Thay em nhìn thấy tương lai
Nhớ không em, những ngày ta còn nhỏ
Đánh nhau, cãi cọ, chuyện bé xé ra to
Tưởng như đôi ta không bao giờ chung ngỏ
Nhưng sao ngày đó em lại chẳng đắn đo.
Mắt trái em vì một lần mạo hiểm
Bảo vệ tôi mà chấp nhận mù loà
Làm tim tôi thổn thức đến ba hoa
Vạn hoa đồng từ đó mà khai mở.
Em với tôi như hai người xa lạ
Lúc thật gần, cũng có lúc thật xa
Tưởng như lòng đã gần nhau thêm chút
Nhưng duyên trời nguyện chia cắt đôi ta.
Tôi nằm đây nhìn mắt em ngấn lệ
Mắt phải mở toang, kinh ngạc đến nặng nề
Những phút cuối đời chẳng nói gì cho xuể
Để lại mắt này giúp e khỏi cơn mê.
Hứa với tôi sẽ bảo vệ cô ấy
Người con gái thắp sáng tuổi thơ này
Cùng con mắt tôi tin tưởng gửi lại
Để cùng em nhìn thấu cả tương lai.
Nhưng...
Người tôi dành cả tính mạng để đổi
Để tay mình dính máu người tôi thương
Nát tan cõi lòng, tâm hồn cằn cỏi
Thế giới này...chỉ là giả dối mà thôi.
Tôi trách em, vì để cô ấy chết
Tôi trách em, vì để cô ấy đi
Tôi trách em, vì lời hứa chẳng giữ
Tôi trách em, nhưng chẳng thể hận em.
Làm sao có thể hận, người một đời mình cứu
Làm sao có thể hận, người đau đáu trong tim
Dù tôi có tàn nhẫn cũng chưa một lần nghĩ
Để tay mình nhuốm máu em, em ơi.
Khoảng cách với ta chưa từng là trở ngại
Chỉ một Kamui cũng đủ đến mọi nơi
Nhưng em ơi, sao giờ mình xa nhau quá
Là 18 năm tuổi trẻ...hay một đời.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro