Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Oneshot] Chuyện Tình Chong Chóng [Junseob]

Au: Black Paradise

Rating: K+

Category: General

Khỏi cái Disclaimer nghe, dis với chả đít có muốn thì couple này cũng có phải là của tui đâu!

_________________________________

Cậu ngồi trong phòng, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, tay thì cầm cái chong chóng màu xanh lam. Lâu lâu, gió không thổi qua, cậu tự thổi cho cánh quạt quay mòng mòng nhìn thích lắm.

"Junhyung à, du học xong nhớ về chơi chong chóng với em nhé, đợi anh đó..." - Cậu nghĩ thầm. Rồi nhìn 1 cách say mê, cậu mỉm cười nhớ đến lai lịch của cái chóng chóng này...

______________________________

Mười mấy năm về trước, cậu và anh là đôi bạn không-thể-nào-gọi-là-thân-hơn-được-nữa. Tuy anh lớn hơn cậu 1 tuổi nhưng lúc nào đi đâu thì 2 đứa cũng quấn quít bên nhau. Tới giờ cơm tối, gia đình của 2 thằng nhóc này phải vất vả lắm mới tách 2 đứa về ăn cơm được. Nhiều khi, anh còn xách mền xách gối qua nhà cậu lúc nửa đêm làm bố mẹ cậu 1 phen hoảng hồn vì sợ trộm gõ cửa nhà. ( !!! )

- Sắp tới sinh nhật Seobbie rồi đó, Junhyung định tặng Seobbie cái gì? - Cậu hỏi. cả 2 đang ngồi trên 2 cái xích đu ở công viên gần nhà.

- Hyung không biết nữa nà, em thích gì hyung mua cho? - Anh cười.

- Wae, Seobbie không chịu đâu, Junhyung phải tự suy nghĩ đi chứ, sao lại hỏi Seobbie? - Cậu nhóc giãy giụa.

- Ừm... - Anh nhíu mày - Hay là anh mua Seobbie cái áo đầm giống của HyunA nhé, chịu không?

- Yah! Junhyung là đồ biến thái! Cái áo đó sẹc xi chết mồ, không hợp với Seobbie tí nào! - Yoseob la lên phản đối kịch liệt. Anh bỗng im lặng, lâu lâu thì cười hề hề như bị tự kỉ vậy.

- Junhyung bị điên hả? Đừng có nói là tưởng tượng bậy bạ ra Yoseob mặc cái áo sẹc xi đó nha! - Cậu lườm anh với đôi mắt hình viên đạn.

- Á..N..No! L...Làm gì có! - Anh hoảng hốt - Suy nghĩ lung tung thôi mà!

- Mặt đỏ bừng bừng, mồ hôi mô kê nhễ nhại, nói tới là quýnh quáng lên...Đây đều là những biểu hiện khi bị nói trúng tim đen! - Yoseob phán 1 câu làm anh muốn rụng tim.

" Wae?! Thằng nhóc này có máu suy luận ghê thế này?!" - Anh tròn mắt lên trong khi cậu đang cầm cái que quẹt quẹt cái gì đó trên sân cát.

- Cái gì vậy, Yoseob? - Anh tiến tới chỗ cậu nhóc đang ngồi vẽ.

- Xong rồi! - Cậu phủi tay. Rồi chỉ xuống cái mình vừa vẽ, cậu vui vẻ hỏi - Junhyung biết cái này là cái gì không?

- Biết chứ! - Anh gật đầu lia lịa - Hồi bữa hyung lên tỉnh đi thăm anh hai với bố, ra chợ tỉnh thấy cái này nhiều lắm! Chong chóng phải không?

- Đúng rồi! - Cậu phấn khởi đáp - Lúc trước Seobbie qua nhà của chị Hara thấy cái này nhiều lắm, xin 1 cái mà chỉ không cho, còn đánh vào tay làm Seobbie đau thấy mồ luôn. Chắc chỉ quý lắm mới không cho, phải không?

Junhyung im lặng. Anh thừa biết nhà Hara giàu có, lại thích anh, mỗi lần thấy anh và Yoseob chơi đùa với nhau là lập tức ả lại lên cơn ghen tức, không cho là phải rồi.

- Em qua nhà Hara làm gì?

- Dạ, tại chỉ kêu em qua, nói mới mua quá trời chong chóng về cắm trong phòng học. Em cũng thích nên qua thử thôi. - Cậu trả lời.

- Từ nay về sau Hara nói gì em cũng không được nghe theo, biết không hả, Seobbie? - Anh xoa đầu cậu.

- Dạ!

_____________________________________

Thấm thoát, sinh nhật của Yoseob cũng tới. Tại nhà cậu, Doo Joon, Hyunseung, Kikwang, Dongwoon, Changsub, SungJae, Ilhoon, Hyunsik, Minhyuk, Peniel, EuynKwang, G.Na, HyunA cùng  nhóm học sinh giỏi của tổ Ba: APink - những đứa bạn cùng lớp với cậu đều đã có mặt hết.

- Ố yèah, vô tiệc thôi! - Doo Joon kêu toáng lên.

- Cậu không biết suy nghĩ gì hết! - Hyunseung nhăn mặt - Còn thiếu Junhyung nữa mới vô tiệc được! Hiểu chưa đồ ngốc!

SungJae láo liếc nhìn mọi người xung quanh để xem có ai trong phòng này là Junhyung hay không. Thấy vậy, Hyunsik khều vai áo cậu mà trả lời:

- Trong phòng này không có ai tên là Bò Già Yong hết, muốn tìm thì ra ngoài đường mà kiếm!

Cả phòng nhốn nhóa lên trò đùa của HynSik trong khi Yoseob lo lắng nhìn ra cửa. Mãi mà anh vẫn chưa đến, không biết có chuyện gì hay không.

8g15...

- Aish! Không ăn là tớ về nhà đó! - Doo Joon lại kêu oai oái.

- Thôi, chúng ta đánh nhập tiệc mà không có cậu ấy vậy. - Yoseob nói, giọng hơi buồn buồn.

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday, happy birthday...

Happy birthday to...

XIN LỔI MỌI NGƯỜI MÌNH TỚI TRỄ!

Ai cũng hướng ánh mắt ra ngoài cửa phòng

Đó là Junhyung. Cuối cùng anh cũng tới rồi!

Cậu chạy ra ôm chầm lấy anh mà khóc nức nở.

- Junhyung! Junhyung ác lắm! Tại sao Junhyung làm Seobbie lo lắng thế hả?! - Cậu lay vai anh.

- Anh xin lỗi, xin lỗi Seobbie nhiều lắm! Lần sau anh sẽ không để em lo lắng nữa đâu. - Anh nhẹ nhàng rồi ôm cậu thật chặt - Anh có quà cho Yoseob nè.

Anh khẽ lấy từ ba lô ra.

- OHHHHHHHHHHHHH!!!! - Những người đang ngồi ở bàn ăn đồng thanh. Cậu rất ngạc nhiên và có 1 chút xúc đọng khi thấy món quà từ người mình yêu thương.

Là 1 cái chong chóng màu xanh lam với dòng chữ trên mỗi cánh quạt: Dành riêng cho Seobbie!♥

- Anh xin lỗi nếu nó không được đẹp như cái của Har...

- Cảm ơn Junnie nhiều lắm! Đây là cái chong chóng đẹp nhất từ trước tới nay của Seobbie! Cảm ơn Junnie nhiều lắm!!

Trong khi ai đó đang đỏ ngượng cả mặt bao nhiêu thì phía dưới lại vỗ tay ủng hộ bấy nhiêu.

Đó cũng là sợi chỉ đỏ, à không, sợi chỉ xanh gắn kết tình yêu của anh và cậu sau này.

_____________________________________________

Bất chợt, cậu giật mình bởi tiếng nhạc chuông Because of you reo lên từ chiếc điện thoại của mình.

"From: Junhyung

To: My love Seobbie♥

Anh đã về rồi đây! Ra sân bay đón anh đi, anh đợi em đấy!"

___________________________________

Cậu nhanh chóng tới sân bay, trong lòng rất háo hức khi sắp được gặp anh.

- A, Yoseob! - Anh vẫy tay ra hiệu.

- JUNHYUNG! - Cậu kêu lên rồi chạy tới ôm chầm lấy anh. - Anh có khỏe không? Em rất nhớ anh đó!

- Anh cũng thế, Seobbie à! - Anh mỉm cười hiền hậu. Chợt giật mình khi thấy cái gì cân cấn, anh hỏi:

- Ủa..Cái này...

- Chong chóng anh tặng em! Em vẫn còn giữ! Em nhớ anh lắm! - Cậu nói, nước mắt lăn dài trên má vì xúc động.

Anh lấy tay lau khô nước mắt của cậu rồi vui vẻ để nghị:

- Em khóc là anh khóc luôn đó, mình đi ăn nhé? Đi bộ tơií quán sushi thôi, hành lý anh gửi ông quản gia đem về nhà trước rồi!

- Ok! Anh bao em ngar!

- Aish, sao vừa về nước là bị đày vậy ta?

- Hì hì...

________________________________

2 con người nắm tay nhau vui vẻ tung tăng trên con đường phủ đầy cây xanh. Cậu khẽ giơ chong chóng lên trời. Gió thổi cánh quạt quay mòng mòng, như gợi nhớ tới tuổi thơ tươi đẹp ngày nào của cậu và anh.

__________________________________

P/s:

Viết còn dỡ, mong feedback nhiều để rtú kinh nghiệm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: