹp dài chứa đầy sóng thu, ngẩng đầu chủ động đưa lên hai nụ hôn :
"Chỉ cần em, chỉ cần Triệu Lễ Kiệt. Em sờ anh nữa đi"
Nói xong kéo tay Triệu Lễ Kiệt đến hạ bộ của mình, một bên tiếp tục cùng Triệu Lễ Kiệt dây dưa môi lưỡi, một bên còn dùng chân cạ lên quái vật trong đũng quần Triệu Lễ Kiệt, bàn chân cảm nhận được côn thịt cứng nóng, Lee Yechan cảm thấy rất hài lòng.
Triệu Lễ Kiệt một mặt an ủi dâm côn của Lee Yechan, một mặt dùng sức hôn anh, quấy rối khuôn miệng anh, môi sưng lên một vòng, màu sắc cũng trở nên đỏ tươi, hôn đến mức Lee Yechan mất hết dưỡng khí
Đột nhiên, Triệu Lễ Kiệt từ chỗ nào lấy ra hai mảnh vải mềm mại, tốc độ cực nhanh che mắt Lee Yechan lại, buộc sau gáy anh. Lee Yechan bị bịt mắt bất ngờ không kịp đề phòng, làm anh có chút cảnh tỉnh, giơ tay chuẩn bị tháo miếng vải kia xuống.
"Làm gì vậy?"
Triệu Lễ Kiệt đè tay Lee Yechan xuống, dùng sức lật mặt anh đặt ở trên giường, đem tay anh cũng cột ở phía sau.
"Triệu Lễ Kiệt ...em làm gì...... !"
Huyệt mật giữa mông Lee Yechan lại bị xâm nhập, nơi đó còn lưu lại chất nhờn dính dính, nó giúp Triệu Lễ Kiệt đi vào dễ hơn. Mục tiêu lần này của Triệu Lễ Kiệt rất đơn giản, hướng thẳng về phía điểm mẫn cảm của Lee Yechan, mỗi một lần rút ra đều dùng sức nghiền qua chỗ đó, thỉnh thoảng trực tiếp dùng đầu ngón tay ấn vào điểm đó. Khoái cảm của Lee Yechan nhanh chóng tíchtụ, cũng sắp đạt tới cao trào, cả người đều run rẩy chuẩn bị nghênh đón kích thích lớn nhất. Triệu Lễ Kiệt dừng lại.
Lee Yechan quay mặt về phía sau, phát ra âm mũi nghi vấn, thanh âm mang theo chút uỷ khuất. Cảm giác Triệu Lễ Kiệt chậm rãi tới gần, sau đó cắn một cái mặt anh, lại dùng đầu lưỡi liếm liếm dấu răng mình lưu lại, nói tiếp:
"Lee Yechan, em rất giận"
Ánh mắt của anh bị bịt kín cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng anh có thể cảm giác được Triệu Lễ Kiệt đã đứng dậy, sau đó chóp mông của anh liền truyền đến một trận đau đớn tê dại, giống như dòng điện truyền qua toàn thân hắn. Khoái cảm tích lũy của Lee Yechan lại bị nâng lên một tầng, bụng dưới không thể khống chế co rút lại, theo bản năng dùng dương cụ ma sát ga giường, đáng tiếc giống như gãi không đúng chỗ ngứa, chỉ có thể giảm bớt một chút ngứa ngáy.
"Chờ người khác đến chơi anh đi."
Anh nghe thấy Triệu Lễ Kiệt nói như vậy, sau đó chính là tiếng mở cửa rồi đóng cửa.
Triệu Lễ Kiệt đánh mông anh? Hơn nữa cứ như vậy đem nhanh cao trào hắn để lại cho anh rồi rời đi?!
Tay Lee Yechan còn bị trói sau lưng, tầm mắt cũng bị một miếng vải che kín. Mơ mơ màng màng nghĩ Triệu Lễ Kiệt xảy ra chuyện gì, rõ ràng cũng cứng rồi sao có thể cứ như vậy mà đi. Nhưng là tới gần bộc phát khoái cảm làm cho anh không có tinh lực tự hỏi càng nhiều, chỉ có thể giống cáo nhỏ ở trên giường cọ qua cọ lại, nhưng làm thế nào cũng không đến cao trào.
Sau khi cảm giác thị giác bị tước đoạt, các giác quan khác trở nên nhạy bén.
Sau khi Lee Yechan từ bỏ ý định tự an ủi mình, quyết định ghé vào giường chờ Triệu Lễ Kiệt trở về. Anh có thể nghe thấy tiếng Triệu Lễ Kiệt đi tới đi lui ngoài cửa, lúc xa lúc gần. Sau đó lại giống như là đang nói chuyện với ai, nhưng nghe không rõ nội dung, chỉ có thể nghe thấy âm thanh trầm khàn của Triệu Lễ Kiệt, sau đó là mấy chục giây hoặc là mấy trăm giây yên tĩnh.
Lee Yechan không rõ bầu không khí yên tĩnh này cụ thể kéo dài bao lâu, nhưng đối với anh mà nói có một chút dài đằng đẵng.
Trong lúc này anh chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở và tiếng tim đập của mình, ngực phập phồng theo hô hấp, đầu ngực bị khiêu khích tới đứng thẳng ma sát trên tấm ga giường thô ráp, hơi ngứa, annh muốn đưa tay gãi lại không thể
Ngay sau đó, cánh cửa "cạch" mở ra và nhanh chóng đóng lại.
Hẳn là có người đi vào, Lee Yechan có thể cảm giác được. Là Triệu Lễ Kiệt sao?
"Kiệt Kiệt?"
Không ai trả lời.
Lee Yechan chắc chắn là Triệu Lễ Kiệt, nhưng vì sao hắn không nói chuyện? Đi đường cũng không phát ra tiếng dép lê.
Là Triệu Lễ Kiệt sao?
Vẫn không có đáp lại, Lee Yechan không xác định được trong phòng có người hay không.
Tuy rằng anh cảm giác giống như có người đang đứng ở cửa nhìn chằm chằm mình, nửa người dưới trần trụi ghé vào trên giường. Nhịp tim của anh càng lúc càng nhanh, thanh âm càng ngày càng vang, ngay cả hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập.
Sau đó anh nghe cửa phòng lần nữa mở rồi lại đóng, tiếng dép lê lạch cạch kéo anh ra khỏi tâm tình khẩn trương - - là tiếng bước chân của Triệu Lễ Kiệt. Hắn đi tới bên giường Lee Yechan, hẳn là nhìn chằm chằm anh một hồi, sau đó ngồi xuống giường bên cạnh.
"Kiệt Kiệt, vẫn còn tức giận sao?"
Lee Yechan lựa chọn chủ động yếu thế. Mặt hướng về hướng kia, nhưng nhìn thấy chỉ có một mảnh tối đen. Không nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh làm cho anh có chút không có cảm giác an toàn, muốn Triệu Lễ Kiệt nhanh chóng tới giúp anh lấy vải che mắt.
Nhưng Triệu Lễ Kiệt vẫn không lên tiếng, cũng không có hành động gì khác, hắn hình như chuẩn bị ngồi lên một chiếc giường khác.
Lee Yechan không rõ nguyên do, bất an lắc lắc bả vai, thể hiện ý "Anh không thoải mái" với Triệu Lễ Kiệt.
Triệu Lễ Kiệt trước mặt vẫn không có động tác, Lee Yechan lại cảm giác được có người đang sờ bắp chân của anh - - từ một bên khác. Anh có thể cảm giác được người này là đứng ở cuối giường, hiện tại đang cúi người sờ anh.
"Ai đấy?"
Triệu Lễ Kiệt rõ ràng đang ngồi ở một cái giường khác, vậy người đang sờ anh là ai?
Lee Yechan có chút sợ hãi, anh muốn dời chân khỏi tay người này, lại bị đối phươngnắm chặt mắt cá chân.
Tay hắn cũng nóng hơn Triệu Lễ Kiệt. Lee yechan nghĩ, tay chân Triệu Lễ Kiệt bình thường đều lạnh hơn tay anh, chưa từng có lúc ấm áp như vậy. Nhưng kích thước bàn tay này không khác Triệu Lễ Kiệt nhiều lắm, còn có ai có bàn tay lớn như vậy, Triệu Lễ Kiệt tại sao có thể nhìn người khác sờ anh...
Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác đều tràn vào đầu Lee Yechan, suy nghĩ của anh bị quấy thành mớ lộn xộn, rất khó tìm ra câu trả lời trong khoảng thời gian ngắn. Hết lần này tới lần khác đối phương cũng không cho anh cơ hội bình tĩnh, bàn tay to theo mắt cá chân sờ lên.
Xúc giác của Lee Yechan so với bình thường càng thêm mẫn cảm, anh có thể tinh tường cảm giác được tay người kia đang vuốt ve một tấc da thịt nào đó, mỗi một tia cảm giác đều được truyền lại hoàn chỉnh đến đại não của anh, quá mức rõ ràng nhận thấy được chuyện "Mình đang bị người khác chạm vào làn da trần trụi" khiến anh không tự giác run rẩy, ngay cả tóc gáy cũng dựng thẳng lên, giống như một con hồ ly xù lông.
" AI vậy? Là Triệu Lễ Kiệt sao? Hay là người khác?"
Lee Yechan sốt ruột, thẹn thùng, tức giận.
"Triệu Lễ Kiệt em nói đi!Anh biết em đang ở đây!
Cảm giác được một bàn tay đã sờ đến gốc đùi mình, Lee Yechan vẫn lựa chọn hướng Triệu Lễ Kiệt xin giúp đỡ.
Cũng may lần này lời nói của anh cũng không phải đá chìm biển rộng, thanh âm Triệu Lễ Kiệt từ một cái giường khác truyền đến:
"Đây không phải là điều anh muốn sao, Lee Yechan. Anh đoán xem, anh ta là ai?"
Thanh âm của hắn rất có độ phân biệt, tự mang điện âm, Lee Yechan xác nhận Triệu Lễ Kiệt ngồi ở trên giường bên cạnh, vậy người đang sờ anh này chính là ai?
"Có phải là Tarzan không?"
Không ai trả lời hắn, nhưng từ hình thể đối phương và thái độ của Triệu Lễ Kiệt, Lee Yechan cảm giác đây là Lee Seung-yong. Nhưng anh không thể khẳng định, bị bịt mắt mang đến ảnh hưởng quá lớn cho anh, sức phán đoán kiêu ngạo của anh tản thành một đĩa cát, bất cứ gió thổi cỏ lay gì cũng sẽ dẫn đến bất an của anh.
Tarzan quỳ xuống trên người Lee Yechan, Lee Yechan cảm giác được giường bị anh ta đè xuống lại đàn hồi, sau đó đối phương vượt qua đỉnh đầu anh cầm thứ gì đó lại trở về chỗ cũ. "Cạch"một tiếng là tiếng nắp bị mở ra, chất bôi trơn lạnh lẽo lại một lần nữa bị đổ vào khe mông Lee Yechan, sau đó bị Tarzan lau đi. Tay hắn tách cánh mông Yechan ra, sau đó dùng ngón tay xoa bóp miệng huyệt, chậm rãi dùng bôi trơn bao lấy ngón tay mình, sau đó chen vào trong cơ thể Yechan.
Một cây, hai cây...... Tình triều Lee Yechan vừa rồi bị cắt đứt rất nhanh lại bị gợi lên, nhưng anh hạ quyết tâm sẽ không phát ra âm thanh - - ở trước mặt Triệu Lễ Kiệt bị người khác đùa bỡn thân thể còn sinh ra khoái cảm nếu lại rên rỉ ra...... Anh không muốn. Anh nghe được tiếng nước rì rầm, là âm thanh ruột của mình phát ra sao? Anh không muốn đối mặt, Yechan cố gắng tập trung sự chú ý vào tiếng thở của mình, nhưng quá khó khăn. Hạ thân truyền đến khoái cảm như trước rõ ràng, tiếng hô hấp của anh cũng càng ngắn ngủi, chỉ có thể cắn chặt răng cầu nguyện dây thanh quản không nên rung động.
Thanh âm Triệu Lễ Kiệt lại vang lên, vẫn là từ phương hướng ban đầu truyền đến:
"Rên lên, không cần kìm nén, Lee Yechan"
Lee Yechan không nghe.
Cũng không lâu lắm - - cũng có thể rất lâu, Yechan không biết - - tay đối phương tựa hồ là chơi đủ trò chơi này, rời khỏi hậu huyệt của Lý Triết Xán. Thay vào đó là một cái gì đó nóng hơn, cứng hơn. Tarzan cắm quy đầu của hắn vào chân Yechan, nóng đến mức Yechan giãy dụa, trong lúc vô ý càng kẹp chặt chân, sau đó hắn liền lui ra.
Còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Lý Triết Xán đã cảm giác dương cụ kia ma sát giữa mông anh, cọ xát chỗ bôi trơn dư thừa khắp nơi. Hai tay đem mông thịt hướng chính giữa khép lại, bao lấy dâm cụ, sau đó thong thả rút cắm lên. Dương vật mấy lần ba lượt xẹt qua cửa vào bí đạo, mỗi lần Lee Yechan đều lo lắng đề phòng. Niềm vui mà người đàn ông này mang lại cho anh là có thật, nghĩa là rõ ràng hơn đang nói với anh : "Anh đang phản bội Triệu Lễ Kiệt", anh không thể không tin rằng cơ thể anh ta cũng sẽ phản ứng dưới người khác. Nhưng anh không muốn tiếp nhận, cho nên khi tính khí của đối phương để ở cửa vào của hắn chuẩn bị tiến vào, anh dùng sức giãy dụa, hai chân đạp không cho người nọ thực hiện được, giãy giụa trên ga giường trắng noãn giống như là dao động nội tâm của anh - - một tầng lại một tầng, một trận lại một trận.
Đáng tiếc bản thân anh cũng không có bao nhiêu khí lực, cự tuyệt cuối cùng đã bày ra xong, đối phương cũng không có bị khuyên lui, một lần nữa đỡ dương vật, kéo ra huyệt đạo của Lee Yechan chuẩn bị tiến vào.
Xong rồi, thật sự bị người không phải Triệu Lễ Kiệt thao. Lee Yechan tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
"Cục cưng, là em."
Thanh âm khàn khàn cùng xưng hô khác người của Triệu Lễ Kiệt vang lên bên tai Lee Yechan, như một đạo sấm sét nổ tung, làm cho đầu óc Lee Yechan đều trống rỗng trong nháy mắt, sau đó đã bị Triệu Lễ Kiệt một hơi đẩy đến chỗ sâu nhất.
Triệu Lễ Kiệt chôn gậy thịt ở trong cơ thể Lee Yechan, không vội vã tiến hành động tác, chỉ là cúi ở trên người anh nhẹ nhàng hôn lên vai cổ anh, cảm thụ ấm áp cùng ẩm ướt trong cơ thể của tiểu hồ ly. Lee Yechan cũng không nhúc nhích, dường như còn đang trong trạng thái thất thần, nhưng huyệt đạo của anh đang tích cực hoan nghênh người yêu đến, mút và nhúc nhích tỉ mỉ khiến Triệu Lễ Kiệt không thể tự kiềm chế.
"......"
Tiếng khóc nức nở nho nhỏ từ dưới thân truyền đến, Triệu Lễ Kiệt vội vàng chống người lên nhìn. Ánh mắt Lee Yechan bị vải đen che khuất, không thấy rõ vẻ mặt cụ thể của hắn. Miệng anh khép chặt, không muốn phát ra âm thanh, nhưng tiếng nức nở vẫn không khống chế được từ xoang mũi tràn ra. Nhưng làm cho Triệu Lễ Kiệt đau lòng muốn chết, cởi nút thắt trên cổ tay Yechanie ném qua một bên, dỗ dành bạn nhỏ xoay người lại, trong quá trình còn quên dương vật của mình ở trong huyệt của cáo nhỏ, trực tiếp xoay tròn một cái quấy ra tiếng rên rỉ của Lee Yechan. Đáng thương cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Lee Yechan nghẹn đến đỏ bừng, kéo dài đến trước ngực liền thành một mảnh màu hồng nhạt.
Triệu Lễ Kiệt vốn là muốn rút dương vật ra, kết quả Lee Yechan ngoáy ngoáy mũi còn dùng chân vòng eo hắn không cho hắn rời đi. Triệu Lễ Kiệt cúi đầu hôn môi Lý Vĩ Xán, xoa xoa trán cậu, xoa dịu cảm xúc của cậu để cậu trấn định lại.
"Sao lại khóc?"
"......"
"Đừng khóc, bảo bối, làm tim em nát rồi......"
"...... Em... làm khó anh......"
Hơi thở Lee Yechan ổn định hơn rất nhiều, nói chuyện vẫn mang theo giọng mũi nồng đậm.
"Em đáng trách, anh đánh em đi.". Triệu Lễ Kiệt nói xong liền kéo tay Yechan, vỗ lên mặt mình.
Lee Yechan còn chưa tháo vải buộc xuống, vẫn không nhìn thấy Triệu Lễ Kiệt, trên tay cũng không dùng sức theo lực đạo của hắn, ngược lại lấy tay sờ soạng ngũ quan của Triệu Lễ Kiệt, miêu tả bộ dáng của hắn trong đầu. Tưởng tượng mình đem miệng Triệu Lễ Kiệt nặn thành miệng vịt dẹp lép lại nở nụ cười.
Triệu Lễ Kiệt nhìn thấy bộ dáng nín khóc mỉm cười của người yêu rốt cục yên lòng, ôm người yêu trong lòng lại bắt đầu cằn nhằn:
"Là em không tốt, em làm trâu làm ngựa ba ngày có được không, muốn em làm như thế nào cũng được, anh muốn cưỡi em, em đều không hề tức giận"
"Cái gì, điên"
Lee Yechan tưởng tượng cảnh tượng kia chỉ cảm thấy buồn cười.
"Bảo bối, bộ dạng nghẹn tức khóc của anh thật đáng thương...... , làm em sợ muốn chết."
"Mày thì sợ cl gì...... cứ tưởng là bị người khác làm gì, tao mới là bị mày doạ chết." Nghĩ tới đây Lee Yechan lại cảm thấy mất mặt, bộ dáng sợ hãi của mình bị Triệu Lễ Kiệt thấy rõ ràng, không nhịn được lấy tay đấm bả vai hắn.
"Đánh em đi, đánh thêm vài cái, đánh tới khi anh hài lòng mới thôi. Còn muốn đánh đâu thì tuỳ anh.
Nói xong Triệu Lễ Kiệt liền ôm Lee Yechan ngồi dậy, không biết hắn là cố ý hay là vô tình, lại giống như quên đồ đạc của mình còn ở trong cơ thể Lý Triết Xán cứ như vậy trực tiếp thay đổi tư thế.
Tư thế cơ thể đột nhiên thay đổi, vẫn là tư thế xâm nhập như vậy, Lee Yechan trực tiếp thét chói tai . Bầu không khí vừa rồi còn có chút hài hước lại một lần nữa trở nên kích thích. Tư thế ngồi xếp chồng lên nhau làm cho hơi thở của hai người quấn lấy nhau, không khí chung quanh đều trở nên lưu luyến.
Lee Yechan giống như Koala trèo lên người Triệu Lễ Kiệt, chỉ là có một "nhánh cây" xấu xa đang quấy phá trong cơ thể anh. Triệu Lễ Kiệt thử nhúc nhích thắt lưng, Lee Yechan vẫn mím môi không lên tiếng, không đón nhận, nhưng cũng không cự tuyệt.
Vì thế Triệu Lễ Kiệt bắt đầu vận động theo quy luật, giường lò xo mềm mại cho hắn không ít trợ giúp, không cần dùng sức nhiều là có thể nâng lên, nhún xuống, lại nâng lên. Tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt cùng tiếng nước rì rầm quấn thành một đoàn loạn ma, thỉnh thoảng xen lẫn vài tiếng rên rỉ.
Khi dương vật của Triệu Lễ Kiệt không biết bao nhiêu lần nghiền qua điểm mẫn cảm của anh, Lee Yechan cuối cùng cũng mở miệng:
"Là...... Là Triệu Lễ Kiệt...... Đúng không......"
"Là em"
Trong lúc trả lời, Triệu Lễ Kiệt giơ tay buông mảnh vải che mắt người nhỏ ra. Khi thấy rõ khuôn mặt người trước mắt, Lee Yechan không nhịn được cao trào. Eo bụng không khống chế được co giật, phía trước run rẩy bắn ra tinh dịch, dính vào bụng dưới của hai người chậm rãi chảy xuống. Trong hậu huyệt cũng giống như là có vô số xúc tu cùng quấn quanh dương cụ của Triệu Lễ Kiệt, dùng sức bao vây mút lấy. Triệu Lễ Kiệt cảm thấy lỗ chân lông trên da đầu đều bị hút ra, dừng động tác của mình lại, lẳng lặng cảm thụ khoái hoạt mà cao trào mà cáo nhỏ mang đến.
"Bà xã...... Cái miệng này của anh thật biết hút."
Giọng nói của Triệu Lễ Kiệt nồng mùi dâm dục, thân thể mẫn cảm của Lee Yechan lại nổi lên một tầng da gà.
"A..a..đừng gọi anh như vậy......"
"Tại sao vậy" vừa nói Triệu Lễ Kiệt lại bắt đầu động tác, ôm anh đến bên cửa sổ, bảo anh vịn mép cửa sổ nhấc mông lên, chính mình cũng quỳ gối phía sau anh, động đậy chín nông một sâu.
"Sao em lại cảm thấy anh rất thích, bà xã? Em vừa gọi, mông anh liền cắn dương vật của em không buông."
Lee Yechan ghét mình mồm mép ngốc nghếch, ghét thân thể mình không nghe lời, mỗi lần ở trên giường đều nói không lại Triệu Lễ Kiệt. Chỉ đi theo tần suất di chuyển của Triệu Lễ Kiệt rên rỉ, lúc hắn rút ra lại dùng sức kẹp chặt, lúc cắm vào thả lỏng đón ý nói hùa.
Không thể không nói độ phù hợp của thân thể hai người không phải cao bình thường, vô luận là tư thế gì, cách làm gì, Triệu Lễ Kiệt đều có thể hoàn mỹ tìm được điểm G của Lee Yechan, anh cũng có thể hoàn mỹ cảm thụ mạch lạc trên dương vật của Triệu Lễ Kiệt, mỗi một lần làm tình đều sảng khoái tới tột cùng.
"Vợ ơi, em muốn bắn vào trong..a..a.."
"Đừng!... A!....A.."
Triệu Lễ Kiệt không để ý Lee Yechan cự tuyệt, ôm lấy vòng eo mềm mại của "bà xã" nhanh chóng nhúc nhích hơn mười cái, sau đó cắn bả vai anh bắn vào sâu bên trong.
"E... Em phải chịu trách nhiệm dọn dẹp sạch sẽ chứ!"
"Em biết mà, mỗi lần không phải đều là em tới dọn dẹp sao."
"Sao hôm nay em lại giống như chó điên vậy." Lee Yechan gối lên cánh tay Triệu Lễ Kiệt, ấn vào da ngực hắn.
" Anh còn nói, vốn chỉ muốn trêu chọc anh, chơi một chút... Kết quả anh lại tự khuếch trương!" Triệu Lễ Kiệt nắm lấy tay Lee Yechan, nhìn chằm chằm vào mắt anh lên án
"Bình thường đều là em giúp anh!"
"Anh vốn cũng không định làm với người khác...." . Lee Yechan vùi mặt vào trong ngực Triệu Lễ Kiệt, nhỏ giọng nói.
"Hả? Vốn gì Em không nghe rõ."
"Không có gì."
"Cái gì? Nói to một chút đi."
"Em nói xem! Em gọi chồng là chồng nào?"
"? " Triệu Lễ Kiệt không rõ nguyên do," Còn có ông xã nào?
"Còn có thể có người chồng nào, người chồng đó là ai?"
"Ai, Viper sao?"
Lee Yechan lại không nói lời nào, dùng tay đánh vào ngực Triệu Lễ Kiệt làm câu trả lời
"Đau...... Dohyeon sao lại là lão công của em." Triệu Lễ Kiệt ủy khuất sờ ngực.
"Bọn họ đều nói Viper là chồng em, em ấy vẫn là thần tượng của em."
Triệu Lễ Kiệt hiểu người yêu mình đang ăn dấm chua, đầu óc xoay chuyển hồi đáp:
"Thần tượng là thần tượng, chồng là chồng, thần tượng là chồng nhưng chồng không phải thần tượng, hiểu không?"
"...... Nghe không hiểu."
Lee Yechan quả thật nghe không hiểu, đây không phải là một trò chơi chữ mà người Hàn Quốc có thể hiểu được.
"Ý tứ chính là," Triệu Lễ Kiệt cầm bàn tay nhỏ bé làm loạn của cáo nhỏ và bàn tay của mình đan vào nhau, nâng mặt cậu lên để cậu nhìn mình, "Đáo Hiền chỉ là thần tượng của em, "chồng" em chỉ có một, đó chính là – Scout!"
Mặt Lee Yechan lại đỏ bừng, một lần nữa vùi vào trước ngực Triệu Lễ Kiệt không nói lời nào.
"Còn không hiểu sao?"
Triệu Lễ Kiệt đặt cằm lên đỉnh đầu Lee Yechan, ôm anh nhắm mắt lại.
"Hiểu rồi, đừng nói nữa"
Lee Yechan mang theo ý cười trả lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro