Đau
Đối với mình bây giờ SE là cuộc sống
Ngắn thôi
------------------
Có người nói * Trong tình yêu , khi đã quá đau tức khắc họ sẽ buông tay . Nhưng mà tại sao vẫn có người chưa chịu buông ? Bởi vì...
...Họ còn yêu và yêu rất nhiều . *
Giống như anh_Hwang Zitao , anh có một cậu người yêu rất đẹp . Nhưng đó chỉ là quá khứ vì bây giờ cậu không còn trên đời này nữa . Anh đã hại cậu , chính anh đã gây ra cái chết cho cậu . Nỗi đau đó làm anh gục ngã . Ước gì lúc trước anh biết trân trọng cậu và yêu quý cậu hơn thì bây giờ anh đã không phải hối hận . Nếu như anh không là người chia tay trước , tổn thương cậu trước thì có phải bây giờ anh với cậu đang hạnh phúc không . Không phải vì không còn yêu cậu mà là vì muốn cho cậu có tương lai và không muốn làm vật cản . Nhưng mà nó đã bóp nát trái tim cậu và cậu đã một đi không trở về .
* -Sehun à , chia tay đi . Anh hết yêu em rồi . Anh cố gắng để kiềm nén đi nước mắt .
-Tao à , anh đang giỡn đúng không ? Chúng ta đang rất hạnh phúc mà . Nước mắt đã có đầy trên mặt cậu .
-Anh không có nói giỡn . Anh hết yêu em rồi . Em nên buông tay đi .
-Em không muốn buông . Cậu ôm anh .
-Em đừng có cố chấp . Chúng ta không có tương lại và anh hết yêu em rồi . Buông tay đi , coi như anh cầu xin em . Anh gỡ tay cậu ra .
-......
-Anh xin lỗi . Chuyện trước kia em coi như là quá khứ đi . Nói rồi anh bỏ đi . Cậu vẫn đứng đó mặt cho nước mắt rơi .
Ngày hôm sau...
*Reng...reng...*
-Alo , không phải anh nói chúng ta kết thúc rồi sao .
-Alo , cậu có phải người thân của chủ số máy này không ? Một giọng lạ vang lên .
-Phải , có chuyện gì không ? Anh lo lắng .
-Cậu ấy bị xe đụng , nên chúng tôi gọi về cho anh và đưa cậu ấy đến bệnh viện . Anh mong đến đây .
-Cho tôi địa chỉ bệnh viện .
-Được ở....
Bệnh viện XYZ
Anh ngồi bên ngoài phòng cấp cứu , tim anh đập nhanh liên hồi . Anh không muốn mất cậu .
* Ting *
-Bác sĩ , em ấy sao rồi ?
-Xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức , nhưng do máu chảy nhiều và được đưa vào đây trễ nên không làm gì được . Nói rồi bác sĩ cuối đầu bỏ đi .
Thế giới như sụp xuống , anh trượt dài xuống bức tường , chính anh đã gây ra chuyện này . Chính anh đã bỏ rơi cậu . Tất cả là tại anh . Anh đã khóc và khóc rất nhiều . *
-Sehun à , liệu em có hận anh không ?
-Liệu em có nhớ anh không ?
-Hay em đã bỏ tất cả mọi thứ giữa anh và em sau khi hai ta kết thúc .
-Có phải em đã chọn cái chết để tự giải thoát cho mình không ? Tại sao lúc đó em không nghĩ đến anh .
-Anh đau lắm em biết không ? Sau khi chia tay em anh không thể nào làm việc được . Anh muốn tốt cho tương lai của em , nhưng anh đã sai rồi đúng không ? Nói cho anh biết đi .
-Anh đau lắm , sao lại đau thế này . Em đừng lo em sẽ không vô đơn đây vì anh sẽ đến bên em . Anh yêu em . Hwang Zitao mãi yêu Oh Sehun . Anh cười rồi nhắm mắt lao xuống dưới tòa nhà và kết thúc sự đau khổ đó .
* Sehun à , em đau anh cũng đau chúng ta đều đau. Nhưng mà đến cuối cùng anh nhận ra anh cần em hơn tất cả . *
* Nỗi đau đó đã làm anh hiểu . Em sẽ không đau và cô đơn nữa đâu Sehun à . *
----------End---------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro