Christmas with you
Giáng sinh luôn có cách của nó để khiến cho mọi người trở nên hào hứng và phấn khởi hơn ngay trước cả một tháng trời.
Ví dụ như trời sẽ trở nên lạnh hơn, thậm chí trời sẽ có những đợt tuyết lãng mạn. Những tiệm bánh hay những tiệm cà phê cũng bắt đầu sáng tạo ra những món đặc biệt cho mùa giáng sinh. Hay đường phố sẽ bắt đầu trang trí những cây thông rực rỡ hay những chùm đèn màu sắc khiến người ta phải trầm trồ và cảm nhận giáng sinh thực sự đang đến rất gần.
Và những điều đó luôn thành công trong việc làm thức giấc đứa trẻ đang ngủ trong Yoona.
"Seohyun! Seohyun! Seohyun! Dậy điiii! Tuyết rơi rồi kìa!!!"
Yoona đã 26 tuổi vẫn còn đang nhún nhún nhoi nhoi trên giường để gọi người yêu cô dậy.
"Yah Seohyun! Seo Joo Hyun! Em không được ngủ nữa. Tuyết đầu mùa đó!! Mau dậy đi!!!"
Không để Seohyun kịp mở hết hai mắt, Yoona leo xuống giường rồi bế cả người Seohyun lên mà chạy.
"Ahh mới sáng sớm mà Yoong làm gì vậy???"
Seohyun bị bế đi đột ngột nên thấy cả thế giới trong mắt mình lập tức chao đảo theo, nàng theo quán tính dùng cả hai tay bám chặt vào cổ cô và nhắm mắt lại.
"Em đừng có ngủ nữa. Nhìn kìa!!!"
Yoona vừa nói vừa đặt Seohyun ngồi xuống cạnh cửa kính lớn trong căn nhà của hai người. Đến khi cảm nhận mông mình không còn lơ lửng trên không nữa mà được đặt an toàn xuống sàn rồi Seohyun mới dám mở mắt.
"Woa"
"Hiểu ý Yoong muốn nói chưa?"
Khu vườn nhà hai người đã bắt đầu có những điểm trắng của cơn tuyết đầu mùa này.
Tuyết đầu mùa luôn là tuyết đẹp nhất.
Vì sao ư?
Vì nó mang trong mình cái vẻ ngượng ngùng của "đầu tiên" chăng... Tuyết đầu mùa không quá dày khiến người ta ngột ngạt mà chỉ li ti nhẹ nhàng dễ bị gió thổi đi. Tuyết đầu mùa cũng chính là làn tuyết đầu tiên trong công cuộc nhuộm trắng khắp nơi nhưng nếu ví nó như con người thì nó chính là một công chúa yểu điệu quý phái, từ từ ban phát tài sản xuống cho mọi người.
Nhưng tuyết đầu mùa có lẽ là đẹp nhất vì người ta đã cho nó một quyền năng nho nhỏ đi kèm: Ai ngắm được những hạt tuyết đầu tiên sẽ được một điều ước.
"Em có ước gì không Seohyun?"
Yoona vừa hỏi vừa ôm lấy Seohyun từ phía sau.
Seohyun cũng ngồi tựa hẳn vào lòng Yoona rồi siết lấy vòng tay đang ôm lấy nàng.
"Yoong thì sao? Yoong mới ước gì nói em nghe?"
Yoona nghiêng đầu nhìn Seohyun, rồi nhìn ra ngoài trời, rồi lại nhìn Seohyun.
"Chị ước gì năm nào cũng được cùng em ngắm tuyết đầu mùa như thế này."
Yoona hôn nàng. Seohyun có thể cảm nhận được hơi ấm từ làn môi vừa được áp trên má mình. Bờ môi luôn khiến nàng đắm chìm trong cảm xúc mang tên gọi hạnh phúc.
"Rồi chị cũng muốn giáng sinh sắp tới của hai đứa mình phải thật tuyệt, rồi giao thừa, rồi năm mới nè,..."
Seohyun nhíu mày - "Chị có hơi tham lam cho một điều ước rồi đó!"
"Vậy hả?"
Yoona yên lặng một chút rồi gật đầu như một đứa trẻ quyết định được điều ước của mình.
"Vậy thì ít nhất chị muốn giáng sinh này... em và chị phải được ở cạnh nhau y như lúc này vậy. Không có lịch trình, không có biểu diễn, không có kịch bản gì hết!"
Seohyun cười, nàng cũng muốn vậy mà.
"Nhưng lỡ có lịch trình thiệt thì sao? Hổng lẽ Yoong tính nghỉ làm hôm giáng sinh luôn hả?"
"Ừ! Yoong sẽ bỏ việc đi tới chơi với em rồi hai đứa mình sẽ được ngắm tuyết cùng nhau y như hôm nay vậy!"
Seohyun đánh vào tay Yoona một cái. Đánh nhẹ hều, rõ là đánh yêu luôn, khiến Yoona cười tít cả mắt rồi ôm chặt nàng hơn.
"Ừm. Em cũng mong là không có lịch trình.."
Seohyun nắm lấy bàn tay Yoona.
"Vì em cũng muốn ở cạnh Yoong giáng sinh này."
Cả hai người ngồi đó, vừa ngắm tuyết rơi vừa bình yên tận hưởng hơi ấm của người mình yêu. Có vẻ chỉ cần ở cạnh nhau thế này cũng là quá đủ rồi.
~~~~~~~~~
Giáng sinh quả nhiên là mùa bận rộn với cả hai. Tuy nhiên điều ước của Yoona vẫn đã thành hiện thực rồi, dù nó thực tế có chút không trọn vẹn..
Ngày 24 tháng 12/Giáng sinh
Yoona có photoshoot tạp chí, cùng Yuri và Sooyoung.
Seohyun phải đi ghi hình cùng Taeyeon và Tiffany với tư cách TTS cho chương trình âm nhạc mừng giáng sinh.
"Dear Santa lên hạng trong search Naver đó!!"
"Hì, vậy hả? Chắc giáng sinh nên người ta muốn nghe lại nó."
"Ừ. Thiệt ra Yoong cũng mới search rồi nghe đó. Dù sao cũng là bài Seohyun yêu dấu của Yoong viết lời mà~"
Nghe Seohyun cười khúc khích ở đầu dây bên kia thì Yoona cũng cười híp cả mắt.
"Dại vợ!"
Sooyoung ngồi ăn bánh mà nghe thấy cuộc điện thoại của Yoona mà không chịu nổi nên mới phải lên tiếng.
"Nói cách khác là không tiền đồ!!"
Yuri ngồi cạnh cũng phụ họa theo.
Nhưng Yoona nào quan tâm đâu. Cô vẫn cười rất tươi và tiếp tục nói chuyện với Seohyun.
"Tối nay gặp em nhé~"
"Ưm. Tối nay gặp Yoong."
Hôm nay tuy hai người đều có lịch trình nhưng thật may tất cả đều kết thúc trước 6 giờ chiều. Yoong đã trang hoàng căn nhà của hai người xong từ hôm qua, nào là cây thông nè, đèn lấp lánh nè, nhạc cũng có luôn.. Seohyun cũng đã chuẩn bị nguyên liệu nướng bánh quy, làm cacao nóng, order bánh gato và một phần gà nướng cỡ lớn, tất nhiên món cuối là theo yêu cầu của Yoona.
"Ah hình như set up xong rồi. Lát Yoong gọi cho em nha."
"Ưm. Yoong fighting!"
"Em cũng vậy. Love you~"
"Em cũng yêu Yoong."
Seohyun cúp máy với nụ cười trên môi và hai má ửng hồng.
"Đến bây giờ em vẫn ngại ngùng đỏ má như vầy khi nói mấy lời đó với Yoona hả Joohyun? Đáng lẽ em nên nói câu đó một cách tự tin chứ!" - Tiffany để lộ mắt cười rồi chọt chọt cái má đang từ hồng chuyển sang đỏ.
"Unnie.." - Seohyun gạt tay Fany đi.
"Em cũng yêu Yoong~~~" - Taeyeon cũng hùa theo Fany, cô nhái lại lời Seohyun một cách chậm chạp và sến sẩm nhất rồi bật cười cùng Fany.
Seohyun chu mỏ về phía hai người giả vờ không quan tâm, nhưng Fany biết con bé đã ngượng lắm rồi.
"TaeTiSeo, thử sân khấu!"
Sân khấu ghi hình lần này là ở ngoài trời, dù trời đang lạnh muốn gãy xương. Nhà đài, hình như hơi điên, bảo giáng sinh phải ngoài trời mới mới lạ, nên nghệ sĩ không được diễn trên sân khấu trong nhà ấm cúng như mọi năm nữa.
Taeyeon, Tiffany và Seohyun lúc thử sân khấu với chiếc áo khoác dày cộm mà vẫn muốn trùm thêm mấy lớp áo nữa.
.
.
.
"Trời ơi điên thật rồi!!!"
"Sao tụi em chịu nổi?? Ngoài trời lạnh lắm đó chị!!"
Seohyun đi vệ sinh về liền bị thu hút bởi giọng của Taeyeon và Tiffany. Nhớ ra hồi nãy manager bảo ba người đi thay trang phục diễn.
"Có gì vậy unnie?"
Nàng bước đến gần và thấy gương mặt có lỗi của chị stylist cùng gương mặt khó chịu của hai unnie mình.
"Nhà đài đưa ra concept trang phục chung là phải thế này.."
Đến lúc này Seohyun mới thấy và lập tức hoảng hồn.
Trang phục sân khấu của cả ba hoàn toàn không hợp thời tiết lạnh lẽo này tý nào. Mà đó là nói nhẹ lắm rồi đó, so với mấy bộ trang phục hở tay hở chân nhiều như vầy.
Tiffany dĩ nhiên là người phản đối nhiều nhất.
"Áo của Taeyeon dài tay thì được rồi, nhưng sao lại bắt cậu ấy mặc quần short cơ chứ? Em thì bị ngược lại, quần thì dài nhưng áo thì lại là áo cúp, chắc ra ngoài gió thổi một cái thôi là khỏi hát luôn mất. Nhưng bộ đồ của maknae thì hơi quá đáng rồi đó! Thời tiết này mà bắt em ấy mặc áo dây với váy, hở cả trên lần dưới sao em ấy chịu nổi?"
"Chị cũng nói với họ nhiều lắm. Nhưng mấy nhóm khác cũng bị y chang thế này nên chị không cãi được.. Mấy đứa ráng xíu thôi được không.."
~~~~~~~~~
"Mọi người vất vả rồi!"
Nói đi nói lại rốt cuộc nhà đài vẫn luôn là tên chết tiệt luôn chiến thắng.
"Mấy đứa lại đây gần máy sưởi nè."
Dù đã được khoác áo lạnh dày cộm ngay khi camera đóng máy, cả ba TTS đều muốn đóng băng hết cả người, may mà hát có 1 bài 4 phút thôi.
"Idea của ai vậy không biết?" - Tiffany bực mình - "Đồng ý là chúng ta nên chuyên nghiệp trong mấy chuyện này theo yêu cầu của nhà đài. Nhưng bộ mấy người đó không coi idol là người nữa hay sao á?"
"Thôi qua rồi. Kệ đi. Ít nhất cũng hết lịch trình rồi. Mình ngồi cho đỡ lạnh rồi thay đồ về. Em cũng hết lịch rồi phải không Seohyun?"
"Ách xì! Vâng. Em cũng.. Ách xì.. hết lịch trình rồi.."
Tiffany lúc này cũng quay sang Seohyun - "Cảm rồi à? Có sao không?"
Seohyun lập tức lắc đầu - "Em không sao.." - nhưng Tiffany đã nhanh chóng đặt tay lên trán cô bé xem, cô biết Seohyun lúc nào cũng cho là mình ổn nhưng nhiều lúc cô bé chẳng ổn tý nào.
"Hmm. Chỉ ấm ấm thôi. Nhưng nếu bị lạnh nữa là em sẽ bị cảm liền đó. Về nhà rồi nghỉ liền đi nha."
Seohyun nở một nụ cười tươi nhất - "Em không sao mà!"
Nhưng mà thiệt ra có sao đó...
Seohyun đang cảm thấy cơ thể mình nóng dần lên từ nãy giờ, nhưng do sợ Taeyeon và Fany lo nên không nói nhiều, nàng nghĩ cảm lạnh thì không có gì to tát, tự nàng lo cho bản thân được.
"Hay em lên về chung với tụi chị nè."
Taeyeon trước khi vào xe vẫn cố gặng bảo Seohyun đi cùng.
"Nhà tụi em ngược hướng với dorm mà. Trời sắp có tuyết nữa đó nên chị về sớm đi. Em đi taxi 15 phút là về nhà rồi."
Taeyeon nhíu mày, tuy không hài lòng lắm nhưng Seohyun đã quả quyết như vậy thì hai người đành chịu.
"Về nghỉ ngơi đi nghe chưa? Gọi taxi liền đi đó." - Tiffany kéo cửa xe xuống và ra lệnh.
Seohyun một lần nữa mỉm cười rồi vẫy chào Taeyeon và Tiffany lái xe đi. Sau đó nàng cũng lập tức bấm số vào di động mình, nhưng khác với những gì Tiffany dặn, Seohyun không gọi taxi.
"Alo.. Vâng tôi đang ở gần nên tôi đến lấy bánh gato đã đặt luôn được không?"
~~~~~~~~~
Yoona kết thúc lịch trình và về đến nhà trước. Ý nghĩ về tiệc giáng sinh bé nhỏ này giữa cô và Seohyun khiến cô hào hứng hơn hẳn.
"Cây thông, check. Đèn bật lấp lánh, check. Sàn nhà cũng sạch bong kin kít, check."
Yoona nhảy quanh nhà sửa cái này chỉnh cái kia. Cô muốn tạo cho Seohyun và cô một buổi tối giáng sinh lãng mạn nhất có thể.
Cạch
"Ah em về rồi hả?"
Nghe tiếng mở cửa Yoona liền hào hứng chạy ra đón và đỡ hết tất cả những túi đồ trên tay Seohyun. Nhưng Yoona liền khựng lại ngay sau đó, Seohyun tuy đang cười nhưng có gì đó không ổn.
"Em mệt à?" - Đặt hết mấy túi đồ xuống mặt phẳng gần nhất, Yoona vươn tay đặt lên trán Seohyun.
Seohyun vẫn cố gắng tươi tỉnh - "Em có hơi mệt tí thôi nhưng không sao hết."
Yoona vẫn không nói gì. Lần này không dùng tay nữa mà lại gần áp cả trán mình lên trán Seohyun.
"Em không sao mà!"
Yoona nhăn mặt, đi vào phòng rồi đem ra cái nhiệt kế.
"Em nóng hổi. Giọng khàn hơn ban sáng. Mắt em dù có híp như vậy thì nó vẫn trông mệt mỏi."
"Em không sao thiệt mà."
Yoona không nghe Seohyun nữa mà trực tiếp kẹp cái nhiệt kế vào nách Seohyun và bắt nàng đứng yên. Seohyun cũng không cãi, đúng hơn là không còn sức để cãi.
Bíp bíp bíp
"Trời ơi 38 độ! Như vầy mà nói không sao hả?"
Seohyun lúc này mới gục đầu, nàng cũng không nghĩ bản thân mình lại bị nặng đến như vậy..
Yoona lúc này mới nhìn ra nơi treo áo khoác ở cửa. Áo và mũ của Seohyun lốm đốm đầy tuyết trên đó.
"Đừng nói với chị là trời tuyết như vầy mà em đi bộ nha!!"
Cô và Seohyun chỉ xưng chị em khi hai người giận nhau. Bây giờ Yoona đang rất muốn nổi giận đây, nhưng cô vẫn đang cố gắng bình tĩnh để nghe con người đứng trước mặt mình giải thích.
Còn Seohyun, từ lúc bị Yoona phát hiện nàng vẫn gục đầu, một phần do mệt khiến nàng không còn sức cố gắng nữa, một phần cũng có thể là do cơn cảm lạnh khiến đầu óc nàng bắt đầu ong ong lên rồi.
Yoona nhìn Seohyun, đáng lẽ bình thường Seohyun đã cãi lại hay giải thích ngay về hành động của nàng. Nhưng giờ Seohyun lại không làm thế.
.
.
.
"Mệt lắm sao?"
Yoona ôm lấy Seohyun rồi vỗ vỗ vào lưng nàng.
"Mệt thì cứ nói. Không lẽ tính giấu cả chị à?"
Seohyun cũng vòng tay ôm lấy Yoona. Nàng tham lam áp mặt vào lòng ngực Yoona để tìm kiếm hơi ấm.
"Ấm quá~"
Yoona cười trước hành động đáng yêu của người yêu mình. Đúng là không thể giận con bé này mà.
"Tiệm bánh đó năm nào cũng đông khách vào giáng sinh hết nên em phải đi tới tận nơi lấy chứ không nhờ giao về nhà được. Do không xa lắm với em sợ trời tuyết sẽ kẹt cả taxi nên em mới đi bộ."
Seohyun lúc này mới lên tiếng giải thích. Nàng vẫn áp mặt vào người Yoona, như đứa trẻ vừa mắc lỗi nên phải vừa xin lỗi vừa làm nũng để người lớn mềm lòng.
"Em không muốn giấu Yoong. Nhưng tại Yoong và em đều mong chờ ngày này từ đầu tháng tới giờ. Với lại em cũng không nghĩ là mình lại đến mức bị cảm như vầy.."
Seohyun nói với giọng nhỏ dần đều. Nàng có vẻ càng lúc càng mệt hơn, người đứng được là nhờ dựa vào Yoona. Chẳng mấy chốc sau đó nàng đã thiếp đi.
Yoona ôm lấy Seohyun lần cuối, đúng là không có cách nào để giận con bé này mà.. Nhưng bị cảm vẫn là bị cảm, Yoona bấm bụng mình rằng chắc chắn sẽ phạt Seohyun sau này bằng cách nào đó khác. Còn bây giờ Yoona đang bế Seohyun vào giường rồi đặt nàng xuống để nghỉ ngơi. Khi vừa thay đồ thoải mái cho Seohyun xong thì điện thoại Seohyun rung lên.
"Fany unnie."
"À Yoona hả? Chị gọi hỏi thăm, Seohyun ổn chứ?"
"Chị cũng biết em ấy bị cảm à?"
"Seohyun bị cảm luôn rồi hả?"
"Vâng em ấy ngủ mất rồi."
"Hồi chiều này trán nó chỉ âm ấm thôi chứ chưa cảm.."
Rồi Tiffany kể lại cho Yoona nghe về việc Seohyun đã phải diễn trong bộ trang phục như thế nào, thời tiết lúc đó đã lạnh ra sao. Yoona ngồi nghe Tiffany cạnh Seohyun mà thương người yêu mình hết sức.
Cúp điện thoại rồi kiểm tra trán Seohyun một lần nữa.
"Em bình thường luôn biết làm gì tốt cho sức khỏe của mình mà. Sao tự dưng bữa nay lại ngốc thế hả?"
Diễn tập dưới thời tiết lạnh hơn một tiếng, ghi hình với trang phục đó tuy chỉ hát có một bài nhưng cũng mất gần nửa tiếng ghi hình nữa. Seohyun chắc chắn đã biết mình đã trở nên mệt hơn rồi. Vậy mà vẫn cố đi lấy bánh rồi đi bộ thêm 15 phút dưới tuyết về nhà nữa. Làm vậy ai mà không bị cảm cho được?
"Nhưng tại chị và em đều mong chờ ngày này từ đầu tháng tới giờ.."
"Haizz.. Đúng là chị có mong chờ ngày này lắm. Nhưng em cố quá đến mức bệnh lăn ra như vầy thì em nghĩ chị vui à?"
Yoona lườm rồi khẽ cốc đầu Seohyun đang ngủ một cái, nhẹ hều, xong rồi lại thương xoa xoa cái chỗ mình vừa cốc đó.
"Đáng ra lúc thấy mệt thì phải về nhà ngay chứ! Thiệt là đáng đánh đòn mà!"
Seohyun ngủ rất ngon lành, Yoona thấy vậy cũng yên lòng hơn. Cô kéo chăn lên cho Seohyun.
"Ngủ ngon bé con."
~~~~~~~~~
Những tưởng giáng sinh sẽ kết thúc như vậy. Nhưng không...
"Ưm.."
"Suỵt.. Em dậy rồi hả?"
"Yoong..."
"Ây ây ây.." - Thấy Seohyun đang ngồi dậy Yoona liền đẩy nhẹ người nàng xuống lại - "Em cứ nằm yên đi. Muốn làm gì thì nói Yoong."
Seohyun lắc đầu - "Em không có muốn gì hết."
"Vậy thì cứ nằm nghỉ thêm đi." - Yoona một lần nữa áp tay mình lên trán Seohyun - "Em còn cảm nè. Giọng cũng còn khàn nữa."
Nhưng Seohyun vẫn lắc đầu - "Em không sao."
Yoona chậc một tiếng không hài lòng.
"Em còn nóng. Còn nói không sao nữa Yoong sẽ không để em yên đâu đó!"
Seohyun tuy mệt nhưng vẫn buồn cười - "Yoong tính làm gì em?"
"Ô hô! Dám thách Yoong à?"
Seohyun vẫn cười tít mắt khiêu khích.
"Vậy Yoong sẽ không tặng quà cho em đâu đó!"
Yoona nói rồi lập tức đứng lên chạy ra phòng khách, cô trở về trước mặt Seohyun với một cái hộp nho nhỏ.
"Sao hả? Dám cãi lời nữa không?"
Seohyun cười - "Yoong coi em là con nít hay sao mà đùa kiểu đó vậy? Nhưng thôi em cũng muốn nhận quà lắm nên.. hì hì."
Yoona cười rồi tiến lại ngồi bên cạnh Seohyun, sẵn nhét luôn cái hộp vào tay nàng.
"Hừ.. Tha cho lần này thôi đó. Tặng em."
Seohyun không cầm lấy cái hộp mà nắm lấy tay Yoona. Bàn tay hai người kích cỡ khá giống nhau, nhưng Seohyun luôn có cảm giác nó ấm hơn rất nhiều sơ với tay mình và tất nhiên nàng thích điều đó.
"Em xin lỗi. Đáng lẽ hôm nay chúng ta phải cùng ăn tối, cùng ngắm tuyết, cùng uống ca cao nóng, cùng nhảy theo một bài nhạc nào đó mà không phải nhớ động tác tiếp theo là gì,... Đáng lẽ giáng sinh năm nay phải thật lãng mạn như em và Yoong đã lên kế hoạch... Tự dưng em lại..."
Yoona ôm lấy gương mặt Seohyun để cô bé không nói nữa.
"Không có gì cả. Ngoài ý muốn thôi. Nếu bị bệnh mà có lỗi thì ai trên đời này chắc cũng tội lỗi đầy mình từ nhỏ đến lớn rồi."
Seohyun phụt cười. Yoona cũng mỉm cười.
"Còn nữa, ăn tối chung thì đúng là hơi khó do em phải ăn cháo, nhưng ngắm tuyết thì đâu có khó." - Yoona cầm hộp quà lên - "Em mở đi."
Seohyun nhìn Yoona rồi mở hộp quà.
"Đẹp hôn?"
Quà tặng là một quả cầu tuyết.
"Đừng có nghĩ nó tầm thường nha. Cái này là Yoong tự làm đó!"
"Yoong tự làm?"
"Ừm hứm! Tất cả luôn! Hình hai bé gái này, Yoong tự tô màu nước nè." - Yoona hài hứng chỉ chỉ vào bên trong quả cầu - "Kí tự YH trên trái tim cũng là do Yoong tự khắc đó. Hơn nữa,..."
Yoona cầm tay Seohyun lắc lắc quả cầu, tuyết lấp lánh trong quả cầu bay bay trên đầu hai bé gái ngồi tựa vào nhau trong đó.
"Em và Yoong... đang ngắm tuyết nè."
Seohyun không rời mắt khỏi những mảnh lấp lánh đang bay bên trong quả cầu tuyết. Nàng nhớ lại ngày Yoona ước năm nào cũng được ngắm tuyết cùng nhau, rồi sẽ bỏ việc chạy đi ăn giáng sinh cùng nàng... Bỗng dưng Seohyun không cảm thấy mệt mỏi như ban nãy nữa, thay vào đó là một cảm giác ấm áp mà nàng thừa biết tên gọi của nó.
Seohyun vẫn cầm quả cầu tuyết, vòng tay qua eo Yoona rồi kéo bản thân mình vào trong lòng chị.
"Em yêu Yoong."
Yoona hơi bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng hoàn thiện cái ôm đó.
"Yoong cũng luôn yêu em. Giáng sinh vui vẻ Seohyun à."
Seohyun rời khỏi cái ôm trước. Nhưng ngay lập tức bị Yoona giữ lại.
"Em có quà cho chị chứ?"
Seohyun lắc đầu, thú nhận - "Thiệt ra em cứ nghĩ tụi mình sẽ ăn uống với nhau cho nó ấm cúng thôi nên..."
"Vậy là không có quà?"
Seohyun cười hì mong sự độ lượng.
"Vậy đâu có được. Yoong làm cái này gần một tuần trời đó. Em không chuẩn bị quà thì cũng phải đáp lễ lại chứ!"
Seohyun đơ ra - "Đáp lễ?"
Yoona gật đầu rồi nhìn chằm chằm vào môi Seohyun. Tất nhiên cũng không thể nhìn hoài nên Yoona bắt đầu tiến đến gần nó hơn.
Seohyun chụp khuỷu tay Yoona lại, giọng nói rõ còn khàn - "Em bị cảm. Chị sẽ không muốn hôn em đâu."
Yoona mỉm cười rồi ôm lấy gương mặt Seohyun mà hôn lên đôi môi nàng. Seohyun cũng không cản Yoona nữa mà nhắm mắt lại. Hai đôi môi quấn quýt nhau một lúc mới thôi.
"Merry christmas Seohyun à."
"Merry christmas Yoong của em."
Giáng sinh là mùa của yêu thương. Hãy dành yêu thương đó cho người bạn yêu thương nhất. Điều đó có nghĩa là bạn hãy ở bên cạnh họ, chẳng cần làm gì nhiều đâu. Thật đấy. Chỉ cần luôn ở bên cạnh và yêu thương. Chỉ cần thế thôi.
Như Yoona và Seohyun này.
"Cho hun cái nữa điii!"
"Em bị cảm đó!"
Cần gì cành tầm gửi, có hai người cứ hôn nhau hoài kìa..
~~~~~~~~~
Sáng ngày hôm sau
"Ách xì..."
"Em đã nói rồi mà không nghe!!!"
Seohyun sau một giấc ngủ dài đã khỏi bệnh. Nhưng giờ cơn cảm đó đã truyền qua Yoona.
"Ách xì.. Nó đáng mà!!" - Yoona nói rồi húp muỗng cháo Seohyun đang đút mình.
"Được hôn em rồi được em chăm sóc như vầy. Dù có bị cảm chị vẫn không có bất mãn gì hết."
Seohyun xì một cái, tay vẫn đút cháo cho Yoona.
Yoona do được chăm sóc nên có phần hưng phấn, càng muốn chọc ghẹo người trước mặt mình hơn.
"Nhưng mà em cũng thích mà phải không?"
Seohyun vẫn im lặng. Nàng không chấp người bệnh..
"Hôm qua em bị bệnh nên chị không phạt em. Nhưng chị vẫn sẽ nhớ đó. Tội đi dưới tuyết rồi về cảm lạnh. Bữa nào chắc chắn sẽ phạt em."
Cảm giác tội lỗi vì phá hỏng giáng sinh của hai người tối qua trong Seohyun giờ đây đang teo nhỏ lại bằng cỡ một con kiến. Nhưng nàng vẫn bình tĩnh, nàng không chấp người bệnh..
"À mà em hôm qua có bị bệnh thiệt không đó? Hôn vẫn khỏe lắm mà. Lưỡi của e..ưm.."
Kết quả, Yoona tự hại mình và bị Seohyun đút hẳn cái muỗng vào miệng.
"Yoong đừng có hôn em trong vòng ba ngày tới đó!"
The end.
~~~~~~~~~
Nhờ có hype/hứng(?) của giáng sinh và bệnh trong người nên nằm ở nhà mà mình đẻ được cái shot này
Chắc muốn viết fic là phải bị bệnh.. nhỉ?
Ahhh ~ Dù sao thì
Giáng sinh vui vẻ nha ~
Dù tui không thích Bieber lắm nhưng mẻ được bài Mistletoe này hay nên đính kèm tặng mấy bạn nghe cho có niềm vui.
Merry Christmas ♡
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro