Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshot


" mấy tháng nay tại sao cậu lại trốn tránh tớ"

" tớ không có"

" rõ ràng là có ,cậu đừng lảng tránh chỗ khác nữa nhìn vào mặt tớ này"

Giọng nói phát ra từ vườn cây của trường ,hai chàng trai đối diện nhau một người cao lớn đang ép người nhỏ hơn vào tường
—————————————————-
Tôi là Duẫn Hạo Vũ
Tôi có một người bạn thân từ năm cấp 1 tên là Châu Kha Vũ ,hai chúng tôi đi đâu cũng có nhau .ở với cậu ấy rất thỏa mái , tôi thích những lần cậu ấy khen tôi những lần hai đứa đi ăn vào bữa trưa.

mọi chuyện vẫn rất bình thường cho đến năm cấp 3 ,tôi và cậu ấy bị chuyển lớp và cậu cũng có những người bạn mới , càng ngày càng đẹp trai ,rất nhiều đứa con gái trong trường thích cậu .

tôi cảm giác có một khoảng cách rất lớn không thể như trước  với Châu Kha Vũ nữa chuyện khiến tôi càng cách xa cậu ấy chính là tôi nhận ra ...

Tôi thích Châu Kha Vũ.

Thật sự lúc tôi nhận ra điều đó tôi cảm giác rất ngại lúc nào chạm mặt cậu ấy tôi lại chạy đi không biết thế lực nào thúc đẩy tôi làm như thế nữa , cứ thế tôi lãng tránh Kha vũ ngày một ngày hai như một thói quen tôi không thể đối diện nói chuyện với cậu ấy như lúc trước .

tôi rất nhớ những khoảng khắc ấy những câu nói chọc giận của cậu ấy , nụ cười ,ánh mắt nhìn tôi , đến nỗi trong mỗi giấc mơ tôi điều thấy Kha Vũ .

tôi thầm nghĩ có lẽ tôi giữ tình cảm này một mình tôi biết vì cậu ấy chắc chắn không có tình cảm với tôi cậu ấy còn nhiều người khác để thích sao có thể thích một người con trai như tôi được .

tôi với cậu ấy có thể trở lại thành bạn tốt nếu tôi không nói cho dù có đau đi chăng nữa

tôi nhớ cậu ấy quá rồi.
————————
hôm nay
tôi quyết định gặp cậu ấy có lẽ là chào hỏi , hay hỏi thăm một chút

hít một hơi thật sâu từng bước từng lên những bậc thang , bây giờ tim tôi đập liên hồi

tôi rất sợ .

  đến bậc thang cuối cùng

cậu ấy đang ở trước cửa lớp tôi không biết đang cậu ấy kiếm ai
tôi cổ vũ bản thân "Hạo Vũ à chỉ là chào hỏi thôi không sao"tôi mạnh mẽ bước đến cậu ấy .

"kha Vũ à , Mình Thích cậu" Hạ Nhi ,cô bạn lớp tôi đang cầm món quà đưa cho Kha Vũ

tôi khựng  lại chạy về cầu thang ngó ra xem
cậu ấy sẽ trả lời thế nào ,tôi mong cậu ấy sẽ không nhận lấy món quà ấy

tôi nhìn thật kĩ,  cánh tay của cậu ấy từ từ đưa lên

đến đây thôi , tôi chỉ xem đến đây thôi tôi không cần phải xem khúc sau nữa tôi biết tiếp theo sẽ như thế nào rồi .

"ủa Hạo Vũ , sao cậu ngồi bậc cầu thang chi vậy"

giọng của Vương Chính Hùng cất lên không biết cậu ấy có nghe được không , nhưng bây giờ mắt tôi lại rỉ nước tôi không muốn cho ai thấy tôi khóc cả

tôi vội chạy thật nhanh xuống sân trường một chỗ khuất tầm nhìn
tôi khóc không biết làm sao tim lại đau như vậy , tôi càng lau đi nước mắt càng rơi thật nhiều ,đầu óc tôi trống rỗng

tôi là ai tại sao lại khóc khi cậu tìm được người cậu thích ? tôi vẫn đang quanh quẩn trong dòng suy nghĩ của mình

đột nhiên một bàn tay to lớn nắm tay tôi khéo tôi đi
"cậu là ai vậy buông tôi ra" tôi quay ra nhìn là

Châu Kha Vũ  ?

Tại sao lại biết tôi ở đây , tại sao lại thấy tôi ở bộ dạng này

Cậu kéo tôi đến Vườn của trường ,áp tôi vào tường
ánh mắt cậu rất hung dữ tôi không muốn đối diện với cậu ấy như vậy chút nào

không muốn cậu ấy thấy tôi khóc

Cậu nhìn tôi thật lâu bắt đầu tra hỏi :

" mấy tháng nay tại sao cậu lại trốn tránh tớ"

" tớ không có" tôi phản bác lại

" rõ ràng là có ,cậu đừng lảng tránh chỗ khác nữa nhìn vào mặt tớ này"
".."

"cậu có biết lúc tớ muốn chạy lại nói chuyện với cậu , cậu lại đi chỗ khác "

"."

"cậu có biết mấy tháng nay không gặp cậu .. tớ "

"không gặp thì sao đâu , cậu với tớ cũng không thân đến nỗi ngày nào cũng phải gặp nhau"

"TỚ NHỚ CẬU !!" Châu Kha Vũ thét lớn ,cuối cùng đã trút được nỗi lòng

tôi đang đang nghe cái gì đây có phải mơ không chứ

" tớ thích cậu từ lâu rồi , tớ rất muốn nói ra nhưng lại sợ mất tình bạn của chúng ta , bây giờ tó nói vậy cậu có né tránh tớ nữa tớ không sợ , tớ sẽ theo đuổi cậu đến cùng" Kha Vũ nói tiếp

"cậu không cần cực khổ đến vậy đâu"

"hả ?"  Kha Vũ ngơ ngác

"tớ cũng thích cậu thích thích ..thích cực kì thích cậu" tôi cuối cùng cũng nói lên được nhưng điều trong lòng mình
tôi nhón lên đặt cho Kha Vũ một nụ hôn nhẹ nhàng , cậu ấy lại vừa cơ hội kéo nụ hôn sâu hơn cho đến khi hai đứa điều không còn sinh khí thì mới luyến tiếc rời đi

Hai đứa nắm tay nhau ngồi xuống im lặng tận hưởng khoảng khắc bình yên ,tôi lại chợt nhớ đến việc buổi sáng , lên tiếng hỏi :

"ủa còn Hạ Nhi , không phải cậu giơ tay lên định nhận lời cậu ấy không phải sao, cậu còn đứng đợi cậu ấy nữa mà"

"à cái vụ đó hả ,lúc đó là tớ đợi cậu để nói chuyện cậu tránh tớ , ai dè tự nhiên Hạ Nhi tỏ tình chứ bộ ,tớ giơ tay đẩy ngược lại còn bonus là tớ thích cậu rồi" Cậu cười khà khà

"Cậu nào?"

"Duẫn Hạo Vũ chứ ai nữa" Châu Kha Vũ giơ tay nhéo má tôi

"bé thỏ của tớ nghĩ nhiều thật đấy"

"à mà giờ cậu với tớ cũng tỏ tình hết rồi"Châu Kha Vũ hỏi tiếp

"thì sao"

"thì hẹn hò được chưa"

"nếu cậu muốn" tôi trả lời 

"vậy thì mình đổi xưng hô đi , cậu gọi tớ là Anh iu  , tớ gọi cậu là Bé iu hay là em iu hay vợ yêu" Châu Kha Vũ nói

"èo, bớt sến dùm cái tớ nghĩ kĩ rồi tớ sẽ gọi cậu là"
"là gì ?" Ánh mắt long lanh mong chờ

"Anh Kha Vũ thúi"

"ơ" châu kha vũ hụt hẫng nhiều chút

"ơ, cái gì không chịu cũng phải chịu"

Châu Kha Vũ uất ức quay đi để lại bóng lưng dán hai chữ *quay mặt với cuộc đời *

"trời ơi mới đây mà giận rồi à"

".." không trả lời

"anh iu"

"hả hả , em iu nói lại cho anh nghe" ánh mắt  Châu Kha Vũ lại sáng lên

"ai rảnh"
" đi đi mà" Châu Kha vũ năn nỉ ,nháy mắt hy Vọng

"Anh iu được chưa"

"thêm lần nữa yyyy" Châu kha Vũ lại tham lam

"khồng" tôi dứt khoát

Cứ thế mà chúng tôi cúp học và tên của hai đứa đều nằm trên sổ đầu bài ngày hôm đó .

Hết
————————-
Dở lắm huhuhu lần đầu viết nghiêm túc ý mà thấy ngắn quá à 🥺🥺
Mn thấy sao á 🥺

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro