Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Nửa tháng sau, Anna tiểu thư tươi cười trên chương trình trên TV, làm sáng tỏ chuyện xấu của cô cùng người nào đó, thuận tiện tuyên truyền một chút cho bộ phim sắp tới của mình, chứng minh đầy đủ rằng mấy câu chuyện bao nuôi lúc trước chỉ là đồn đại.

Sanghyeok chưa thất sủng ngồi dựa ở sofa, khua điều khiển nói: "Không có kĩ thuật nội dung."

Moon Hyeonjoon vừa vặn mặc xong bộ vest, tiến tới hôn lên mặt cậu: "Chỉ cần có lượng tiêu thụ là được rồi, cần gì phải có nội dung chứ?"

Sanghyeok kéo lấy cà vạt của anh, đáp lễ bằng một nụ hôn nóng bỏng hơn, cười: "Cho nên, anh vì lượng tiêu thụ, không tiếc hi sinh sắc đẹp?"

"Thuần túy là công việc cần." Moon Hyeonjoon trả lời vẫn là kiểu quan liêu ấy, chỉnh lại cà vạt: "Tôi tối nay có tiệc, nhưng vẫn qua chăm em."

Rốt cuộc là ai chăm cho ai?

Sanghyeok lười sửa lại cách nói của anh, vẫy tay: "Lão gia đi thong thả."

Moon Hyeonjoon cười đi ra cửa.

Sanghyeok lại tiếp tục vùi mình vào ghế xem TV. Bộ phim cậu đóng vai chính mấy hôm trước vừa công chiếu, phim mới lại chưa khởi động máy, mấy ngày nay đều nhàn nhã ở nhà. Đến giữa trưa có điện thoại của người đại diện, lúc trước có nói chuyện với bên đại diện, kêu cuối tuần này cậu qua diễn thử, trước khi gác máy còn nhắc riêng rằng Moon tổng đã mất không ít công sức, mời mấy người đầu tư đi ăn vài bữa cơm, v.v...

Sanghyeok hiểu, đây là thù lao của Moon Hyeonjoon dành cho sự phục vụ chu đáo của cậu.

Hai bên thỏa thuận xong.

Cậu từng nói qua, Moon Hyeonjoon rất hào phóng.

Theo thói quen, khóe miệng Sanghyeok nhếch lên nhưng lập tức nhớ ra ông chủ Moon không ở đây, không cần giả vờ cười.

Cậu nếu không cười, cũng chỉ có một biểu tình duy nhất, bĩu môi xem TV một chút, đến tối mới chợt nhớ nói lời cảm ơn tới Moon Hyeonjoon. Nếu bữa tiệc của anh sắp tan, có thể nói được rồi, đương nhiên còn có phương pháp cảm ơn rất trực tiếp khác.

Điện thoại reo, đợi mãi mới có người nhận, không phải giọng Moon Hyeonjoon.

"Alo, ai vậy?" Giọng nam trong sáng, tông không cao không thấp, là chất giọng khiến người khác thoải mái.

Người có chất giọng như vậy sao, Sanghyeok thầm nghĩ, chắc là người có bộ dạng không tồi. Cậu hiểu rõ sở thích của Moon Hyeonjoon, gần như có thể phác thảo diện mạo của đối phương, ai biết được? Không chừng là phục vụ phòng.

Bên kia lại hỏi tiếp vài câu.

Sanghyeok vội cười ha ha: "Moon tổng bây giờ không tiện nghe điện thoại sao?"

"Đúng, làm sao anh biết..."

"Không có việc gì, không có việc gì, tôi gọi nhầm số."

Sanghyeok không chút hoang mang cúp máy, ném điện thoại qua một bên, ngồi lặng một lúc, sau đó ấn điều khiển, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì tiếp tục xem TV.

Moon Hyeonjoon đêm nay không đến, hai ngày sau mới hẹn Sanghyeok ăn cơm trưa. Anh không hề đề cập tới cuộc điện thoại ngày đó, Sanghyeok đương nhiên cũng không bận tâm.

Ừm, phẩm hạnh nghề nghiệp vẫn phải có.

Cuối tuần là thời gian đi diễn thử theo kế hoạch.

Kì thật đã sớm chọn rồi, chỉ cần trên sân khấu đi tới đi lui. Sanghyeok thay mấy bộ quần áo phong cách khác nhau, pose thêm mấy kiểu, bởi vì không cần hành động gì nên hoàn thành khá thuận lợi.

Lúc trang điểm lại, Geonwoo chạy vào đưa cho cậu nước, tật xấu dài dòng một chút cũng không đổi: "Anh Sanghyeok, nghe nói bên tài trợ rất vừa lòng với ngoại hình của anh, lần này xem như nắm chắc rồi. Nhãn hiệu quần áo này tuy rằng không lớn, nhưng ở lĩnh vực thiết kế lại rất mới lạ, phù hợp với khí chất của anh, em thấy..."

"Jacky!"

Geonwoo đang thao thao bất tuyệt đột nhiên bị một giọng nữ cắt ngang, nữ người mẫu hợp tác quảng cáo giày cùng Sanghyeok chạy về phía cửa, lao vào lòng người đàn ông mặc vest trẻ tuổi.

"Em biết anh hôm nay sẽ đến mà!"

"Nơi công cộng, chú ý hình tượng." Người đàn ông không kiên nhẫn lui về phía sau, giọng điệu lạnh lùng, mang theo chút kiêu ngạo vốn có: "Lúc nào kết thúc công việc, anh đưa em đi hóng gió."

"Nhanh thôi, còn một phân cảnh chụp ngoài trời nữa."

Bọn họ nói chuyện không chút cố kị người ngoài, nhiệt tình yêu thương bát quái. Geonwoo ló đầu vào, kéo kéo cánh tay Sanghyeok, nhỏ giọng: "Anh Sanghyeok, đó là em trai của Moon tổng đó."

Sanghyeok sửng sốt một chút, ngẩng đầu, cách cánh cửa thủy tinh nhìn ra, đúng là Moon Dohyun. Y so với Sanghyeok nhỏ tuổi hơn, vóc dáng lại cao gầy, mặt mày anh tuấn, nhưng lại kiêu ngạo muốn chết, đến bây giờ đều là lấy khóe mắt nhìn người, chuẩn cái dáng vẻ được nuông chiều sinh hư.

Hoàn toàn bất đồng với sự tao nhã của Moon Hyeonjoon.

Sanghyeok mỗi lần nhìn thấy y đều cảm thán sự thần kì của gen.

Mà tình cờ Moon Dohyun lại cảm thấy có hứng thú với cậu, tầm mắt hai người vừa chạm, y liền bỏ lại cô người mẫu nhỏ eo thon bước lại chào hỏi Sanghyeok.

Sanghyeok xuất phát từ lễ phép, đành phải hướng y gật đầu: "Moon thiếu, đã lâu không gặp."

"Đang làm việc?"

"Ừm, sắp xong."

"Tối cùng nhau ăn cơm nhé."

Sanghyeok nhìn cô người mẫu cách đó không xa, hỏi: "Sẽ không quấy rầy cuộc hẹn của tiểu thiếu gia với bạn gái chứ?"

"Chỉ là bạn bè bình thường thôi." Ánh mắt y cũng không chớp lấy một cái.

Lí do phủ nhận này của y cùng anh trai mình giống hệt nhau.

Sanghyeok cảm thấy buồn cười, nhưng vẫn cự tuyệt: "Ngại quá, tôi đêm nay không rảnh?"

"Vậy đêm mai."

"Mỗi ngày tôi đều rất bận. Chỉ sợ Moon  thiếu gia phải hẹn trước."

Sắc mặt Moon Dohyun nhất thời đen thui.

Sanghyeok làm như không thấy, vừa lúc nhiếp ảnh gia gọi cậu vào chụp, liền có lệ nói xin lỗi, rồi rời đi. Cậu vừa mới ra đến cửa, Moon Dohyun ở phía sau liền trào phúng: "Anh tôi gần đây chỉ lo cưng chiều người mới, đại khái không dư thời gian đến gặp anh đâu? Anh làm gì phải lãng phí thời gian vì anh ta?"

Sanghyeok bước chậm: "Nếu như cậu nói đến Anna tiểu thư..."

"Anna chỉ là ngụy trang. Thật ra ai chẳng biết anh tôi mê mẩn một người mới ra nghề? Tiểu hồ ly kia bộ dạng khá tốt, giọng nói cũng câu nhân, anh tôi vẫn giấu kín sợ tên đó bị phóng viên quấy rối còn cố ý tung Anna ra để đỡ đạn dùm."

Sanghyeok trầm mặc không nói.

Moon Dohyun tiến lên vài bước, tay đặt lên vai anh, vứt thêm miếng mồi mới: "Anh tôi mấy ngày nay thường đến "Song of the Night" ăn, tôi đêm nay cũng tính đi, không biết anh có hứng hay không?"

Song of the Night là câu lạc bộ thành viên tư nhân, là nơi Moon Hyeonjoon thường tới.

Sanghyeok suy nghĩ, trong lời nói của Moon Dohyun lần này có bảy lần thật, ba phần là giả, vì thế trong lòng đếm một, hai, ba, đếm hết trên mặt cũng đã nở nụ cười, quay đầu: "Đương nhiên."

Vừa nói vừa nghiêng người, không dấu vết tránh bàn tay của Moon Dohyun: "Tôi đi trước chụp ảnh."

Moon Dohyun khoanh tay ở bên cạnh chờ, cô người mẫu nhỏ biết y sửa lịch hẹn, ban đầu đương nhiên không thuận theo, nhưng chỉ cần Moon Dohyun nhăn mặt cô ta liền sợ tới mức không dám lên tiếng.

Công việc kết thúc lúc trời chạng vạng tối.

Sanghyeok nói với Geonwoo vài câu liền lên chiếc xe thể thao mới của Moon Dohyun. Xe tốt thì tốt đấy đáng tiếc gặp đúng giờ tan tầm, trong nội thành cơ bản là không động đậy nổi, mấy lần nửa đường lại đành quay đầu.

Moon Dohyun tính cách thiếu gia, có chút không hài lòng viết hết lên mặt, đến khi tới nơi, sắc mặt mới tốt lên một ít.

Bồi bài trong Song of the Night đều quen biết y, vừa thấy y vào liền tiến lên cười đón, dẫn hai người vào bàn đã đặt sẵn. Đồ ăn ở đây cũng giống những nơi khác, không có gì mới mẻ, điểm cộng ở chỗ tinh xảo đáng yêu, tất cả đều được đựng trong những chiếc đĩa nhỏ xinh, khiến khẩu vị người ăn được mở rộng.

Sanghyeok cơ bản ăn nhiều nói ít, cậu từ đầu tới cuối không nhắc đến tên Moon Hyeonjoon.

Moon Dohyun thường dừng đũa liếc cậu mấy lần, nhịn lại nhịn, cuối cùng nhịn không nỏi, hỏi: "Anh không muốn biết chuyện về anh tôi sao?"

Sanghyeok nhướn mày, hỏi ngươc lại: "Tôi cùng Moon thiếu ăn cơm, liên quan gì tới Moon tổng?"

Moon Dohyun mất mặt, bị cậu làm cho nghẹn, nửa ngày sau mới buồn bực: "Nếu anh ta mang theo tiểu hồ ly đến đây, sẽ có người cho chúng ta biết."

Sanghyeok gật đầu: "Đồ ăn nơi này làm không tồi."

Moon Dohyun vốn định kích Sanghyeok, ai ngờ cậu lại không quan tâm, ngược lại làm mình không có cơ hội xuống tay, đành phải gọi người mở mấy chai rượu liên tục cho Sanghyeok uống, dáng vẻ tôi chính là muốn thấy vẻ anh say.

Sanghyeok là người khó có thể nói từ chối, với hành động kính rượu của Moon Dohyun mỗi lần đều thoải mái uống hết.

Moon Dohyun đương nhiên uống cũng không ít. Tửu lượng của y bình thường, lúc có chút say thì cúi đầu nghịch bật lửa của mình: "Cạch, cạch" mở lại đóng, đóng lại mở. Cho đến khi bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa y mới ngẩng đầu.

"Cộc cộc cộc."

Thanh âm kia chỉ vang lên ba lần, tiếp theo liền yên lặng.

Sanghyeok đoán đây là "Thông báo", nhưng một câu cũng không hỏi, chờ Moon Dohyun mở miệng trước.

Moon Dohyun quả nhiên không nhịn được nhìn cửa mấy lần, đột nhiên nắm lấy tay Sanghyeok nói: "Anh so với tiểu hồ ly kia thuận mắt hơn nhiều."

Sanghyeok tuyệt không khiêm tốn, lập tức cảm ơn.

Moon Dohyun liền tiến tới gần hơn, hô hấp nóng rực phun vào tai cậu: "Anh tôi là kẻ có mới nới cũ, anh một mực theo anh ta làm gì?"

Sanghyeok thở dài, thì thầm: "Ai không có mới nới cũ? Không vứt cái cũ là vì chưa gặp được cái tốt hơn thôi."

Moon Dohyun không nghe thấy tiếng cậu nói, dựa vào gần hơn, tay sờ lên mặt Sanghyeok: "Tôi vẫn luôn thích anh, nếu anh theo tôi, khẳng định so với theo anh tôi tốt hơn nhiều."

"Được chờ tôi và Moon tổng chia tay, nhất định sẽ nghĩ tới cậu đầu tiên."

"Anh...!" Moon Dohyun không uống rượu đã dễ dàng tức giận, giờ rượu vào dễ nổi điên hơn: "Anh đừng có thấy tôi nể mặt anh mà không biết xấu hổ! Chẳng qua chỉ là kẻ bị anh tôi chơi đùa mà thôi, tùy thời có thể bị vứt bỏ, tôi đùa giỡn một chút không được sao?"

Nói xong, hung hăng hôn lên môi cậu.

Mùi rượu xộc thẳng lên, Sanghyeok muốn thở dài. Moon tiểu thiếu gia này cả ngày theo đuổi mấy cô nhóc người mẫu, ca sĩ, sao kĩ thuật hôn lại kém thế?

Tay phải của cậu bị Moon Dohyun nắm lấy, đành phải giật giật tay trái, đặt lên vai y, chủ động đáp lại nụ hôn kia. Cậu nhắm hờ mắt, nụ hôn nóng bỏng triền miên, thậm chí còn cuốn lấy đầu lưỡi y dây dưa.

Moon Dohyun vừa mới cảm thấy có chút hưởng thủ, sau lại có chút khó thở, sau đó đầu gối như nhũn ra, không còn sức nắm tay Sanghyeok. Chính lúc đang chìm đắm trong đó, bỗng nghe thấy "rắc", là tiếng chai rượu bị người ta đập.

Moon Dohyun tỉnh rượu hơn phân nửa, trợn mắt nhìn, Sanghyeok đang phe phẩy nửa chai rượu cười với y, ánh sáng thủy tinh phản xạ lại sắc bén lạnh toát.

Y không khỏi lùi về phía sau mấy bước, nhưng sau lưng là vách tường, mà tay Sanghyeok vẫn còn đang ôm lấy cổ y, tiến đến hôn tiếp. Môi càng lúc càng nóng, chai rượu vỡ kia cũng ngày càng lại gần, ở bên má y vẽ loạn khiến người ta hết hồn.

Moon Dohyun rất muốn giãy dụa, nhưng nãy mới uống rượu, tay chân căn bản không nghe lời, chỉ có thể kêu lên: "Anh làm gì?"

"Moon tiểu thiếu gia không phải muốn đùa giỡn với tôi sao? Tôi chơi cùng với cậu." Sanghyeok một bên hôn y, một bên dùng đầu gối ấn vào hạ bộ y, cho dù không cần hành động, ánh mắt kia cũng đã phong tình vạn chủng lắm rồi.

Moon Dohyun cảm thấy người rét run, mắt thấy bàn tay cầm chai rượu vỡ của cậu chầm chậm chuyển xuống, cuống quít hô: "Anh đừng làm bậy! Anh còn dám động, tôi gọi người!"

"Gọi cái gì?" Sanghyeok buồn người hỏi: "Vô đây xem à?"

Moon Dohyun giận trừng mắt nhìn Sanghyeok, cố gắng bày ra vẻ mặt hung ác, nhưng cơ thể lại phát run.

Sanghyeok liền "hừ" một tiếng: "Thì ra Moon tiểu thiếu gia chơi không nổi."

Cậu tiện tay ném chai rượu đi, cẩn thận chỉnh lại quần áo nhăn nheo cho Moon Dohyun, sờ soạng thiếu gia từ trên xuống dưới một lượt mới ghé vào lỗ tay y thổi nhẹ, thì thầm: "Học đi, đây mới gọi là quấy rối tình dục."

Moon Dohyun tức đến nỗi không nói ra lời, mặt thoạt đỏ thoạt trắng, rất phấn khích.

Sanghyeok hối hận đã không lấy máy ảnh ra chụp lại làm kỉ niệm. Cậu uống không ít rượu, lúc này cũng có chút váng đầu, chống bàn đứng dậy, bước ra cửa.

Cửa phòng không biết khi nào đã mở, Sanghyeok vừa quay đầu liền thấy Moon Hyeonjoon đứng bên ngoài. Ông chủ Moon tây trang thẳng thớm, tóc không một lọn rối, như vừa mới từ trong phòng họp bước ra, trên mặt vĩnh viễn là nụ cười ôn hòa.

Sanghyeok sớm đoán được là anh đến từ lâu, nhưng vẫn hỏi: "Đến đây lúc nào?"

"Không tính là muộn, vừa lúc thấy em phi lễ với em trai tôi thế nào." Moon Hyeonjoon trả lời thật bình tĩnh, không giống như tức giận.

Sanghyeok tựa đầu vào cạnh cửa, đưa tay kéo lấy cà vạt anh, hỏi: "Moon tổng có muốn thử không?"

"Em uống say."

"Ừ, cho nên mới dám mượn rượu hành hung."

Lúc nói xong lời cuối cả người đổ đã về phía trước.

Moon Hyeonjoon thuận tay đỡ lấy thắt lưng cậu: "Chỗ này không thích hợp."

"Tôi cược là..." Sanghyeok liếm môi, nhìn thẳng hầu kết của anh, hận không thể há miệng ra cắn: "Phòng vệ sinh hiện tại không có ai."

"Nếu thua thì sao?"

Sanghyeok đưa môi lên: "Tùy anh xử lí."

Ánh mắt Moon Hyeonjoon thâm trầm, nhẹ nhàng ẩn đầu của cậu tới, rồi đi tới chỗ Moon Dohyun nói mấy câu.

Rượu lúc này mới xông lên, Sanghyeok không nghe được bọn họ nói gì, chỉ là trước lúc đi, Moon Dohyun hung hăng trừng mắt với cậu. Y cố làm vẻ hung ác, ánh mắt lại hồng hồng, giống hệt con thỏ con, hại Sanghyeok cười ha ha.

Cười xong mới phát hiện mình đang bị Moon Hyeonjoon kéo đi.

Chân cậu nhẹ lướt, cứ như là giẫm lên bông vậy, vào đến nhà vệ sinh không quản có người bên trong hay không, trực tiếp đè Moon Hyeonjoon lên cánh cửa.

Moon Hyeonjoon hình như cười khổ một chút: "Sau này ít uống rượu đi."

Sanghyeok đáp ứng, sau đó dùng môi chặn miệng anh.

Bọn họ ở nơi chật hẹp làm tình.

Càng là nơi nguy hiểm dễ bị người khác phát hiện lại càng kích thích khát cầu của đối phương, Moon Hyeonjoon từ phía sau tiến vào Sanghyeok, một lần lại một lần mạnh mẽ đâm vào thân thể cậu. Sanghyeok run rẩy không ngừng, một tay chống vách tường, một tay liều mạng che miệng mình.

Nhưng vẫn có tiếng thở dốc thoát ra, tăng thêm vị dâm mỹ.

Khi lửa nóng của Moon Hyeonjoon bên trong đạt tới cao trào, nhịn không được quay mặt Sanghyeok lại, hôn cậu. Lưng Sanghyeok run rẩy một chút, cũng đạt tới đỉnh, ức chế không được hét lên.

Khoảnh khắc ấy, hẳn cảm thấy hồn phách mình đều bay ra ngoài mất rồi. Nếu như chết thế này, cũng vui lắm. Sanghyeok dựa vào bồn rửa mặt, vừa nghỉ ngơi vừa nghĩ như vậy.

Trên người Moon Hyeonjoon còn lưu lại hơi thở hoan ái, nhưng đã thắt xong cà vạt, thông qua gương nhìn cậu: "Có phải là chân mềm nhũn rồi không? Đến chỗ tôi ngồi một lúc đi."

Sanghyeok vì mục đích này mà tới, giờ cố tình lấy lùi để tiến, hỏi: "Có tiện không?"

Moon Hyeonjoon sớm nhìn thấu tiểu xảo này, nhéo một cái trên lưng cậu, nheo mắt mị lực cười: "Biết còn hỏi."

Sanghyeok dùng nước lạnh vỗ lên hai má vẫn nóng, giả ngu bước theo.

Moon Hyeonjoon cũng không truy hỏi, nắm tay cậu đi ra ngoài, đến đầu một hành lang đẩy cánh cửa gỗ ra. Gian phòng so với phòng Moon Dohyun đặt lớn gấp đôi, bên tay phải đặt một bàn bi-a, tay trái trên bàn đặt khay trà.

Mà tiểu hồ ly trong miệng Moon Dohyun đang ngồi trên sopha đọc kịch bản.

Đó là một cậu trai tuổi còn rất trẻ, ánh mắt sáng trong, mặc áo T-shirt rộng, lộ ra cái cổ trắng nõn, có cảm giác khí chất độc đáo, là thanh niên cương trực sảng khoái. Cậu ta vốn nửa nằm, thấy có người bước vào liền như học sinh tiểu học ngồi lại ngay ngắn, mắt to chớp chớp, thực đáng yêu.

Đương nhiên một chút không khí mập mờ cũng không có.

Moon Hyeonjoon là kẻ theo chủ nghĩa hoàn mỹ, khẳng định sẽ không để cho người nắm được chứng cứ anh yêu đương vụng trộm.

Anh đi qua vỗ vai cậu chàng kia, tùy ý giới thiệu: "Đây là Jaehyun, người mới của công ty. Cậu ấy lá gan bé lắm, tôi dẫn cậu ta ra ngoài làm quen, em sau này chỉ bảo cậu ấy nhiều một chút."

Dứt lời lại chỉ Sanghyeok, nói với cậu trai: "Đại minh tinh, hẳn là không cần tôi giới thiệu đâu nhỉ?"

Cậu chàng kia gật gật đầu, lập tức đứng lên, bước đến trước mặt Sanghyeok, ngọt ngào gọi một tiếng: "Anh Sanghyeok."

Sanghyeok có chút ấn tượng với cậu ta, nhớ đây là ca sĩ thần tượng mới, nghe nói hát không tồi, ngoại hình thanh tú, khiến mấy cô nữ sinh nhỏ yêu thích.

"Anh Sanghyeok, em có thể bắt tay anh một chút không?" Đôi mắt to nhìn Sanghyeok, cẩn thận nói: "Em có xem qua phim anh đóng, em, em là fan của anh."

Sanghyeok không có hứng thú tìm tòi xem những lời này là thật hay giả, nhìn cậu ta vài lần, phát hiện lúc cậu ta cười rộ lên, đầu hơi nghiêng một chút, bên má có lúm đồng tiền.

Đây nhất định là động tác tủ của cậu ta. Cũng giống như động tác Sanghyeok giả vờ cười, cậu biết rõ làm thế nào để khoe góc mặt đẹp nhất.

Tuổi còn trẻ như vậy, nhưng đã có chút khí thế. Sanghyeok bèn nắm tay cậu ta. Cậu bội phục tất cả những người có bản lĩnh, bất luận là việc trên giường hay là dưới giường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro