Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#1: Who's The TOP?

"Chờ một chút, tôi cần nhấn mạnh một chút, tôi tới giờ chỉ làm TOP." Seongwu giơ hai tay lên tỏ ý tạm ngừng.

"Chẳng lẽ tôi nhìn qua giống như sẽ bị anh thượng sao?" Daniel liếc mắt.

"Thật giống đi?" Seongwu nháy mắt một cái.

Daniel híp mắt, kéo ra nụ cười lớn nhất từ trước tới nay Seongwu từng gặp, răng thỏ trắng tỏa sáng, "Được rồi, xin hỏi cậu bao nhiêu tuổi?" Seongwu lộ ra nụ cười châm biếm.

"A, còn nhớ anh chưa chính thức ký hợp đồng với công ty tôi sao?" Daniel gặp chiêu phá chiêu.

"Công ty cao quý thật đúng là sẽ qua cầu rút ván." Seongwu hậm hực xoay người chuẩn bị mặc quần áo vào, "Người cao quý nên tự mình biết mình."

"Quên đi, tôi cũng không có cơ khát như vậy."

Daniel liền nắm lấy tay anh, dò xuống bụng dưới tìm kiếm, thấp giọng khàn khàn nói, "Nhưng tôi có."

Seongwu sợ hết hồn muốn né tránh cảm giác nóng bỏng, cổ tay bị gắt gao nắm lại, dưới người bị giam cầm, nhất thời ngón tay vặn vẹo không biết phải làm sao.

"Bỏ ra! Cậu... có chuyện gì, hảo hảo nói."

Daniel cười cười, nhìn thấy phản ứng của anh, trong lòng đột nhiên có suy đoán mơ hồ, "Nhưng tôi không muốn cùng anh nói chuyện phiếm. Tôi chỉ muốn ngủ với anh." Tay dùng sức một cái liền trực tiếp đem người nọ áp dưới thân, "Mặc dù ai trên ai dưới chúng ta chưa thông suốt, nhưng phiền phức như vậy làm gì."

"Đàn ông mà, thoải mái trọng yếu hơn." Khóe miệng cậu cong lên, bày ra nụ cười chân thật từ đáy lòng nhất của tối nay, tay không biết từ lúc nào đã mò mẫm đối phương. Một giây kế tiếp, Daniel thu lại nét ngây thơ, có chút cứng rắn in lên môi người nọ một nụ hôn. Loại ngờ nghệch cùng tình sắc hòa vào nhau này kích thích thị giác cùng xúc giác, nhất thời khiến Seongwu mất đi ngôn ngữ, tay mềm mại đặt trên giường vốn chuẩn bị đẩy đối phương ra lại yếu ớt để trên trán. Trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc nhẹ nhàng cùng tiếng nước rất nhỏ khiến người khác miên man bất định.

Hôn, ôm, hai nam nhân giúp nhau giải quyết nhu cầu nguyên thủy nhất nhưng vẫn luôn tuân theo, tuyệt không miễn cưỡng nguyên tắc của đối phương, chưa từng tiến hành đến bước cuối cùng.

Loại quan hệ nam nam quỷ dị này, tới hôm nay đã là ngày thứ 17. Ở sa mạc dưới ánh mặt trời chói chang, Seongwu đã phơi nắng tới ý thức có chút mơ hồ, trên tay nhanh nhẹn vẫn rất chuyên nghiệp mà không ngừng ấn xuống, một bên bội phục mặt trời gay gắt kia khiến anh tinh dịch gần như khô quắt mà nữ người mẫu ấy rõ ràng còn có thể tinh thần phấn chấn như vậy nằm dưới cát tạo dáng, một bên cảm thán mình yếu như gà, thật sự không kiên nhẫn được mà muốn ngã nhào xuống.

Juno thét chói tai, hất người mẫu nam đẹp trai đang chạy như bay tới, cậu cầm máy ảnh lên, cao thấp tường tận xem xét, hô lên một tiếng máy móc rơi không xảy ra chuyện gì, sau đó mới nhìn ông chủ đang nằm ngay đơ trên mặt đất hỏi, "Anh không sao chứ?" Seongwu dù không có chuyện gì nhưng vẫn có thể tức đến ngất xỉu.

"Người mẫu phơi nắng chưa choáng váng, anh đã hôn mê ngã trước?" Daniel nhìn bệnh nhân uể oải trên giường, không nén được nụ cười.

Seongwu vùi trong chăn lẩm bẩm, "Tôi khuyên cậu nên thiện lương."

"Tôi rất thiện lương a," Daniel cười híp mắt cầm nước đi tới, "Giám đốc marketing tự mình bay tới xem anh, anh còn thập phần không hài lòng?"

Seongwu cố gắng duỗi nửa người lên muốn hưởng thụ mát lạnh người nọ đưa tới miệng, nhưng chỉ thấy ly nước trên tay Daniel trống không, người này vậy mà chỉ rót nước cho cậu ta uống.

"Làm gì? Tôi muốn uống a." Daniel liếm liếm môi ướt át.

"Tôi hôm nay thật sự rất choáng váng, phiền cậu đừng..." Daniel lại bực bội, uống một hớp nước nhưng không trực tiếp nuốt xuống mà một tay bóp gáy Seongwu bướng bỉnh, chặn lại miệng đang không ngừng lải nhải kia.

"Ngô..." Chất lỏng trong suốt một phần thuận lợi mà tiến vào trong miệng, một phần khác chảy xuống cổ tới trước ngực. Seongwu không thể làm gì hơn ngoài cố gắng lấy tay khước từ người không phân biệt được hoàn cảnh mà lại động dục kia.

"Ài, anh hôm nay thật sự không có khí lực gì a." Daniel thoáng dùng sức một chút liền đem hai tay đối phương đặt trước ngực, hôn nhẹ xuống tai phải của Seongwu, cười phi thường dâm đãng, "Thật là, hôm nay lương thần cát nhật (ngày đẹp trời) như vậy."

Sau tai vốn là điểm nhạy cảm, Seongwu nhịn không được mà không ngừng né tránh, quá ngứa! Chớ hôn!

Daniel lại lần nữa hôn sau tai một cái, "Bị cảm nắng, vì cái gì nhiệt độ cơ thể thấp như vậy?"

"Cậu đầu óc tối dạ sao? Nếu bị cảm nắng ngược lại sốt cao thì nên vào bệnh viện từ lâu rồi!" Anh không còn cách nào khác phát cáu.

"Thật đáng tiếc." Daniel vùi trong cổ anh bất động, thật sâu ở cổ hít hà hai cái. Seongwu đang bực bội nhưng cổ vẫn có mùi vị tươi mát, thật làm cho người khác thỏa mãn không chịu được.

"Cậu rốt cuộc đang đáng tiếc cái gì..." Cảm giác cả người đều bị một con cún lớn gắt gao đè ép, Seongwu vừa buông lỏng lại oán trách đồ đầu đất này tỉnh táo lại được không, đừng có ý niệm suy tưởng dâm dục nữa, nhưng lại chịu đựng, mặc cậu hết liếm lại hôn.

"Hôm nay tính..." Daniel rốt cuộc trở mình nghiêng người nằm một bên, đưa tay nhéo tai đối phương một cái, "Nghe nói thời điểm nhiệt độ cơ thể tăng cao, khi làm sẽ thoải mái hơn nga~ Anh khi nào sốt đi, tới lúc đó tôi liền đem anh làm.".

Seongwu là một nhiếp ảnh gia, có phòng làm việc riêng của mình, thường ngày mang theo một người hầu nhỏ tên Juno, hiện tại trong giới cũng được coi là vô cùng nổi tiếng.

"Không phải vì kỹ thuật, là vì khuôn mặt." Juno tám chuyện với tiểu tỷ muội. "Ông chủ chúng tôi ở giới nhiếp ảnh có thể nói là động vật quý hiếm."

"Tại sao? Cũng bởi vì dáng dấp soái?" Tiểu tỷ muội hết sức phối hợp theo cậu.

"Không không không, giới nhiếp ảnh soái ca khắp nơi đều có", Juno lắc đầu, "Lớn lên đẹp mắt, hormone bạo tạc nổ tung, sắc đẹp còn vượt qua cửa ải của thẳng nam nhưng là hiếm có trăm năm không gặp."

"Ha ha, nghe anh nói, có phải 10 người gặp anh ấy thì 9 người sẽ thành gay không?"

"Đâu chỉ có từng đó, cuối năm thời điểm người mẫu tụ tập, anh ấy trang phục lộng lẫy tham dự, xung quanh đều là 0, người người nhà nhà tìm tới."

"Ông chủ của chúng tôi, chính là TOP, 1 độc nhất vô nhị."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro