9. Kỳ_Hâm: Làm nũng (phần đầu)
Link gốc: https://xback328.lofter.com/post/1eeb0ccf_1cad89da8
_____
Mã Gia Kỳ gần đây rất phiền não vì anh thấy đồng đội của mình là Đinh trình Hâm ngày càng thích làm nũng và hơn thế nữa là chỉ làm nũng với anh.
Trên thực tế, với tư cách là một người anh cả trong đội, Đinh Trình Hâm vẫn rất có uy tín, và không ai dám tạo ra sự khác biệt trước Đinh đại ca. Nhưng Mã Gia Kỳ không thể hiểu được, anh rõ ràng nhỏ tuổi hơn cậu, nhưng tại sao Đinh Trình Hâm lại không có ý thức làm một ca ca trước mặt anh.
Khi mệt mỏi phải tự mình gánh vác. Khi làm việc phải tự giúp mình. Khi không vui phải tự than thở với chính mình.
Khác với hành động làm nũng của đứa em út khổng lồ Lưu Diệu Văn, hành động làm nũng của Đinh Trình Hâm là bí mật kẹp ngón tay út của mình xuống gầm bàn và nháy đôi mắt to long lanh cầu xin sự thương xót. Để xem câu trả lời của anh, cậu liền dụi cằm vào vai anh. Cậu hay đột ngột nhảy lên người và đòi anh cõng trên lưng, cậu thích vùi đầu vào cổ anh hít hà.... Mã Gia Kỳ cảm thấy ngứa ngáy muốn tránh ra, người trên lưng lại cắn vào bả vai qua lớp áo của anh.
Mỗi một hành động nhỏ dù cố ý hay vô tình đều khiến tim Mã Gia Kỳ như muốn nổ tung, khiến tai anh đỏ bừng tựa trái cà chua chín.
Giữa hai người không có thứ gì gọi là 'anh cả', Mã Gia Kỳ rất khó hiểu. Anh cảm thấy rằng mình nên nói chuyện với Đinh Trình Hâm về vấn đề này. Cũng vì vậy, Mã Gia Kỳ không có tâm trí để tập luyện một cách nghiêm túc .
Mã Gia Kỳ đã chọn một thời điểm khi chỉ có hai người họ ở đó. Các thành viên trở về ký túc xá sau khi bài tập vũ đạo kết thúc. Chỉ có Đinh Trình Hâm là còn luyện tập trong phòng. Mã Gia Kỳ cũng nhân cơ hội nói rằng anh chưa hài lòng với vũ đạo của mình và ở lại.
Sau hơn một giờ tập luyện trong phòng. Thường Mã Gia Kỳ không hề ngượng ngùng, nhưng khi anh liếc nhìn trộm Đinh Trình Hâm nhiều lần trong suốt quá trình tập luyện, và có hai lần anh bị cậu bắt gặp. Khi Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm chạm mắt, Đinh Trình Hâm nhướng mày, khiến anh càng không thể mở miệng. Anh phải lấy cớ khát muốn ra ngoài mua nước cho bình tĩnh.
Đinh Trình Hâm không dừng tập cho đến khi cậu hài lòng với bài vũ đạo. Khi Mã Gia Kỳ trở lại, cậu mồ hôi đã ước cả tấm lưng, không để ý đến ánh mắt khó chịu của Mã Gia Kỳ, cậu bước đến chỗ Mã Gia Kỳ vùi đầu vào vai anh.
"Tiểu Mã ca ~"
"Tớ mệt quá ~"
Đinh Trình Hâm đột ngột một cách thân mật với Mã Gia Kỳ, đầu cậu cong qua vai anh. Chính cảm giác này khiến nhịp tim của Mã Gia Kỳ lại tăng nhanh, một tay anh vẫn xách túi đựng nước, tay còn lại thì vô thức chạm đến eo Đinh Trình Hâm.
Mã Gia Kỳ đột nhiên lấy lại ý thức sau khi đã chạm vào thắt lưng của cậu. Anh muốn nói với Đinh Trình Hâm rằng đừng cư xử như một đứa trẻ. Hành động xoa eo cho người trước mặt được đổi thành vỗ lưng cho cậu.
"Đinh nhi, uống chút gì đi." Mã Gia Kỳ muốn Đinh Trình Hâm đứng dậy nhanh chóng.
“ Cậu mua gì thế?? ~” Đinh Trình Hâm không có ý định đứng lên, thuận thế đưa tay ôm eo Mã Gia Kỳ.
"Matcha Frappuccino, nước khoáng cũng có mua." Mã Gia Kỳ vòng tay ôm eo cậu.
" Tớ muốn Matcha Frappuccino!" Đinh Trình Hâm ngẩng đầu lên và chớp mắt với Mã Gia Kỳ bằng đôi mắt tựa hồ ly long lanh quyến rũ.
Mã Gia Kỳ không biết mở miệng thế nào nữa. Anh đem Đinh Trình Hâm đang ở trên người của mình ngồi lên tấm đệm, sau đó đưa cho cậu ống hút và ly matcha Frappuccino mà cậu thích.
" Tiểu Mã ca thật là tốt a~~." Đinh Trình Hâm lại ngả đầu vào vai Mã Gia Kỳ, uống từng ngụm đồ uống mà người kia đưa.
Đột nhiên Mã Gia Kỳ nghĩ về những chuyện cần nói, anh cầm một ly khác uống.
"Đinh nhi, tớ có chuyện..."
"Chờ đã, tớ muốn nếm thử ly của cậu." Đinh Trình Hâm nắm lấy tay đang cầm đồ uống của Mã Gia Kỳ và đưa lên miệng uống.
Mã Gia Kỳ vừa uống ly này, trên ống hút vẫn còn dính nước bọt. Mã Gia Kỳ lại đỏ mặt, ba chữ 'hôn gián tiếp' chợt lóe lên trong đầu anh, một lần nữa anh lại không thể nói ra điều mình nghĩ.
"Cậu vừa muốn nói gì?" Đinh Trình Hâm buông tay Mã Gia Kỳ.
"Tớ..muốn nói ... À, đồ uống của chúng ta rõ ràng là giống nhau, tại sao cậu lại phải uống của tớ."
"Tớ nghĩ rằng vị của cậu ngon hơn, tiểu Mã ca , cậu có thể thử uống ly của tớ." Đinh Trình Hâm nâng ly matcha Frappuccino của mình qua cho Mã Gia Kỳ.
Mã Gia Kỳ nhìn đôi môi đỏ ửng tự nhiên của Đinh Trình Hâm, nó đang phát sáng óng ánh như một miếng thạch mềm vì vừa uống một cốc nước lạnh. Khi cắn vào ống hút, anh nghĩ đến dường như đang cắn vào miếng thạch này.
"Đồ uống của người khác có ngon hơn không?" Mã Gia Kỳ nhìn chằm chằm vào cái miệng đang bĩu ra của Đinh Trình Hâm khi anh ta đang nói, và bất giác phun ra từ "ừm".
"Tiểu Mã ca, eo của tớ hơi đau. Cậu có thể mát xa nó giúp tớ được không?" Đinh Trình Hâm vừa nói vừa nằm lên tấm đệm.
Chấn thương ở thắt lưng của Đinh Trình Hâm là một vấn đề cũ, và Mã Gia Kỳ thường mát xa cho cậu. Xoa bóp cho đồng đội là chuyện bình thường, nhưng Mã Gia Kỳ không biết đó là vấn đề của chính mình hay của Đinh Trình Hâm.
Gần đây, Mã Gia Kỳ luôn cảm thấy xấu hổ khi mát xa thắt lưng cho Đinh Trình Hâm. Nói thế nào nhỉ? Đó có thể là vì những gì cậu nói khi được anh xoa eo, giống như bây giờ.
"Đúng, chỗ đó."
"Cậu nhẹ chút đi."
"Rất dễ chịu a~."
" Tiểu Mã ca, thật sự rất thoải mái a~ ."
Mã Gia Kỳ luôn có thể nghĩ ra những điều có thể nói là đen tối khi nghe những lời này của cậu. Có vẻ như Đinh Trình Hâm đã như thế này khi họ còn nhỏ. Có phải vì hai người đều đã trưởng thành hơn, biết nhiều hơn và biết suy nghĩ nhiều thứ hơn?
Nhưng Đinh Trình Hâm bây giờ đã là một người lớn, cậu không nghĩ nó rất lạ sao? Mã Gia Kỳ phân vân không biết có nên nhắc nhở cậu không.
"Này, sao cậu lại ngừng."
Mã Gia Kỳ được câu nói của Đinh Trình Hâm kéo về thực tại và tiếp tục động tác tay.
"Đinh nhi, cậu có nghĩ rằng..."
"Nghĩ gì vậy?" Đinh Trình Hâm vùi đầu vào khuỷu tay anh đáp.
"Cậu có nghĩ rằng ...ừm..gọi là...hơi kì lạ khi tớ xoa bóp cho cậu như vầy." Mã Gia Kỳ nhìn cẩn thận vào phía sau cái đầu đầy tóc của Đinh Trình Hâm.
"Sao lạ vậy?"
"Đó ... Ừm ..." Mã Gia Kỳ thật sự không biết nên nói như thế nào.
"Tiểu Mã ca, cậu không phải đang nghĩ về điều gì đó kỳ lạ đó chứ?" Đinh Trình Hâm quay đầu lại nhìn Mã Gia Kỳ với đôi mắt tinh nghịch.
"Không...không có gì." Mã Gia Kỳ liền muốn chuyển chủ đề nhanh chóng.
"Tớ còn chưa nói, cậu gần đây có phải là quá thích làm nũng không!!." Mã Gia Kỳ nghiêm mặt nói.
"Tớ...làm nũng sao?"
"Tất nhiên." Mã Gia Kỳ tự tin đáp.
"Vậy cậu ghét tớ biểu hiện như một đứa trẻ sao?." Đinh Trình Hâm ngồi dậy và nhìn Mã Gia Kỳ với ánh mắt như đứa trẻ oan ức vô tình bị người khác mắng.
"Dĩ nhiên..là không." Mã Gia Kỳ thực sự cảm thấy thực mềm lòng khi nhìn thấy vẻ mặt đó của Đinh Trình Hâm.
"Đúng vậy...nếu cậu làm nũng...tớ sẽ bối rối và cảm thấy mình không làm được gì."
"Nhưng nó không hề khó chịu đâu." Mã Gia Kỳ sợ rằng Đinh Trình Hâm sẽ buồn.
"Vậy là cậu thích?" Đinh Trình Hâm nghiêng người về phía trước, chóp mũi sắp dính vào chóp mũi của Mã Gia Kỳ.
Mã Gia Kỳ cảm thấy mồ hôi trên trán sắp chảy ra.
"Tớ…"
Mã Gia Kỳ vừa muốn nói, đèn trong phòng tập đột nhiên vụt tắt, trước mặt tối đen như mực, người trước mặt tràn đầy kinh ngạc.
"Tiểu Mã ca, tớ...tớ sợ." Đinh Trình Hâm vùi cả mặt vào ngực Mã Gia Kỳ.
"Không sao Đinh nhi, tớ ở đây." Mã Gia Kỳ ôm con cáo nhỏ sợ hãi trong vòng tay.
Mã Gia Kỳ cảm nhận được Đinh Trình Hâm đang xoa đầu trong lòng mình, anh xoa đầu ngực nghĩ, 'Đinh Trình Hâm thích làm nũng, cứ để cậu ấy làm đi, dù sao người anh em này vẫn có chút lưu manh.'
Con cáo nhỏ trong vòng tay của Mã Gia Kỳ nở một nụ cười đắc thắng trong khi hét lên sợ hãi.
(Con hồ ly họ Đinh này quá gian manh rồi a, kkk không sao mị rất thích.)
____end phần đầu_____
Còn phần cuối nữa nha. Spoil chút phần cuối tên là 'thổ lộ' và có cảnh hôn á hihi
Tô ngôi sao giúp mình thêm động lực đăng tiếp nhaa😘😘😘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro