Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#7: Radio Star

Một tay tùy ý đặt trên đầu gối, một tay bảo vệ, Daniel cảm thấy mình lúc đó thật giống như bỗng nhiên nổi hứng chăm sóc tiểu động vật quý giá, thoáng cái đem giáo trình quan tâm chăm sóc người khác tự học qua.

Thấy anh vô thức lau đi mồ hôi lấm tấm trên trán, sợ mở điều hòa sẽ khiến anh lạnh nên cậu mở cửa sổ ra.

Hai mươi mấy năm cuộc đời Daniel cũng đã từng trải qua vài đoạn kinh nghiệm tình cảm, nhưng bất kể đối phương là ai, cậu cũng sẽ không cần chính mà ra tay chiếu cố. Mỗi người ở một chỗ, trong quá trình yêu đương đều sống độc lập rất tốt, bởi vậy mà khi chia tay cũng không có nửa điểm miễn cưỡng không cam lòng. A, trừ lúc khi còn nhỏ ấy có một tiểu cô nương phi thường dính người, thời điểm kết giao thì để ý tỉ mỉ từng chi tiết, yêu cầu bạn trai nhớ kỹ các loại ngày kỷ niệm thiên kỳ bách quái (vô cùng kỳ quặc) cùng thói quen nhỏ của cô ta. Chính cậu lúc đó vẫn không hiểu những chuyện này, sau khi lớn lên biến thành không cần phải hiểu.

...

Giao hết tiền cho tài xế, Daniel đứng trước cửa xe tự hỏi đến cùng là nên ôm anh theo kiểu công chúa hay cố gắng kéo anh lên thì sẽ dễ hơn.

"Đinh."

Daniel đem người ôm trong ngực, thật không dễ dàng ấn vào nút bấm tầng triệt, nhịn không được đưa tay gõ gõ đầu người đang mơ màng trên vai, "24 tiếng đồng hồ, yêu thương nhung nhớ hai lần, vậy mà đến tên của tôi cũng không biết."

Vừa vào cửa, đèn ở sảnh tự động sáng lên, Rooney quả nhiên còn chưa ngủ. Daniel nhìn con mắt tỏa sáng trong bóng tối của nó, nở nụ cười, "Vui không, trở về còn mang thêm một người bạn nữa cho con."

...

Kéo anh vào phòng khách, lần lựa chọn thứ hai lại bắt đầu, lúc này không quá mấy giây, Daniel trực tiếp đem người đặt trên ghế salon, huýt sáo trêu chọc mèo rồi đi tắm.

Ừ, không thể ngay từ đầu đã đối với anh quá tốt được.

...

Nhưng không thể để anh ngủ trên salon nha, thử tưởng tượng ngày hôm sau Seongwu đau đầu nhức óc tỉnh lại đẹp mắt bao nhiêu a.

Cậu thế nào lại để một người ngay cả tên mình cũng không biết ngủ trong nhà cả một đêm???

"... Chào buổi sáng... Tôi..." Seongwu gãi đầu.

"Ách, buổi sáng tốt lành." Daniel như ánh mặt trời sáng lạn nói, "Điểm tâm để trên bàn, quần áo bẩn nên tôi đã để vào nhà tắm rồi. Anh cứ mặc cái này trước đi, tuy là sẽ hơi rộng một chút... Rửa mặt rồi ra ăn nhé."

"Thật có lỗi..." Seongwu cảm giác nhiệt độ ngay lập tức bay lên 0.5 độ C, "Tối qua tôi thật thất lễ..."

"Ừ...?" Daniel giả vờ giả vịt mà nhớ lại một chút, "Cũng là... coi như không tồi. Không quá thất lễ."

Cho nên vẫn là đã thất lễ rồi.

"Ừ, tổng kết lại thì, tôi trùng hợp chứng kiến anh thất tình, sau đó mang anh đi uống rượu. Kết quả anh uống say, rất bình thường thôi." Một phát bổ đao.

Nhiệt độ lại tăng lên 0.8 độ C nữa, "Thật sự phi thường thật có lỗi, hôm nào đó sẽ mời cậu dùng cơm." Anh cấp thiết muốn xông vào nhà tắm để ngưng xấu hổ một chút, kết quả lập tức lại bị bổ sung K.O một cái.

"Tiện thể nói một chút, tôi tên Daniel, Kang Daniel, nếu như anh không nhớ rõ ^^ "

...

Giám đốc marketing rất rảnh rỗi sao?

Dưới tình huống bình thường tất nhiên không phải, nhưng lại là chuyện hiển nhiên với một giám đốc marketing của một tạp chí thời trang, hơn nữa nếu như người đó còn có lai lịch quyền thế thì càng như vậy. Thời gian tự do của cậu đương nhiên so sánh với thành phần tri thức ngồi trong văn phòng bình thường thì rảnh rỗi hơn nhiều.

Huống chi Kang Daniel đại nhân còn có một trợ lý từng trải, hiệu suất làm việc rất cao bên cạnh.

Vì vậy, toàn bộ thời gian làm việc vào buổi sáng, 10 giờ rưỡi, cậu vẫn nhàn hạ thoải mái đưa anh tới studio của mình, tiến hành lần đầu tiên gặp mặt hoàn mỹ kết thúc công việc. Cũng không biết Ong-không-biết-lái-xe tiên sinh có hay không đã thành thói quen được người theo lịch trình hàng ngày lái xe đưa tới studio, dù sao thì... vì lý do gì mà vừa sáng sớm đã câu nhân như vậy chứ. Size áo sơ mi đúng là có chút lớn, từ vai tới trước ngực đều rộng không ít, cho nên anh xắn tay áo lên, hờ hững mặc trên người. Quần ngược lại cũng được coi như vừa người, dù sao thì anh cũng có thói quen mặc oversize.

"Mở chút nhạc được không?" Tựa hồ vì muốn đánh vỡ trầm mặc, Seongwu đề nghị.

"A, được." Daniel vẫn đang nhìn về phía trước không chớp mắt, "Ấn chỗ này. Anh chọn đi, tôi chuyên tâm lái, buổi sáng nhiều xe."

Rất tốt, lại là một lần kiểm chứng gu thẩm mỹ của hai bên.

"Vậy thì nghe radio đi." Nhẹ nhàng bấm một nút, tích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro