Chap 1
---
Lâu đài của Ma Vương to lớn và nguy nga, sừng sững trên ngọn đồi cao, với kiến trúc cổ kính xen lẫn những nét hiện đại. Mỗi buổi sáng, ánh nắng vàng óng ả phủ xuống, làm sáng lên từng bức tường đá quý, khung cảnh tráng lệ hệt như một bức tranh. Đó không chỉ là nơi quyền lực tối cao của Iruma-sama, vị Ma Vương trẻ tuổi, mà còn là một mái ấm đầy yêu thương cho cô bé Amara, người con gái được Ma Vương Iruma nhận nuôi.
Từ ngày được đưa vào lâu đài, cuộc sống của Amara thay đổi một cách không tưởng. Được làm con của Ma Vương là một đặc ân, một vinh dự mà không ai có thể so sánh. Cô bé có cả một thế giới mở ra trước mắt, với những đặc quyền không ai trong giới ác ma dám mơ tới.
Mỗi ngày, Amara thức dậy trong căn phòng rộng lớn, tràn ngập ánh sáng và được trang trí bằng những đồ nội thất tinh xảo. Giường của cô bé phủ lên bằng những lớp chăn lông mềm mại, ấm áp. Những bức tường được khắc họa bằng các bức tranh huyền bí về thế giới ác ma, nhưng không hề đáng sợ mà lại đẹp đến nao lòng.
Mỗi sáng sớm, Iruma thường đến bên giường cô, mỉm cười dịu dàng. Dù đã trở thành Ma Vương, nụ cười của cậu vẫn ấm áp, nhẹ nhàng như những ngày còn là một cậu bé ngây thơ. "Chào buổi sáng, Amara-chan. Con có mơ đẹp không?" Iruma luôn hỏi cô như vậy mỗi ngày, trước khi dịu dàng hôn lên trán cô bé.
Trong khi đó, Alice đứng ở cửa, khoanh tay nhìn cảnh tượng với vẻ mặt lạnh lùng thường thấy. Nhưng chỉ cần ánh mắt Amara nhìn sang, ánh nhìn của Alice liền dịu đi, và anh bước lại gần, khẽ xoa đầu cô bé. “Dậy rồi thì chuẩn bị đi ăn sáng, con yêu. Đừng để bố Iruma phải đợi.”
Amara có tất cả mọi thứ, nhưng điều quý giá nhất là tình yêu thương vô điều kiện từ hai người bố. Iruma luôn ân cần, nhẹ nhàng và chiều chuộng cô bé. Dù là Ma Vương bận rộn với vô số công việc triều chính, Iruma không bao giờ quên dành thời gian chơi đùa với con gái mình. Những buổi chiều, cậu dẫn Amara đi dạo quanh vườn hoa, chỉ cho cô bé những loài cây đặc biệt mà ông cậu Sullivan đã trồng, hay dạy cô cách cưỡi những sinh vật huyền bí mà chỉ Ma Vương mới được quyền nuôi dưỡng.
Alice thì khác hẳn. Anh nghiêm khắc hơn, nhưng chính điều đó lại giúp Amara cảm thấy an toàn. Alice dạy cô bé cách tự lập, cách suy nghĩ nhanh nhạy và quyết đoán. “Con là con gái của Ma Vương, và còn là con gái của ta,” anh thường nói với cô bé bằng giọng trầm lạnh. “Con phải mạnh mẽ hơn bất kỳ ai khác.” Nhưng ánh mắt của Alice luôn dõi theo từng bước chân của Amara, bảo vệ cô bé khỏi mọi nguy hiểm.
Sự hào nhoáng của cuộc sống trong lâu đài không chỉ dừng lại ở sự xa hoa vật chất. Là con gái của Ma Vương, Amara được cả thế giới ác ma tôn kính. Khi cô bé ra ngoài, tất cả những kẻ hầu cận, người dân đều cúi đầu chào kính cẩn. Cô bé trở thành biểu tượng của quyền lực và sự bảo hộ, được yêu thương và kính trọng không chỉ vì địa vị mà còn vì sự ngây thơ và tinh thần mạnh mẽ.
Mỗi dịp lễ hội hay những buổi tiệc lớn, Amara xuất hiện trong những bộ váy đẹp lung linh, lấp lánh đá quý. Nhưng điều khiến cô bé nổi bật không chỉ là vẻ ngoài, mà là sự tự tin và tình yêu thương bao bọc từ hai người bố. Cả Iruma và Alice luôn dõi theo cô bé trong mọi bước đi, luôn sẵn sàng bảo vệ và chăm sóc.
Một lần, sau buổi tiệc hoành tráng, Amara mệt mỏi trở về phòng. Iruma ngồi bên giường, đợi cô bé thay đồ. "Con gái của bố đã làm rất tốt hôm nay. Con có vui không?" Iruma hỏi, ánh mắt tràn đầy yêu thương.
Alice bước vào, khẽ đặt tay lên vai Iruma và nhìn Amara với ánh mắt dịu dàng hiếm có. “Con đã hoàn thành xuất sắc. Ta rất tự hào về con.”
Amara mỉm cười hạnh phúc. "Con chỉ muốn cả hai bố tự hào về con thôi."
Iruma và Alice nhìn nhau, rồi cả hai cùng cúi xuống, ôm lấy cô bé vào lòng. Iruma thì thầm, "Con gái của bố là báu vật quý giá nhất trên thế giới này."
Alice không nói gì, chỉ siết chặt vòng tay, nhưng trái tim anh cũng tràn đầy niềm hạnh phúc và yêu thương.
To be continued...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro