Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại tình

Tôi là Sa, vợ của Beatrice
Rất nhiều người ngưỡng mộ tôi  họ nói tôi rất may mắn khi lấy được 1 người đẹp đến thế, chính bản thân tôi cũng thấy mình thật may mắn. Nhưng những điều tốt đẹp đó chỉ là cái vỏ hào nhoáng bên nhoài. Beatrice bận rộn vs công việc, trừ đêm tân hôn chúng tôi chưa từng ngủ chung phòng. Dù sao việc đó cũng chẳng làm tôi đau đớn lắm, bởi vì beatrice k phải là người mà tôi luôn tìm kiếm. Trừ việc ở nhà 1 mình có chút cô đơn, còn lại cuộc sống của tôi vô cùng vui vẻ.














Mấy ngày nay, nhà tôi có người hàng xóm mới chuyển tới. Đó là 1 người rất đẹp, là 1 cô gái còn khá trẻ.

Coi ấy thường xuyên có bạn bè tới hơi. So vs việc nhà tôi ắng vẻ k bóng người qua lại thì bên đó phải nói là quá mức huyên náo nhưng cô ấy phải nói là 1 người rất có sức hút. Cửa sổ chúng tôi đối diện nhau, tôi thường đc  ngắm cô ấy nấu cơm, ngẫu nhiên còn thấy đc cô cùng vài người con gái khác ăn uống, có lẽ là bạn bè, chị em hoặc đồng nghiệp. Nụ cười của cô ấy tỏa sáng 1 cách hoàn hảo, k ít lần đã làm tôi sinh ra ảo tưởng. Nếu nụ cười đó mà hướng về tôi, thật tốt biết bao. Lúc đó, tôi đã hoảng sợ vs suy nghĩ của mình. Sẽ k có chuyện đó xảy ra đâu, thực sự...





















Nhưng đến 1 ngày tôi nằm mơ, cô ấy cùng tôi ở trong căn phòng của tôi và beatrice làm chuyện mây mưa, tôi đã bị bản thân làm cho hốt hoảng, có 1 suy nghĩ đáng sợ đang len lỏi trong đầu óc tôi, từ từ lớn dần lên. Tôi thường nhủ, có lẽ, thượng đế muốn cho tôi 1 tình yêu. Có lẽ tôi lên tìm cách làm quen cô ấy

Ngày đó trời mưa tôi đứng ở 1 cửa hàng ngay cạnh nhà cô ấy, đợi mưa ngớt. Khoảng kí ức tiếp theo đã bị xóa nhòa khỏi tâm trí tôi từ lúc nào, chính tôi cũng k biết. Điều tôi nhớ rõ nhất là cô ấy chậm rãi bước về phía tôi tựa như 1 thien sứ, cô ấy cười, nụ cười vẫn xinh đẹp, nhưng nhạt nhòa và khó nắm bắt.

Cô ấy đến quầy mua 2 cây dù, 1 cái cho tôi. Cố lấy bình tĩnh để nói 1 riêng cảm ơn, dù trái tim tôi muốn nhảy ra ngoài rồi.

Cứ mơ mơ mộng mộng mà về nhà, tôi mới phát hiện ở bậc thếm có 1 đôi giày cao cấp. Là beatrice đã về, tôi bừng tỉnh và chớt nhớ, thì ra tôi đã là người có gia đình, cười 1 chút ròi thở dài thương hại mình.

Tôi gọi beatrice ăn cơm, chị ta gật đầu, mắt như gửi gắm tình cảm thay vì lạnh nhạt k rời cửa sổ. Linh cảm lúc đó nói cho tôi biết có gì k đúng. Nhưng rồi beatrice lại lạnh nhạt như trước, có lẽ tôi tự ảo tưởng.

















Ngày sau beatrice rời khỏi nhà rất sớm. Nhưng tôi đâu có thời gian quan tâm điều đó bởi vì cô hàng xóm xinh đẹp đã mời tôi sang chơi. Cô ấy nói cho tôi biết, cô ấy là Kim Duyên.

Tối nhìn Kim Duyên ở trong bếp nấu cơm, cô ấy có tấm lưng mỏng vòng eo mảnh mai dáng người thực mong manh. Tôi bắt đầu nghĩ nếu cô ấy chịu đi thi chắc chắn sẽ là hoa hậu.












Buổi tối đó tôi vẫn ngủ 1 mình, beatrice như mọi khi, k về. Tôi đột nhiên thấy cửa sổ phản chiếu 1 chút ánh sáng. Có gì đó trong tôi thôi thúc trô mở cửa sổ, rồi lại thấy hối hận khi làm. Cửa sổ nhà đối diện là 1 bóng người đang cuốn lấy nhau, tôi nghĩ bên phải là Kim Duyên vì cái bóng đó rất mê người. Tôi cảm thấy ghen tị vs người nào đó đang kề bên cô ấy. Có lẽ để đoạt đc tình yêu của mình, tôi phải nhanh chóng thoát khỏi cuộc hôn nhân tẻ nhạt này.









Tôi và Beatrice li hôn, chị ta chẳng nói gì thậm chí còn có vẻ mừng thầm. Dù sao tôi và chị ta cũng mới gặp vài lần, k lâu đã kết hôn tình cảm 1 chút cũng k có.










Lại là 1 ngày mưa, tôi bây giờ rất yêu những ngày này. Tôi lại gặp Kim Duyên và người bên cạnh cô ấy cũng rất quen thuộc, Beatrice, Kim Duyên nhìn tôi mỉm cười, vẫn như trước nó nhạt nhòa và khó nắm bắt.














Mưa vẫn rơi, tôi đứng ở trước cửa nhà Kim Duyên, thẫn thờ. Mưa rơi ngày càng lớn. Tôi cầm chiếc dù ngày đó Kim Duyên đưa, vẫn bị ướt 1 chút. Trên tần ánh sáng hắt ra từ cửa sổ mang theo cả 1 chút âm thanh nho nhỏ
"Beatrice từ đừng"
"Duyên em thật đẹp"
"Từ..đừng bea"

Đèn đường đột nhiên vụt tắt, cảm giác sợ hãi dâng đầy

"Beatrice "
"Duyên chị ly hôn rồi"
"Em biết"
"Vậy..ngày mai chúng ta đi Paris nha?"
"Ừm...aaa bea từ chị nhẹ thôi"






Tôi ngẩng đầu, nhìn ánh đèn hắt trên cửa sổ, soi rõ bóng dáng 2 người đang ân ái. Trô ném cây dù ,bỏ chạy trên con đường mờ mít bóng tối

____________________________________

Ờm tui đang muốn hỏi mấy pà là có mún đọc h không á tại dạo này đầu nó cứ bị tối ý:))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro