SGP
SGP lại thua rồi.
Một lần nữa các chàng trai lại không thể thi đấu đúng với phong độ của họ.
Hôm nay họ thua người anh em VGM. Một đối thủ rất mạnh, rất có tiềm năng và dường như VGM đang dần dần soán ngôi "tử thần bảng A" như các bình luận viên đã nói.
Có lẽ một phần nào đó trong những lời bình luận là đúng.
VGM đang dần chứng minh vị thế của họ ở Quốc tế và rằng SGP chỉ thi đấu tốt ở giải Quốc nội.
Những thứ áp lực vô hình từ dư luận đặt nặng lên vai của những thành viên trong đội.
Không ai có thể thoát khỏi những bóng tối tiêu cực cứ vây bám họ mỗi đêm.
Khi họ tĩnh lặng lướt từng bình luận và ghim chúng vào đầu.
"SGP thua chắc rồi."
"SGP đánh chán hơn hẳn VGM."
"Đúng là khôn nhà dại chợ!"
....
Và hàng ngàn những bình luận khác.
Chúng giống như màn đêm tĩnh mịch, sâu thẳm.
Dần dần nuốt chửng và ăn mòn tinh thần của những người bị xem là mục tiêu.
Và SGP là mục tiêu bị nhắm đến.
Tấn Khoa ngồi lặng lẽ một góc trên giường. Em đang đọc bình luận.
Những bình luận đáng lẽ ra em không nên để mắt đến.
Em nên lơ chúng đi. Xem như chúng không tồn tại ở đó.
Nhưng em không phải thần thánh.
Em không thể dửng dưng vui vẻ và bình tĩnh khi những thành quả gần đây của em và cả đội đều không được đánh giá cao.
Khoa biết em sẽ phải thấy những gì khi em quyết định đọc bình luận trên các trang mạng xã hội.
Và em cũng đã chuẩn bị để đón nhận tất cả.
SGP đang thực sự xuống phong độ, đang không thể chứng minh thực lực của họ trên con đường chinh phục chiếc cúp APL.
Chúng ta đang phạm lỗi, đang mắc sai lầm và không hiểu ý nhau.
Có nhiều trở ngại xuất hiện, và chúng ta đang gặp khó khăn khi phải vượt qua nó.
Chúng ta phải làm gì đây?
Ban pick kĩ hơn?
Train team nhiều hơn?
Hay là điều chỉnh lại tâm trạng?
Chúng ta đang cố gắng hết sức, nhưng dường như kết quả nhận lại chỉ là những thất vọng và lỗi sai.
SGP đang bị kẹt trong một mớ hỗn độn và vẫn chưa thể thoát ra.
Chật vật và bất lực.
Dần dần bị nuốt chửng bởi hố đen đầy rẫy những tiêu cực và tuyệt vọng.
Họ còn có thể làm gì đây?
Khi những sai lầm và thất bại cứ tiếp diễn.
- Khoa, đừng đọc nữa.
Red leo lên giường ngồi cạnh bên Khoa. Với người cắm cục sạc pin điện thoại.
Sau đó anh rút cái điện thoại trên tay em để lên cái tab đầu giường.
Tắt wifi.
Tắt chuông điện thoại.
Khoa cũng không nói gì nữa.
Em nằm xuống, nhích lại gần anh. Red vòng tay sang ôm em vỗ về.
Có lẽ Red cũng đang chìm trong những suy nghĩ của riêng anh.
Chìm trong những bóng tối sâu thẳm và áp lực sau trận thua hôm nay.
Tối nay trở về, không ai nói năng gì mỗi người tự trở về phòng của mình.
Không có họp lại phân tích hay train team. Không có trao đổi hay động viên.
Chúng ta đều biết rằng hiện tại, có lẽ một mình là biện pháp tốt nhất cho tất cả.
Red xoa đầu Khoa. Một việc mà anh luôn làm mỗi khi em buồn.
Anh không nói.
Nhưng em biết anh cũng đang rất mệt mỏi.
Khoa ôm anh chặt hơn. Em rúc đầu vào cổ anh, nhắm mắt tĩnh lặng.
Hai người dính sát vào nhau, lặng lẽ an ủi người bên cạnh.
Chấp nhận thôi, rằng chúng ta đang làm chưa tốt như chúng ta đã từng.
Chấp nhận những thất bại này đã, rồi chúng ta sẽ làm lại.
Không có gì là quá muộn.
Chỉ là hiện tại chúng ta cần một khoảng lặng.
Nhìn lại và chấp nhận.
Sau đó cải thiện và tiến lên.
Đó mới là SGP.
Khoa tin mọi người sẽ làm được.
Vì chúng ta là một đội.
Một đội 5 người, vì nhau mà cố gắng và tiến bộ.
Chặng đường còn dài, mặc dù hiện tại những kết quả kia là chưa tốt, nhưng chúng ta vẫn còn cơ hội.
Thắng cũng được, thua cũng chẳng sao.
Cùng nhau cố gắng hết sức mới là quan trọng.
Sau này không hối hận là được.
Hết.
5/7/2023.
Chiều nay xem mí anh đánh thương lắm luôn. Hong biết nói gì hơn, mong rằng các anh sẽ thật mạnh mẽ khi phải đối mặt với những tiêu cực bên ngoài. Chap này tui viết vội, sai sót mong mn bỏ qua cho tui nha! Cảm ơn mn rất nhìuuuuu❤️
Chúc mọi người ngủ ngon!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro