Hyeon-joon ❤ Sang-hyeok
Hôm nay là kỳ nghỉ hiếm hoi của Sang-hyeok, ban đầu anh muốn dành nó cho bạn trai nhỏ của mình, nhưng tối ngày hôm qua Hyeon-joon lại đột nhiên nói với anh rằng em ấy sẽ ra ngoài mua gì đó với Min-hyung và Min-seok, đồng thời ăn tối cùng nhau ở bên ngoài không về.
Thực chất anh cũng hơi khó chịu, nhưng dù sao bạn trai nhỏ của anh cũng chỉ có vài người bạn, cũng không thể ngăn cản em ấy đi chơi cùng bạn nên chỉ có thể giả vờ hào phóng mà đồng ý.
Thật bất ngờ, em ấy không nói gì, chỉ gật đầu rồi lặng lẽ rời đi.
Cuối cùng là cậu bạn trai nhỏ của anh không dành thời gian cho anh vào kỳ nghỉ, anh cũng không thể nói bất cứ điều gì. Sang-hyeok hờn dỗi cả đêm với khuôn mặt trống rỗng.
Chắc vì hôm nay không có Hyeon-joon bên cạnh, anh rất khó đi vào giấc ngủ, anh chỉ thiếp đi vì mệt mỏi khi trời đã hừng sáng, khi anh tỉnh dậy đã là hai giờ chiều ngày hôm sau như một sự trốn tránh. Sau khi ăn sữa và ngũ cốc, anh đến lớp yoga mà đã lâu không tham gia và thực hiện một vài động tác duỗi người thư giãn thân thể.
Sau khi ăn một ít salad cho bữa tối, anh quyết định về phòng đọc sách và nghỉ ngơi.
Sau một lúc đọc sách, suy nghĩ của anh đã bình tĩnh lại, sự bất mãn vào bất bình trong lòng Sang-hyeok cuối cùng cũng biến mất. Hyeon-joon vẫn còn trẻ, mối quan hệ với Min-hyung và Min-seok cũng là thân thiết nhất, và thời gian anh dành cho bản thân nhiều hơn cũng là một việc tốt. Ngày thường, anh đúng là quá ngây thơ trước những đòn ghen tuông của cậu bạn trai nhỏ. Trước đây, anh thường ở một mình vào những ngày nghỉ và anh đã có một khoảng thời gian vui vẻ, chẳng lẽ người ta thực sự trở nên khó tính hơn khi ở trong một mối quan hệ?
Trước khi anh kịp nhận ra bầu trời ngoài khung cửa đã chuyển sang màu đen với những ánh đèn đường lẻ loi, đã là tám giờ tối, Sang-hyeok đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa gấp gáp.
Hẳn là Hyeon-joon đã về, anh đặt sách xuống, mở cửa cho cậu bạn trai nhỏ, anh không hề ý thức được bước chân của mình đã trở nên gấp gáp.
Không ngờ anh vừa mới mở của đã rơi vào vòng tay ấm áp của Hyeon-joon.
Dù không có ai đi ngang qua vào thời điểm này, nhưng anh cũng không quen với việc thân mật với người yêu trước mặt người khác, vẫn có chút bối rối trước hành động của Hyeon-joon.
Anh kéo cơ thể to lớn của em ấy, loạng choạng quay vào phòng rồi nhanh chống đóng cửa lại, trong lòng Sang-hyeok nhẹ nhõm, anh ngoan ngoãn để Hyeon-joon ôm mình.
Ngọn đèn nhỏ hắt một lớp ánh sáng vàng ấm áp lên lên hai người đang ôm nhau.
Sang-hyeok ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt trên người bạn trai, anh cảm thấy có lẽ em ấy đã uống rất nhiều. Tuy nhiên, mùi rượu không quá nặng trôn lẫn với hương nước hoa trên người Hyeon-joon khiến nó có mùi rất dễ chịu.
Có chút giống tính cách Hyeon-joon, em ấy đã trưởng thành thành một người đàn ông trầm ổn và đáng tin cậy, nhưng vẫn còn một vài nét bướng bĩnh của trẻ con.
"Hyeon-joon em uống say rồi?"
Sang-hyeok vùi mặt vào vai Hyeon-joon và nói với giọng nghèn nghẹn.
"Hôm nay là ngày nghỉ, em không ở cùng anh, anh sẽ trách em sao?"
Hyeon-joon không trả lời câu hỏi của anh, cậu buông anh ra, hai tay đỡ lấy vai anh, nhìn chăm chăm vào mắt anh, nghiêm túc hỏi.
Cậu không đeo kính, tóc mái nhẹ nhàng rũ xuống trán, bộ dạng khẩn trương nghiêm túc chờ anh trả lời.
Sang-hyeok không nhịn được bật cười, xoa xoa đầu cậu, trả lời.
"Không, Hyeon-joon còn nhỏ, gần đây áp lực quá nhiều, em cần được thả lỏng."
"Anh, một mình anh sẽ không cô đơn sao?"
Hyeon-joon mím môi, phảng phất đang đè nén cảm xúc.
"Không, anh còn có rất nhiều việc, giống như hôm nay anh đã tham gia một lớp yoga, đọc một quyển sách còn chưa đọc xong, Hyeon-joon không cần lo lắng cho anh."
Anh không nhận thấy những cảm xúc kỳ lạ đang bị chú cún con kìm nén và an ủi nó theo logic của mình.
"Cho nên, không có em cũng không sao, đúng không?"
"Không, không phải như vậy."
Với trực giác không mấy nhạy bén của mình, Sang-hyeok vội lắc đầu.
"À, nói như vậy, anh thích khoảng thời gian nào nhất?"
Đôi mắt mở to của Sang-hyeok đầy kinh ngạc vì cuộc trò chuyện kỳ lạ, anh bất giác lù lại hai bước nhưng lại bị đôi tay dài của em ấy tóm lấy và khoá chặt vào lòng.
"Anh luôn bướng bĩnh như vậy, vậy thì hãy nói về khoảng thời gian yêu thích của em."
Người đi rừng trẻ tuổi cúi đầu và thì thầm vào tai người đi đường giữa, mùi rượu nòng nặc cứ trêu chọc các dây thần kinh của anh.
"Khoảng thời gian yêu thích của em là lúc em thao anh trong xe của anh."
"Lần đó anh uống rượu, trở nên cực kỳ nghe lời, toàn thân đều được bao phủ một màu hồng nhuận, bất luận em hôn ở vị trí nào đều cảm giác rất nhạy cảm, nhất định là rất thoải mái."
"Anh nằm ở hàng ghế sau, khi em thao với anh, đệm da kêu lạch cạch đầy hưng phấn."
"Hai chân của anh quấn chặt lấy eo em, dù cho có bị em hất ra vẫn vô thức siết chặt lại."
"Hoàn toàn là một bé mèo say đang động dục."
Sang-hyeok đỏ mặt trước lời miêu tả rõ ràng của cậu bạn trai, ngượng ngùng vùi đầu vào bờ ngực săn chắc của Hyeon-joon.
Trong khi anh còn đang đắm chìm trong những hồi ức đỏ mặt và không có thời gian để quan tâm đến hành động của cậu, Hyeon-joon đã bế anh lên, tiến về phía căn phòng và ném anh lên chiếc giường sạch sẽ ngăn nắp.
Hyeon-joon ép đầu gối vào đùi trong nhạy cảm của anh, nghiên người về phía đàn anh, lực lượng chênh lệch quá lớn giúp cậu dễ dàng dùng một tay khống chế bàn tay đang chống cự của anh.
Tay phải rảnh rỗi xắn gọn gàng vạt áo phông trắng của anh, đầu ngực hồng nhạt quyến rũ của anh lập tức lộ ra trong không khí.
Hyeon-joon cúi người hôn lên hai hạt đậu nhỏ của anh, cảm nhận lồng ngực gầy gò lên xuống kịch liệt của anh, khi vuốt ve xương sườn mơ hồ lộ ra của anh, cậu theo bản năng buông lỏng động tác.
"Anh, anh quá gầy, ôm rất không thoải mái, ăn nhiều một chút."
Trong khi nói chuyện, đầu lưỡi ướt át nóng bỏng của cậu vẫn đang ngao du vui đùa cùng hai hạt đậu nhỏ, hơi thở nặng nề nóng bỏng của cậu phun ở xương quai xanh mẫn cảm của anh, quả nhiên nghe được người yêu thút thít trên đầu.
Cậu ngẩn ngơ với vẻ đẹp trước mắt, suýt chút nữa quên mất mình còn chưa nói xong.
"Khi không chịu được nữa, anh sẽ thút thít như một chú mèo con. Đáng yêu đến mức khiến người ta chỉ muốn bắt nạt."
"Khi trên đường, mặt anh đỏ bừng, đầu tóc bù xù. Con mèo nhỏ được bọc trong áo khoát của em, ngoan ngoãn nằm trong vòng tay của em. Nếu không có tài xế ngồi ở ghế lái, em ước gì mình đã thao anh ngay trên đường,"
"Em biết lúc đó anh đã cảm nhận được, nếu không anh cũng đã không ướt sũng."
"A, Faker, Quỷ vương bất bại, vạn năng vô địch trên đấu trường cũng sẽ bị một nam nhân mê hoặc, mất đi nhân phẩm. Nghe thật kích thích."
Hyeon-joon cười xấu xa vì suy nghĩ tục tĩu này, sự tiếp xúc da thịt, từng cú sốc được truyền đến và cảm giác xấu hổ mạnh mẽ khiến Sang-hyeok đỏ mặt từ dưới tai lên má, thân hình mảnh khảnh và bàn tay tái nhợt thoát ra, hoảng sợ bịt miệng cậu, giọng nói đứt quảng.
"Đừng, đừng nói."
Cậu cười đến cong cả mắt, bàn tay màu lúa mì nắm chặt cổ tay gầy gò của anh, đầu lưỡi liếm liếm lòng bàn tay ấm áp của anh.
Lòng bàn tay ướt át và ngứa ngáy khiến anh muốn rút về, nhưng Hyeon-joon đã giữ chặt, mặt không đổi sắc, khiến anh không thể động đậy.
"Nhưng anh à, anh đừng lo, đã có em quấn chặt lấy anh rồi."
"Làm sao em có thể để người khác thấy anh như vậy?"
Sau khi nói xong, những nụ hôn lần lượt rơi xuống cổ, xương đòn, ngực và bụng dưới của anh, và những nơi môi cậu đi qua giống như một ngọn lửa thảo nguyên.
Người dưới thân rõ ràng đã bị khoái cảm kích thích làm cho run lên, nhưng vẫn cắn răng cố gắng không phát ra tiếng.
Thật khó hiểu đến mức khó chấp nhận.
"Giá như anh có thể làm điều gì đó một cách bình thường, thay vì vẫn luôn cố tỏ ra vẫn ổn ngay cả khi không có êm bên cạnh."
"Em phải làm cho anh không thể rời xa em chứ?"
"Anh đã quen với tiểu Hyeon-joon rồi? Mỗi lần em rút ra, đường hầm của anh sẽ quấn chặt lấy em, không cho em ra ngoài."
"Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, điều em muốn là anh không thể thoả mãn với bất kỳ ai nữa ngoại trừ em."
"Như vậy, anh mãi mãi sẽ là của em, sẽ không bị người khác cướp đi."
Cậu tháo cặp kính của Sang-hyeok, tùy tiện đặt lên đầu giường, dùng một tay nhéo cằm đối phương, cậu hôn lên môi mèo hơi nhếch lên của anh, nụ hôn đầu tiên của đêm nay, cậu nhẹ nhàng nắm hạt đậu nhỏ, sau đó quấn lấy hai cánh môi mỏng, cuối cùng luồn đầu lưỡi vào, lưu luyến không rời.
Anh hơi mở mắt, ngũ quan đối phương hiện ra trước mắt, sống mũi cao áp vào má, chiếc lưỡi giữa hai hàm răng quét sạch lý trí và sự tỉnh táo còn sót lại của anh.
Anh không nhịn được vươn tay xoa nắm mái tóc ngắn mềm mại của người đang hoành hành trên người anh, nhiệt tình đáp lại đối phương, thỏa mãn cảm nhận được hơi thở dồn dập đột ngột từ cậu.
Hôn nhau đến khi dưỡng khí cạn kiệt, Sang-hyeok muốn quay đầu thở hổn hển nhưng môi đã bị đối phương cố tình chặn lại, không kịp đề phòng, gần như trong tích tắc, chiếc quần thể thao rộng thùng thình đã bị bàn tay của Hyeon-joon kéo xuống.
"Em ---"
"Anh, anh vất vả rồi."
Tiểu Sang-hyeok đang bị cậu giữ chặt, các đầu ngón tay của cậu không ngừng nhào nặn, mơn trớn hỗn loạn trên cơ thể, cậu nghe thấy tiếng thở nặng nề của người yêu nên tăng cường lực nhưng khi đạt đến cực khoái thì đột ngột dừng lại.
"Nhưng hôm nay em uống nhiều rượu, tạm thời chưa thể thao anh, phải giúp anh mở rộng đã."
Cậu đứng dậy, chậm rãi mở ngăn kéo thứ hai của chiếc tủ bên trái đặt ở đầu giường.
Đôi chân mảnh khảnh của anh đặt lên vai cậu, và những đầu ngón tay mảnh khảnh phủ đầy chất bôi trơn lấp lánh dưới ánh đèn vàng ấm áp, từ từ và chằm chậm xâm nhập vào hậu huyệt đang run rẩy ở khe hở giữa hai cánh mông.
Bàn tay cậu không dịu dàng thương tiếc để lại những vết hằn đỏ trên bờ mông căng tròn của anh. Âm thanh giòn giã của da thịt va chạm vang vọng khắp phòng, nửa sợ hãi nửa xấu hổ khiến Sang-hyeok hét lên.
"Yên tâm đi, em sẽ không thương tổn anh."
Nói xong, anh nắm lấy mắt cá chân trắng nõn gầy guộc của anh cắn nhẹ, như cảm thấy tiếp xúc chưa đủ liền gặm dọc theo đường bắp chân xinh đẹp, để lại vết cắn đỏ tươi trên lớp thịt non mềm trắng nõn của đùi trong.
Sau đó, Hyeon-joon lại hôn lên môi anh, nụ hôn cuồng nhiệt như hóa giải phần lớn đau đớn, hậu huyệt dần dần chứa được ba ngón tay, từ lúc bắt đầu kháng cự, bây giờ bọn chúng tranh nhau quấn lấy ngón tay anh, nhưng ngón tay cậu đã ra rồi, điều này làm anh bối rối, và việc cảm nhận được khao khát của cơ thê khiến tai anh đỏ lên vì xấu hổ.
Nhưng cơ thể anh lại thành thật với khoái cảm theo bản năng, khoái cảm lạ lùng từ hậu huyệt nhanh chóng kích thích anh đến bất tỉnh, anh vòng tay ôm lấy cổ Hyeon-joon, trong vô thức siết chặt hơn nữa eo của cậu.
Quậy đến bây giờ, cậu gần như đã tỉnh rượu, sự kiên nhẫn của cậu cũng bị bào mòn, rút ngón tay ướt át ra, tiểu Hyeon-joon đã cương cứng đâm thẳng vào, hậu huyệt vừa mới được ngón tay kích thích hoàn toàn lầy lội, âm thanh nhớp nháp vang vọng khắp căn phòng khiến người nghe xấu hổ.
Hyeon-joon một tay sờ ngực, xoa nắn đầu vú đang cương cứng, anh khẽ run, ưỡn ngực đón lấy lòng bàn tay.
Tiểu Hyeon-joon co giật với tốc độ khác nhau vào những thời điểm khác nhau, nhưng mỗi khi cậu chạm vào phần sâu nhất, những cơn khoái cảm tột độ chạy dọc sống lưng anh. Sang-hyeok bị thao đến mức không nói nên lời chỉ có thể mở miệng rên rỉ liên tiếp gọi tên cậu.
Cậu bắt đầu mút và cắn mọi nơi cậu có thể chạm vào, những dấu hickey tươi rói khắp cơ thể trắng nõn mịn màng, đánh dấu rằng Sang-hyeok thuộc về cậu và chỉ là của riêng cậu.
Khi cả hai cùng nhau đạt cực khoái, anh đã khóc, những giọt nước mắt to lăn dài từ khóe mắt đỏ hoe, đập xuống chiếc gối xám đen, để lại một vệt nước nhỏ.
Hyeon-joon đưa tay lau đi khóe mắt anh, dùng ngón tay ngăn lại giọt nước mắt đang lăn dài trên má, nhẹ nhàng lau đi, để chúng thấm ướt đầu ngón tay cậu.
"Sao anh lại khóc hả anh? Em mới là người phải khóc."
"Không có được trái tim thì phải có được cơ thể. Ý tưởng này ngay cả em cũng thấy ghê tởm."
Nhưng em không thể nghĩ ra cách nào khác.
Hyeon-joon nhắm mắt lại cười khổ, vùi mặt vào cổ Sang-hyeok, trong nháy mắt từ một ma vương liều lĩnh biến thành một đứa trẻ khao khát hơi ấm.
"Đồ điên, đồ điên. Em điên rồi."
Sang-hyeok ôm chặt lấy đầu và cổ Hyeon-joon, để mặc cho những giọt nước mắt ấm nóng của cậu chảy trên da mình.
_END_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro