Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C14: Happy HapJung Day

Đây là tin nhắn Ong nhắn cho Niel. Nên Niel sẽ là "Tôi" và "🐱Ong meoLAT" là tên mà Niel lưu Ong trong danh bạ (đương nhiên là chém) =))))

-----<OngNiel>-----
🐱Ong meoLAT: Anh vừa quay phim về nà. Hôm nay anh bị bạo lực học đường đó 😭😭 Cầu Niel an ủi!!!

Tôi: Đừng cản em!!! Cục dàng cục bạc cục kim cương hột xòn của em mà dám rớ vô á.
*Ôm ôm* an ủi liền 😘

🐱Ong meoLAT: Nielie là tốt nhất.

Tôi: SeongWu,

🐱Ong meoLAT: Ơi??

Tôi: Nhớ anh 😭😭

🐱Ong meoLAT: Ong too

Tôi: Ý là?? 🤔🤔

🐱Ong meoLAT: Anh cũng nhớ anh á 😌😌

Tôi: 😱😱
Tôi: SeongWu,

🐱Ong meoLAT: Ơi??

Tôi: Biết hôm nay là ngày gì không??

🐱Ong meoLAT: Ngày cuối cùng của tháng 5🤔

Tôi: 😩 Hông nhớ thiệt hả?

🐱Ong meoLAT: 31/05/2019 🤔

Tôi: 😰 Là meow không nhớ hay meow cố tình quên. Hôm nay là ngày Science đó 😭 Năm 2017, lúc còn thi PD á, nhớ chưa? huhu

🐱Ong meoLAT: Nhớ rồi!!! Bữa đó chạy sấp mặt😫😫Ủa mà bữa đó tự nhiên chạy dị Niel? 😧

Tôi: Đó không phải là trọng tâm!!!!!!!!
Tôi: Trên tw, trending #HAPPY_HAPJUNG_DAY #HAPPY_SCIENCE_DAY quá trời kìa

🐱Ong meoLAT: Anh hổng biết á, bận quá.

Tôi: Thôi, nào meow về tới nhà, meow nhắn em.

🐱Ong meoLAT: Nhưng mà anh lỡ đứng trước cửa nhà em rồi, làm sao bây giờ??

-----<OngNiel>----
Daniel đọc xong tin nhắn, vội chạy ra cửa. Nhìn thấy một thân đen toàn tập đang đứng nghiêng người dựa vào tường. Nếu như chỉ nhìn sườn mặt và khí chất này, có thể nói người đứng trước mặt đẹp , nét đẹp rất lạnh lùng, rất xa cách.
Nhưng, vẻ lạnh lùng ấy tan hết khi thấy người đối diện. SeongWu cười lên rất đẹp.
"Anh đây"

"SeongWu, sao anh lại đến đây?"

SeongWu phì cười, "Đến để rước người yêu đi chơi a~"

Nhìn thấy dáng vẻ Samoyed của Daniel, SeongWu tiến tới, nhéo hai má. Ừm, giảm cân nhiều rồi, không múp múp như hồi mới quen nữa.
"Đừng có phát ngốc nữa, thay đồ, đi nè"

"Đi đâu anh?"

"Ga HapJung, không phải Kang Samoyed vừa nhắn hỏi sao?" SeongWu lắc lắc điện thoại trong tay.

Daniel bước tới, ôm chặt SeongWu. Cạ cạ vào cái cổ trắng ngần của anh.
Dễ chịu thật.

"Anh có mệt không? Quay phim cả ngày"

"Mệt chớ sao không. Nielie thử giữa trời nắng mà diễn cảnh mưa xem. Sốc nhiệt lắm đó"
Vừa nói, SeongWu vòng tay sau lưng, ôm lại Daniel.
"Nhưng mà anh vừa được tiếp năng lượng đây, nên là bây giờ khoẻ lắm"

Họ cứ đứng ôm nhau như thế. Chẳng thấy mệt mỏi, chẳng bận tâm điều gì cả.

"SeongWu này"

"Hở?"

"Sao anh lại tốt với em như vậy?" Càng nói Daniel càng siết chặt vòng tay, chỉ hận không thể khạm anh ấy vào cơ thể mình.

SeongWu không hề đẩy Daniel, thuận theo Daniel, để cậu siết. "Ừm, không tốt với người yêu thì tốt với ai nữa"

Liếc ngang thấy lỗ tai Daniel đỏ bừng một mảng, SeongWu cười khúc khích, vỗ vỗ bờ vai rộng kia. "Được rồi, thay đồ đi"

"Vâng"
Đến lúc này, Daniel mới chịu buông SeongWu ra. A, ôm là thích nhất á.
Daniel xong xuôi hết bước ra, nhìn thấy SeongWu ngồi làm ổ thành một cục trên sofa. Bọc trọn anh vào lòng.
"Ôi, hay là đừng đi nữa, ở nhà ôm nhau được không anh"

"Gớm, làm như mọi ngày không ôm ý"

Hai người cùng nhau đi ra ngoài, trong lúc khoá cửa, Daniel nhớ ra thắc mắc nãy giờ của mình.
"SeongWu, anh có chìa khoá mà, sao đứng ở ngoài vậy?"

"Em không thấy làm như vậy lãng mạn hơn hửm?"

Méo mặt!!! Người yêu cậu thật lãng mạn!!! Vừa đẹp trai vừa lãng mạn chính là Ong SeongWu đó.

Đan tay vào bàn tay đang giấu trong tay áo rộng thùng thình. Hai người đến Ga HapJung, nơi có nhiều kỉ niệm ở đó.

Hạnh phúc vốn dĩ chỉ đơn giản như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro