#2: Handsome Guy
Tạp chí thời trang, nói thẳng là hai chữ "quan hệ".
Biên tập viên tạp chí thời trang mỗi quý hoặc mỗi tháng sau khi xác nhận chủ đề của tháng sau với chủ nhiệm tạp chí, sẽ bắt đầu cuộc tái kiểm phiếu các thương hiệu nước ngoài, dùng quan hệ xã hội mượn trang phục phụ kiện của các nhãn hiệu thời trang và sau đó đích thân liên hệ nhiếp ảnh gia có quen biết hoặc thích hợp với concept sắp tới, lựa chọn người mẫu, địa điểm chụp hình với giá cả phù hợp. Nếu bạn gặp phải một số nhiếp ảnh gia tên tuổi lớn hoặc người mẫu nổi tiếng, hẳn sẽ có sự xung đột về lịch trình. Trường hợp không thể mượn được phụ kiện, bạn sẽ phải tự mình bay đến đất nước của họ, tự mình giám sát, tự mình kiểm tra mọi thứ.
Nhưng còn giám đốc marketing thì liên quan gì tới việc này? Kang Daniel, 25 tuổi, ở tuổi này đã có thể làm giám đốc marketing của một tạp chí thời trang nổi tiếng trong nước. Tất nhiên, không phải vì năng lực kỳ tài ngút trời gì đó, mà vạn phần là nhờ quan hệ bám váy đàn bà, cộng với xuất thân cùng bằng cấp cũng coi như xuất sắc, thay thế cho giám đốc tiền nhiệm đã chạy trốn một cách kỳ lạ. Nhưng tóm lại, bất luận thế nào, đường đường là chức vụ giám đốc, sao có thể tùy tiện giao cho một thằng nhóc miệng còn hôi sữa như vậy được.
Vì chuẩn bị cho tập san đặc biệt kỷ niệm 20 năm, tạp chí đã mời hơn trăm người mẫu hợp tác thân thiết chụp cho bìa báo. Quy mô gần trăm người, phần lớn đều là những nhân vật đã có chút danh tiếng, bởi vậy toàn bộ toàn soạn hơn 10 người bề bộn tới muốn bay lên, ngay cả các giám đốc cũng ra mặt hỗ trợ. Daniel không có nhiều kinh nghiệm chuyên môn, do đó được giao cho công việc hỏi họ tên siêu mẫu và kiểm tra xem có trong danh sách hay không rồi lại mời họ tới nơi có gắn logo của công ty đại diện, ký tên, chụp hình, kết thúc.
Công việc nghe có vẻ hết sức đơn giản nhưng lại thách thức sự kiên nhẫn của người làm.
Daniel nắm lấy cổ tay mỏng manh trước mặt mình, nụ cười thương mại treo trên miệng, nghiến răng nghiến lợi tận lực không lộ ra vẻ muốn giết người, "Chào, thỉnh cho tôi biết trước tên của anh, sau đó ký tên vào đây đã rồi mới đi vào có được không?"
Đối phương lại càng hoảng sợ, đem kính râm hạ xuống một chút, theo khe hở nhìn cậu, "Tên? Tôi còn phải ghi tên sao?"
Bằng không thì ai vào đây.
Daniel cố gắng nặn ra dáng vẻ tươi cười, "Đúng vậy. Vì tôi là người mới nên không hiểu rõ tình huống này lắm. Mọi người ai cũng phải ký tên mới có thể vào được." Người này gầy giống khỉ như vậy, dáng vẻ cũng không cao hơn mình mà cũng có thể làm người mẫu?
"Ách... Được rồi." Đối phương gãi đầu, "Ong Seongwu."
"Hong Seongwu..." Daniel cúi đầu, cẩn thận tìm tên trong danh sách.
"Không, là Ong Seongwu."
"A, là Gong Seongwu. Bên này, mời vào."
"Là Ong Seongwu." Seongwu lần thứ 1300 thất bại, quả nhiên không ai có thể vừa nghe lần đầu đã nói đúng tên anh.
Anh bảo đối phương đưa bút lại đây, muốn viết cho cậu ta coi.
Juno kiệt sức chạy nước rút bên kia cuối cùng cũng thành công khiêng tất cả các thiết tới, mặt mày đã không còn khí lực, cậu nghĩ mình đã bị đè chết bởi nhiệt độ mùa hè nóng nực này rồi cơ. Ngược lại là ông chủ nhà mình luôn một thân mỏng manh như phiến lá, cùng lắm khi nhiệt độ lên tới 37 thì trên mặt cũng chỉ là một tầng mồ hôi mỏng, vẫn anh tuấn trắng trợn câu dẫn cả nam lẫn nữ!
Kết quả chứng kiến ông chủ nhà mình bộ dáng lẳng lơ trông có vẻ như muốn đưa số điện thoại cho người ta, nhất thời tức giận liền giật lấy cây bút đang hư hư thực thực lướt trên trang giấy của người nọ. Bầu không khí ám muội giữa hai người đàn ông cứ tiếp tục như vậy, điện thoại Juno vang lên, cậu lập tức thay đổi ngữ khí vừa ôn nhu lại hòa ái, "Ai nha Sylvia thân yêu, chúng tôi đã đến, làm phiền cô tìm mấy người giúp tôi di chuyển thiết bị một chút a."
...
Lúc ấy giám đốc Sylvia đưa tới hai người kéo theo xe đẩy hàng, Daniel mới phát hiện mình đã lầm chuyện gì đó, mà Juno đã phi thường nhanh nhẹn, lập tức đưa lên danh thiếp của studio, "Anh khỏe chứ, nếu có nhu cầu công việc, trực tiếp liên hệ tại đây nha." Không được lén thông đồng với ông chủ của chúng ta! Sau đó quay đầu bước đi.
Daniel nhận lấy danh thiếp: Ong's Studio / Studio chụp ảnh của Ong Seongwu.
"Thì ra là nhiếp ảnh gia."
Nhiếp ảnh gia còn có thể đẹp trai như vậy sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro