50:50
#1: 50:50
By thir13enth
Trans by Aizarr
Rate: T
Genre: Romance/Angst
---
50:50
"Ôi Anna, giá như thực sự có người yêu cô"
---
đầu
"Rất vui lòng," là những gì cô nói khi hắn mời cô khiêu vũ với mình vào cái đêm định mệnh khi họ chính thức trói buộc số phận cả hai lại với nhau.
Đêm đó, hắn thổi lửa lên đôi môi cô và cô nếm thấy mọi thứ trên đầu lưỡi hắn, trừ vị muối mặn đắng, vị của cái chết và tàn tro.
Ban đầu cô sợ hãi, nhưng cô vẫn nghĩ hắn rất dịu dàng – bàn tay đặt nhẹ lên eo, ngón tay chai sạn chậm rãi vuốt ve lưng khiến cô rùng mình, rồi hắn áp khuôn miệng ấm nóng ướt át lên làn da cô.
Cô rơi tự do vào vòng tay mạnh mẽ của hắn, hoàn toàn quên đi những tội lỗi mình phạm phải mỗi khi đối mặt với hình xăm trên tay hắn, mỗi khi cô nói với hắn rằng cô yêu hắn, mỗi khi hắn nói với cô điều tương tự - má cô hồng lên như những tia nắng bình minh vuốt ve bộ ngực trần khi cô thức dậy bên cạnh hắn, hai làn tóc rối xoắn xuýt vào nhau trên lớp ga giường.
Một ngày, họ gửi cô một phong bì niêm phong, kèm theo một bản kế hoạch 400 năm sẽ ràng buộc không biết bao nhiêu thế hệ của gia tộc cô vào một cánh cổng Nhật thực. Cô bẻ niêm phong và nhận thấy rằng họ chẳng nói thêm điều gì ngoài mệnh lệnh. Nhưng cô sắc sảo hơn những gì họ trông đợi ở một phụ nữ.
Cô nhanh chóng nhận ra, mục đích của họ chính là giết người đang nằm cạnh cô trên giường lúc này.
Cô ném phong thư đi, giấu kín dưới cái chèn giấy tận ngăn kéo bàn thứ ba. Cô giấu nó vì không muốn phải nhớ đến nó – cô không muốn nghĩ về nội dung của nó khi hôn hắn, và cô vốn định rằng sẽ bỏ qua hoàn toàn sự tồn tại của nó cho đến ngày định mệnh ấy.
Hai năm ba ngày sau đêm kì diệu họ kết nối tương lai của mình với nhau, cô mỉm cười nhìn hắn.
"Em không còn sợ hãi nữa. Trên đời còn có tình yêu, và đó là tất cả những gì em cần," cô thổ lộ cùng hắn. Và cô nhắm mắt, chìm đắm trong nụ hôn sâu nhưng nhanh chóng nhận ra rằng môi hắn cứng lại, đôi mắt hắn vẫn mở to.
Cô hỏi hắn có chuyện gì vậy. Hắn im lặng nheo mắt, cằm nghiến chặt.
"Ôi Anna. Giá như thực sự có người yêu cô."
Nụ cười mỉa mai của hắn khiến cô tan nát, và thật tồi tệ khi trái tim cô đã mở rộng cửa với hắn biết bao. Bởi lẽ yêu càng sâu, đau đớn càng nát lòng.
Cô nhận ra mình không thể gạt đi hình bóng hắn. Cô cắt đi mái tóc dài mà hắn từng nói hắn thích, thay ga giường hết lần này đến lần khác để giấu đi mùi mồ hôi của hắn, vứt đi từng món quà mà hắn từng tặng cô.
Thật khó khăn, cô nhận ra rằng chẳng có gì có thể khiến mình quên đi hắn.
Nhưng khi họ chỉ cho cô cánh cổng, cô nhận ra rằng mình đang cầm chìa khóa tương lai, rằng cô có thể khóa chặt trái tim mình.
"Cô sẽ làm chứ?" Họ hỏi.
"Rất vui lòng," là những gì cô nói với họ, giọng cô tăm tối và nặng nề như dầu hỏa.
---
đuôi
Mỗi khi cô cười, hắn cảm thấy tất cả các tầng không mở ra quanh vầng hào quang dịu dàng ấy. Cả thế giới nguyền rủa hắn vì con rồng ngự trị trong linh hồn, nhưng khoảnh khắc thấy mắt cô sáng lên, hắn có cảm giác như cả nhật nguyệt đều chiếu soi lên hắn và tha thứ cho hắn vì đã sinh ra nửa người nửa quái vật.
Ban đầu, hắn tránh xa cô. Cô là con người và trong cuộc đời này, có một điều duy nhất mà hắn chắc chắn, rằng con người chính là sinh vật tồi tệ nhất.
Thế nên hắn cố hết sức để giữ khoảng cách, nhưng vận mệnh cứ kéo hắn lại gần với cô hệt như luật hấp dẫn giữ hắn trên mặt đất.
Thật vậy, tình yêu dành cho cô lại khiến hắn nhớ những khi bay lượn trên không. Hắn vụt lên khoảng không cao vời vợi, giương đôi cánh rộng bất thường mọc ra từ bả vai, nhưng đến tận cùng, hắn chẳng bao giờ có thể ở trên mây mãi mãi. Hắn cần một nơi nghỉ chân, và rồi hắn sớm nhận ra rằng nơi lý tưởng nhất là trong vòng tay ấm áp mời gọi của cô.
Cô là tinh linh pháp sư, luôn mang theo một chuỗi chìa khóa trên cổ tay, nhưng hắn không hề nhận ra rằng người phụ nữ này cũng nắm giữ chìa khóa trái tim mình trước khi quá muộn, và dẫu có cánh, hắn vẫn bổ nhào xuống mặt đất vì cô.
"Rất vui lòng," là những gì cô nói khi hắn mời cô khiêu vũ với mình vào cái đêm định mệnh khi họ chính thức trói buộc số phận cả hai lại với nhau.
Đêm đó, cô phả vào môi hắn ngọn lửa nóng hơn cả ngọn lửa vốn ngự trị trong huyết quản hắn.
Hắn biết rằng cô đang phạm tội với giống nòi mình bằng việc ở bên hắn, thế nên hắn luôn tìm kiếm trong mắt cô sự hoài nghi để xem liệu mình có phải rời khỏi vòng tay cô không. Nhưng rồi cũng đến khi hắn chẳng còn quan tâm nữa, và vầng sáng bình minh chiếu lên làn da trắng sữa của cô nhìn thật ngon lành. Hắn hôn cô đến khi thuyết phục được cô cho hắn ở lại.
Hai năm ba ngày sau đêm kì diệu họ kết nối tương lai của mình với nhau, hắn chờ đợi cô về nhà. Hắn đã lẻn qua cửa sổ phòng cô như mọi khi và kiên nhẫn chờ đợi với một chiếc nhẫn hẹn ước nắm chặt trong tay.
Hắn muốn khiến cô bất ngờ với lời bày tỏ của mình, và thế là hắn mở ngăn kéo thứ ba chiếc bàn của cô, lấy cái chặn giấy ra và để chiếc nhẫn vào đó – nhưng một phong bì với dấu ấn hoàng gia đã thu hút sự chú ý của hắn. Tò mò lấn át lý trí, hắn bắt đầu đọc.
Vài tiếng sau, cô quay lại và ngay lập tức vùi mình vào vòng tay hắn.
"Em không còn sợ hãi nữa. Trên đời còn có tình yêu, và đó là tất cả những gì em cần," cô bất chợt nói. Và cô nhắm mắt, chìm đắm trong nụ hôn sâu. Nhưng môi hắn không di chuyển, hắn nhìn cô với tình yêu bị bội phản và căm hận hằn học trong ánh mắt.
Cô chẳng tốn thời gian để nhận ra điều đó, chậm rãi, cô buông tay và hỏi hắn có chuyện gì vậy.
Hắn nghĩ đến việc mình đã tin tưởng cô suốt thời gian qua.
Hắn tự nhắc bản thân rằng cô là con người. Trong cuộc đời này, có một điều duy nhất mà hắn chắc chắn, rằng con người chính là sinh vật tồi tệ nhất.
"Ôi Anna. Giá như thực sự có người yêu cô," hắn nói với cô.
Hắn ép mình buông một nụ cười. Hắn hi vọng cô nghĩ rằng hắn chẳng bao giờ trở thành một gã khờ chìm đắm trong tình yêu.
Nếu cô muốn hủy hoại hắn thì cứ để vậy đi, ít ra hắn vẫn là người làm tan nát trái tim lạnh lẽo của cô trước.
---
T/N: Chào các bạn, mình xin thông báo là hiện tại mình đang chuyển sang tạm trú ở thuyền Annalogia. Thuyền này nghèo nàn hơn, đã thế vừa mới dựng lên đã có nguy cơ chìm nên chắc mình sẽ chóng chán mà nhảy về thuyền cũ thôi =)))) thế nhưng trước khi về mình phải để lại vài dấu răng trên thuyền để chứng tỏ là mình đã ở đây đã, rồi có gì té sau =)))))
Một trong những lý do khiến mình thích cặp này là mình có thể ngồi một lúc mà tưởng tượng ra không biết bao nhiêu giả thuyết về hai anh chụy, và cái nào thì cũng đau khổ quằn quại mà không tìm thấy lối thoát =)))))) (còn lý do nữa là mình thấy đẹp nên ship thôi :v )
Và cũng vì bản chất cái cặp này nó thế nên các fic mình đọc được đều quằn cmn quại, mà hầu như đều là oneshot nên mình sẽ cố gắng đăng hết vào đây cho gọn, để những bạn không thích có thể bỏ qua mà không quá khó chịu.
Thế nhé. Mình đang quay cuồng say sóng trên thuyền này nhưng ít nhất trong tương lai gần khoảng vài tháng nếu trong truyện không có biến cố gì đặc biệt thì mình sẽ cố gắng bám trụ trên thuyền này chứ không về thuyền cũ đâu :))))) Các bạn tiếp tục trèo thuyền đó bảo trọng nhé, hẹn gặp lại vào một ngày không xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro