Tôi vì em mà đến
Cô và anh đứng ở hai bên đầu của làn ranh sáng và tối. Bọn họ đều ôm ấp giấc mộng của riêng mình. Lý tưởng của họ trái ngược nhau một cách đáng sợ đến kinh hoàng. Khoảng khắc mà anh quay lưng lại , anh không thấy khóe môi đỏ tươi kia nhếch lên nụ cười qủy dị. Bó bỉ ngạn hoa đỏ rực rỡ đôi tay trắng như ngọc. Người con gái ấy nhìn theo bóng lưng của anh. Cả thân người hoàn toàn chìm vào bóng tối. Tất cả , tất cả như báo trước một thời đại đổi trắng thay đen.
.
.
.
Bảy tuổi , cô mỉm cười với anh . Trên tay là bó bỉ ngạn đỏ rực rỡ vừa hái . Nụ cười như nằng xuân.
Mười lăm tuổi . Từ thiên kim tiểu thư hô mưa gọi gió trở thành đứa bé mất cả cha lẫn mẹ . Tài sản kếch sù của gia tộc cũng biến mất chẳng rõ tăm hơi. Bạn bè cùng lớp đều bắt nạt , trêu chọc. Thế nhưng không cách nào dập tắt được nụ cười đỏ tươi rực rỡ như nắng hạ dẫu cho có vướng vất chút u buồn mà một người thiếu nữ không nên có.
14 / 6 / 2017
Hyuga Neji lặng lẽ mở cửa phòng chứa đồ . Nhìn người con gái dựa đầu vào tường . Mái tóc nâu xõa rũ rượi che đi khuôn mặt trắng hồng. Bím tóc bị lệch sang một bên. Rõ ràng lại là mấy trò bắt nạt vớ vẩn ở trường học.
- Tại sao không hét lên. Rõ ràng gần đó có người.
Anh nói , giọng trầm thấp . Người con gái kia ngẩng đầu lên đôi chút những cuối cùng cũng cúi mặt xuống. Im lặng.
- Cậu rõ ràng không cần chịu những trò bắt nạt vớ vẩn đó.
Hyuga Neji tiếp tục vẫn là giọng điệu trầm thấp.
- Đi đi.
Người con gái đó lên tiếng . Giọng điệu thản nhiên như không.
- Tenten .
Anh gần như gắt lên khi mà người trước mặt vẫn bình tĩnh đến lạ thường.
- Huyga Neji . Đủ rồi . Cậu đi đi.
Cô đứng dậy , phủi chút bụi dính ở áo. Bọn họ nhốt cô ở phòng chứa đồ . Đây không phải là lần đầu. Anh giật mình , ánh mắt cô rực rỡ đến nao lòng. Nụ cười cong cong ở khóe môi vẫn kiêu kỳ rực rỡ. Giọng nói trong veo như sơn ca mùa hạ . Thánh thót , ngân vang.
- Neji . Dù cậu có muốn bảo vệ tôi thì sao chứ. Bọn họ đông như vậy , cậu căn bản là không thể. Hơn nữa , thế giới của cậu ... Tôi không nên xuất hiện.
Hyuga Neji nhìn cô. Nhìn nụ cười vẫn hiện diện trên khuôn mặt đáng yêu ,xinh xắn. Giống như cô vẫn là tiểu thư trong danh gia vọng tộc. Giống như cô vẫn còn là Nishizawa Tenten ngây ngô nhất , thuần khiết nhất của những tháng ngày đẹp tươi ấy . Hyuga Neji đóng của phòng chứa đồ lại . Anh quay sang đặt lên môi người con gái một nụ hôn nồng nàn. Vụng trộm nhưng đầy những mãnh liệt. Đôi mắt sáng như sao trời chứa đầy những bất ngờ . Cho tới khi nụ hôn kết thúc . Cô cúi mặt , vùi đầu vào vai cậu bạn nức nở òa khóc. Là tất cả tủi thân , là tất cả ấm ức . Bàn tay vuốt nhẹ tấm lưng. Như vỗ về , như an ủi.
Cho tới mãi sau này. Tenten vẫn thỉnh thoảng nhớ lại khoảng khắc ấy. Căn phòng nhỏ chật hẹp , tối tăm. Mùi gỗ thoảng thoảng đan xen trong không khí. Nụ hôn vụng trộm nhưng là kết tinh của những gì đẹp nhất của tình yêu đầu đời tươi đẹp nhất và đáng nhớ nhất. Khi đó cô sờ lên đôi môi và bất giác mỉm cười . Thế nhưng sẽ chẳng tìm lại được cậu bạn năm nào cùng nụ hôn say đắm. Cũng chẳng có một cô bé ngốc nghếch tự ti cùng một mặc cảm luôn tìm cách tránh xa quan tâm của cậu. Bọn họ . Chính bọn họ là người đã tự tay đánh mất đối phương cùng bản thân của mình. Không thể tìm lại cũng chẳng thể quay đầu.
.
.
.
Sinh nhật thứ mười lăm của cô. Anh chuẩn bị bánh sinh nhật , trên bánh ghi dòng chữ đơn giản như chính chủ nhân của nó vậy « Chúc mừng sinh nhật Tenten » Anh chờ ở căn hộ mà cha mẹ cô để lại . Một giờ . Hai giờ . Ba giờ sáng .... Cô không trở về. Không sao , anh sẽ đợi thêm nữa . Nhất định . Nhất định sẽ cô trở về ....
Những quãng ngày sau đó , anh chạy như điên tìm cô khắp nơi. Mất hết lý trí , anh chạy khắp cả Tokyo gặp ai cũng hét lên rằng « Có thấy bạn gái của tôi không ? » Cuối cùng , anh lao ra bên kia đường mặc cho đèn xanh đã chuyển sang màu đỏ rực , mặc cho chiếc xe tải vun vút lao đến trên con đường quốc lộ một chiều .
Hyuga Neji tỉnh dậy trong căn phòng đầy mùi thuốc sát trùng. Bất kể anh có làm loạn , có điên cuồng chạy đi tìm cô ở khắp nơi. Nishizawa Tenten vẫn chưa một lần xuất hiện lại trong cuộc sống của anh . Cô biến mất như một bóng ma , giống như cô chưa bao giờ tồn tại ... Chưa bao giờ.
.
.
.
Hai mươi tuổi , anh tốt nghiệp học viện quân đội . Tham gia cục cảnh sát , trở thành tinh anh bậc nhất trong ngành. Có vô số con gái theo đuổi thiếu gia trẻ tuổi của nhà Hyuga . Nhưng năm năm qua anh vẫn chưa bao giờ ngừng việc tìm kiếm . Tìm chút bóng dáng ảo ảnh mơ hồ mà người con gái kia để lại. Ám ảnh , day dứt mãi không thôi .
.
.
.
Anh bước tới nơi đã hẹn trước với Uchiha Sasuke . Một đại tá trẻ tuổi và đầy tài năng , người bạn cũ trong học viện quân đội.
- Neji , tôi không vòng vo với cậu. Quân đội bây giờ thực sự rất hiếm tinh anh . Nếu cậu chịu từ bỏ chức vụ của bên cảnh sát tôi có thể cân nhắc cho cậu vào vị trí thượng tá.
Sasuke nói , ánh mắt đầy thuyết phục nhưng không mất đi thứ khí chất kiêu hãnh trời sinh .
Neji nhếch cười , ánh mắt bạc kiên định . Bộ dạng phất lờ , không chút quan tâm.
- Nếu tôi muốn ở lại bên quân đội thì sớm đã không từ bỏ mà bước chân vào ngành cảnh sát này rồi .
Sasuke thật sự mất kiên nhẫn , anh thật lòng muốn đánh cho tên đối diện một đấm. Để cho Hyuga Neji có thể nhìn lại , vì người con gái kia anh ta đã trở nên như thế nào. Từ bỏ giấc mơ , gạt luôn cả lý tưởng . Anh muốn ở lại thành phố này . Chờ đợi cô ta trở về dù cho cả thế giới đều nhìn thấy đó là một hành động điên rồ. Không phải. Kể từ ngày anh ta bắt đầu yêu Nishizawa Tenten thì đã là một sự lựa chọn điên rồ .
.
.
.
Anh chưa từng nghĩ sẽ gặp lại người con gái ấy trong hoàn cảnh đó. Anh chưa từng nghĩ sẽ gặp lại người con gái ám ảnh anh hơn năm năm trời một cách như vậy. Cô ngồi trong phòng thẩm vấn tội phạm. Chiếc váy đỏ rực rỡ nổi bật . Mái tóc nâu xõa ngang vai trông đẹp và cuốn hút đến lạ kì . Cô bước ra , khóe môi nhẹ nhàng mỉm cười . Nhưng nụ cười ấy lập tức tắt đi khi ánh mắt nâu vô tình chạm vào đôi mắt bạc tuyệt đẹp . Anh kiềm chế bản thân không lao đến ôm cô . Người con gái ấy , người con gái luôn ngự trị trong trái tim anh . Người con gái tàn nhẫn bỏ anh một mình ở Tokyo hoa lệ. Anh bước tới cầm tay cô kéo đi . Cô chậm rãi bước đi , không phản kháng cũng không đồng thuận. Phòng làm việc của anh , rèm cửa sổ khóa kín lại. Không một chút ánh sáng cùng những đôi mắt tò mò bên ngoài nào có thể len lỏi vào không gian tĩnh mịch nơi đây.
- Giải thích đi .
Anh nói , hai bàn tay nắm chặt lấy hai vai cô. Tenten cúi đầu . Bất chợt cô dựa vào lòng rồi ôm chặt lấy anh . Giọng nói nhẹ nhàng , ẩn chứa tất cả chân thành cùng yêu thương :
- Tôi nhớ cậu .
Hyuga Neji bật cười , anh đẩy người con gái trong lòng ra rồi lạnh lùng lên tiếng :
- Cậu đùa giỡn bao nhiêu năm qua chưa đủ sao ? Mười năm qua biến mất như một bóng ma . Bỏ đi không một câu nói . Đôi lúc tôi cũng tự hỏi có phải cậu chỉ là một ảo ảnh do tôi tự tưởng tượng nên.
Tenten nhìn anh . Hương trà xanh mát lạnh của anh vẫn còn vương vấn trong tâm trí cô .
- Mười năm trước. Tôi bị bắt cóc.
.
.
.
Nishizawa Tenten chưa từng nghĩ đến việc sẽ gặp lại Hyuga Neji . Anh giống như một ánh sáng. Đẹp đẽ , ấm áp sạch sẽ đến mức một kẻ đã chìm trong cái giá lạnh của màn đêm quá lâu như cô không dám chạm vào . Anh như ánh sáng tươi đẹp nhất từng xuất hiện và tỏa sáng trong cuộc đời cô chói lòa đến mức chỉ ngước nhìn anh cũng không dám . Nishizawa Tenten cảm thấy mình không xứng đáng. Không xứng đáng trở thành người bước cạnh anh , không xuống đáng được anh yêu thương và bảo vệ . Năm ấy , cô đứng dưới tòa chung cư của mình , nhìn thấy ánh điện sáng rực rỡ trong căn nhà trên tầng mười sáu . Do dự , không dám bước lên . Năm ấy , cô bị chiếc xe màu đen vô tình tông trúng . Cô tỉnh lại , trong căn phòng hoa lệ rực rỡ . Người đó bước tới hỏi cô có muốn bước vào bóng đêm không . Có muốn được đào tạo để trở thành sát thủ hàng đầu chứ. Cô hỏi tại sao . Người đó nhếch môi rồi mỉm cười . Giọng nói như vang lên từ âm ti địa ngục :
- Tôi biết rõ cái chết của cha mẹ cô . Họ là những kẻ đứng đầu của tổ chức. Với dòng máu Nishizawa trong cô , cô nuốt nổi hận thù này sao ?
Tenten mỉm cười. Nụ cười của những những kẻ sống trong thế giới của màn đêm tĩnh mạch . Chính thức đồng ý xác lập giao ước với ma quỷ trong màn đêm.
Lúc ấy trong lòng cô có từng nghĩ đến Neji những rồi rất nhanh cô gạt đi . Không có cô , anh sẽ sống tốt hơn. Bởi , cô không xứng đáng.
.
.
.
Tenten sống trong căn hộ cao cấp của New york trên tầng thứ bốn mươi tám . Cô nhìn khung cảnh bên ngoài , bây giờ đã là mười giờ tối . Không có cả trăng và sao , màn đêm quá tối tăm và đáng sợ. Cô mặc chiếc áo khoác dài trắng tinh , từng cơn gió thổi qua làn tóc nâu mát rượu. Xoay xoay chiếc ly chứa chất lỏng đỏ thẫm bên trong . Đôi mắt nâu trông mơ hồ và tĩnh mịch.
- Tổ chức thay đổi nhiệm vụ rồi.
Giọng nói vang lên từ trong chiếc laptop . Bên kia , người đàn ông ấy ngồi trên bàn làm việc . Bóng tối xung quanh ông ta như tràn về từ cõi u linh.
Cô gật đầu . Xoay người lại rồi khoanh tay trước ngực . Mệt mỏi dựa lưng vào tấm kính ở phía sau . Đôi mắt nâu ánh lên như đang chờ một chỉ thị mới.
- Tiếp cận Hyuga Neji . Trưởng cục cảnh sát hình sự của Nhật . Sau đó tiếp tục chờ lệnh.
Cô giật mình , khẽ quay ngư lại . Đưa ly rượu lên môi , uống cạn .
- Tôi từ chối .
Kẻ bên kia nhếch cười , giọng nói trầm đục vang lên .
.
.
.
Nishizawa Tenten , cô có quyền từ chối sao .
.
.
.
Nishizawa Tenten , thì ra bao năm nay cô vẫn tơ tưởng tới thằng nhóc đó.
.
.
.
Nishizawa Tenten , hoàn thành xong nhiệm vụ cô sẽ được biết cái chết của cha mẹ cô năm xưa cùng sự suy sụp của cả gia tộc Nishizawa là do ai ....
.
.
.
Tenten tỉnh dậy . Cảm thấy trên cổ lạnh đến thấu xương. Kéo cao tấm chăn cô quay sang người đối diện. Tenten khẽ rúc vào cánh tay của người đàn ông rồi cười tít mắt khi cơ thể này vừa ấm vừa rắn chắc . Ngón tay nhỏ vân vê trên khuôn mặt thanh tú cùng sống mũi cao cao . Trong ánh mắt đều là phong tình rực rỡ. Bất chợt bị phá rối giấc ngủ , Hyuga Neji nắm lấy bàn tay nhỏ đang vân vê trên mặt mình rồi kéo xuống. Đôi mày cương nghị chợt nhăn lại khi nhận ra bàn tay ấy vô cùng lạnh giống như được phủ một lớp băng. Neji kéo người con gái kia vào lòng , thật chặt . Mùi hương trên cơ thể cô lan tỏa trong không gian . Cô khẽ ôm lấy anh Bàn tay nhỏ xinh chạm vào lớp da trên tấm lưng đồng rắn chắc , cô khẽ cười . Bất chợt , anh lên tiếng .
- Tenten , chúng ta kết hôn đi.
Cô gái nhỏ im lặng , đôi mắt nâu nhắm lại . Không đáp .
Người kia mỉm cười , lật cả thân người đè lên thân thể bé nhỏ .
- Không kết hôn ... vậy thì chúng ta có con trước nhé .
Tenten nhăn mặt . Dở khóc dở cười mà mắng thầm một câu .
- Anh đúng là đồ vô lại .
.
.
.
Tenten từng nghĩ có lẽ trong một phút giây nào đó khi gặp lại Hyuga Neji . Cô sẽ rung động . Thế nhưng thì ra không chỉ là một phút giây mà là cả kiếp , cả đời . Cô vui vẻ , mỉm cười nhiều đến mức đôi lúc quên mất thân phận của bản thân. Cô nắm tay anh dạo phố mà quên rằng bàn tay này đã từng nhuốm qua vô vàn máu tươi nóng hổi. Cô nhìn ánh bằng ánh mắt lấp lánh mà quên mất đôi mắt nâu ấy trước giờ chỉ nhìn thấy sắc đỏ của mục tiêu qua lăng kính nhắm. Có lẽ , Tenten đã thực sự yêu Hyuga Neji . Thế nhưng , hóa ra tình yêu ấy mang mày của máu . Không phải là nồng nàn rực rỡ mà là nhuốm đậm bi ai . Cho nên , cô chưa bao giờ hy vọng về tương lai của hai người phía trước. Cho nên cô chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ ở bên cạnh anh cả kiếp này. Cô nghĩ rằng sau khi xong nhiệm vụ cô sẽ biến mất khỏi anh . Sẽ bốc hơi như cái cách mà năm năm trước đã từng làm với anh trước đó . Cô sẽ giải quyết tất cả thù hận của gia tộc Nishizawa . Sau đó sẽ đi thật xa thật xa và sẽ không bao giờ quay về nữa . Thế nhưng , người đã đào tạo cô. Người đã biến cô trở thành một sát thủ hàng đầu của toàn Châu Á. Ông ta làm sao mà không hiểu rõ tính khí đứa nhóc mà mình đã nuôi dưỡng hơn mười mấy năm trời.
.
.
.
" Ta biết rõ ý định của cô cũng biết rằng sau khi kết thúc tất cả , cô sẽ làm gì . "
" Đừng vòng vo , nhiệm vụ thật sự là gì "
" Nếu ta nói nhiệm vụ là giết chết Hyuga Neji , kẻ thừa kế tinh anh nhất của tộc Hyuga . Kẻ chuyên cản đường triệt phá tất cả kế hoạch của tổ chức. Cô sẽ ra tay chứ "
" Không "
" Vậy ta nói cô nghe. Tổ chúc thành lập được hơi năm mươi năm . Bắt đầu từ khởi điểm , cha mẹ của cô và những người đứng đầu tổ chức trong thời điểm đó luôn chơi trò đấu trí với cảnh sát. Mà cụ thể hơn , là đối chọi với Hyuga ... "
" .... "
" Có lẽ cô đã hiểu. Chỉ vì năm ấy đi sai một nước cờ . Bọn họ trở thành kẻ bại trận. Gia tộc của cô cũng bị điều tra ra . Cuối cùng cả gia tộc đều đi đến con đường tự diệt ... "
" ... "
" Nực cười thay. Kẻ thừa kế dã tâm cùng tham vọng điên cuồng của bọn họ lại rơi vào mối quan hệ dây dưa không dứt với Hyuga Neji . Mỉa mai làm sao "
" ... "
" Giờ cô lựa chọn điều gì . Năm ấy chúng ta tổn thất quá nhiều . Cả về người lẫn sức . Ta hi vọng để bảo vệ an toàn cho tổ chức. Cô nên giải quyết tất cả ân oán với Hyuga Neji "
.
.
.
.
.
.
.
Tenten dựa vào lòng anh . Bầu trời đêm nay sáng rực rỡ . Bọn họ ngồi bên ban công , vô vàn tinh tú đẹp tuyệt vời . Cô mỉm cười huyên thuyên với anh về những thứ mà anh chưa từng nghe . Về những việc anh chưa từng gặp . Về đất nước mà anh chưa từng đặt chân. Khi anh lắc đầu khó hiểu . Cô cười nhạo Hyuga Neji quá lạc hậu so với thế gian . Anh khẽ mỉm cười . Siết chặt vòng tay ôm lấy cô . Anh nói với cô , ba mẹ nuôi của cô đã nuôi dạy cô thật tốt . Hỏi cô có định về thăm bọn họ không . Cô lắc đầu , im lặng . Mùi ngọc lan trong mái tóc nâu gỗ phỉ khẽ lan tỏa . Phảng phất cả một bầu không gian.
.
.
.
- Neji năm năm trước em không hề bị bắt cóc.
Cô nói với anh , giọng nói nhẹ nhàng thản nhiên đến kì lạ.
Anh im lặng , cô cảm thấy khí lạnh lan tỏa trong không gian mặc dù chiếc áo len rộng màu nâu dài qua cả cánh tay bé nhỏ.
- Năm năm trước em tình nguyện theo bọn họ . Chấp nhận khóa huấn luyện để trở thành sát thủ hàng đầu.
Cô tiếp tục . Giọng nói như đang kể một câu chuyện phiếm thông thường.
- Em là S . Là sát thủ hàng đầu của châu Á. Cũng là một trong những kẻ mà cảnh sát đông dương các anh phối hợp truy bắt tìm kiếm suốt bao năm qua.
.
.
.
Cô nghe thấy tiếng súng nạp đạn. Cũng không còn cảm nhận được hơi ấm của vòng tay mà vừa nãy đang ôm lấy mình. Cô khẽ cười , tiếng cười lảnh lót ngân vang .
- Anh cho rằng em nói với anh tất cả mà không có sự chuẩn bị gì sao . Chỉ cần em không rời khỏi đây trước mười một giờ . Mười hai khu thương mại lớn nhất Tokyo lập tức nổ tung .
Cô đứng dậy quay người lại . Hơi hụt hẫng khi không bắt được dù chỉ là một tia hoảng loạn trong đôi mắt bạc. Thay vào đó , kiên định và vững chãi khiến cô nao lòng.
Tenten nhíu mày , xem ra anh đã biết tất cả những lời cô vừa nói chỉ là hù dọa . Dù sao bọn họ cũng ở bên nhau lâu như vậy . Kim đồng hồ điểm mười một giờ lẳng lặng vang lên . Thành phố chìm trong yên tĩnh. Sở dĩ anh biết những lời nói đó chỉ là nói dối hòng thoát thân của cô bởi anh biết. Sẽ chẳng có ai điên mà đi đánh bom ở khu thương mại về đêm khi mà không một bóng người. Thứ Tokyo này nhiều nhất chính là sự giàu có cùng xa hoa. Mười hai trung tâm thương mai , xây dựng lại là một điều không quá khó khăn. Hơn nữa , việc làm đó còn là đánh rắn động cỏ . Đề cao sự cảnh giác của cảnh sát với bọn họ hơn . Và bọn họ hoàn toàn không có lợi ích gì từ việc này. Và quan trọng nhất , không hiểu tại sao cô chỉ nhất thời muốn nói ra thân phận thật sự của mình và hoàn toàn không có chuẩn bị trước.
Bất chợt , Tenten bước tới . Chậm rãi ôm lấy anh . Áp mặt mình vào lồng ngực rắn chắc . Khẽ thì thầm , giọng nói trong veo thuần khiết . Giọng nói mà cả đời anh cũng không thể nào quên được. Anh buông lơi bàn tay cầm súng . Xung quanh chìm vào màu đen tĩnh mịch.
.
.
.
Anh tỉnh dậy lúc ba giờ sáng bởi cuộc gọi của người bác Hiashi . Anh lập tức lái xe đến tư gia Hyuga ngay trong đêm đó . Anh thấy người bác của mình ngồi trên ghế sofa , đôi mắt bạc tối lại :
- Hinata mất tích rồi.
.
.
.
Anh mơ hồ cảm thấy chuyện này và người con gái kia có liên quan đến nhau . Anh mơ hồ cảm thấy đây giống như là một kế hoạch vô cùng chu toàn. Để rồi khi điện thoại đổ chuông , anh chính thức xác nhận chuyện đó.
Người con gái của anh lên tiếng . Phần nhiều là cứng rắn cùng kiên định. Tất nhiên âm thanh đều đã được xử lý qua máy biển đổi giọng. Sở dĩ anh nhận ra bởi ngữ điệu nhã nhặn cùng cách nói nhẹ nhàng .
- Mở loa ngoài lên .
Anh lặng lẽ làm theo . Đầu dây bên kia tiếp tục.
- Chào bác Hyuga Hiashi . Bác chắc hẳn rất nhớ con gái của mình . Bác yên tâm , cháu sẽ không làm tổn thương cô ấy. Bác cũng muốn cô ấy an toàn mà nhỉ .
Hiashi bình tĩnh lên tiếng . Nhưng trong lòng ông đan tràn ngập những bất an .
- Cô muốn bao nhiêu tiền.
Đầu dây bên kia phá lên cười . Điên loạn.
- Tiền . Tiền là gì chứ . Cháu muốn cho trò một mạng đổi một mạng .... Hyuga Hiashi , tôi muốn ông dùng mạng của ông để đổi lấy an toàn cho con gái của mình ....
.
.
.
" Bốp "
Chiếc điện thoại bay vào góc tường , vỡ tan . Neji lên tiếng , khẳng định . Anh để lại câu nói trước khi rời khỏi dinh thự Hyuga .
- Cháu sẽ cứu được Hinata . Chắc chắn.
.
.
.
Việc Hyuga Hinata bị bắt cóc đã được thành lập thành một vụ án . Một công chúa danh giá của tộc Hyuga , chuyện này khá được bộ trưởng quan tâm . Ra hạn trong một tháng nhất định phải phá án cứu người . Anh khoanh vùng đối tượng tình nghi . « Nishizawa Tenten » . Người con gái biến mất kể từ lúc vụ án bắt đầu đột nhiên xuất hiện lại ở cục cảnh sát.
Tenten ngồi trong phòng báo án nghiêng đầu khẽ gõ gõ tay lên mặt bàn . Anh bước tới kéo cô đứng lên một cách thô bạo.
- Hinata , đang ở đâu.
Cô nhăn mặt vì đau đớn. Không thể ngờ " cái thân thể " yếu ớt trước mặt anh lại là sát thủ hàng đầu của Châu Á. Cô đẩy anh ra , loạng choạng để lấy thăng bằng .
- Tôi đến để báo án .
Ánh mắt anh tối đi trông thấy . Người con gái này thực sự có thể diễn tốt đến mức độ nào đây. Lạnh lùng , Neji lên tiếng .
- Là cô bắt cóc Hinata .
Tenten nhíu mày . Đôi vai nhỏ khẽ run lên vì tức giận.
- Tôi không bắt cóc ai cả . Nếu anh tiếp tục nói những lời không có bằng chứng. Tôi sẽ kiện anh tội phỉ báng.
Neji nhếch môi , cố gắng kiềm chế cảm xúc . Thầm khen cho tài năng diễn xuất của người con gái kia. Anh ngồi xuống ghế cầm giấy bút rồi phất tay cho ngờ trực ban ở phòng báo án ra ngoài .
- Vậy cô muốn nói gì nào , Nishizawa Tenten .
Cô mỉm cười , nhã nhặn . Khóe môi nở rộ như bỉ ngạn , như yêu ma.
- Tôi vừa gặp một người rất giống Hyuga Hinata vào bốn giờ chiều nay . Ở núi Fukai .
Neji nhìn cô . Thật sự muốn biết đằng sau tất cả , thứ cô nhắm đến là gì .
- Cô có ý gì .
Tenten cười , nhẹ như gió xuân.
- Là một công dân tốt , đây chẳng phải là trách nhiệm tôi nên làm sao ?
.
.
.
Anh lái xe tới chân núi Fukai . Mùa đông ban đêm , lạnh cắt da cắt thịt. Anh cho người theo dõi Nishizawa Tenten nhưng cô ta nhanh chóng cắt đuôi. Bây giờ không rõ tung tích. Chợt anh nhớ về câu nói lần trước của cô. Vào cái đêm mà trăng sao ngợp trời ấy . Cô thì thầm trong lòng anh , nhỏ nhẹ , mê hoặc lòng người . Neji vội trấn tĩnh bản thân . Hơn ai hết anh hiểu rõ đó chỉ là đó chỉ là đòn đánh tâm lý và anh quá bất cẩn khi bị cô dùng kim gây mê . Bình tĩnh lại , anh cùng cả đội tiếp tục tìm kiếm . Không hi vọng sẽ tìm thấy bất kì túi đen hay xác chết nào .
.
.
.
Ba giờ sáng , họ tìm thấy Hyuga Hinata bị hôn mê nằm trong cốp xe . Cô gái nhỏ tỉnh dậy không nhớ về bất cứ thứ gì trước đó. Vụ án kết thúc . Thả Hinata ra đồng nghĩa với một mạng đổi một mạng . Ý của cô là ... Chẳng lẽ ....
.
.
.
Hyuga Hiashi được phát hiện bị bắn chết trong nhà riêng . Kẻ ra tay là một lính bắn tỉa có tay nghề thiện xạ. Khoảng khắc ấy Hyuga Neji cảm thấy cả thế gian như chao đảo . Anh và Nishizawa Tenten vĩnh viễn cũng chẳng còn cơ hội quay đầu .
.
.
.
Tenten dựa người vào cửa xe của anh. Lớp áo khoác dày vẫn không xua bớt đi cái giá lạnh của mùa đông . Khi đôi mất xám bạc nhìn thấy cô , cuồng phong giận dữ như được giải phòng.
- Nishizawa Tenten , cô điên rồi sao.
Anh nói , như muốn ngay lập tức bóp chết người con gái đối diện. Cô nhẹ nhàng mỉm cười , chiếc mũi đỏ ửng lên vì lạnh .
- Tôi muốn anh cảm nhận thử hương vị mất hết người thân. Tất cả người bên cạnh anh lần lượt chết đi . Tôi muốn anh chịu đựng nỗi đau mà mười năm trước tôi phải gánh chịu.
Hyuga Neji bấu chặt hai bả vai của cô. Đôi mắt xám bạc đau đau nhìn người trước mặt .
- Chỉ cần cô làm tổn hại thêm bất cứ một thành viên nào của Hyuga . Tôi thật sự không biết mình có thể làm gì. Hơn nữa , chuyện này sẽ không kết thúc tại đây . Tôi sẽ tự tay bắt cô.
Cô nhếch cười , khóe môi cong cong rực rỡ .
- Anh có thể bắt tôi sao . Có chứng cứ đi rồi nói chuyện tiếp.
Cô quay đi . Chợt cảm thấy vị lạnh của kim loại áp sát lên thái dương.
- Nishizawa Tenten , không có chứng cứ thì sao chứ. Tôi với cô có thể ôm nhau cùng chết. Là một sát thủ , có phải cô đã quá mất cảnh giác rồi không. Hay là cô cho rằng tôi sẽ không dám tổn hại tới cô , nên đứng trước mặt tên ngốc đã bị cô lừa không biết bao nhiêu lần như tôi . Cô không cần phòng bị.
Tenten mỉm cười , quay lại rồi khẽ nhướng người hôn lên đôi môi đã quá đỗi lạnh giá. Anh ôm chặt lấy chiếc eo nhỏ xinh . Điên cuồng tàn phá đôi môi đỏ mọng. Cho đến khi đã không còn không khí bọn họ mới buông nhau ra . Neji ôm người con gái ấy trong lòng , mệt mỏi nói .
- Trước đây tôi có từng suy nghĩ . Nếu em chịu từ bỏ hết tất cả thì em có là sát thủ thì sao chứ . Tôi vẫn có thể cùng em chạy trốn , không màng tới thế gian. Thế nhưng bây giờ , chúng ta thực sự không còn con đường nào cả. Em với tôi vĩnh viễn không thể quay đầu.
Tenten buông thõng đôi tay , giọng nói khàn khàn vì lạnh .
- Em sẽ giết cả gia tộc của anh . Rồi để anh lại một mình trên thế gian giống như mười năm trước tộc Hyuga đã từng làm vậy .
Neji gật đầu , siết chặt vòng tay ôm.
- Thì ra em cũng biết chuyện đó rồi . Vậy thì anh sẽ bắt được em trước .
Tenten mỉm cười , hít hà hương trà xanh lan tỏa trong không khí. Cô biết rõ anh vĩnh viễn chẳng thể ra tay được. Vì Nishizawa Tenten chính là gót chân Asin của Hyuga Neji
.
.
.
Tenten hẹn Hyuga Neji ở một căn biệt thự trên bán đảo cách khá xa thành phố . Từ nơi đây có thể nhìn ra biển , khung cảnh lãng mạng và nên thơ. Cô mặc chiếc váy dài và rộng. Cùng với chiều cao khiêm tốn trông bé nhỏ và đáng yêu. Cô cắm bó bỉ ngạn vào bình rồi bày biện lại bàn ăn. Neji bước vào , cô mỉm cười tít mắt.
- Em biết anh sẽ đến mà .
Neji tiến lại gần vuốt ve mái tóc mềm mái như nhung của cô.
- Một tháng qua anh đã thu thập đầy đủ chứng cứ. Ba ngày nữa sẽ chính thức khởi tố . Nếu bây giờ đi tự thú , vẫn còn kịp.
Tenten khẽ lắc đầu , mái tóc nâu nhè nhẹ bay bay . Cô mở hết của sổ nơi đây . Mùi của biển đánh thức mọi giác quan .
- Người ra tay không phải em . Anh có khởi tố em cũng vô dụng.
Neji nhếch môi , biểu cảm thỏa mãn.
- Là Uzumaki Naruto . Bọn anh sẽ sớm bắt được hắn. Cũng là hắn đã bắt cóc Hinata . Camera giám sát đường phố chứng minh được điều đó.
Tenten thở dài , với tay lên bếp lấy ra vài lát bánh mì mới nướng.
- Cậu ta luôn hành động lỗ mãng . Coi như một bài học đi. Tổ chức sẽ không để các anh tìm thấy cậu ấy , hay nói đứng hơn sẽ không để cảnh sát sờ gáy tới thành viên của mình. Đây chính là luật.
Neji nhíu mày , khó hiểu.
- Tổ chức của các em coi trọng thành viên của mình như như vậy. Chẳng lẽ mạng của người khác chỉ là cỏ rác sao.
Tenten mỉm cười rất khẽ , lúc đó cơn sóng dữ dội đánh tung vào vịnh biển . Cuối cùng chính bản thân nó mới là thứ vỡ nát tan.
- Thế giới này chính là thế giới của kẻ mạnh.
Cô để bánh mì lên bàn. Bàn ăn bây giờ đã hoàn hảo . Cô mỉm cười khoác tay anh.
- Vào ăn thôi .
Anh đẩy cô ra . Lạnh lùng quay đi. Để lại câu nói trầm lạnh.
- Anh và em không phải là người trong một thế giới.
Người con gái phía sau anh như hóa đá. Vỡ vụn , nát tan. Cô vô thức sờ tay lên bụng rồi khẽ mỉm cười.
.
.
.
Đôi lúc cô quá mệt mỏi với hiện tại. Cô vẫn thường mơ về gia đình nhỏ , và hơi ấm của bàn tay anh khi dắt cô đi trên con đường nở đầy bỉ ngạn hoa hồi còn thơ bé. Thế nhưng giấc mộng ấy biến mất thay vào đó là sắc máu đỏ nồng nàn. Tiếng chém giết , tiếng khóc than . Tất cả đều hòa quyện vào nhau tạo nên thanh âm của sự hủy diệt. Cô bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại vào hai giờ sáng. Cô nghe giọng nói vội vã của Naruto đầu dây bên kia của điện thoại .
- Chị . Tổ chức quyết định cho sát thủ ra tay với Hyuga Neji . Ông già Jiraiya muốn hỏi là chị sẽ làm hay là ông ta gọi người khác.
Cô đặt tay lên bụng , nhìn ra ngoài vịnh biển xa xôi . Không có cả trăng và sao , màn đêm quả thực quá đáng sợ. Nhanh chóng cô đưa ra quyết định cho sinh mạng của bản thân mình.
- Tôi sẽ ngăn cản Hyuga Neji . Không cho anh ta tiếp tục nhúng tay vào việc của tổ chức
Giọng Naruto ở đầu dây bên kia thở dài rồi hỏi.
- Sau vụ này chị có tiếp tục ở lại tổ chức không.
Tenten mỉm cười , nhỏ giọng như với đứa em trai lớn xác.
- Không có tôi gánh họa với dọn dẹp chiến trường của cậu nữa . Hành động phải cẩn thận biết chưa ? Đừng tùy tiện khinh địch. Tất cả đều phải đề phòng. Hơn nữa .... Đừng bao giờ biết đến mùi vị của tình yêu . Không tốt đẹp gì đâu ....
.
.
.
Tenten đứng chờ anh ở bên kia đường đối diện sở cảnh sát. Trời càng ngày càng trở lạnh. Cô mặc chiếc áo khoác trắng dài và rộng . Chiếc quần jean đen để lộ ra đôi chân khẳng khiu hơi gầy . Cô mỉm cười , mái tóc đọng lại vài bông tuyết trong khi nụ cười ấm áp xoa đi tất cả giá lạnh của mùa đông. Anh bước tới , đưa tay gạt đi vài bông tuyết trên mái tóc nâu.
- Có chuyện gì sao ?
Tenten lắc đầu rồi nhào vào lòng anh , cả hai tay ôm chặt lấy Hyuga Neji như một con sóc nhỏ :
- Hẹn hò với em đi . Chỉ một hôm nay thôi.
Neji lắc đầu đẩy cô ra :
- Anh không rảnh . Vụ án vẫn còn tiếp tục.
Đôi mắt nâu thoáng qua một tia thất vọng. Vụ án không hề được tiếp tục. Chỉ là anh đang tránh mặt cô. Tenten cúi đầu , khẽ buông tiếng thở dài.
- Bây giờ là chín giờ sáng. Nếu lập tức đi mua vé xem phim . Anh nghĩ còn có thời gian cùng em đi ăn cơm , dạo phố. Khoảng bốn năm tiếng.
Neji bất chợt đổi ý , có lẽ nhận ra bộ dạng khác thường của cô gái nhỏ .
Tenten mỉm cười , rạng rỡ sưởi ấm ngày đông.
- Được.
.
.
.
Bọn họ cùng nhau đi ăn cơm , dạo phố , xem phim . Làm những chuyện mà một đó tình nhân bình thường hay làm . Cô nắm tay anh ngủ quên trong rạp phim vì bộ phim quá sức nhàm chán. Cô kéo anh vào khu mua sắm rồi suy nghĩ đắn đo nên lấy chiếc váy màu tím hay xanh. Cô cùng anh huyên thuyên về tất cả mọi chuyện trên đường trong bữa cơm của bọn họ . Có lẽ điều mà Nishizawa Tenten cần chỉ đơn giản như vậy thôi . Cô muốn có một cuộc sống bình thường. Không có tổ chức , càng không có hận thù của cả gia tộc nặng gánh trên vai , càng không phải điên rồ mà giữ lấy sự tồn vong của tổ chức. Nếu vất bỏ hết tất cả , bọn họ có lẽ có thể sống bình thản cùng an nhiên. Có lẽ nếu vất bỏ hết tất cả bọn họ sẽ có thể bên nhau cả đời cả kiếp . Thế nhưng với những kẻ có lòng tự tôn cùng kiêu hãnh ngất trời như Nishizawa Tenten và cả Hyuga Neji thì điều đó là không thể. Bọn họ không cho phép bản thân hạnh phúc bên đối phương. Bọn họ không chấp nhận việc bàn tay của người kia nhuốm đầy máu của những người ruột thịt của chính bản thân mình. Thế nên họ lưu luyến , trân trọng cùng yêu thương người kia trong những phút giây vui vẻ . Bởi họ thực chất không biết ngày mai ra sao , họ thực chất không biết khi nào người kia sẽ ngửa con bài ép đối phương vào con đường cùng không lối thoát. Nhưng có lẽ , người đó sẽ không bao giờ là Hyuga Neji.
.
.
.
Tenten mặc chiếc áo khoác xanh dài và rộng. Chiếc quần jean khiến cô trông năng động và đáng yêu. Cô nhìn người con gái có mái tóc xanh đen trông như đang nằm ngủ ở ghế lái phụ. Cô thở dốc rồi uống một ngụm nước . Hơi chật vật để kéo được Hyuga Hinata lên xe. Cô trước nay chưa bao giờ có lợi thế về mặt thể lực . Cái tên S nổi tiếng với toàn giới sát thủ bởi độ nhắm chính xác tới mục tiêu tuyệt đối là một trăm phần trăm . Chưa bao giờ có ngoại lệ. Hơn nữa kĩ năng sử dụng dao và súng ngắn của cô cũng rất tuyệt vời nhờ vào khả năng điều khiển cơ thể vô cùng linh hoạt. Thế nhưng nếu trong một trận chiến tay đôi về thể lực. Tenten chưa bao giờ đựơc lão già Jiraiya đánh giá cao.
.
.
.
Qua lăng kính chiếu hậu cô thấy Hyuga Neji đã theo sát chiếc xe của bản thân . Đánh môt khúc cua , khóe môi khẽ mỉm cười như đóa bỉ ngạn. Bất chợt điện thoại reo vang . Cô bình tĩnh chạm vào nút chấp nhận cuộc gọi .
- Cảnh sát đã phong tỏa các con đường . Em không thể nào thoát được. Lập tức dừng xe .
Cô đảo mắt về chiếc xe đang theo đuôi phía sau rồi mỉm cười rạng rỡ.
- Neji , có phải em chưa từng nói với anh ba chữ phải không .
Đầu dây bên kia im lặng . Chiếc xe phía sau đuổi càng lúc càng gần . Cô khẽ nói ánh mắt lấp lánh trong veo như thủy tinh :
- Em yêu anh .
Cô mỉm cười rồi quay sang cô gái nhỏ bên cạnh . Giọng nói rất nhỏ như thì thầm với gió.
- Chăm sóc anh trai cô thật tốt nhé .
Rất nhanh chóng cô mở cửa xe đẩy Hyuga Hinata ra ngoài . Còn bản thân nhanh chóng nhấn ga , cứ thế lao thẳng về phía trước .
.
.
.
Đó là ngày đen tối nhất của Hyuga Neji . Khi anh nhanh chóng thẳng lại khi thấy đứa em gái của mình bất chợt rơi xuống xe. Cảnh tượng tiếp theo mới thực sự là kinh hoàng , anh thấy chiếc xe của cô tăng tốc lao xuống vực thẳm . Tiếng sóng biển vỡ vụn , tiếng hỗn loạn của những thanh âm đập vào nhau. Ngày hôm mây nhè nhẹ trôi nên nền trời xanh thẫm , ngày hôm ấy tuyết rơi trắng xóa cả một vùng biển. Đẹp tới ngất ngây. Ấy vậy mà tất cả khắc sâu trong tim anh như một hồi ức ám ảnh. Không thể nào quên.
.
.
.
Anh ngồi trước phòng cấp cứu. Anh thấy mọi người đi ra với cái lắc đầu. Hyuga Neji cảm thấy lồng ngực như bị ai đó bóp nghẹn . Anh biết cô muốn gì , anh biết cô muốn anh chứng kiến cảnh tượng chiếc xe ấy lao xuống vịnh biển. Cô muốn dùng chính bản thân mình ngăn anh đừng tiếp tục nhúng sâu vào chuyện của tổ chức . Vì đó là nhà cô , vì đó là nơi lưu giữ hoa niên rực rỡ của cô. Ở đó có bạn bè , có những người thật lòng đối xử với nhau. Cùng nhau chống lại thế giờ bên ngoài khác nghiệt. Hơn hết đó còn là tâm huyết kết tinh bằng tất cả máu của gia tộc Nishizawa . Bởi lẽ đó cô thà hủy hoại bản thân cũng muốn điên rồ giữ gìn tổ chức. Nhưng có lẽ cũng là vì Hyuga Neji , cô dùng cả mạng sống của mình để nói với lão già và những người trong tổ chức này rằng. Hyuga Neji là người mà Nishizawa Tenten có thể sẵn sàng vất bỏ cả sinh mệnh. Bọn họ không được phép làm tổn thương tới anh. Bởi cô đã chấp nhận nhường quyền sống tiếp lại cho anh. Cô dùng mạng sống của mình để kết thúc của đối chọi của tộc Hyuga và tổ chức. Bởi sau chuyện này đây , tổ chức sát thủ đó với anh chỉ là ám ảnh về sắc máu của cô. Là nỗi đau mà chỉ chạm vào thôi cũng sẽ rỉ máu. Tất cả có lẽ đã kết thúc. Như một cái xác không hồn Hyuga Neji đứng dậy , lững thương bước đi. Một người thanh niên mặc chiếc áp khoác màu cam đi ngang qua anh . Giọng nói phẫn uất nghẹn ngào .
- Tên khốn kiếp . Chị ấy đang có thai.
Người đó lướt qua anh rồi đi về dãy hành lang sâu hun hút . Lúc này đây anh mới giật mình về câu nói của cô. Câu nói vào cái đêm trăng sao ngợp trời ấy , câu nói mà khi cô nhào vào lòng anh sau khi đã nói ra thân phận thật sự của mình .
" Neji , chúng ta có con rồi "
Anh khụy xuống . Lần trong đời này anh cảm thấy nếu anh chết đi mọi chuyện có tốt hơn ???
.
.
.
Anh đứng trên sân thượng của tòa nhà đối diện với mục tiêu . Nhắm và bóp cò . Sắc đỏ từ mục tiêu hiện lên lăng kính nhắm. Thu dọn đồ đạc anh chạy theo hướng đã được chỉ dẫn sắn. Có người tiếp ứng. Anh nhảy lên chiếc xe ô tô màu đen. Chiếc xe lao vun vun trên đường quốc lộ . Naruto thờ ơ nhìn anh rồi nhếch mép.
- Một kẻ sống từ nhở xa hoa trong nhung lụa như anh. Không hiểu sao lão già lại cho anh gia nhập tổ chức. Đặc biệt là sau những chuyện năm xưa.
Hyuga Neji mỉm cười . Ánh mắt bạc thếch không quan tâm lắm những lời lẽ đâm chọt kia.
- Tôi đơn giản chỉ là muốn sống trong thế giới của cô ấy.
Naruto đánh một khúc cua , ánh mắt xanh biển trào dâng sóng ngầm giận dữ.
- Nếu có kiếp sau mẹ con chị ấy vĩnh viễn không bao giờ muốn gặp lại anh. Tôi cũng vĩnh viễn không bao giờ tha thứ cho anh.
Neji nhếch cười , ngả người ra ghế . Hướng đôi mắt lên bầu trời trong xanh. Khẽ mường tượng lại đôi mắt trong veo của cô lúc mỉm cười rạng rỡ .
- Nếu có kiếp sau tôi và cô ấy sẽ bên nhau trọn đời.
Nếu có kiếp sau ....
Anh và em trên con đường trải đầy bỉ ngạn ...
Anh sẽ bước lại về phía em ....
Xua đi bóng đêm bao quanh em dày đằng đẵng ...
Em mỉm cười hỏi anh là ai ...
Thiên thần , thiên thần cuối cùng của cuộc đời tôi....
Anh vì em mà bước đến ....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro