Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chạm Mặt

Đây là oneshot đầu tay của tui , nếu có thiếu xót mong mọi người ủng hộ và góp ý cho tui nhe , cảm ơn mọi người nhiều <3

Doãn Hạo Vũ ( Patrick ) - Du học sinh mới đến Trung Quốc cùng anh trai Cao Khanh Trần ( Nine ) . Cậu là sinh viên năm nhất khoa diễn xuất . Tuy đã 18 tuổi rồi nhưng tâm hồn của cậu rất hồn nhiên như 1 đứa bé , bề ngoài thì trông cậu rất đáng yêu , hiền , ngoan , lễ phép nhưng lại có 1 cậu bạn thân lém lỉnh , lanh lẹ , luôn mang trong mình đầy sự hài hước là Lâm Mặc .

Châu Kha Vũ - Sinh viên năm ba khoa âm nhạc . Anh là người sống hướng nội , kiệm lời , mặc dù bề ngoài là lạnh lùng , khó gần nhưng sâu bên trong anh lại là người vô cùng ấm áp . Anh cũng có 1 cậu bạn thân ồn không kém là Lưu Chương , 2 người thân đến mức có người lầm tưởng họ đang hẹn hò cơ đấy , nhưng đâu ai biết anh Chương họ Lưu kia lại là người yêu của Lâm Mặc .

Châu Kha Vũ cũng là nam thần trong trường , anh được rất nhiều nữ sinh hú hét vì gương mặt đạt tỉ lệ vàng và thành tích học đấy , không chỉ có những nữ sinh mà nam sinh cũng phải ghen tị với anh , nhưng có vẻ anh không mảy may quan tâm đến những điều đó .

Trong 1 lần anh và Lưu Chương bắt gặp cậu đi học muộn thì anh liền có cảm tình đến cậu du học sinh với gương mặt đáng yêu , làn da trắng như tuyết ấy mất rồi , ánh mắt cứ dõi theo cậu . Lưu Chương thấy bạn mình nhìn theo 1 cậu nhóc đáng yêu liền khịa anh và cũng gắn ghép cho 2 người từ hôm ấy .

Và từ lúc đó anh đã biết nhớ thương nên đã tìm mọi sự giúp đỡ để có được thông tin cá nhân của cậu , biết cậu sắp đăng kí vào câu lạc bộ âm nhạc anh vui đến mất lí trí cơ đấy .

Sau buổi tiệc làm quen của câu lạc bộ , anh vội đi theo cậu để nói chuyện tán gẫu với cậu , thấy cậu anh liền bắt chuyện :

" Anh là Châu Kha Vũ , học năm 3 khoa âm nhạc , rất muốn được làm quen với em "

" ... À vâng em là Doãn Hạo Vũ , du học sinh học năm nhất khoa diễn xuất ạ , hân hạnh được làm quen với anh " cậu vừa nói vừa ngượng .

" Nè Hạo Vũ , anh có thể xin WeChat của em được không ? "

" ... "

Châu Kha Vũ ! Có ai vừa mới làm quen được  5p mà như vậy không hả ?

" À .. ờ .. anh xin để sau này dễ liên lạc hơn ấy mà " anh ấp úng nói .

" Dạ được nè "

Từ khi có được WeChat của cậu anh cứ suốt ngày nhìn vào điện thoại thôi , có khi còn thấy anh bật cười vì điều gì đó , nhưng trước đây anh chưa từng như vậy .

Nói chuyện qua lại cũng đã được gần 3 tháng , cậu cũng đã có chút cảm giác gì đó với anh , không còn là 1 đàn anh bình thường nữa mà là đàn anh vô cùng đặc biệt đối với cậu , nhưng cậu nghĩ anh chỉ xem mình như 1 đàn em bình thường thôi mà cậu nào đâu biết anh ta đã thầm thương trọn nhớ cậu từ cái nhìn đầu tiên cơ chứ , cậu đúng là thỏ ngốc mà .

Một hôm nọ , Châu Kha Vũ mới mở lời mời cậu đi chơi với mình :

" Hạo Vũ thứ 6 này em rảnh không ? "
" Dạ em rảnh , mà anh có việc gì sao ạ , đàn anh "
" Anh đã bảo đừng gọi anh là đàn anh , gọi là Kha Vũ được rồi "
" Dạ được đàn anh Kha Vũ "
" ... "
" Nhưng anh có việc gì sao ạ ? "
" À anh định rủ em thứ 6 đi chơi nhưng không biết hôm đó em có bận gì không nhỉ "
" May quá hôm đó em rảnh nè "
" Nhưng em rủ thêm bạn em được không ạ , em không muốn về một mình :(( "
" Được , nếu em muốn anh cũng dắt theo bạn anh cùng "
" Dạ đàn anh "

Đến bữa hẹn , anh và Lưu Chương ăn mặc vô cùng bảnh bao đến chỗ hẹn với em . Cả 4 người gặp nhau tại 1 nhà hàng nọ . Trong suốt quá trình ăn , Lưu Chươg với Lâm Mặc liên tục phát cơm cẩu làm 2 người còn lại tỏ thái độ khó chịu như muốn đá 2 con người này ra khỏi nhà hàng vậy , cứ gắp đồ ăn cho nhau không thôi . Trong 1 khoảng khắc , anh Chương và bé con của anh ta thấy 2 người kia cứ lén nhìn đối phương mà ngại . Thấy vậy Lâm Mặc liền nói nhỏ vào tai của cậu :

" Nè bộ trên mặt ảnh dính gì hay sao mà cậu nhìn dữ vậy "
Cậu ngượng ngùng đáp lại :
" Ơ cậu điên hả , Mặc Mặc "
" Mình có nhìn bao giờ chứ , dỗi cậu ghê ấy "
" Rồi rồi cậu không nhìn được chưa , xem như mình chưa nói gì đi ha " nói rồi Lâm Mặc nở 1 nụ cười gian tà

Lưu Chương với anh cũng thì thầm to nhỏ với nhau điều gì đó :

" Nè Kha Vũ , cậu có bị là sao không đấy , ăn không ăn mà cứ nhìn ai kia mà ngại vậy ? "
" Ủa tôi có nhìn à ? Cậu nhìn nhầm rồi " anh ngượng đỏ mặt nói .

Anh họ Lưu kia chỉ nở 1 nụ cười bí hiểm . Sau khi buổi hẹn kết thúc ai cũng đều về nhà nấy , như thường lệ mỗi đêm Lưu Chương và Lâm Mặc đều nhắn tin cho nhau , nói những câu sến súa nhưng hôm nay họ lại có 1 chủ đề khác , đó là Châu Kha Vũ và Doãn Hạo Vũ , anh Chương nói với Mặc :

" Bé nè , em có thấy 2 đứa kia có gì lạ không hả "
" Không lạ , nhưng rất lạ "
" 2 người đó cứ nhìn nhau rồi ngượng ngùng gì đấy , ngộ ghê he "
" Đúng đấy , anh đang nghi bọn nó có gì đó với nhau nè "
" Hay giờ bé hỏi Hạo Vũ còn anh để anh hỏi Kha Vũ cho , để xem tụi nó có vấn đề gì đây "
" Gud Job anh , em đồng ý "
" Em đi ngủ nhó , bbi của em ngủ ngon nha , Mặc Mặc iu anh lắm đó😘 "
" Bé iu của anh ngủ ngon nha "
" Anh cũng iu em😘 "
( sến dễ sợ luôn ạ )

Cuối cùng thì 2 con người này ship Hạo Vũ với Kha Vũ , cứ gán ghép 2 người với nhau thôi .
Hôm sau Lâm Mặc đến gặng hỏi cậu :

" NÈ DOÃN HẠO VŨ ! Cậu thích người tên Châu Kha Vũ kia à ? "
Vì cậu nói hơi lớn nên nguyên cả lớp hẳn đã nghe được hết rồi và nhìm chằm chằm về phía cậu , cậu ngượng đỏ mặt , đỏ tai hết cả lên , kéo Mặc Mặc ngồi xuống bên cạnh nói :
" Cậu nói gì vậy chứ , mình đâu có thích anh ấy " miệng thì nói không nhưng mặt và tai đã tố cáo cậu .
" Nè cậu còn chối , hôm đi ăn với nhau nhá , mình với anh Chương thấy cậu với Châu Kha Vũ cứ nhìn nhau rồi ngượng ngùng nhá "
" Hồ ... hồi .. nào chứ , là ... là ... làm ... gì có đâu " cậu  cứ ấp a ấp úng nói .
" Khỏi phải chối , mình biết rồi "
" Cậu biết rồi á ?Um thì mình thích ảnh thật đó "
" U là trời , thiệt này há há , mình nói không sai mà "
" Ơ sao cậu nói cậu biết rồi mà "
" Cậu dễ lừa thật đấy , ngốc ghê "
" Không chịu , dỗi cậu ghê :(( "
" Thôi thôi mình không cho dỗi thì cậu không được dỗi biết chưa , mình hứa sẽ không nói chuyện này với ai đâu "
" Được mình tin cậu "

Chuyển cảnh sang bên anh và Lưu Chương :
" Nè cậu thích cậu nhóc du hoc sinh kia có đúng không ? "
" ... Ơ ai nói cậu biết đấy , tôi chưa có nói ai mà ? "
" Thế là thích thật à ? "
" Ừ đúng rồi , tôi thích em ấy "
" Ủa dễ vậy sao , tôi tưởng là cậu sẽ giấu tôi cơ đấy "
" Giấu làm sao được với cậu chứ , nhưng cậu không được nói ai đấy "
" Được được tôi hứa , nhưng mà cậu định khi nào nói với người ta đây ? định giấu mãi à ? "
" Tôi cũng nghĩ đến rồi , tôi nghĩ chắc ngày 6 này tôi nói với em ấy luôn "
" Được đấy bro "
" Cậu đừng có mà bép xép đấy , không là cậu không còn thấy Lâm Mặc nữa đâu "
" Rồi rồi , cậu là nhất được chưa "

Tan học , anh liền nhắn cho cậu hỏi :
" Bé con , ngày 6 tới em rảnh chứ , đi chơi riêng với anh nhé ? Anh có chuyện quan trọng muốn nói với bé con "
" Dạ ? Anh gọi em là gì cơ ạ ? Bé con á ? "
Cậu hơi sốc khi nghe anh gọi mình như vậy nhưng tim cậu thì đập liên hồi như muốn rớt ra ngoài .
"  ... Um không được sao ? "
" Ơ dạ không sao "
" Ngày 6 đấy em không làm gì ạ , có thể đi "
" Được , vậy chốt 6h gặp nhá "

Thời gian trôi nhanh như lời nói dối , cũng đến ngày anh phải bày tỏ lòng với cậu du học sinh ấy . Anh ăn mặc vô cùng đẹp trai và xịt thêm tí nước hoa . Trên đường đi anh có ghé 1 tiệm bán hoa mua 1 bó hoa đẹp nhất để tặng cho người anh thương . Đến điểm hẹn nhưng cậu không thấy Kha Vũ đâu , định lấy điện thoại hỏi anh đã đến chưa thì có 1 giọng nói khá quen thuộc vang lên bên tai cậu : " Doãn Hạo Vũ " , cậu bất giác quay lại thì thấy anh đang cầm bó hoa trên tay ngơ ngác hỏi :

" Anh bảo có chuyện quan trọng muốn nói là gì vậy ạ ? "
" Anh hẹn em ra đây , thật ra anh chỉ muốn nói 3 chữ này mà từ trước giờ anh chưa từng nói với ai cả ... "
" DOÃN HẠO VŨ ! ANH THÍCH EM ! "
Anh dùng lực nói rất to câu đấy đã làm cậu bất ngờ , ngơ người ra , não của cậu dường như dừng hoạt động , chưa kịp phản ứng thì anh cất tiếng nói :

" Làm người yêu anh nhé ? "
" Em ... em đồng ý "

Cậu vô thức đáp trả anh mà không suy nghĩ gì nhiều , cậu vẫn còn ngớ người ra đến lúc nhận thức được thì anh đã ôm trọn cậu vào lòng và thì thầm :

" Bé con , anh yêu em "
" Dạ , em cũng yêu Kha Vũ "

Khoảnh khắc 2 con người hạnh phúc ấy ôm  lấy nhau thì pháo hoa trên trời phát sáng làm khung cảnh ấy như 1 bức tranh tuyệt vời .

Chiếc oneshot đến đây thôi ha tuy ngắn nhưng tui mong mụi ngừi thích chiếc oneshot nì :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro