Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

17.

Seongwu ngồi ở trong phòng nghỉ ngơi, lúc này anh đã mặc xong trang phục, cũng đã hóa trang, ngồi đọc kết cục của bộ phim.

Thì ra là kết thúc như vậy sao? Cùng suy nghĩ của anh không sai biệt lắm.

"Thầy Ong, đạo diễn hỏi anh chuẩn bị xong chưa?" Trợ lý đi tới hỏi.

"Chuẩn bị xong, tôi lấy dao rồi sẽ liền đi ngay."

Rạp hát.

Kang nhị thiếu nghe hôm nay có người mới ca diễn, chọn chỗ ngay phía trước khán đài, trên bàn là mâm trái cây, ngồi nghe.

Không thú vị a không thú vị, hôm nay diễn lại Bá Cơ Biệt Vương.

Ông chủ đã không cho Il Yong hát nữa, bây giờ cậu ta ở gánh hát làm việc bưng trà đưa nước kiếm sống. Nhưng hôm nay không biết tại sao, một mực không thấy bóng đâu.

"A ma, ngươi đi tìm Il Yong đi."

Khắp nơi đều không thấy người, a ma tới phòng hóa trang phía sau đài, phát hiện thiếu một bộ y phục diễn vai Ngu Cơ, ở rạp hát có hai bộ, một bộ để dự bị.

Một bộ đã ở trên đài diễn, vậy bộ khác ở đâu ?

A ma có chút không rõ, bà cũng lười quản những thứ này. Phòng hóa trang không có Il Yong, cậu ta đi đâu vậy...

Trong sân có tiếng chim kêu chiếp chiếp, trên sân khấu đã diễn đến phần cao trào, đột nhiên a ma nghe tiếng hát của Il Yong vọng ra từ trong nhà. Gì vậy, đây không phải là một mình trong phòng đợi sao, còn để cho bà tìm khắp nơi lâu như vậy.

A ma từ từ đi tới, thanh âm trong phòng cùng tiếng ca trên sân khấu hòa chung một nhịp.

"Hán binh đã hơi đất, bốn bề thọ địch thanh..."

"Quân vương ý khí tẫn..."

"Tiện thiếp hà chuyện sinh?!"

A ma đẩy cửa ra.

"Ông chủ..."

"Tại sao hoảng hốt như vậy, chớ quấy nhiễu Kang thiếu gia xem cuộc vui."

"Il Yong hắn... Hắn... Tự sát."

"A?" Giọng ông chủ hơi lớn, cả kinh đến Kang thiếu gia uống trà cũng dừng lại một chút.

Kang nhị thiếu đem ly trà buông xuống, ánh mắt nhìn sân khấu chằm chằm, mở miệng nói,

"Một đóa hoa rực rỡ, sĩ khí ngang tàng. Xuân lan đẹp mắt nhưng nhanh tàn, danh tự này của cậu ta không tốt a."

Hắn lại dừng một chút,

"Này, ông chủ, đưa hai lãng hoa lên đài diễn cho ta."

"Cut, hơ khô thẻ tre."

"Chờ một chút... Đạo diễn..."

"Chuyện gì?"

Trợ lý của Seongwu mặt đầy lo lắng chạy tới.

"Sau khi thầy Ong quay xong liền trực tiếp đi về tẩy trang. Anh ấy đang đi thì đột nhiên ngã xuống, tôi đỡ dậy thì phát hiện trang phục diễn của anh ấy ướt đẫm... Đều là máu... Tôi nhìn qua cổ tay, anh ấy đã thực sự cắt..."

"Cái gì? Lúc diễn không phải không cắt cổ tay sao? Ai nha, còn không mau gọi 120!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro