7. "Bảo bối"
Link gốc: https://empire09269.lofter.com/post/31769ce5_1cb1cdb3a
________
Mã Gia Kỳ, Nghiêm Hạo Tường và Lưu Diệu Văn bàn nhau sẽ thực hiện một thử thách nhỏ, gọi người khác là 'bảo bối' trước mặt bạn trai nhỏ của họ mà không để bị phát hiện là đang thực hiện thử thách...
_________
Cp: Kỳ Hâm
Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm đang ngồi trên giường. Khi Mã Gia Kỳ chấp nhận thử thách, anh không biết phải gọi cho ai. Anh đưa điện thoại lên lướt xem một dãy số ghi "Lão ca", chuông điện thoại vang lên một hồi.
"Chuyện gì?"
"Bảo bối"
Người đối diện liếc nhìn. Đúng vậy, Đinh Trình Hâm bên cạnh phóng ánh mắt chết chóc khiến người đối diện cũng kinh ngạc.
"Mã Gia Kỳ? Em không bị làm sao, đúng không?"
Đinh Trình Hâm đứng lên và hỏi "Ai?" Mã Gia Kỳ vẫy tay với Đinh Trình Hâm và tiếp tục gọi.
"Tôi không sao, bảo bối, lần sau gặp lại nha, tôi cúp máy đây" Mã Gia Kỳ thấy tình hình không ổn, cúp điện thoại, quay đầu lại thì thấy Đinh Trình Hâm đã nằm trên giường trùm chăn qua mặt.
Mã Gia Kỳ tiến lên, "Sao vậy?"
Đinh Trình Hâm không để ý, anh cố ý hỏi!
"Mọi người đều là người lớn, hãy ra đây nói chuyện với tớ ."
Đinh Trình Hâm nhấc chăn bông lên, chui ra và hỏi "Ai?"
Mã Gia Kỳ cảm thấy rằng Đinh Trình Hâm bây giờ rất dễ thương, nó chỉ đơn giản là vậy!
"Không ai"
"Mã Gia Kỳ, tớ nghe Lưu Diệu Văn nói cậu đến sân bóng rổ đi thả thính những cô gái. Vừa rồi là cô gái nhỏ nào? Mã Gia Kỳ, nếu cậu không nói rõ ràng, cậu chết chắc!"
Có vẻ như Đinh Trình Hâm đã thực sự tức giận. Điều mà Mã Gia Kỳ không ngờ là đứa em trai yêu quý Lưu Diệu Văn của anh lại nỡ đốt nhà anh như vậy.
"Đừng nghe lời nói bậy của Văn ca, nhìn đi, là anh trai của tớ!"
Mã Gia Kỳ mở nhật ký cuộc gọi và đưa nó cho Đinh Trình Hâm xem. Cậu hơi nhẹ nhõm và tiếp tục chất vấn.
"Mã Gia Kỳ giải thích cô bạn ở sân bóng rổ là như thế nào?"
Mã Gia Kỳ vội vàng ôm người trước mặt, cọ đầu vào cổ tiểu hồ ly đang xù lông ấy.
"Sai, sai rồi, tớ thật sự không có làm vậy. Là người khác đặc điều cho tớ. Tớ chưa từng thấy qua người đó, nhưng là Văn ca nhìn thấy nhiều nhất!"
"Bỏ đi ~ chỉ là trò đùa không hay của đứa em trai út chưa hiểu chuyện."
"Trong trường hợp này, chúng ta hãy làm một cái gì đó nghiêm túc a~!"
"Mã Gia Kỳ, tớ cảnh cáo cậu, đừng đụng vào tớ!"
"Câu này có tác dụng khi cậu nói trước khi tớ thành niên, nhưng bây giờ nó không còn hiệu quả nữa!"
"Ơ ... đợi đã ... đợi đã ...Mã Gia Kỳ...tên xấu xa này...."
(Chuyện gì thì các bạn tự tưởng tượng tiếp đi nha kkk)
(🐴: con sói xấu xa, chú chết chắc rồi!!!
🐺:Hehehe em có làm gì đâu *chạy..chạy nhanh*...))
______
Cp: Văn Hiên
Lưu Diệu Văn là người khởi xướng thử thách này. Cậu chắc chắn không thể thua, nhưng cậu nên gọi ai? Quên đi, gọi đại đi!
"Này bảo bối!"
Khi Lưu Diệu Văn chắc chắn gọi cho Đinh Trình Hâm, cậu cảm thấy rằng mình sẽ không sống được bao lâu.
Tống Á Hiên ngừng ăn khoai tây chiên, tắt điện thoại, cẩn thận nghe cuộc gọi của Lưu Diệu Văn.
"Văn ca, tốt hơn em nên rút lại câu nói này trong khi tiểu Mã Ca của em không có ở đây!"
"Em không thể rút nó, bảo bối!"
Ngay sau đó có một giọng nói lạnh phát ra "Ai?" Đầu dây bên kia vội vàng cúp máy.
"Giải thích thế nào?" Tống Á Hiên nói trước.
"Giải thích cái gì, tại sao phải giải thích?" Lưu Diệu Văn đã sai! Dù sao thì cũng liều rồi!
Tống Á Hiên mắt đã ngấn nước, Lưu Diệu Văn không thể chịu đựng được khi tiểu bảo bối của cậu khóc.
"Đừng khóc, tại sao lại khóc?"
"Nếu em..hix...không thích anh...hix.. thì hãy mặc kệ...hix...anh! Gọi người khác là bảo bối!...hix...Không phải em vừa gọi anh là tiểu bảo bối sao! Lưu Diệu Văn là kẻ đại nói dối!"
Lưu Diệu Văn dường như đã đoán trước được rằng Tống Á Hiên sẽ phản ứng như vậy và bình tĩnh dỗ dành tiểu bảo bối.
"Được rồi, em là đại xấu xa, nhưng em không có nói dối anh! Em rất thích anh , em chỉ thực hiện thử thách nhỏ, tại sao lại không thích Hiên Hiên đáng yêu như vậy chứ?"
"Thử thách nhỏ, anh nghĩ em chỉ là muốn lấy cớ này tìm người khác."
"Làm sao có thể, vừa rồi là Đinh ca, em cùng anh ấy đùa chút!"
Tống Á Hiên vẫn rất tức giận nhìn Lưu Diệu Văn. Bề ngoài thì anh đã tha thứ cho cậu, nhưng thực ra sau đó anh lại chia sẻ chuyện này với Hạ Tuấn Lâm.
(🐴: Không hiểu sao lại bị em trai mình làm cho xanh mặt?)
______
Cp: Tường Lâm
Nghiêm Hạo Tường không hề lo lắng về thử thách này. Hạ Tuấn Lâm gần đây không nói chuyện nhiều với anh, và anh chỉ lợi dụng điều này để làm lành với Hạ nhi của mình.
Nghiêm Hạo Tường quay số của chị gái anh.
"Xin chào? Bảo bối có nhớ tôi không?"
*Chị gái Nghiêm và anh trai Mã phản ứng giống nhau, và ban đầu cô rất ngạc nhiên.*
"Làm sao vậy? Tiểu Hạ đã bao lâu không đánh em? Làm càng?"
"Cái gì, đừng dùng cậu ấy đe dọa em?"
"Cũng được. Chỉ vài ngày trước, tiểu Hạ đã hỏi chị có anh chàng đẹp trai nào ở Canada không, nhờ chị giới thiệu một người."
"Em chỉ nói tại sao lại không quan tâm trong hai ngày qua và đừng chơi máy tính nhiều, bye bye bảo bối!"
Nghiêm Hạo Tường đã đóng một bộ phim truyền hình đầy đủ và không quên nói 'bảo bối' khi anh kết thúc cuộc gọi.
Chị gái Nghiêm cúp máy với vẻ mặt kinh tởm, "Mẹ ơi, con trai mẹ điên rồi!"
Nghiêm Hạo Tường hắt hơi và tiếp tục nhìn Hạ Tuấn Lâm.
Hạ Tuấn Lâm vừa nghe thấy, nhưng bây giờ cậu không muốn nói chuyện với Nghiêm Hạo Tường.
"Cậu muốn nói gì với tớ không?"
"Hả? Bài hát thật tuyệt vời!"
"Không có? Cậu không tức giận sao?"
"Miệng của cậu, cậu gọi ai là chuyện của cậu, tớ cấm được sao!"
"Được rồi, Hạ nhi, cậu định tìm những tên đẹp trai Canada à?"
Hạ Tuấn Lâm không ngờ chuyện này lại bị rò rỉ nhanh như vậy nên cậu thản nhiên đề cập về chuyện đã nói chị gái Nghiêm.
"Có rất nhiều người ở Canada đẹp trai sao!"
Thấy rằng Hạ Tuấn Lâm vẫn không muốn mềm lòng, Nghiêm Hạo Tường bắt đầu hành động một cách gượng gạo!
"Ồ, Lâm Lâm không thể thích những tên con trai Canada. Họ không biết chơi bóng như tớ, và họ không hảo soái bằng tớ, và tớ còn có rất nhiều tiền!"
"Nhưng……"
"Thôi đi, Hạ nhi là của tớ, không người nào có thể lấy đi!"
Hạ Tuấn Lâm không tức giận vì Nghiêm Hạo Tường vừa gọi điện cho bảo bối của người khác, vì chị gái Nghiêm đã gửi tin nhắn cho cậu và nói để cậu chăm sóc Nghiêm Hạo Tường.
(Chị gái Nghiêm: Đàn ông Canada cũng tốt, tốt hơn nhiều so với Nghiêm Hạo Tường!
🐻: Đừng bận tâm đến chuyện của em, hãy lo cho bản thân chị đi! hmm.)
( Thôi bỏ mấy cái thử thách chơi dại lại nha mấy đứa, chọc cho ghen rồi lại dỗ, mị đây ăn không cẩu lương để sống, nên tém tém lại nhaa)
____end____
Tô màu ngôi sao để giúp mình có thêm động lực đăng tiếp nhaa😘😘😘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro