[oneshot] Anh là của tôi
Au: It's me... bndbsk or bikyumin
Title: Anh là của tôi (1shot)
Pairing: Kyumin
Category: Boy ♥ Boy
Disclaimer: Kyumin,Kangteuk và Eunhae không thuộc về bất cứ ai...họ thuộc về nhau...mãi mãi.
Rating: Chống chỉ định cho những ai ghét truyện boy love boy, còn lại thì vô tư.
Summary: Tôi sẽ mag đến hạnh phúc cho anh hãy tyn tôi đi nhé.Đưa tay cho tôi nào, nhanh lên. Ừk ...
Đầu đông, Seoul lạnh lắm. Từng đợt gió gào rít, gầm rú lên từng đợt. Trên con đường đầy là rụng, chỉ có một bóng người đen đang đi lại trên đường. Cậu dừng lại ở trước một tòa nhà to thật là to. SM? Đây sẽ là ngôi nhà thứ 2 của cậu ư? Cậu đag vui vẻ chấp nhận điều đó một cách mà cậu kô thỏa mãn tý nào.
*Night before go to new house*
-Minie àk... con chuẩn bị xog chưa? Mai là ngày quan trọng đấy nhá!
-Vâng kon cũg đag chuẩn bị đây mà umma.
*6h sáng*
-Minie kon dậy chưa vậy? Umma nấu cháo bí cho kon nè kon mau dậy ăn nhanh lên rùi kòn đi chứ
-Vâg umma, kon xuống ngay đây.
Minie ăn vội bát cháo vỳ cậu bít có thể mình sẽ bị muộn nếu kô nhanh chóng chuẩn bị.
*7h sáng tại SM*
-Umma àk kon sẽ nhớ umma lắm.
-Minie àk, kon phải cố giữ gìn sức khỏe nhé umma sẽ chờ kon ở nhà.
Bên trong toàn nhà, mọi người cũg đang tấp nập chuẩn bị vỳ nghe umma Teuk nói rằng hum nay có người mới tới... (Sạch bong kin kít)
Kính Cong... Kính Cong
Nghe tiếng chuông cửa, umma Teuk nhanh chóng ra mở cửa và... tèn tèn ten. Xuất hiện trước mắt umma là một chàng thanh niên vs nước da trắng ngần, đôi mắt to tròn xoe nhìn umma, đôi môi chúm chím đỏ nhìn iêu ơi là iêu. Mọi người trong nhà lạ vỳ thấy umma đứng yên kô nhúc nhích.
Một lúc sau umma mới tỉnh lại, cầm tay Min và vào nhà.
-Đây là chú thỏ hồng xinh xắn mang tên Lee Sung Min, mọi người nhớ giúp đỡ cậu ấy nhá!
Trong nhà vang lên những tiếng xì xào
-Koi kìa, cậu ấy trắng thật, như là kon gái í nhỷ?
-Ừk đúng thật
...v...v
Bỗng nhiên Hae lên tiếng:
-Chào cậu Sung Min, mình là Dong Hae rất vui đc làm bạn với cậu
( Lời nói của Cá khiến cho cả nhà như bừng tỉnh, mọi người ùa vào chào hỏi kon Thỏ)
-Chào cậu, mình là Eun Hyuk
-Còn mình là Shin Dong
...v...v
Chỉ có một người đứng lặng yên nãy giờ. Đó là Kyu. Kyu cũng kô hiêu tại sao cậu lại kô nói một câu nào với người mới, cậu kô chào hỏi, kô quan tâm, cậu kô đi thẳng vào phòng, cậu vẫn đứng đó nhưng kô bít là tại sao. Khi gặp kon người mới này cậu có cảm giác gì đó rất lạ, đúng vậy, rất rất lạ mà cậu kô hề bít.
-Im lặng nào. Giọng nói nhẹ nhàng mà đanh của umma Teuk vang lên.
Cả nhà im phăng phắc kô một tiếng động dù là nhỏ nhất.
-Minie àk từ giờ cậu hãy gọi tôi là umma nhé. Cứ như ở nhà vậy được kô?
-Vâg đc ạ. Tiếng nói nhỏ nhẹ của cậu vang lên.
-Vậy bây giờ chúng ta hãy nói xem Minie ở phòng nào nhé.
Mọi người kô nói gì, lảng tránh câu hỏi của umma Teuk.
-Hay là ở phòng của Kyu nhé.
-Dạ? Sao thế đc ạ.
-Ta thấy kon ở một mình cũng kô ổn nên hãy để Minie ở cùng kon nhá.
(Umma bắt đầu đanh giọng và liếc nhìn Kyu làm cậu nổi da gà da vịt)
-Vâng. Cậu miễn cưỡng trả lời.
Căn phòng dường như kô dành cho kon trai, nó khá gọn gang, sạch sẽ nhưng dường như nó lại rất băng giá, có lẽ y như chủ nhân của nó vậy.
Kyu im lặng, Min cũng im lặng, kô khí trong căn phòng có vẻ hơi ngột ngạt.
Để phá vỡ sự im lặng đó, Kyu lên tiếng trước:
-Minie hyung, từ giờ chúng ta sẽ ở chung một phòng, mong hyung giúp đỡ em. (em mới là người giúp đỡ hyung chứ nhỷ?)
-Ừk, hyung cũng mong nhận đc sự giúp đỡ từ em nhiều. Minie cười với nụ cười rất rạng rỡ nhìn Kyu.
-Vậy hyung có thể gọi em là Hyunie kô vậy Kyu?
-Ừhm... Kyu cười
Umma Teuk gọi to
- Minie và Hyunie đâu oài, xuống ăn cơm nhanh nào.
Cả hai lật đật chạy xuống ăn và ăn. Bữa cơm thật là vui vẻ. Kangteuk ngồi đút cơm cho nhau, EunHae thỳ đứa A đứa O... Minie và Hyunie kô khỏi phì cười trước các hyung của hai cậu. Tuy các hyung đã lớn nhưng tính tình như trẻ kon vậy. Thật đáng iêu quá đi.
Thời gian cứ thế trôi đi... (Trong thời gian này Minie đã tiếp xúc nhiều với mọi người và càng ngày càng có tình cảm đặc biệt với Kyu Hyun nhưng cậu thật kô dám nói với mọi người một phần vỳ ngại một phần còn lại thỳ cậu lại kô biết Hyunie có thích mình kô)
Đã vừa tròn 1 năm ngày Minie đến ngôi nhà mới này. Hôm nay cũng là sinh nhật cậu.
Cậu đag ngồi suy nghĩ về kon người nơi đây, thật nực cười. Nhưng cậu cảm nhận đc rằng cậu iêu họ.
Sinh nhật cậu hơi buồn vỳ nó không có người mà cậu mog muốn. Nhưng mọi người rất vui vẻ chúc mừng cậu, ai ai cũng vui thay cho cậu. Umma Teuk nói nhỏ:
-Minie àk, Hyunie bảo kon tối nay đến ... (chỗ này au kô bít nên gi là nhà hang gì cả)
-Vâng Minie trong lòng có vẻ vui hơn lúc nãy.
Tối sau khi bữa tiệc xong xuôi, Minie đag phân vân xem mình có nên đến hay kô thỳ tiếng cửa phòng bật mở.
-Sao hyung kô đến trời lạnh mà hyung bắt em chờ hyung thế àk?
-Hyunie hyung xin lỗi.
-Xin lỗi thỳ ích gì, đi với em nhanh lên.
Kyu kéo tay Sung Min và đi thẳng.
Ngồi trên chiếc xe do Kyu chuẩn bị từ trước, Sung Min kô nói một câu nào. Im Lặng, lại cảm giác này.
-Hyung là sao vậy? Giận em sao?
- ... Min vẫn kô nói gì
-Hyung sao vậy. Em đâu có cố ý kô dự sinh nhật hyung đâu. Tại em có việc bận mà hyung kô tyn em sao?
- ... Min giờ đã tỏ vẻ giận dỗi rõ hơn
- Hyung kô tyn em đâu... hức hức
-Sao tự dưng hyung lại khóc vậy chứ như là kon nít ý
-Hyung khóc kệ hyung. Hyunie kô cần quan tâm đến hyung đâu.
Đoạn, Sung Min bảo với người lái xe
-Dừng lại đi, cho tôi xuống
-Kô, cứ đi tiếp đi.
-Dừng lại
-Đi tiếp
...
Bỗng, Kyu kô để cho Min định nói thêm gì nữa, cậu kéo Min lại và đặt lên môi anh một nụ hôn ngọt ngào và kô hiểu sao Min đã ngất đi vỳ thiếu oxi
-Kon thật gian tà đấy Kyu. Umma Teuk lên tiếng
-Thôi đến nơi rồi xuống mau cho ta còn về với Innie chứ.
-Vâng, kon thanks umma nhìu.
Kyu bế Sung Min lên phòng, đặt cậu xuống giường, và anh cũng nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh cậu.
-Minie hyung àk, hyung giả vờ ngốc hay ngốc thật đấy? Hyung kô bít là em thích hyung lắm hay sao hả? ...
-Thật hả? em thích hyung sao
- Kyu giập mình lắp bắp... Hyung tỉnh rùi sao? Hyung nghe thấy hết rui àk?
- Ừhm...
- Thế hyung có thích em kô?
- ...
- Sao hyung kô nói gì vậy?
- Hyunie ngốc, im lặng tức là có đó. Minie ngây thơ nói
- Vậy cho hyung cho Hyunie chụt một cái nhé.
Kô đợi sự cho phép của Min, Kyu ôm Min vào lòng và nhẹ nhàng đặt lên môi Min một nụ hôn thực sự, một nụ hôn mà làm cho cả hai cảm thấy thoải mái và nói nhỏ:
-ANH SẼ MÃI LÀ CỦA EM ĐẤY MINIE ÀK!
End Fic
Thực ra au định viết nữa nhưng nghĩ đến đây là mọi người có thể hiểu rồi mà au cũng kô dám viết thêm nữa vỳ au kòn nhỏ tuổi mà
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro