Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.2 - Nơi tình yêu kết thúc

Điều buồn cười nhất trong cuộc sống là những thứ bạn không bao giờ có thể tưởng tượng ra lại xảy ra với bạn, bất cứ thời điểm nào, nơi đâu. Có những dư âm mạnh mẽ nó để lại  đủ làm con tim bạn nhói lên khi nhắc về nó. Như một người gián điệp ngầm vô cùng cẩn thận và xuất sắc, không ngờ lại có 1 ngày mình tự ý phá hủy nhiệm vụ của chính mình…

Tôi bước dọc con phố rải đầy lá vàng sau mùa thu, tiếng lá rơi nghe giòn tan trong không khí se lạnh của sự chuyển mùa này. Vẫn là con đường bên cạnh bờ sông Hàn này, vẫn chỉ mới là sáng sớm tinh mơ, con đường chưa 1 bóng người. Tôi đeo headphone rồi cố chạy thật chậm như để tìm kiếm ai đó. Tất cả mọi chuyện dường như chỉ mới ngày hôm qua…

Cái ngày định mệnh mà tôi gặp cậu, tiếp theo đó là ngày mà tôi đã quá yếu đuối để không giữ được cậu cứ làm tôi trằn trọc mãi. Đang chạy được nửa quãng đường thì mùi bánh pancake mật ong thoang thoảng đâu đây xộc vào mũi tôi. Đã lâu rồi tôi không được ngửi mùi bánh truyền thống này.

Theo quán tính, tôi cứ đi thẳng vào cửa tiệm màu xanh lam với những con thú bông treo lủng lẳng. Kéo lê chiếc ghế gần cửa sổ, tôi cởi áo khoác rồi ngồi phịch xuống, thở dài đợi người phục vụ. Cô gái với mái tóc vàng từ từ tiến lại và mở lời không mấy thân thiện.

-          Dùng gì ?

-          Với thái độ đó – Tôi nheo mắt nhìn cô ấy – Cô nghĩ có ai dám order không ?

-          Không ăn thì đừng có lằng nhằng – Cô ta trừng mắt – Mới sáng sớm mà đã  đi ăn sáng làm người ta ngủ không đủ giấc này !

-          Cô quen lắm ! – Tôi như chợt nhớ ra điều gì đó – Chúng ta gặp nhau bao giờ chưa ?

Cô ta bấy giờ mới chú tâm vào khuôn mặt của tôi. Như nhận ra điều gì đó, cô ấy khựng lại và ấp úng.

-          Làm ơn đợi tôi một chút…

Cầm lấy menu và chạy thẳng tới bàn thanh toán, cô ấy và 1 cô gái với nước da ngâm đen đang xì xầm điều gì đó mà tôi nghe không rõ lắm. Nhưng sau đó cô gái da đen kia cũng tỏ vẻ ngạc nhiên không kém, cẩn trọng đưa mắt liếc nhìn tôi. Thôi đừng đùa tôi chứ ! Cựu điệp viên tinh nhuệ như tôi mà lại không thể biết điều đó à ? Cô gái với mái tóc vàng thì thầm gì đó rồi quay lại chỗ tôi.

-          Tôi xin lỗi nếu chúng ta từng gặp trước đây vì tôi chắc đó không phải là 1 ấn tượng tốt !

-          Cô là tội phạm à – Tôi vừa nói vừa ngáp – Nếu tôi nhớ không nhầm thì… Chân cầu Dokdo ?!?

Cô gái trẻ ấp úng với đôi mắt màu nâu của tôi, đôi như xoáy sâu câu hỏi vào vẻ bàng hoàng được thể hiện qua nét mặt cô ấy. Tôi nhếch mép, liếc mắt nhìn cô ấy.

-          Đúng à ? Có nghĩa là đã từng gặp đúng không ?

-          Tôi…

Cô ta vội bước lùi về phía sau như phản xạ. Chợt bàn tay trắng nõn của ai đó đặt lên vai cô ấy, kéo lùi về phía sau và cất giọng – Giọng nói làm tôi điếng người.

-          Jessica, cậu vào trong được rồi !

-          Tif…  – Tôi nghẹn giọng – Thật sự…

-          Đây là đồ ăn – Cô ấy cười, đôi mắt cong lên tạo thành hình lưỡi liềm hoàn hảo – Tôi xin phép !

Nói rồi cô ấy quay lưng bước đi trong sự bỡ ngỡ của tôi. Tôi xô ghế đứng dậy và bước nhanh lại phía tấm rèm cửa mà cô ấy vừa bước vào. Có vẻ Tiffany muốn tránh mặt tôi… Vậy cũng không sai, nếu vào ngay hôm đó, chỉ cần tôi quyết định sớm hơn, cô ấy không cần phải oán hận tôi tới mức này. Khác nào tôi gián tiếp thấy cô ấy bị cướp đi trước mắt mình mà không dùng hết sức lực để dành lại.

Tôi vén những sợi dây sang 1 bên. Bỗng bàn tay của ai ghì chặt vai tôi, kéo người tôi quay lại rồi buông lỏng dần ra. Tôi nhìn người đó với ánh mắt ngạc nhiên, chỉ 1 bộ phục trang màu đen từ đầu đến chân. Người đó vỗ tay rồi ngẩng đầu nhìn tôi, giọng khản đặc.

-          Giỏi lắm – Ông ấy cởi cặp mắt kính màu đen – Rời công ti vì 1 cô gái… Đáng không ?

-          Thế ông có chịu được cảnh con gái hay vợ ông bị người khác bắt đi không – Tôi nhìn ông ta bằng cặp mắt sắc lạnh, lại là 1 người của công ti à ? – Nếu không có gì quan trọng… Tôi xin phép !

-          Khoan ! – Ông ta lại lên tiếng – Tiffany… là con gái tôi !

Tôi lại tiếp tục nhìn ông ta bằng con mắt câm hận… Ông ta đã ngừng nhiệm vụ này, không hoàn thành được trách nhiệm của 1 người cha. Tôi nắm chặt tay và đấm vào má ông ta, không chút khoan nhượng, hét lớn.

-          Ngay từ lúc đầu… – Tôi rưng rưng – Tiffany… đối với tôi KHÔNG PHẢI 1 nhiệm vụ ! Cô ấy... là linh hồn của tôi, trái tim tôi đập nhanh hơn vì cô ấy, nếu không phải nhờ ông, tôi sẽ không được gặp cô ấy, tôi thật sự cảm ơn về điều đó. Nhưng… Nếu không phải vì ông, tôi đã không phạm lỗi lầm lớn thế này !! Tôi đánh mất cô ấy và đó là điều khiến tôi day dứt hằng ngày ! Cảnh tượng cô ấy bị kéo vào xe, tôi chỉ biết hồi tưởng mà không thể làm gì được. Ngay cả ngủ tôi cũng nghĩ đến điều đó…

Tôi rơi vài giọt nước mắt xuống gò má, quỳ thụp xuống sàn nhà ngay cạnh ông ta. Ông ấy đang cố ngồi dậy, lấy tay chùi vài giọt máu ở mép miệng rồi mỉm cười.

-          Nếu biết ta sắp là cha vợ con… Chắc không manh động thế này đâu nhỉ ?

Tôi bất ngờ nhìn ông ta, ông ấy vừa nói “cha vợ” sao ? Vậy có nghĩa gì ? Tôi đang suy nghĩ thì người nào đó áp chặt vào lưng tôi, 2 tay vòng qua cổ tôi và thì thầm.

-          Em đã nói sẽ mở 1 quán ăn mà… Chẳng lẽ Tae không nhận ra sao ?

Tôi quay lại ôm chằm lấy Tiffany và siết chặt cô ấy vào trong lòng mình. Đặt một nụ hôn chậm nhưng nồng ấm lên đôi môi kia, tôi như xóa bỏ được những suy nghĩ của mình trước kia, như được sống 1 lần nữa. Tôi nói trong tiếng nấc.

-          Em… Chiếc xe ?

-          Tae ngốc quá – Cô ấy buông tôi ra rồi sửa lại cổ áo tôi – Daddy chỉ muốn thử xem con rể tương lai thế nào thôi ! Nếu Tae chịu nhìn kĩ thì…

Cô ấy ngoắc tay ra hiệu và 2 cô bồi bàn bước vào. Tiffany lần lượt chỉ.

-          Người nói chuyện với Tae tối đó là Jessica, đó là giọng thật của cậu ấy, chẳng phải máy biến đổi giọng đâu ! Còn tài xế là Kwon Yuri… Tae quen cô ấy mà phải không ? Trùng hợp là Jessica lại là bạn em nên cả 3 cùng hợp tác. Chẳng có thằng nhóc nào yêu đơn phương em đâu và cả ngài quản lí cũng lừa được Tae đấy. Em biến mất cả tháng nay vì… – Fany nhỏ giọng – Daddy muốn bàn kế hoạch đám cưới …

Tiffany cười thật tươi rồi dúi đầu vào cổ tôi. Tôi bỡ ngỡ trước những miếng ghép rời rạc mà tôi vừa thu thập được. Một điệp viên giỏi như tôi lại bị 1 đám người dắt mũi sao ?

-          Thế là nhiệm vụ tìm con rễ kết thúc rồi ! – Cha vợ vỗ tay – Mọi người nhớ đến dự đám cưới của Kim Tae E. nhé !

Rồi bức tường mút đổ sụp xuống dưới con mắt ngạc nhiên của tôi. Cả tập đoàn S.P.Y bước vào quán và vỗ tay nồng nhiệt… ĐÙA TÔI À !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: