19. 🐯🐧
" Trên con đường Hoàng Kim không có chỗ cho sai lầm"
"Tại sao vẫn như thế?"
Xạ thủ, mặt trời lớn của T1 rơi vào trầm tư khi tiếng của caster hô vang cái tên Gen G, ánh mắt cậu cứ chăm chú vào màn hình máy tính, nơi dòng chữ defeat vẫn hiện nguyên ở đó. Cậu đã nỗ lực chưa đủ hay sao, tại sao vẫn thua? Lần đầu tiên Sanghyeok thấy Minhyung như vậy, em trai của anh ngẩn ngơ thả hồn vào hư không đến nỗi cả năm thành viên đối thủ phải đứng đợi cụng tay. Lần đầu anh thấy vẻ mặt ngơ ngác của một đứa trẻ lúc nào cũng luôn là chỗ dựa tinh thần của cả nhóm.
- Minhyung à? Minhyung..... – Sanghyeok thấy cậu giật mình một cái liền quay đầu đứng lên, lúc ánh mắt đó cử động anh đã thấy sự thất vọng đến nặng nề. Có vẻ trận thua hôm nay đã tấn công thẳng vào một mảnh yếu đuối của Minhyung.
Moon Hyeonjoon thể hiện không tốt, hắn để ý thằng bạn mình một chút rồi quay lại nhìn đối thủ đã đánh bại hắn rất nhiều lần kia. Hắn thấy ánh mắt tiếc nuối của Chovy, thấy ánh mắt dịu dàng của Peanut dành cho anh. Cái ánh mắt tiếc nuối của hai người họ dành cho anh chẳng khác nào vả thẳng mặt hắn hai phát rõ đau đớn. Sự thật hiển nhiên như muốn vạch trần bộ mặt thật của hắn ra ngoài vậy.
" Phải chăng thật sự do năng lực của bản thân quá kém kéo theo sự thất bại của đội, kéo theo sự thật bại không đáng có cho anh?", Moon Hyeonjoon siết chặt bàn tay quay mặt đi, hắn không dám nhìn Sanghyeok nữa.
Những người bên dưới kia đang nhìn hắn với ánh mắt gì? Đang nói những điều tồi tệ về rừng của T1? Liệu có phải họ đã nói rằng Faker cần Bengi bên cạnh? Có phải họ lại nói rằng chỉ mong Peanut quay lại T1 vì chỉ anh ta mới thích hợp với mặt trời của hắn hay không?
- Tại sao? Tại sao lúc nào cũng nói về người khác, lúc nào cũng muốn kéo người khác về bên anh ấy? Tôi, Oner mới đang ngồi bên cạnh anh ấy cơ mà? Là tôi cơ mà, dù có thất bại cũng là tôi cơ mà....khốn kiếp.....Moon Hyeonjoon sẽ cho đám các người thấy, tôi hiện tại mới là người đi rừng mà Sanghyeok cần, là người đi rừng mà T1 cần.... – Hai tay Hyeonjoon dồn hết tất cả những phẫn nộ mà hắn chịu vào song sắt lạnh lẽo, nơi cầu thang bộ chỉ duy nhất một mình hắn vẫn đang kiềm chế bản thân mình. Hyeonjoon không chấp nhận bản thân là một kẻ bỏ đi, không chấp nhận là một kẻ thua cuộc, không chấp nhận cứ vậy để người khác đem vị trí vốn là của hắn, vốn thuộc về hắn cho những kẻ là quá khứ, cho những kẻ không liên quan.
Hyeonjoon quay trở lại như không có chuyện gì, hắn đã bị chửi cả một buổi mà cũng không chỉ mỗi mình Hyeonjoon, ai làm không tốt đều bị khiển trách. Sanghyeok không có gì đặc biệt, anh chứng mình rằng anh không bao giờ thua đường mid bên kia nhưng hôm nay tất cả mọi đường còn lại đều thua nát bấy, hắn biết anh cũng đang tự trách mình như tất cả bốn đứa đang đứng đây vậy. Nhưng Hyeonjoon chỉ muốn nói với anh một câu thôi, muốn nói với anh rằng anh đã làm rất tốt rồi.
Duyên nợ lần nữa đưa họ cùng cặp đấu với C9, đối thủ cũng được đánh giá yếu hơn rất nhiều.
- Hyeonjoon à, em đấu tập cùng anh đi. – Sanghyeok bất ngờ lên tiếng đề nghị, hai mắt anh sáng lên ý cười thật đẹp, anh không gượng cười, nụ cười đó là sự thật.
- Dạ.... – Thế là đêm đó, hai người cùng nhau ngồi trong phòng tập, cùng nhau bàn bạc chiến thuật, cùng nhau trao đổi với ban HLV. Đúng là giao tiếp trong trận giữa duo mid rừng chưa bao giờ được đánh giá cao, Hyeonjoon cũng nhận ra bản thân thật sự để anh bị bắt khi đang đẩy lẻ quá nhiều. Những lúc đồng đội gặp nguy hiểm hắn đều đang ở rất xa dẫn đến việc họ bị gank, cho nên nhất định phải có buổi luyện tập này.
Và người nỗ lực đến cuối cùng sẽ luôn là người chiến thắng, Oner với Jarvan IV 7/0/8 KDA của hắn khiến khán giả phía dưới ngơ ngác chưa tin sự thật. Vì sao ư, vì rừng của T1 đang dồn hết tất cả những phẫn nộ của bản thân cho trận đấu lần này. Đây cũng là bước ngoặt để hắn khẳng định bản thân mình, khẳng định Moon Hyeonjoon có thể làm được, có đủ năng lực trở thành Jungle top đầu thế giới. Trận perfect game 15/0 này làm hắn thoải mái hơn rất nhiều, đây cũng chính là ngòi nổ cho sự trở lại của tập thể T1. Ngòi nổ cho chuỗi thắng 2-0 tiếp theo trước kẻ thù MSI vừa rồi LPL – BLG, một tập thể T1 vào form khác hẳn hai trận đầu tiên.
Khiến cho BLG thua trắng 2-0 hủy diệt, có khi đêm đến họ sẽ mơ thấy mấy viên đạn con Jinx, rồi những cú nuốt, đá lưỡi của Cá trê sông Hằng, xạ thủ máu liều cùng hỗ trợ hệ chiến của T1 quá.
Vào phòng chờ, Hyeonjoon đột nhiên ôm lấy Sanghyeok trước mặt tất cả các thành viên và ban huấn luyện. Người biết quan hệ giữa hai người thì chỉ chẹp miệng quay đi còn ai không biết lại chỉ nghĩ rằng vì tuyển thủ Oner hôm nay làm rất tốt cho nên xúc động mà ôm anh đội trưởng thôi.
- Anh, hôm nay em đã làm rất tốt đúng không? – Hyeonjoon vuốt chiếc gáy mềm của anh, hắn chỉ muốn anh khen hắn một chút thôi.
- Đúng vậy, em đã chơi rất tốt.....thật sự tốt lắm đó. – Sanghyeok vuốt vuốt tấm lưng rộng, anh cảm nhận được toàn thân hổ lớn đang run lên, hình như hình như hổ lớn của anh khóc rồi.
- Anh thấy em có khả năng thắng được anh Kanavi và Peanut không? – Mở mắt nhìn vào góc tường, Hyeonjoon cần một câu khẳng định đến từ mèo nhỏ của hắn. Chỉ cần anh nói được, hắn nhất định sẽ thắng.
- A, sao lại không, em chắc chắn sẽ thắng được thôi. Đừng đặt nặng vấn đề, nó chỉ khiến em mệt mỏi hơn thôi. Được không? Thả lỏng đi, chúng ta sắp phải chiến đấu với đối thủ mạnh hơn ở tứ kết đó.
Sau khi nghe Sanghyeok nói tất cả liền rơi vào trầm tư một lần nữa, bây giờ họ vẫn chưa biết đối thủ tiếp theo sẽ là ai.
Minhyung mò mẫn nắm lấy bàn tay nhỏ bên cạnh, Minseok cũng liền giật mình quay sang nhìn bạn gấu nhà mình. Trong thâm tâm ai cũng hiểu rõ một điều, rồi đội hình này rất nhanh sẽ có sự thay đổi, rồi sẽ có khoảnh khắc họ phải đối đầu, phải tách nhau ra. Chỉ một lần này thôi, có tất cả hoặc chẳng gì cả.
.
Tứ kết có 8 đội chia làm hai nhánh, mọi người háo hức chờ đợi Beryl bốc thăm chia cặp đấu. Kết quả của cuộc bốc thăm chính là nhánh dưới, cùng nhánh với JDG, KT, LNG và đối thủ của họ là LNG. Chúng ta có 7 ngày để chuẩn bị cho vòng loại trực tiếp để bước vào bán kết.
Biết bao nhiêu viễn cảnh được vẽ ra ở nhánh dưới đầy ông lớn này, viễn cảnh KT sẽ thắng được JDG, chúng ta sẽ gặp lại KT ở bán kết. Cũng có thể là nội chiến LPL ở bán kết, hoặc cũng có thể là KT và LNG.... Nói chung, mùa CKTG nào cũng có những biến số xảy ra....giống như năm ngoái cũng vậy còn gì?
Hyeonjoon bị áp lực cho dù hai trận vừa qua hắn đã làm rất tốt, bước vào vòng loại trực tiếp này chắc chắn không có cơ hội làm lại, đã sai sẽ chỉ có thể sửa vào năm sau mà thôi.
- Sao thế? – Sanghyeok ngồi thẳng trên giường nghiêm túc hỏi hổ lớn cứ đứng ngồi không yên nãy giờ.
- Sanghyeok...em sợ lắm, đột nhiên rất lo lắng.... – Hyeonjoon vồ lấy Sanghyeok như hổ vồ mồi vậy, anh thoáng chốc đã ngồi gọn trong lòng hắn, cả cơ thể bị ôm cứng ngắc rồi.
- Hửm....sợ cái gì chứ?
- Sợ chúng ta sẽ phải ngồi xem họ đi tiếp.... – Hyeonjoon không phải người có tâm lý ổn đâu, mà hầu hết cả 4 đứa nhóc của anh đứa nào cũng y hệt như vậy.
- Ừm...nếu sợ thì hãy nắm lấy tay anh là được, chỉ cần nắm tay anh em sẽ không sợ nữa. – Hai mắt anh long lanh như ánh sao vậy, người ta nói tình yêu sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn. Anh cũng đang muốn làm điều đó cùng người anh yêu nè.
- Anh cảm nhận được nó không? Trái tim của em? – Hyeonjoon bắt lấy đệm mèo êm ái đặt xuống nơi ngực trái của bản thân, trái tim hắn đang đập theo nhịp, trái tim vẫn đang nhộn nhịp muốn sống hết mình.
- Ừm, đập rất nhanh, rất ấm áp. – Sanghyeok cười cười, phía sau chắc chắn Hyeonjoon sẽ còn nói gì nữa, chỉ là anh không biết tiếp theo sẽ là mật ngọt hay gì thôi.
- Bên trong toàn là hình bóng của Sanghyeokie thôi đấy.... Nó còn có hình ảnh chúng ta nâng cao chiếc cup vô địch.
- Ah... vậy thì trái tim đẹp thế này chắc anh phải giấu đi mới được....hihihi... – Bé mèo tinh ranh bật cười, anh cúi đầu đặt tai mình nghe nhịp tim ấm áp nóng hổi vẫn đang thình thịch đến rực rỡ.
- Chúng ta sẽ chiến thắng LNG, sau đó là KT hoặc JDG. Rồi gặp bất kỳ ai cũng được, em đều muốn cùng anh chiến thắng. – Hyeonjoon vuốt ve mái đầu đang ngọ nguậy trong vòng tay mình, những lời hắn vừa mới nói chính là mong ước lớn nhất cho cuối năm nay, mong ước mà hắn rất muốn cùng anh thực hiện, cùng anh thành công.
Có người từng hỏi " Chấp niệm là gì?", đối với Hyeonjoon Lee Sanghyeok và chiếc cup vô địch thế giới cùng với anh vừa là giới hạn, vừa là ngoại lệ và cũng vừa là chấp niệm cả đời này của hắn.
- Nghe được đấy, nhưng mà nếu chúng ta không thể.....
- Suỵt, sẽ được thôi.....đừng lo lắng – Vòng qua vòng lại cuối cùng vẫn là Moon Hyeonjoon nói ra câu " đừng lo lắng" trong khi ai mới là người đang lo lắng đây.
Sanghyeok gục đầu lên vai Hyeonjoon cùng nhau ngắm nhìn bức ảnh lớn treo trong phòng của họ năm 2022. Bức ảnh với năm gương mặt cười thật tươi, thật hạnh phúc, họ vui vẻ khi được gặp nhau, được gắn bó chiến đấu cùng nhau. Thế nhưng không biết vì sao những khoảnh khắc họ buông tay khỏi bàn phím, khoảnh khắc họ tuyệt vọng, khoảnh khắc họ bật khóc tất cả như bật dậy khỏi giấc ngủ sâu, nó từ từ nối đuôi nhau chạy qua một cách chân thực nhất. Chỉ còn đúng 3 trận đấu nữa thôi là họ có thể chạm tới ước mơ của mình rồi.
Cố lên chút nữa, chỉ một chút nữa thôi là những tiếc nuối sẽ được bù đắp. Chỉ một chút nữa thôi năm 2023 sẽ có quả ngọt cho chuỗi thời gian vất vả của mùa Hè, MSI....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro