[OnGoing] Tuyết Tận
Cre: yurivn.net
Title : TUYẾT TẬN
Author : Furinvn
Cat/Genre : tiểu thuyết kiếm hiệp , shoujo ai
Rating : 16+
Mở đầu
Thiếu nữ tựa vào cửa sổ trầm ngâm , ánh mắt vô định . Không bao giờ nàng có thể ngủ bình an , tâm trí nàng chưa khắc nào buông lỏng quá khứ , cơ hồ như muốn nhận chìm nàng . Sự căm thù của đứa trẻ mười bốn tuổi , thái độ của kẻ ấy , hình ảnh của đệ đệ nàng , tất cả rõ ràng chỉ như mới ngày hôm qua . Mặc cho những hình ảnh đứt quãng hiện về … bất giác nàng phát hiện bóng thiếu niên áo trắng , ánh mắt nàng trở nên dịu đi .
- Đệ đang làm gì ngoài này vậy , Tiểu Phong ? _ vừa nói nàng vừa quàng cho thiếu niên tấm áo choàng bằng lụa tơ tằm _ trời chưa sáng hẳn , hãy vào ngủ tiếp đi không ảnh hưởng sức khoẻ của đệ .
Thiếu niên dáng người gầy , nước da nhợt nhạt , âm điệu phát ra không liền mạch , quay đầu nhìn nàng .
- Tiểu Hạ tỷ tỷ … đệ không muốn ngủ nữa … đệ sợ .. sợ lắm _ thiếu niên run trong gió , tay ôm gối gục đầu rên lên khe khẽ .
Nhìn Tiểu Phong mà nàng như ngàn dao xuyên tâm , sau cái đêm của ba năm trước , tiểu đệ hiếu động của nàng … Tiểu Phong nghịch ngợm , đáng yêu , luôn chọc phá nàng giờ trở nên ngây dại , thần trí như đứa trẻ lên mười , lúc nào cũng sợ hãi . Thật mỉa mai , giang hồ xưng tụng nàng như thần tiên , có thể hồi sinh người chết , vậy mà nàng phải bất lực nhìn tiểu đệ như thế này . Suy cho cùng nàng chỉ là một thầy thuốc bình thường .
- Tỷ xin lỗi , là tỷ tỷ vô dụng _ nàng ôm chặt thiếu niên vào lòng , nói từng tiếng chua xót _ tất cả chỉ tại ông ta … Đinh Kiến Phi , ta hận ngươi .
Nếu không phải vì tiểu đệ , vì Thiên Hoa Trang , nữ tử áo trắng mới mười bảy này chắc hẳn đã đi khắp thiên hạ hòng báo mối thù cho song thân , cho tiểu đệ từ ba năm trước rồi . Không lúc nào nàng quên , chỉ là bây giờ nàng không thể .
Gió chưa ngừng , hàn khí càng nặng nề , ngày mai nó sẽ mang cho nàng … người để trả thù .
Chương I : Thiên Hoa Trang
Thiên Hoa Trang , bồng lai tiên cảnh , người đến quên đi tạp niệm , người đi quên đường về , hồn chỉ muốn ngao du , đắm chìm trong cảnh sắc hữu tình . Chính vì thế mà bao nhân sĩ võ lâm ước mong nơi đây là nhà , phần vì cảnh , phần vì người .
Cổng trang viên rộng mở , rộn ràng tiếng cười nói , bàn luận , thế nhưng quang cảnh quen thuộc nhanh chóng thay đổi khi một vị khách bước vào .
Dáng người tựa hồ lá liễu , toàn thân chùm kín bằng áo choàng rộng màu lam ngọc , trên vai mang một vật như khúc gỗ lớn được bọc kỹ trong tấm nhung , vài sợi tóc dài của nàng lả lướt trong gió , ánh lên sắc tím kì dị , bên cạnh là một con sói xám với cặp mắt vàng kiêu hãnh áp chế bao người , trên lưng nó là một nam nhân đầu gục xuống , hơi thở khó nhọc không còn sức sống . Thoáng chốc không khí ngột ngạt , cao thủ tuyệt thế thì cảnh giác cao độ , kẻ có sở học tay không rời vũ khí , chưa ai dám manh động .
Nữ nhân áo trắng nhẹ nhàng bước tới , thanh tao , gương mặt chẳng hề biến sắc nhưng khiến bao kẻ chấn động kinh hoàng lập tức di chuyển tới bên cạnh nàng , đôi mắt không rời kẻ vừa tới .
- Chẳng hay tiểu thư đến trang viên có việc chi ? _ chất giọng nàng trong trẻo như suối chảy , êm ả , điềm đạm , nụ cười tươi tắn như vầng dương .
- Tiểu thư có phải trang chủ Thiên Hoa Trang , Tiên Y Nữ Trần Ngọc Hạ ? _ kẻ đáp lại rõ ràng là nữ nhân đôi mươi mà giọng tĩnh kỳ lạ , cả bậc cao thủ cũng không khỏi kinh ngạc .
- Không sai _ Tiểu Hạ nhìn vào nữ nhân trước mắt , nàng không định nổi mục đích của ả , tấm áo choàng che hết nửa trên khuôn mặt làm nàng tự hỏi biểu cảm sau nó như thế nào , đứng trước các cao thủ danh trấn giang hồ sát khí lạnh lùng mà giọng nói bình thản , không chút nao núng , hẳn không phải kẻ đơn giản , hơn thế ả có mái tóc đó … thật giả chưa biết được , nàng cần cảnh giác .
- Ư .. ư _ tiếng rên khẽ của nam nhân trên lưng sói , y đang dần hồi tỉnh .
- Xin trang chủ xem bệnh cho người này trước _ nữ nhân áo xanh cất tiếng
- Tịnh huynh _ Tiểu Hạ chạy tới , thoáng nhìn sắc diện nam nhân thì cảm thấy nhẹ nhõm , thương thế y không còn nguy tới tính mạng , nàng bắt mạch thì thoáng nét kinh hãi , đôi mắt trở nên giá lạnh .
Chớp mắt hai thanh gươm lướt thẳng vào nữ nhân tóc tím , lưỡi kiếm phản chiếu ánh dương lấp lánh , mũi kiếm cách ngực nàng chưa bằng một bàn tay .
- Quan sát và xuất thủ nhanh như chớp , chắc hai vị là nhị công tử của gia tộc họ Nguyễn , Nguyễn Thiên Bảo và đệ nhất kiếm khách , Lưu Minh tiền bối . Xuất thủ lưu tình xin đa tạ , nhị lão quái tiền bối , vò rượu của tiền bối rớt rồi kìa .
Ba cao thủ thoáng giật mình , cảm nhận được uy lực chạm vào ngực mình , khí hàn , bất giác tay nắm chặt cán kiếm , cơ thể cách ả chỉ hai bước chân , nội lực sẵn sàng tuôn ra . Không ngờ , nữ nhân tưởng đôi mươi … cả cao thủ hàng đầu còn phải lùi bước trước thế kiếm bất ngờ như vũ bão của nhị công tử Nguyễn Gia , đằng này liên thủ của hai kiếm khách lừng lẫy , tuy không có ý hạ sát nhưng muốn trấn áp thần trí , vậy mà ả phong thái ung dung không những không lùi bước còn nhận ra chỉ của nhị lão quái sau lưng , một chiêu đánh lùi ba cao thủ . Tuy nhiên bất ngờ nhất phải là nhị lão quái , bôn tẩu giang hồ hơn năm mươi năm , gặp không ít kì nhân dị quái , tưởng không còn người khiến lão ngạc nhiên , không ngờ trong một tháng đụng đến hai nữ tử kì quái thế này , đúng là nhân gian lắm chuyện khó lường .
Nhị lão quái Càn Gụ , một trong tứ quái dị của võ lâm , đưa mắt nhìn nữ tử áo trắng khoan thai , uyển chuyển đỡ cơ thể Văn Tịnh giao lại cho mấy nha đầu , rồi nàng chầm chậm quay lại đối mặt với nữ nhân tóc tím . Tiểu Hạ , thiếu nữ gương mặt diễm lệ tựa ngọc tạc thành hoa , làn da trắng ngà mà sắc hồng rực rỡ , đôi môi anh đào tụ điểm , y thuật cao thâm vang chấn giang hồ từ năm mười bốn , bao nhân sĩ thuộc hàng tinh anh trong thiên hạ ngày đêm tương tư nguyện vì nàng vào sinh ra tử , không biết nàng đã cứu bao người , chỉ biết giang hồ quen gọi nàng là Tiên Y Nữ Trần Ngọc Hạ . Lão cũng biết tính tình lúc nóng lúc lạnh , vui buồn bất thường của nàng biến đổi khôn lường , có khi buổi sáng nàng đón người bệnh hờ hững , trưa thì bực bội chửa mắng , tối thì ôn hoà dịu dàng , sáng hôm sau thì đuổi thẳng tay khi biết kẻ đó hết ngân lượng , muốn được nàng chữa bệnh không có ngân lượng thì phải có báu vật , có kẻ vì thế mà tán gia bại sản đành chấp nhận trở thành người hầu trong Thiên Hoa Trang làm công trừ nợ , nàng nói chuyện khi dịu dàng lúc sâu cay , tàn nhẫn . Lão nhìn ra nàng kiêu ngạo , cố chấp , háo thắng , kiên định và vô cùng mạnh mẽ nhưng lòng nàng còn ẩn chứa một thứ đáng sợ , sâu hơn đáy vực .
Nhìn vào mắt Tiểu Hạ lúc này , đôi mắt đen láy ranh mãnh tưởng đã quen giờ rực lên ngọn lửa thù hận , lại lạnh thấu tim gan . Lòng lão dấy lên cảm giác bất an , bồn chồn .
- Ngươi là ai ? Có quan hệ thế nào với Đinh Kiến Phi , có phải chính ngươi hại Văn Tịnh huynh ra thế này ? _ Tiểu Hạ cảm thấy cả cơ thể đang bị đốt bằng ngọn lửa ngàn độ , trước mắt nàng kẻ có mái tóc màu tím hẳn đã phải luyện Hàn Băng Ma Công , tuyệt học đó trong giang hồ chỉ có Băng Vương của Huyết Tử Giáo đã mất tích cách đây mười hai năm , Đinh Kiến Phi mới biết , kẻ đã biến võ lâm thành bể máu , hại chết phụ mẫu nàng , hại Tiểu Phong . Nàng như thấy con người đó qua mái tóc màu tím kia , căm phẫn cùng cực .
Nghe cái tên đã khiến quần hùng sợ hãi , nín thở nghe thiếu nữ tóc tím đáp lời .
- Thứ lỗi , tôi là đệ tử của Đinh Kiến Phi sư phụ , tên Tuyết , tình cờ thấy Văn Tịnh công tử thương thế nặng nề nên đưa công tử lên đây _ ngữ điệu chẳng thay đổi dù xung quanh nàng sát khí như báo hổ , chỉ muốn nuốt chửng nàng .
- Kẻ đó đang ở đâu ? _ tiếng của Tiểu Hạ âm vực trở nên sâu hơn .
- Sư phụ đã qua đời ba năm trước , vì trúng kịch độc _ vẫn tĩnh , như băng nghìn năm .
Tiếng tranh luận xung quanh nổ ra , kẻ tin người bác , nỗi khiếp hãi của võ lâm cũng có ngày tán mạng do độc dược , thực hư thật khó phân định . Duy chỉ có nữ nhân áo trắng nét mặt chẳng lộ chút ngạc nhiên , bình tĩnh thăm dò nữ nhân kia .
- Tuyết tiểu thư , xin mạo muội được hỏi cao danh quý tánh của tiểu thư _ Thiên Bảo kiếm thế không đổi , mỉm cười vui vẻ .
- Tôi là cô nhi được sư phụ nuôi dưỡng từ nhỏ , người gọi tôi là Tuyết ngoài ra không có tên khác .
Thiên Bảo muốn nhìn thẳng vào ánh mắt nữ nhân tóc tím , chỉ tiếc không làm được . Chàng cảm thấy vô cùng tò mò , không ngờ ngoài Tiểu Hạ , thiếu nữ khiến chàng si tình còn có người con gái làm chàng bối rối trong cách hành xử . Nhìn vào Lưu Minh tiền bối bên cạnh , chàng biết bậc tiền bối cũng đang rất phân vân , nên thu hay giữ kiếm , quần hùng xung quanh sẽ dựa vào hành động của chàng và tiền bối để định cách hành xử với nàng , Tiểu Hạ thì im lặng không tỏ thái độ , còn chàng vẫn chưa biết nữ nhân tóc tím là bạn hay thù , dù tâm chàng đã có chút khâm phục nàng ta .
Đám người nhìn nàng đầy nghi ngờ , sát khí lồ lộ , nếu không có hai kiếm thủ đang đứng trước nàng chắc họ đã manh động rồi . Nàng không bận tâm , thiếu nữ đang nhìn nàng đầy thù hận , đấy mới là rắc rối . Xuất hiện thế này phiền phức thật , nàng hiểu nhưng nếu không thì việc nàng giúp Văn Tịnh công tử trị thương bằng hàn khí sẽ mang cho chàng nhiều vấn đề hơn bây giờ , nữ tử áo trắng đó chẳng yên rồi . Nàng thở dài , nhẹ nhàng truyền nội lực xuống đất .
Mấy đại cao thủ đang có mặt không tin nổi nữ nhân trẻ vậy lại có công lực thâm sâu nhường này . Nàng ta đứng một chỗ mà nội lực lan rộng cả chục thước , nhẹ nhàng đi vào cơ thể những kẻ có mặt tại đây , luồng chân khí như dòng suối trong mát và dễ chịu . Sát khí ngạt thở biến mất , dành chỗ cho sự tò mò , đó là những kẻ không nhận ra sự hiện diện của khí hàn trong họ . Những kẻ nhận ra chúng thì không khỏi rùng mình , nữ nhân này còn hơn cả Băng Vương , nàng ta có thể nhuộm tanh trang viên này nếu muốn .
Chát .
Tiểu Hạ không biết từ bao giờ đã tới trước mặt Tuyết , không chút kiềm chế tát thẳng vào mặt nàng . Tuyết dù có thể dễ dàng tránh được nhưng nàng vẫn nhận cái tát đó , hình như tất cả căm hận của Tiểu Hạ đập mạnh vào nàng qua lòng bàn tay , khoé miệng nàng có vị máu .
- Đừng bao giờ sử dụng thứ đó tại nơi này _ nữ tử áo trắng giận dữ , đôi mắt nàng ngấn lệ .
Sững sờ , vì trước giờ chưa ai thấy thiếu nữ áo trắng như vậy , điều thứ hai là mái tóc dài màu tím đang tung bay trong gió , chủ nhân của nó đeo chiếc mặt nạ trắng che nửa trên khuôn mặt , tóc mái che mất đôi mắt nàng . Tuy chỉ chớp mắt , Lưu Minh , Tiểu Hạ và Thiên Bảo vẫn nhìn thấy màu lục bảo trong đôi mắt Tuyết.
- Tuyết tiểu thư , mong có thể cho tại hạ thấy rõ dung nhan nàng _ kiếm trên tay Thiên Bảo thu về , nụ cười mê hồn bao thiếu nữ , nhẹ nhàng lên tiếng .
- Rất tiếc đó là việc không thể _ giọng nàng vẫn thế dù máu chảy ra từ khoé miệng nàng .
Tiểu Hạ sực tỉnh , nhận ra nàng đang mất bình tĩnh , trong lòng dịu lại . Nàng dễ dàng lấy lại dáng vẻ ban đầu , nhìn vào nữ nhân kì lạ . Nói như ra lệnh .
- Hãy ở lại đây , có nhiều chuyện ta muốn ngươi trả lời _ dứt câu , nàng quay bước , tiếp tục công việc của mình .
Quá rõ tính nàng , không ai dám lên tiếng can ngăn .
- Vậy tôi sẽ ở trong rừng Bạch , xin cáo từ .
Tuyết chậm rãi quay bước , con sói xám theo nàng . Không ai hiểu sao nàng bước xuống những bậc đá trong khi nàng nói sẽ ngụ trong rừng Bạch , khu rừng quanh năm lạnh giá , cảnh vật thì bàng bạc .
Ngày hôm đó , võ lâm bắt đầu trận chiến mới .
--------Hết chương I ----------(còn tiếp)
Chương II : Chưởng môn Xuân Phong phái
Tuyết bước xuống chân núi .
- Không ngờ có kẻ đánh được tỷ , chỉ có nữ quỷ đó thôi ? _ nam nhân thanh tú , tuổi ngoài đôi mươi , trang phục xộc xệch , lắc đầu ngao ngán .
- Văn Tịnh công tử ổn rồi , Mạnh Quân , đệ cũng nên chữa trị vết thương đi .
- Tốt rồi _ Mạnh Quân leo lên ngựa _ vài ngày nữa đệ sẽ mang rượu ngon lên mời hảo huynh đệ . Tỷ tỷ , đệ đi đây .
Nhìn bóng Mạnh Quân khuất dần , Tuyết thờ dài .
- Nhị lão quái tiền bối , mời ra ngoài _ Tuyết chầm chậm quay đầu .
Nhị lão quái bước ra khỏi thân cây . Không nói một câu , lão bật mạnh lên cao nhanh chóng giáng một đấm vào nơi Tuyết đang đứng . Vút _ con sói xám phóng lên , nhằm hướng cánh tay lão . Lập tức nhị lão quái xoay tay vòng cung tạt xuống đỉnh đầu con sói , sói xám nghiêng đầu sang phải , hàm răng định cắm vào tay phải lão liền rút lại khi nó cảm nhận được tay trái lão đang nhắm một chưởng vào bụng nó . Đổ cơ thể ra sau , con sói nâng chân , ba vệt đỏ xuất hiện trên lòng bàn tay lão . Sườn trái lão nhói lên cùng lúc lão nhận ra khí lạnh lướt qua , lão lùi lại phía sau . Cả người và thú tiếp đất .
Con sói xám nhe hàm răng sắc , gầm gừ nhìn lão . Nhị lão quái cảm thấy vết thương nơi sườn trái đau dữ dội , máu rỉ ra , ngực lão bỏng rát .
Con sói này cũng có thể phát ra hàn khí sao , chẳng lẽ nó cũng biết Hàn Băng Ma Công ? _ sắc mặt lão xanh hơn .
- Tiền bối nên nghỉ ngơi , nếu vận sức quá mức tiền bối sẽ đứt hết kinh mạch mà chết _ nữ nhân tóc tím bước tới xoa đầu sói xám .
- Thực ra ngươi có mục đích gì ? _ hơi thở của lão trở nên nặng nhọc , mắt lão mờ dần .
- Nhị lão quái không cần lo lắng , tiểu nữ chỉ thực hiện di ngôn của sư phụ là bảo vệ Thiên Hoa Trang cho tới khi nó có thế trở lại như nó trước kia .
Bỗng nhiên tâm can nhẹ nhõm , thân hình lão đổ xuống đất .
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Tiểu Hạ đang xem xét thương tích của nhị lão quái . Một người học việc tình cờ phát hiện lão bên gốc cây nhờ nghe thấy tiếng động phát ra . Nhị lão quái chữa thương tại trang viên hơn một tháng nay , lúc lão mới được đưa tới , phủ tạng tổn thương nghiêm trọng , khí huyết rối loạn , cơ thể bị chém chục nhát sâu tới tận xương , không ai còn nghĩ lão sẽ qua khỏi . Vậy mà lão vẫn sống , nhờ có trang chủ của Thiên Hoa Trang . Lão không có gì , nên mới khoẻ lại đã xin vị trang chủ được ở lại Thiên Hoa Trang làm việc vặt để trả nợ .
Nhưng ân nhân của lão đang bị lão làm cho tức giận vô cùng . Nàng đã dặn lão không được tuỳ tiện vận nội lực , thế mà lão không nghe , giờ ra thế này .
- Lão già chết tiệt , tiền chữa bệnh trả chưa hết giờ lại tăng thêm , tính ăn bám à _ Tiểu Hạ mắng lão không tiếc lời .
- Tiểu thư , thuốc và băng đây ạ _ A Hồng cười thầm . Là cô nhi từ nhỏ đuợc trang chủ đời trước nhận nuôi , nó lớn lên bên tiểu thư và thiếu gia . Nó hiểu tiểu thư ngoài miệng nói thế nhưng chưa bao giờ tiểu thư bỏ mặc bệnh nhân , trước đây tiểu thư đã thức mấy đêm liền chữa thương cho nhị lão quái , ngay lúc này tiểu thư cũng tự tay băng bó cho lão . Từ sáng tới giờ thấy tiểu thư khác lạ làm nó lo lắng lắm , giờ tiểu thư bình thường lại làm nó yên tâm nhiều .
Tiểu Hạ chú ý bàn tay lão , vết cào này do vuốt thú … Khi nào lão tỉnh lại chắc chắn không yên . Nàng bước ra khỏi phòng lão , quay trở lại sân trang viên . Những bệnh nhân khác đang chờ nàng .
Ngày tưởng đã dừng , nào ngờ Thiên Hoa Trang lại có thêm một vị khách không ngờ . Bên gió thổi bạt mọi thứ trên đường đi , nàng ta băng nhanh qua những bậc đá rồi khựng lại tại cổng trang viên , vẻ mệt mỏi ngự trị cơ thể nàng ta . Tóc sổ ra , tà áo lấm bẩn , mổ hôi chảy thành dòng trên mặt , nhưng từ nàng một làn hơi ấm toả ra . Bao kẻ vẫn không khỏi xao xuyến trước gương mặt như đoá phù dung nở trong nước , đôi mắt trong như mùa thu lấp lánh nắng vàng , nàng là Triệu Thanh Dung , chưởng môn của Xuân Phong phái . Kẻ trên lưng nàng , trưởng lão của Xuân Phong phái , một trong tam lão tiền bối nổi tiếng giang hồ , Võ Tiêu Gia , sắc mặt xanh xao , cơ thể ốm yếu , nhưng đôi mắt tinh nhanh đảo quanh trang viên .
Xuân Phong phái nằm trong Ngũ Tuyệt phái có môn tâm pháp nổi tiếng Xuân Phong Tâm Pháp , môn võ công duy nhất có thể đánh bại Hàn Ma Băng Công , đệ tử lên đến hàng trăm người , trong phái có sáu người được kính trọng nhất được tôn lên vị trí bên cạnh chưởng môn gọi là lục vị . Chưởng môn trẻ tuổi nhất Triệu Thanh Dung , hai mươi tuổi , tính tình phóng khoáng , thích ngao du sơn thuỷ và kết bằng hữu với cả kẻ thuộc tà và chánh phái , nàng thường để Xuân Phong phái cho lục vị lo , chính vì thế trong phái dần mất đi sự đồng nhất , chia rẽ ngày càng sâu sắc .
Tiểu Hạ nhìn vào hai người mới đến , đôi mày khẽ nhíu lại , vẫn tiếp tục công việc của mình .
- Trần trang chủ _ Thanh Dung cất tiếng , lập tức mọi ánh mắt dồn vào Tiểu Hạ .
- Tiểu thư cần gì ? _ Tiểu Hạ quay lại nhìn trực diện người vừa cất tiếng , chất giọng nàng tỏ rõ sự bực bội .
- Xin thứ lỗi nếu có gì mạo phạm nhưng xin trang chủ cứu lấy Gia lão _ Thanh Dung chạy nhanh tới .
- Chờ ta khám xong bệnh nhân đã .
- Nhưng sức khoẻ Gia lão sợ sẽ không chịu nổi , xin trang chủ .
- Lão có thể chịu được tới giờ thì vẫn có thể chịu thêm , do lão tự chuốc vào thôi _ Tiểu Hạ tiếp tục khám bệnh , nàng không ngước nhìn lên .
- Sao cô có thể nói vậy , cô làm thầy thuốc kiểu gì vậy ? _ Thanh Dung giật mạnh cánh tay Tiểu Hạ , thái độ vô cùng phẫn nộ .
Nhìn Thanh Dung không khác trúc lay trong gió , mỏng manh là thế nhưng trong giang hồ nàng sớm nổi danh không chỉ vì vẻ đẹp thánh thiện và tấm lòng nhân ái mà còn vì võ thuật nàng đã đạt đến hàng thượng thừa . Dù không chủ đích lại do nóng giận nhất thời , Thanh Dung đã phát nội lực vào bàn tay mà không hay , khiến cánh tay bị khống chế của Tiểu Hạ nóng rực như bị đốt cháy . Tiểu hạ cắn môi , một bàn tay nhẹ nhàng đỡ nơi thắt lưng nàng , Thiên Bảo để Tiểu Hạ dựa vào người , tay còn lại nhanh chóng đánh bật cánh tay Thanh Dung , nét mặt chàng lúc này đằng đằng sát khí . Nhận ra điều mình vừa làm , Thanh Dung không đáp trả tia nhìn của Thiên Bảo , nàng biết Lưu Minh tiền bối đã đứng sau lưng từ trước , hai tay đỡ lấy Gia lão , nàng thở nhẹ nhưng không có ý tạ lỗi .
- Thanh Dung tiểu thư , hãy bình tĩnh _ Lưu Minh lên tiếng .
- Chưởng môn , xin người nghe theo Trần trang chủ _ chất giọng khản đặc , trầm trầm của Gia lão vang lên u uất khiến người nghe không khỏi động lòng , cảm thấy ông như ngọn đèn trước gió .
Lưu Minh trong lòng thoáng chút bối rối , thực sự Tiểu Hạ xưa nay hành động đều có phần khó hiểu . Những trang hào kiệt trong võ lâm lo lắng hỏi han nàng mà bị đáp trả bằng ánh nhìn lạnh lùng và chất giọng giận dữ , thử hỏi mấy kẻ không nao lòng . Tiểu Hạ nào phải giai nhân ngồi sau trướng rũ màn che , chẳng ai thấy nổi sự yếu đuối trong nàng . Với Lưu Minh vị trang chủ mới mười bảy này như cành mẫu đơn ¹ bất chấp vũ phong của nhân gian , phải chăng vì số phận đưa đẩy hay lòng tin vào một chỗ dựa đã sớm biến mất trong nàng ?
---------Hết chương II -----------(còn tiếp )
-------------------
1_ http://img49.imageshack.us/img49/8823/0011dp0.jpg
Truyền thuyết về hoa mẫu đơn kể rằng một hôm, Võ Tắc Thiên ngự du vườn thượng uyển nhìn cỏ cây xác xơ trơ trọi liễu đào ủ rũ điêu tàn, liền truyền lệnh bằng bài tứ tuyệt khắc ngay cửa vườn:
Lai triều du thượng uyển - Hỏa tốc báo xuân trị
Bách hoa liên dạ phát - Mạc đãi hiểu phong xuỵ
Dịch: (Bãi triều du thượng uyển - Gấp gấp báo xuân haỵ
Hoa nở hết đêm nay - Đừng chờ môn gió sớm).
Linh ứng thay! Trăm hoa phụng mệnh, chỉ trong một đêm bừng nở khắp vườn, mùi thơm sực nức nhân gian! Rạng sáng hôm sau, Võ Tắc Thiên dạo vườn trông muôn hồng ngàn tía ngoan ngoãn đua chen nở rộ, lấy làm tự mãn cho rằng quyền uy tột đỉnh. Bất giác, bà Chúa bạo dâm Võ Tắc Thiên nhìn đóa Mẫu Đơn bất tuân thượng mệnh, thân cây khẳng khiu cứng cỏi, không hoa lá. Giận thay cho loài hoa ngoan cố, Võ Tắc Thiên ra lệnh đày Mẫu Đơn xuống tận Giang Nam. Do đó, vùng Giang Bắc thiếu vắng loài hoa vương giả, biểu trưng cho quốc sắc thiên hương nhằm ám chỉ tuyệt sắc giai nhân. Người đương thời thấy vậy dệt bài Phú Ngọc Lâu Xuân Tứ nhằm thương hại và tán thán vẻ đẹp, sự khẳng khái của hoa Mẫu Đơn, thà chịu cảnh phong trần lưu lạc tự giải phóng cuộc đời chớ không làm vương giả chốn kinh đô, chịu giam mình trong vườn hoa tù hãm của bạo chúa, đem sắc đẹp hương thơm ban rải cho mọi người để được dự phần thanh cao .
----------------------
Chương III - A : Song phi hùynh
Trời đêm trong ngần , ánh trăng khuyết cố len qua lớp sương bạc đang phủ dày Thiên Hoa Trang . Mùi thuốc sắc bện với tiếng cháy lách tách của củi từ lâu đã là những thanh âm quen thuộc với nơi này . Ánh đèn vàng dịu sưởi ấm cả phòng khám , năm danh y của Thiên Hoa Trang đều có mặt .
Đầu tiên là phu thê đại phu Lâm Huy Kỷ - Phạm Ngọc Anh , Kỷ tiên sinh từng làm ngự y nhưng không hợp với chốn quan trường , ông từ quan cùng vợ mở một tiệm thuốc nhỏ vừa hành y vừa truyền dạy cho hậu bối , nhận lời phụ thân Tiểu Hạ , phu thê ông đã tới trang viên này , cũng đã hơn mười năm . Tiếp đến là bàn tay thần Lê Thanh , tính ông thẳng thắn có phần thô lỗ nên có không ít kẻ thù , ông có hai tiểu nữ , Phi Yến mười bảy và Thụy Châu mười bốn , nếu nói Phi Yến như bông hoa đào tươi thắm sắc xuân thì Thụy Châu là cúc trắng giữa thảo nguyên , rất vô tư và hồn nhiên , Phi Yến từ nhỏ đã bộc lộ tài năng thiên phú được thừa hưởng từ cha , giữa cô và Tiểu Hạ mỗi người đều có những nét riêng , có thể nói bên chín bên mười , Phi Yến là danh y thứ tư của Thiên Hoa Trang . Và người thứ năm chính là Tiểu Hạ .
Quản gia của Thiên Hoa Trang , Trương Mỹ Ngọc , được ông nội của Tiểu Hạ đưa về trang viên này , chẳng ai biết xuất thân của bà , mọi người quen gọi bà là dì Ngọc , bà ở Thiên Hoa Trang này đã ba mươi năm rồi . Mọi việc lớn nhỏ của Thiên Hoa Trang đều được bà sắp xếp rất cẩn thận , chu đáo , dáng người bà thấp , tuổi ngoài năm mươi nhưng luôn nhanh nhẹn , tháo vát , với mọi người vị trí của bà chỉ sau trang chủ .
Lão Ngũ làm vườn , chẳng rõ danh tính . Lão có dáng người gầy còm , lưng cong , gương mặt xấu xí chi chít những vết sẹo do côn trùng cắn , tiếng nói của lão chẳng mấy khi vang lên , chỉ có cái đầu gật gật và đôi bàn tay thô kệch chăm sóc vườn thảo dược . Vào cái ngày mưa lạnh lẽo năm năm trước , lão theo Tiểu Hạ về Thiên Hoa Trang , ai ai cũng kinh hãi , chỉ có nàng im lặng giao cho lão công việc chăm sóc vườn thảo dược . Lúc đó khoé miệng lão cứ giựt giựt , hai bàn tay cứ vặn xoắn vào nhau như thể phát cuồng , rồi lão quỳ lạy một cách kính cẩn . Từ đó lão chỉ biết vườn thảo dược .
Chí Khanh , chàng thanh niên trầm lặng , trang nhã có tầm hiểu biết sâu rộng , chỉ tiếc đôi mắt mãi mãi không thể thấy ánh sáng ấy đã khiến tâm hồn Chí Khanh có một khuyết điểm lớn . Chàng được Kỷ tiên sinh cứu khi đang trôi trên sông , trí lực suy kiệt , thương cho tình cảnh chàng thanh niên mệnh bạc , tiên sinh nhận chàng làm nghĩa tử và đưa tới Thiên Hoa Trang . Chàng trở thành thầy của những đứa trẻ trong làng .
Phu thê Lưu Minh – Dương Trúc My tới đây cùng con gái nhỏ , Lưu Ái Liên . Khi danh tiếng đệ nhất kiếm Lưu Minh vang khắp võ lâm , kẻ danh chính khiêu chiến cũng có mà kẻ hèn hạ đánh lén cũng không hiếm , bởi vậy cuộc sống của gia đình nhỏ chẳng lúc nào yên . Liên Liên sinh ra thiếu tháng , sức khoẻ yếu ớt , xanh xao , thường ngã bệnh , tìm nhiều đại phu vẫn không dứt . Có người khuyên nên đưa tiểu nữ lên Thiên Hoa Trang nhưng trong lòng Lưu Minh không muốn … cũng không thể trách được .
Thời điểm đó Thiên Hoa Trang đang trải qua biến cố lớn , trang chủ và phu nhân bị mưu sát , kẻ thủ ác lại là Băng Vương đã tuyệt tích mười năm trước . Điều này khiến cho quần hùng điên đảo , lũ lượt kéo tới . Trong đám người này , bậc quân tử thì ít , kẻ hám lợi thì nhiều , không khác đám dã thú lao vào miếng mồi ngon . Càng khó hiểu , vị trang chủ tiếp theo chỉ là thiếu nữ mười bốn tuổi , thật khiến lòng người lo ngại . Ngặt nỗi , sức khoẻ Liên Liên ngày càng xấu , bất đắc dĩ Lưu Minh đành phải đưa vợ con lên Thiên Hoa Trang . Thực sự … Lưu Minh mường tượng đến khung cảnh hỗn loạn , đầy những kẻ trong ngoài bất nhất , chứ không phải cảnh yên tĩnh đang diễn ra trước mắt . Vị kiếm khách cùng vợ con ngồi vào ghế chờ .
- Mời tiên sinh và phu nhân dùng trà _ thiếu nữ trang phục lụa trắng , phục sức đơn giản , gương mặt non trẻ đã ánh lên nét sắc sảo , cao quý , kiêu sa như tiên nữ .
- Đa tạ tiểu thư .
Chất trà thanh ngọt , hương sen thơm ngát , uống vào vừa ấm vừa dễ chịu . Lưu Minh để ý thiếu nữ lạ đưa tay sờ trán Liên Liên .
- Tiên sinh , ngài lên đây chữa bệnh ? _ thiếu nữ hỏi .
- Phải , tại hạ muốn chữa cho tiểu nữ .
- Chỉ tiểu muội thôi sao ?
Lưu Minh nhìn nương tử .
- Tiểu thư hỏi vậy là có ý gì ?
Thiếu nữ thở dài , nhìn Lưu Minh có phần oán trách .
- Tiên sinh thật là vô trách nhiệm .
Lời nói không khác gáo nước lạnh tạt thẳng vào lòng tự trọng của vị kiếm khách lừng lẫy .
- Phải chăng tiểu thư đang hiểu lầm ?
- Tiên sinh lên đây chỉ muốn chữa bệnh cho tiểu muội thôi , ta hiểu đúng chứ ?
- Phải , vậy tại sao tiểu thư nói tại hạ vô trách nhiệm ?
- Vì người bệnh thật sự là phu nhân .
- Sao cơ ? _ Lưu Minh và Trúc my cùng kêu lên .
- Phu nhân , có phải từ ba năm trước người thường bị chóng mặt , nhức đầu , cơ thể mệt mỏi , hay kiệt sức , rất khó ngủ và không thể ngủ ngon , không thiết ăn uống , luôn lo sợ , bất an , và gần đây người còn ho ra máu .
Sắc mặt Trúc My tái xanh , vội đưa tay che miệng , cả người run bắn .
- Tiểu My , muội sao vậy ? _ Lưu Minh lo lắng đỡ lấy thê tử , hiểu rằng tất cả đều đúng .
- Phu nhân , tiểu muội tuy còn nhỏ nhưng đã cảm nhận được nỗi đau của mẫu thân , mẹ bệnh thì con cũng ko thể khoẻ mạnh được .
Trúc My không nói gì , chỉ biết ôm con vào lòng , nước mắt tràn mi . Lưu Minh đứng cạnh không nói được lời nào , chỉ biết nhìn vợ con , lòng hối hận vô cùng , đại trượng phu không thể chu toàn cho gia đình khiến vợ ốm con đau thì bị mắng là vô trách nhiệm cũng chẳng sai . Bất giác quay nhìn thiếu nữ lạ , chỉ nhìn qua mà có thể thấy được ngọn nguồn như vậy , rốt cuộc thiếu nữ này là ai ?
Hiểu được băn khoăn trong lòng Lưu Minh , thiếu nữ trả lời .
- Ta là Trần Ngọc Hạ , trang chủ của Thiên Hoa Trang .
Thoáng chút ngạc nhiên … ngay lập tức Lưu Minh lên tiếng .
- Thứ lỗi cho tại hạ thất lễ , xin trang chủ chữa cho thê tử và tiểu nữ .Tại hạ nguyện làm mọi việc để đền đáp .
Tiểu hạ mỉm cười .
- Vậy ta muốn gia đình tiên sinh ở lại nơi này .
Khí trời trở lạnh đột ngột , gió thốc mạnh vào cửa khiến Lưu Minh giật mình . Vị kiếm khách nhẹ nhàng đóng cửa phòng .
- Tối nay sương dày hơn mọi khi _ quản gia của Thiên Hoa Trang lên tiếng .
Lưu Minh quay sang , nhìn người phụ nữ đứng cạnh mình , mỉm cười .
- Quả thế thật .
- Lưu tiên sinh , tôi nghĩ hôm nay là một ngày dài .
- Tại hạ thấy nó vẫn chưa kết thúc .
- Tiên sinh nghĩ thế nào về những vị khách hôm nay ?
- … Theo tại hạ , họ không có ác ý .
Sự im lặng thay cho lời đồng ý . Mỹ Ngọc quan sát thiếu nữ đứng bên cửa sổ , bà đã chăm sóc đứa trẻ này từ khi nó chưa ra đời , yêu thương và lo lắng cho nó như chính con ruột của mình . Nhớ về quá khứ , nhớ khuôn mặt xinh đẹp ấy đã từng rạng rỡ nụ cười hồn nhiên , nhớ tính cách tinh nghịch của Tiểu Hạ và Tiểu Phong đã từng khiến bà khổ sở thế nào … Ba năm trôi qua rồi , vậy mà chưa lúc nào bà thấy lại nụ cười của Tiểu Hạ … Chợt bà buông tiếng thở dài … hồng nhan bạc phận … không hiểu sao câu này cứ quanh quẩn trong đầu bà … có lẽ do tuổi tác … có lẽ do bà thấy nhiều quá … Mỹ Ngọc đã từng nghĩ ... thật may mắn khi Tiểu Hạ có người đó bên cạnh ... nhưng … liệu có thật như thế không … hay đây là tai họa trời xanh giáng xuống đứa trẻ này ?
( Còn tiếp )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro