Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshot

Hirata và Shunichi không phải là những người yêu nhau rầm rộ. Họ không cần những cử chỉ ngọt ngào quá mức hay những lời hứa hẹn vĩnh viễn. Tình yêu của họ giống như hoàng hôn, êm đềm, chẳng vội vã, không hối hả, nhưng lại đầy ấm áp và sâu sắc. Đó là thứ tình cảm mà không ai cần phải biết đến, nhưng lại có thể cảm nhận được trong những khoảnh khắc bên nhau.

Một buổi tối, khi mặt trời đã lặn, cả hai cùng nhau đi bộ trong công viên, nơi những chiếc đèn đường le lói ánh sáng vàng nhạt. Họ không nói gì, chỉ thỉnh thoảng liếc mắt nhìn nhau, mỉm cười rồi lại tiếp tục bước đi. Đôi khi, chỉ một ánh mắt cũng đủ để hiểu đối phương đang nghĩ gì.

"Cậu thích đi dạo như thế này không?" Shunichi cuối cùng phá vỡ sự im lặng, giọng nói nhẹ nhàng, không hề có chút lo lắng nào.

Hirata quay đầu lại, đôi mắt sáng lên trong bóng tối. "Ừ, tôi thích. Cùng cậu, tôi thấy mọi thứ đều trở nên nhẹ nhàng."

Một nụ cười thoảng qua môi Shunichi, cậu im lặng gật đầu rồi tiếp tục bước đi. Những ngày như thế này, không cần phải làm gì đặc biệt. Chỉ cần có Hirata bên cạnh, cậu cảm thấy mọi thứ như đã đủ đầy.

Tình yêu của họ chưa bao giờ cần phải có những lời nói lớn lao. Không có những buổi hẹn hò hoành tráng, cũng chẳng có những kỳ vọng cao xa. Những gì họ có là những buổi chiều ngồi bên nhau, im lặng cùng nhau làm việc, hay đơn giản là đi dạo trong công viên vắng. Những khoảnh khắc ấy là thứ họ nâng niu, vì đó là tình yêu của họ, mộc mạc nhưng chân thành.

Khi dừng lại bên một chiếc ghế đá, Hirata nhẹ nhàng vỗ vỗ tay vào bên cạnh, mời Shunichi ngồi xuống. Shunichi ngồi vào, cúi đầu nhìn xuống đất, rồi bất ngờ ngước lên nhìn Hirata.

"Cậu nghĩ về tương lai thế nào?" Suunichi hỏi, giọng có chút lạ. Cậu không phải người hay suy nghĩ về tương lai, nhưng có những lúc, nỗi lo lắng về nó lại bùng lên trong lòng.

Hirata nhìn Shunichi với ánh mắt bình yên, nụ cười vẫn dịu dàng như mọi khi. "Tôi không nghĩ nhiều về tương lai. Chỉ cần cậu ở đây, mọi thứ đều ổn thôi. Tôi chỉ cần cậu, bây giờ và mãi mãi."

Câu nói ấy đơn giản nhưng lại khiến Shunichi cảm thấy như một món quà vô giá. Cậu không cần những lời hứa hẹn to tát. Chỉ cần thế này, chỉ cần Hirata bên cạnh, vậy là đủ. Tình yêu của họ không cần phải đi tìm lý do hay giải thích. Nó chỉ đơn giản là như vậy, tựa như những bước đi chậm rãi trong công viên này, bình yên và ổn định.

Shunichi cười, đôi mắt sáng lên. "Tôi cũng thế. Chỉ cần có cậu thôi."

Không cần lời nói thêm, Shunichi khẽ nắm lấy tay Hirata, kéo cậu lại gần hơn. Cảm giác ấm áp từ bàn tay ấy truyền vào tim Hirata, khiến cậu cảm thấy mọi thứ xung quanh dường như biến mất. Họ ngồi im lặng bên nhau, không cần phải làm gì, không cần phải nói gì. Tình yêu của họ không cần phải quá ồn ào, vì nó đã đầy đủ trong từng ánh mắt, từng nụ cười, và từng khoảnh khắc như thế này.

Cả hai không cần phải chứng minh điều gì. Chỉ cần những khoảnh khắc đơn giản bên nhau đã đủ tạo nên một câu chuyện tình yêu đẹp, như một đoạn nhạc nhẹ nhàng không cần đến cao trào, nhưng lại khiến trái tim họ đập cùng một nhịp.
-End-
-------
Cái này tớ viết hơi...rối với dài dòng quá🥲

Ns chung là tớ thích mấy kiểu soft này cực luôn nên đa số fic sẽ như nàii🤡🤡💗

Mấy nay nghe nhiều ng ns đng trong mùa thi nên chúc mn thi tốt nha!🔥💗

Iu iu🎀🎀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro