Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#17: Passion

Daniel tuyệt đối không nghĩ tới Seongwu khi chụp ảnh lại có thể mang phong cách này.

Ví dụ như vốn chính là lúc đêm khuya mập mờ, ánh đèn trong studio hết sức đẹp đẽ, người mẫu không mảnh vải che thân, chỉ quấn quanh một dải ruy băng đen không rõ ở đâu ra, bên cạnh còn có tổ hậu kỳ không ngừng cung cấp phun sương lên họ.

Seongwu một thân áo dài quần dài, áo sơ mi nhẹ nhàng xắn lên nơi khuỷu tay lộ ra đường cong cơ bắp cánh tay, quần dài che phía dưới cực kỳ nghiêm chỉnh, thậm chí còn cẩn thận tỉ mỉ mà mang tất chân.

Loại quần áo này càng tăng thêm sự đối lập một cách rõ nét với không khí mờ ám nơi đây.

Oa nha.

Daniel yên lặng đợi đến lúc công tác quay chụp kết thúc mới đi ra phía trước.

"Anh lại có thể sẽ chụp concept này nha." Trong ấn tượng của cậu, anh là kiểu người cực kỳ nhất bản chính kinh (chững chạc đàng hoàng), nhưng người trưởng thành nói yêu đương mà có thể không tiến triển đến bước cuối cùng cũng rất hiếm thấy.

"Ảnh bìa số sau của Playboy Korea." Seongwu co giãn cánh tay, "Ngày mai còn một đám người nữa. Như thế nào? Ảo tưởng sụp đổ?"

"Cũng không có, chỉ là không nghĩ tới anh thế nhưng rất thích hợp với loại không khí này đấy." Daniel chân chó nói.

"Cái này có là gì, thỉnh thoảng tôi còn chụp cho tạp chí ẩm thực hoặc là du lịch nữa cơ."

"Tạp chí nhi đồng cũng được?"

"Tạp chí mẹ và em bé đều ok."

Đoạn hội thoại không chút dinh dưỡng chút nào như vậy mà cũng có thể cười cười nói nói. Juno như thể lần đầu tiên nhận ra được bản chất thật của ông chủ nhà mình.

...

"Lại nói, em không thích những gì mà em đang làm, vậy ban đầu em chuẩn bị làm gì?"

"..." Daniel nhìn quanh một vòng không khí ầm ĩ của nhà hàng thịt nướng, "Anh nhất định phải ở loại địa phương này cùng em nghiêm túc thảo luận vấn đề cuộc sống sau này sao?"

Seongwu nháy mắt một cái, dáng vẻ giả bộ như cái gì đều không có phát sinh, đưa vào miệng một khối thịt ba chỉ thơm ngào ngạt.

Hai người trầm mặc mà ăn trong chốc lát.

"Thật ra là nhảy."

"Ừ??" Bên cạnh quá ồn ào, nghe không rõ.

"Em nói nhảy!" Daniel tiến đến tai đối phương hét lớn một tiếng.

"Nha." Seongwu nhéo nhéo vành tai ngứa ngứa, lại cầm lấy điện thoại tìm kiếm gì đó. "Vậy em có muốn đến phòng nhảy không?"

Daniel sửng sốt.

"Quen biết một bằng hữu có phòng nhảy riêng, em có thể tới đó nếu muốn."

...

Park Woojin "The Dance Mafia" tại Seoul coi như có chút danh tiếng, ban đêm cũng có một đám người đam mê nhảy múa đang luyện tập đến cả người đều là mồ hôi. "Trước đây từng tới nơi này chụp cho chủ đề tân binh trong nhiều lĩnh vực thì quen biết cậu ta, rất biết nhảy nhót." Seongwu quen thuộc mà đẩy cửa ra, "Ở Seoul làm ăn không tệ lắm."

Đang dạy nhảy, Woojin nhìn thấy hai người thì gật đầu cười, Seongwu ra hiệu cho cậu cứ tiếp tục.

Đêm nay họ đang luyện tập cho ca khúc Get Ugly, bài hát ra mắt 2 năm trước của Jason Derulo. Thành thật mà nói, bình thường khi lựa chọn nhạc nhảy là bài hát này thậm chí còn thấy thú vị, nhưng nếu chọn ca khúc hiphop cho thần tượng nhảy thì hiển nhiên có chút lỗi thời rồi. Nhưng Get Ugly đích thực là nhạc nền phi thường kinh điển, phù hợp cho phối nhạc. Daniel thầm nghĩ vị bằng hữu này hẳn là người có hiểu biết rộng nha.

"Hôm nay nghĩ thế nào lại tới đây?" Woojin vừa lau mồ hôi vừa bước tới.

"Bằng hữu, Kang Daniel." Seongwu nghiêng đầu chỉ chỉ, "Đối với khiêu vũ rất có hứng thú, cho nên dẫn cậu ấy tới xem."

"Xin chào." Woojin đưa tay tự giới thiệu, "Em là Park Woojin."

Daniel vội đưa tay ra.

"Có đặc biệt yêu thích thể loại nhảy nào không?" Quả nhiên thực sự là thầy dạy nhảy nổi tiếng của Seoul, Daniel vừa nghĩ tới người bên cạnh, đậu đen rau muống lập tức muốn nhịn cười không được, đành phải cố gắng khống chế chính mình không được biểu hiện trên mặt.

"Trước kia từng nhảy qua B-Boy, nhảy hiện đại kỳ thật cũng từng tiếp xúc qua."

"Oa, rất lợi hại nha, hiểu biết cũng rất rộng rồi." Woojin gật đầu, "Nếu không đợi một chút nữa, anh có thể qua kia thử một chút?"

Daniel quay đầu lại nhìn sang Seongwu, đối phương nén cười ra hiệu, "Em thật lớn mật đi."

Thời gian nghỉ ngơi, đám người kia cũng tổ chức battle với nhau. Daniel bị đẩy lên chính giữa, tuy cả gian phòng tràn đầy ẩm ướt mồ hôi, cũng không phải là phòng tập hoa lệ gì lắm, nhưng cảm giác đã lâu không được đứng trong đám người lại khiến cậu hưng phấn đến sôi trào.

Vì vậy cậu cởi nút sơ mi, xắn ống tay áo lên, chân tay bắt đầu hoạt động, trong tiếng nhạc còn có tiếng cười đối diện, như có chút khiêu kích mà khoát khoát chỉ tay, vẻ mặt tự tin nhảy rất điêu luyện.

Seongwu giống như đã sớm đoán được cậu nhóc này sẽ có kỹ năng nhảy kinh ngạc như thế nào, trên tay sớm đã có chuẩn bị, vừa vui vẻ không ngừng, bên cạnh đó vừa suy nghĩ, cho dù cậu ở nơi hoàn toàn xa lạ, nhưng chỉ cần là sàn nhảy, nơi đó vẫn sẽ phù hợp với Daniel nhất.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro