tích tịch tình tang.
vẫn chiều hạ về, oi bức nhưng vắng nắng.
technoblade ngồi bên dream và để gió nhẹ đưa em ngủ. cả hai đều bỏ giày ra trước cả khi lên đến đỉnh đồi, hai đôi bàn chân lướt trên cỏ xanh mát rượi. mát rượi xanh tươi, mát rượi lòng mình và mát cả tình ta. dịp hạ về như tô thắm lên chuyện tình tựa như cổ tích, chỉ có đôi ta càng thêm phần mơ mộng. tay em trọn trong tay anh, và để cho mùa hạ của hai người chỉ dành cho người kia. dream, em hay đòi techno ru em như em bé, em bảo sở dĩ do em khó ngủ, do em thương anh nhiều. và dù lời hát vẫn luôn chỉ mỗi một đoạn ngắn, không bao giờ đổi lời, em lại nghiện nó và dường như còn nghe nhiều hơn tiếng ve sầu ẩn trên nhành cây trĩu lá.
tích tịch tình tang
gửi em mây ngàn
lời xưa ca cổ
ru em nhẹ nhàng.
vỏn vẹn có bấy nhiêu nhưng dream nghe hoài, em vẫn chẳng ngán.
một hạ, dream và techno vẫn cùng nhau ngồi dưới bóng cây. nắng lọt qua kẽ lá, nắng đậu trên tán cây, nắng nhảy trên một người và một xác.
tích tịch tình tang
gửi em mây ngàn
lời xưa ca cổ
ru em nhẹ nhàng.
lần này, techno im lặng và để cái chết ru dream, gửi em cho giấc ngàn và để mộng em không tàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro