Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[ONESHOT] Confirmed, TaeNy

Link: http://www.soshivn.com/forums/index.php?showtopic=53074&hl=Chief

Author: Chief

Paring: TaeStephy aka TaeNy

Rating: K+ or PG

Truyện được viết từ những hình ảnh nhạy cảm của Taeyeon trên Instargram.

Enjoy!

.

.

.

Nó không hẳn là một nụ hôn, nó mang ý nghĩa nhiều hơn, nó là sự đam mê ở nơi mà Taeyeon chưa bao giờ có ý định giấu diếm với thế giới này.

Fany giờ đây đã đủ sức biết chuyện gì đang xảy ra, tay cô rờ rẫm trên chiếc chăn dày màu nâu, Taengoo của cô đang chơi đùa đâu đó trong thế giới bên dưới, làm hàng tớ nơron thần kinh dưới đùi cô lại rung lên bần bật, cậu nhóc của cô thích như thế sau những ân ái.

- Taetae à… 3 giờ sáng rồi..

- …

- Đừng tiến gần đến gót chân nhé, em sợ em sẽ nhột đến đạp Tae xuống đất mất.

Giọng Fany tưởng chừng như một câu nói đùa nhưng cô đang sợ điều đó xảy ra thật, những nụ hôn của Taeyeon đang bật thành tiếng dưới ống chân phải, hay là chân trái cô cũng không rõ nữa, bây giờ mọi giác quan của cô ở bên dưới gần như đang khiêu vũ cùng những di chuyển của Taeyeon, nó không còn nghe lời cô nữa.

Bên ngoài cánh cửa, kí túc xá yên ắng, gian phòng sinh hoạt chung chỉ nghe tiếng đồng hồ nhích từng giây khắc khoải, hòa lẫn vào đó là âm thanh của người đang dần không kiềm chế được hocmorne của mình , không những đứa nhóc hay tò mò, không tiếng gõ cửa bất chợt mỗi đêm khi ai đó khó ngủ cần tìm Taeyeon, chỉ còn họ với nhau, như một đôi mới cưới.

Họ, đôi khi cũng tưởng 8 năm qua như chỉ mới 8 ngày.

Lờ đi giọng nói ngọt ngào ở phía trên, Taeyeon vẫn để một tay ở bên đùi, một tay chống dưới giường để từ từ đi xuống những ngón chân của người cô yêu. Cô yêu mọi mm trên cơ thể cô gái này, cô yêu những đường gân nhẹ nhẹ dưới lớp da, cô yêu những vết bầm trên đầu gối vẫn còn chưa lành hết sau những đêm concert, cô yêu mười ngón chân mảnh rảnh với bộ móng màu nude được gọt dũa gọn gàng , cô yêu khi những ngón chân đó bắt đầu bối rối đan vào nhau khi cô vừa dứt ra khỏi làn da gần đó.

Chúng biết, bữa tiệc lớn sắp được dọn lên một lần nữa.

-Taeyeon ah.. em…

Tiếng thốt ra vang lại trong đầu Taeyeon đến những phút sau đó, khi cô chạm lưỡi mình đến đầu những ngón chân của Fany, khi cô thấy mùi lotion bắt đầu thoang

thoảng trong miệng, cô biết mình đã hoàn thành một vòng nữa, dạo quanh cơ thể Fany với những nụ hôn là việc tuyệt vời như thả mình rơi xuống từ độ cao 3000km và được sải cánh bay trên bầu trời, như việc những nhà thám hiểm lặn hàng ngàn cây số xuống đáy biển và mang lên một kho báu, chỉ khác là Taeyeon mang lên rất rất nhiều kho báu.

Cô gái của cô đã bật dậy, lôi mạnh chiếc chăn ra khỏi cơ thể mình. Với vài giọt mồ hôi vẫn còn vương hai bên thái dương, đôi má bắt đầu đỏ lên, cô muốn hét lên với con người kia, với cái kiểu đó thì làm sao mai cô có thể xa mà cất ít nỗi nhớ ở nhà được. Cậu nhóc của cô ngoi lên giữa lớp vải và nhoẻn miệng cười rất hả hê, cô ghét nụ cười đó. Phải, nó cướp mất cái e thẹn của người phụ nữ mà cô đáng lẽ phải giữ lại, cũng cả đêm rồi còn gì, nhưng bây giờ thậm chí đại bác có bắn xung quanh thì cô cũng không thể cưỡng lại một phần mười sáu cảm giác này, cô kéo lấy chiếc áo ba lỗ đó lên cơ thể mình một lần nữa.

Và 3 giờ rưỡi sáng thì đã sao chứ, cô muốn tiếp tục, chính cậu ấy muốn như vậy khi làm điều đó.

Tiếng chuông điện thoại rơi vào thinh không, nó reo lên rất khẽ, Fany đã đặt chuông nhỏ hơn bình thường vì cô biết có người cần ngủ. Cô quay qua khuôn mặt của người đang ngáy nhẹ nhẹ kế bên mình, cô miết nhẹ ngón tay lên cánh mũi, đôi môi và dừng lại ở một bên xương hàm. Cô không nghĩ mình đủ tỉnh táo, vì chỉ mới ngủ được có 2 tiếng, nhưng cô biết lòng cô thấy bình yên đến có thể tưởng như không trọng lượng.

- Em yêu Taeyeon.

Đôi mắt cười hấp háy vui, thật kì lạ vì chính cô nói điều đó và chính cô tự hạnh phúc. Dù người cần được nghe có lẽ chẳng màn gì đến mắt cười quốc dân lúc này, nhưng điều đó không quan trọng, cô chỉ muốn được nói ra, điều đó chất đầy trong lòng cô mỗi giờ, mỗi ngày, đến nỗi bán đi thì cũng không ai thèm mua. Nên cô phải nói ra, nói cho bằng hết, cô cần nói ra mỗi khi cô có thể mà vẫn không sợ người nằm đây nghe nhiều đến phát chán.

Cần rất nhiều do dự, rất nhiều thời gian, rất nhiều lần đấu tranh, Fany mới thoát khỏi vòng tay Taeyeon, cô kéo chiếc mền ngay ngắn trên cơ thể người nằm lại, sáng nay cô lại phải để cậu nhóc của mình ở nhà một mình rồi.

Taeyeon nghe giọng nói ayego đang cố đánh thức mình.

- Ngoan nào Taengoo, em đã làm sandwich rồi, dậy ăn sáng với em đi.

Taeyeon trở mình và thấy cô gái của mình đã sẵn sàng, mái tóc vừa mới sấy khô, những lọn tóc bung nhẹ trong ngọn gió của máy điều hòa, chiếc áo thun trễ vai và quan trọng hơn, khi mới tắm xong cô ấy không mặc áo trong.

Tuyệt vời.

Taeyeon kéo tay Fany và đỡ cả cơ thể cô ấy ập lên người mình. Mùi hương hoàn hảo, bờ vai hoàn hảo, Taeyeon áp mặt mình vào tóc Fany sau đó, dù không cần mở mắt nhưng cô đã biết máu mình bắt đầu chạy ngược chạy xuôi, cô nghe não trái và não phải tranh nhau để được cảm nhận cảm giác này. Taeyeon nghe như mình chuẩn bị phát điên lên lần nữa.

- Em sẽ trễ giờ mất..

- Tae biết.

- Em sẽ về nhanh thôi mà.

- Tae biết.

- Chỉ 2 ngày thôi.

- 4 ngày.

- Em đâu có tính thời gian em bay, Tae này.

- …

- Em muốn Tae đi với em mà Tae đâu có chịu.

Taeyeon ngồi dậy khi nghe giọng Fany giận dỗi, lúc này cô mới nhận ra sai lầm của mình, làn da Fany sáng lên trong ánh nắng từ cửa sổ, mùi hương như đang động đậy nhảy múa, đôi môi cô ấy ửng đỏ và bờ má hây hây hồng, những ngón tay khéo léo gấp lại ra giường,… cô nhận ra mình sẽ như thế nào nếu xa cô gái này đến 4 ngày.

4 ngày không có lịch làm việc, 4 ngày quanh quẩn, 4 ngày - không làm gì cả.

Thay vì đi LA như cô ấy đã ỉ ôi, Taeyeon quyết định ở lại để Fany thăm gia đình và đi với bạn bè, cũng lâu rồi Fany chưa về nhà, Taeyeon muốn mình như một người trưởng thành có thể enjoy được khoảng thời gian một mình.Yeah, cô có thể, nhưng không phải lúc này, lúc mà cô vừa có chuyến đi Châu Âu ngọt ngào với bạn gái mình xong, lúc mà cô chưa muốn bỏ cô gái này ra một phút giây nào.

Mà có lúc nào cô muốn điều đó.

Đặt chân xuống sàn gỗ lạnh ngắt, Taeyeon dũi thẳng đôi tay để đỡ mỏi, cô nhìn đồng hồ, 8h30 sáng. Hai tiếng nữa Fany sẽ bay. Taeyeon bắt đầu thấy nhớ cô ấy rồi.

- Ngoan nào, em sẽ mua tất cả jelly ở LA về cho Tae nhé.

Fany quàng tay quanh vai Taeyeon và thì thầm vào bên tai, cô thấy nhớ bờ vai này rồi.

- Ăn sáng nào người đẹp của Tae.

Taeyeon cầm quyển sách trên bàn rồi dắt Fany ra khỏi phòng, cô không thể để Fany ngọt ngào mãi được, đầu cô sẽ nổ tung trong ít nhất 80 giờ đồng hồ tới mất.

Taeyeon nhìn Fany loay hoay với bánh mì, với nước trái cây với sữa tươi, đến khi tất cả những thứ đó đặt trước mặt Taeyeon mới thấy Fany ngồi vào chỗ của mình.

Cô ấy đã thành người phụ nữ đảm đang nhất mà Taeyeon từng biết, tất nhiên những gì cô ấy làm phần nhiều là học từ mẹ của Taeyeon, nhưng Fany biết cách làm cho nó tuyệt hơn nữa. Taeyeon nhìn vào phần ăn sáng tinh tế của mình, bánh mì ở giữa, bơ và mứt bên trên, trứng chưng còn nóng, nước trái cây bên phải, sữa bên trái, và ly nước lọc ở kế bên.

- Cảm ơn em, em dậy từ sớm à?

- Không ạ, sao hả Taeyeon?

- À.. vì những thứ này, Tae nghĩ em đã phải thức dậy sớm lắm.

- Em ổn mà, em chỉ lấy những thứ có sẵn trong tủ lạnh rồi làm thôi, với lại em muốn làm cho Tae ăn trước khi đi.

- Lại đây nào.

Taeyeon chồm qua bên phải mình và trao cho Fany một nụ hôn sâu, cô nghĩ mình ngày càng bản lĩnh trước tình yêu này, nếu không cô sẽ tự biến mình thành trò hề trước người phụ nữ của mình. Cô ấy làm sao có thể gần với hai từ hoàn hảo như thế này.

...

- Em sẽ phải di chuyển vài nơi phải không?

Taeyeon nhìn vào lịch trình hoạt động của Fany trong khi cô ấy đang thoa những loại kem chống ẩm vào tay mình. Xe đã bắt đầu lăn bánh ra sân bay, Taeyeon ghét khoảnh khắc này, cô ghét thật sự khi lúc về cô chỉ còn một mình trên xe.

- Em sẽ thăm người bạn thân, thăm gia đình và ném bóng?

- Dạ, tạm thời là vậy, em nghĩ em sẽ dành thời gian cho gia đình, nói cho daddy biết về việc sau này em sẽ ở lại Hàn sống.

- Uhm… em có muốn ở lại vài ngày không, well, ý Tae là 2 ngày không đủ cho mọi thứ được ghi ở đây.

Fany bỏ chiếc giỏ xách ra băng ghê sau, cô tìm đến tay Taeyeon và để nó lên đùi mình.

- Em ở lại thì Taeyeon có ngoan ngoãn không?

- Always!

Taeyeon bất giác trả lời bằng tiếng anh, cô cảm thấy kì quặc, nhưng cô không muốn Fany phải gấp gáp, ít ra thì ở một mình thêm 1 2 ngày nữa chắc cũng… ổn.

- Nghe này, chúng ta sẽ có 37648678283 ngày nữa bên nhau, cứ dành thời gian với gia đình, như em đã dành thời gian cho gia đình Tae khi đi châu âu vậy.

Taeyeon tìm đại con số nào đó, cô chỉ muốn Fany biết Taeyeon đã cảm kích thế nào khi Fany đi cùng gia đình cô vào kì nghỉ, đó là một trải nghiệm tuyệt vời. Ai mà may mắn có được người bạn gái yêu gia đình người yêu như chính máu thịt mình, chăm sóc và tự nguyện im lặng trong chuyện ở bên cạnh như một người bạn. Fany hiểu chuyện, Fany chỉ muốn được ở cạnh Taeyeon, Taeyeon cũng nhận ra Fany nhẹ nhàng cầm hộ cái nón, chai nước không chỉ cho Taeyeon mà cả cho Haeyeon khi Taeyeon cần chơi với em mình. Taeyeon cũng nhận ra khi Fany ý tứ tránh ra khỏi những tấm hình mỗi khi Taeyeon đưa điện thoại lên chụp, kiểm tra trước sau mỗi khi Taeyeon muốn đăng tải tấm ảnh nào đó lên instargram. Taeyeon nhận ra Fany trân trọng và giữ gìn tình cảm của cả hai như thế nào.

- Em biết, nhưng Tae là một nửa của khái niệm gia đình trong em, em sẽ bất kì đâu, sống ở bất kì đâu có Tae. Em sẽ sắp xếp và về với Taeyeon như kế hoạch và nah… em ổn mà.

- Uhm… nhưng..

Trước khi Taeyeon dự định nói gì đó, ngón tay thơm mùi lotion hoa hồng đã áp lên môi cô, cái nhìn Fany như xuyên thấu từng tế bào trong Taeyeon, khiến cô thấy mình bé nhỏ trong sự ích kỉ, cô quá lo lắng về việc mình sẽ cô đơn như thế nào những ngày sắp tới, và cuối cùng Taeyeon chỉ biết cho những suy nghĩ đi ra trong lắp bắp.

Cô gạt tay Fany ra và nghiêng đầu hôn lên môi cô ấy, một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng vượt lên trên hết là nó chứa trọn những gì Taeyeon muốn nói với Fany, rằng cô yêu cô ấy hơn tất cả mọi thứ trên đời cộng lại, và cô đã dần sẵn sàng.

Sẵn sàng cho thế giới này biết.

Bonus.

- Tae đang làm gì cưng? Tae có nhớ em không?

- …

- Sao hôm nay Tae lại vào công ty, ôi em không an tâm tí nào.

- …

- Chụp Tae lại cho em coi đi. Em hỏi nhớ mà Tae không trả lời em? 

- …

- Em ổn, em đang chờ daddy đi đánh golf về, sau đó sẽ ăn tối, nah, chụp Tae lúc này đi mà.

- …

- Chờ một chút để em check nhé.

- …

- Nahhhh, no no, không được cool như vậy khi không có em chứ. Mà khoan đã, ai chụp cho Tae?

- …

- Tại sao lại ở đó với Victoria chứ, chị ấy chẳng phải đã từng mua jelly cho Tae lúc trước sao? Em sẽ không mua kẹo gì cho Tae hết đâu,đừng có giở giọng jeoju thiếu gia ra với em, em giận rồi!!!

- …

Điện thoại Fany rung lên chỉ 1s sau khi cô cúp máy, cô cố ý chọc tên ngốc của mình một trận, mà cũng phải thôi, sao mà cứ hay làm người khác lo như vậy cơ chứ. Đã vậy cô hỏi nhớ không cũng không thèm trả lời, cô ghét khi Taeyeon quá cool như vậy, cô không thể đoán được những gì cậu bé của cô đang nghĩ.

Tin nhắn từ Taeyeon: “Fany ah, I feel you so close. TS<3”.

Oh well, đó là lý do chúng ta có những tấm hình đầy tâm trạng trên Instargram. Chỉ là anh Tae muốn say sorry vì đã quá cool như thế, chỉ là anh Tae muốn cho Fany biết là lúc Fany đi anh ấy chỉ ngồi vẽ vời, chơi điện thoại, nhắn tin cho ai đó ở LA.

FIN.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #taeny