Chương 1: Xuyên qua
Chương 1 xuyên qua
Tác giả: Ngận Thị Kiểu Tình
Kiều Mạn Phàm bị một hồi âm thanh ồn ào đánh thức, mở bừng mắt tầm nhìn từ mông lung dần minh bạch rõ ràng hơn, xung quanh giường nơi nàng nằm là một vòng người vây quanh.
Chuyện...chuyện gì a?
Kiều Mạn Phàm sững sờ, phòng của chính mình tại sao nhiều người như vậy.
"Ba..."
Một cái tát vang dội rơi trên mặt nàng, đem mặt Kiều Mạn Phàm đều bị đánh đến trật sang một bên.
Đau đớn triệt để làm nàng thanh tỉnh lại, đầu ong ong ong, gương mặt nóng rát đến cực độ.
Ôi!
Cái tên vương bát đản nào đánh ta, không muốn sống nữa có phải hay không?
Cực khổ thức đêm làm xong Offer, vừa mới nằm xuống không bao lâu, xã súc* bây giờ đến tư cách ngủ bốn giờ đều không có sao?
*Xã súc (社畜/ Shachiku): Là một thuật ngữ được dùng cho các nhân viên văn phòng tại Nhật Bản. 社 trong 會社 (Câu lạc bộ/ tập thể), 畜 trong 家畜 (Gia súc) có nghĩa là "Súc vật của công ty". Từ ngữ này xuất hiện từ những năm 1990 và dần trở nên phổ biến tại Nhật Bản, sau đó lan rộng ra các nước trong khu vực Đông Á. Xã súc dùng để chế giễu những người vì lợi ích của công ty mà gạt bỏ tôn nghiêm của bản thân họ. Từ việc ăn uống đến ngủ nghỉ đều rất qua loa, luôn sẵn sàng bán mạng vì công việc. (Theo Baidu)
Đã tới mức phải chịu công kích thân thể?
Kiều Mạn Phàm lập tức nhảy dựng lên, đối với nữ nhân mỹ lệ trước mặt liền nổi sung, "Bác gái, ngươi tại sao lại như thế, ta nói cho ngươi, ta thế nhưng không có kính lão, làm ta nổi giận, ta, ta, lớn tuổi ta cũng đánh."
Nữ nhân ưu nhã trước mặt dường như không thể tin tưởng mà nhìn nàng, ôm ngực lùi lại hai bước, được nam nhân anh tuấn thân hình cao lớn phía sau đỡ lấy.
Giữa hai đầu lông mày của nam nhân hiện đầy âm trầm, hắn gần như là nghiến răng nghiến lợi mà quát: "Kiều Mạn Phàm, ngươi nói chuyện với mẹ ngươi như vậy sao, mặt mũi Kiều gia đều bị ngươi làm cho mất hết."
Mẹ?
Nàng không phải mẹ ta nha.
Kiều Mạn Phàm liếc nhìn bốn phía xung quanh, trong phòng chen chúc đầy ắp người, những người này thiếu điều trên mặt viết lớn 4 chữ, "Quần chúng ăn dưa".
Cũng có người đau lòng thương tâm mà rơi lệ, dương dương đắc ý, có đại thù được báo đến phi thường thoải mái, tóm lại là một bức thế nhân đồ đầy đủ.
Này......
Rõ ràng đây không phải phòng của chính mình, phòng này phi thường xa hoa, không phải dành cho người như xã súc bị chủ nghĩa tư bản áp bức bóc lột có thể ở.
Xảy ra chuyện gì?
Rõ ràng nàng đang nằm tại phòng thuê của chính mình, cho dù phòng thuê rất nhỏ, nhưng lại được nàng bố trí đẹp đẽ, cũng coi như là ổn đi, nhưng tuyệt đối không giống phòng này.
Kiều Mạn Phàm ở tại chỗ, ánh mắt lấp lóe dần, thân thể cũng rụt rè, lý không thẳng khí thế cũng không dám tăng.
"Tỷ tỷ, ngươi tại sao lại làm như vậy?" Cô nương yêu kiều khóc lóc sướt mướt mà lên án Kiều Mạn Phàm, vành mắt nàng đỏ bừng, nước mắt tản mát đầy mặt, bộ dáng thực nhu nhược, khóc đến độ nấc lên, vô cùng đáng thương.
"Ta, ta không biết nha." Kiều Mạn Phàm yết ớt nói, ta cái gì cũng không biết, ta cũng là vừa tới, cũng cần ngươi phổ cập một chút chuyện gì đã xảy ra?
Nữ nhân trung niên ưu nhã gần như là dữ tợn nhe răng trợn mắt, trong mắt tràn đầy thất vọng cùng thương tâm, chỉ vào người trên giường, "Ngươi, ngươi như thế nào có thể phát rồ làm ra chuyện như thế, hắn thế nhưng là vị hôn phu của muội muội ngươi....."
Kiều Mạn Phàm kinh hoảng, quay đầu nhìn lại, lúc này nàng mới phát hiện cư nhiên trên giường mình còn một người nằm, nửa ngực đều để lộ ra ngoài....
Hắn có khuôn mặt cực đánh sâu vào thị giác, khuôn mặt tinh xảo, mũi phẳng phiu, môi gợi cảm, với dung mạo này có thể xuất đạo ngay lập tức, bằng mặt là có thể hot đỏ mắt, nữ hài tử đều có thể phát cuồng vì hắn...
Ta, ta mẹ nó xong đời....
Giường lớn chính điểm này là không tốt, quá lớn, căn bản không phát hiện còn có một người, nếu là giường nhỏ của nàng trước kia, xoay người là có thể đem đối phương đẩy xuống giường, cam đoan ngay lập tức có thể phát hiện thêm một người.
Một người nam nhân, một nữ nhân, nằm trên một cái giường....
Không thể nghĩ, không thể nghĩ, lượng tin tức thật sự quá nhiều, trong lúc nhất thời không thể sắp xếp rõ ràng, đầu lại ong ong ong.
Ta là ai, ta đang ở đâu, ta nên làm cái gì......
Ý chí cầu sinh mãnh liệt làm Kiều Mạn Phàm đầu óc siêu tốc tính toán, trong giây lát, nàng vươn tay ba ba ba vỗ lồng ngực lộ ra người nằm trên giường.
Nàng dồn hết sức, làm ngực đối phương đều bị vỗ đến đỏ lên, đương nhiên cũng có thể do làn da nam nhân này quá non.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro