Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshot: Cry

Oneshot: Cry

Author: CloudPurple

Rating: K

Pairing: WonKyu

Category: bản thân mình cũng không biết nữa

Note: tâm trạng sau khi đọc xong “thư tỏ tình” của ss Moon gửi^^

_ Đã có sự đồng ý của tác giả CloudPurple _

        Người em yêu đã mãi rời xa em.

        Anh đã đi thật rồi.

        Khóc?

        Ngoài  ra em còn có thể làm được gì để níu bước anh?

        Kyuhyun. Mỏng amh. Dễ vỡ. Là khối pha lê trong suốt mà Siwon luôn nâng niu, bảo vệ.

        Nhưng nay?

-         Em xin anh đừng đi- Kyu khóc nấc lên.

       Lạnh lùng. Siwon hất tay cậu ra. Anh đứng lên.

-         Tôi không còn yêu em nữa.

      Vỡ tan.

      Những giọt nước mắt cậu vỡ tan trên nền nhà giá lạnh.

-         Anh nói dối- cậu lắc đầu tỏ vẻ không tin.

      Anh nâng cằm cậu lên, hôn lên đôi môi màu cánh đào. Đôi môi từng khiến anh say đắm.

      Trong nụ hôn. Sự ấm áp nay còn đâu? Sao chỉ có lạnh giá? Rùng mình, Kyu đẩy anh ra.

      Anh dùng tay lau môi mình.

-         Đến cả hôn em tôi không còn cảm giác nữa.

-         Anh… đi đi.

     Giọng Kyu nhẹ bẫng. Như làn gió hòa vào không trung. Bay đi mất.

     Em yêu anh mà.

     Làm ơn có ai nói với tôi đây không phải là sự thật đi.

     Choi Siwon, làm ơn…

Anh quay lưng bước đi không hề luyến tiếc.

Đồ nói dối anh hứa sẽ mãi mãi yêu tôi mà.

Ánh mắt cậu trở nên u tối và vô hồn.

Căn phòng này biết bao kỉ niệm của hai người.

Cơn gió khẽ lùa vào làm tấm rèm trắng tung bay.

Lạnh lẽo và ảm đạm.

Hãy đến bên em.

Em nhớ anh.

Hãy nói đây chỉ là trò đùa đi Siwon.

Siwon.

Siwon?

Anh đâu rồi?

Nước mắt Kyu ướt đẫm gối.

Một bàn tay ấm áp khẽ gạt nước mắt cho cậu. Một đôi môi mềm mại dịu dàng hôn lên đôi mắt đẫm nước. Một bàn tay khẽ đan vào tay cậu.

Cậu từ từ mở mắt.

Môi nở một nụ cười với đôi mắt đang nhòe nhoẹt nước và giọng nói vô cùng hạnh phúc:

-  Wonie!

The end.

p/s: aishhh đừng bận tâm. Tớ viết lúc khóc đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: