Chap 7: Norway x Vietnam.
"Tôi có thể được vinh dự nhảy một điệu với cô?" Vietnam nhìn xuống cốc nước uống của mình, cảm giác hơi say. Cô khẽ ngước lên, khá là ấn tượng với chàng trai có mái tóc vàng, gần như là màu be trắng, một vài sợi tóc được để chéo sang một bên. Đôi mắt mặc một màu hệt những tấm lụa tuyệt đẹp từ Ba Tư, anh có vẻ khá thích thú khi thấy cô gái Vietnam hiện đang nhìn chằm chằm mình. "Cô nhìn gì vậy?" Anh cười khúc khích khi má cô đã nhuộm một màu đỏ đậm đến nỗi cô phải nhìn đi chỗ khác để né tránh.
Norway đưa tay ra yêu cầu một điệu nhảy lần nữa.
Vietnam mím môi nhìn bàn tay đó như thể nó là một thứ có giá trị và không dễ gì để chạm vào. "Uh...Tôi không thể nhảy," Cô trả lời xấu hổ. Norway nở một nụ cười tuyệt đẹp rồi nắm lấy cốc rượu trong tay và kéo cô lên một cách dễ dàng, Vietnam bắt đầu phản đối dữ dỗi nhưng chàng trai đó thờ ơ phớt lờ.
"Không sao, tôi có thể dạy cho cô." Vietnam thở dài sau khi bị Norway kéo đến sảnh khiêu vũ.
"Nếu tôi thấy bại thì anh sẽ có trách nhiệm đó." Vietnam trêu chọc, men say bắt đầu ngấm vào cô.
Norway cười đặt tay lên hông trong khi tay còn lại nắm lấy bàn tay mềm mại của cô. "Thứ duy nhất cản trở cô chính là tôi.", anh trêu lại khiến mặt Vietnam trở nên đỏ lên thậm chí là nhiều hơn lần trước. Anh bắt đầu di chuyển từng bước và đồng thời kéo cô ấy theo bước chân của mình, Vietnam làm theo khá là thành thạo.
"Tôi tưởng cô không thể nhảy?" Norway nhướn mày.
Vietnam mỉm cười, nhún vai. "Tôi đâu biết nhảy. Tôi chỉ học nhanh thôi mà!"
Norway ánh lên tia thích thú, kéo cô lại gần thì thầm bên tai. Vietnam cảm thấy khuôn mặt của mình gần như bị đốt cháy và đến cơ thể cũng phải rùng mình vì cảm giác hơi thở ấm áp của cậu trai đang phả chậm rãi. Thủ phạm đắc thắng quan sát phản ứng của cô, đó là một hành động để giải trí. Trước giờ anh luôn luôn chỉ quan sát được cô từ xa, nhưng lần này là một cơ hội, anh sẽ không làm mất mà tìm hiểu cô gái thú vị này.
"Tôi không thích tiệc tùng." Vietnam càu nhàu, hơi thở hơi khó nhọc quay đi chỗ khác né tránh ánh mắt từ người đối diện.
"Tôi cũng thế. Vậy, sao cô lại tới đây?"
"Em gái tôi kéo đi...Còn anh?"
"Denmark." Vietnam ồ lên, nhưng không hề ngạc nhiên về câu trả lời.
"Cô muốn đi hưởng chút không khí trong lành không, cô gái của tôi?" Norway yêu cầu. Vietnam không chần chừ mà gật đầu ngay. Anh nắm chặt tay cô và bước ra ban công rộng lớn. Đài phun nước làm không khí trở nên lạnh lẽo khiến Vietnam khẽ rùng mình thầm nguyền rủa em gái mình khi ép cô mặc một cái váy hở đầu gối. Cô bỗng giật nẩy mình lên khi cảm thấy có một cái gì đó đang ở trên vai.
"À...Àh, cảm ơn anh..." Cô đỏ mặt kéo cái áo khoác Tuxedo màu trắng lại gần hơn, vẫn còn mùi hương nhiệt độ ấm áp của chủ nhân nó bên trong.
Norway gật đầu nhìn ra ngoài ban công. "Hôm nay cô rất đẹp..."
"Có nghĩa là mọi khi tôi không hề xinh đẹp?" Lần này tới lượt Norway đỏ mặt và lắp bắp.
"K-Không. Cô luôn luôn như thế, chỉ là bây giờ đẹp hơn thôi." Khuôn mặt của anh chỉ khiến anh muốn đào một cái hố khi anh nhận ra anh đã nói ra câu gì. Một lần nữa Vietnam cảm thấy má mình nóng bừng lên, cô mỉm cười ngại ngùng.
"Cảm ơn. Anh cũng không tới nỗi." Vietnam nói đùa.
Norway đảo đôi mắt xanh nhưng môi vẫn không ngừng nhếch mép. Anh ngắm nụ cười của cô gái trước mặt mình, bước tới một bước nữa khiến nụ cười từ cô gái Vietnam tắt hẳn buộc phải nhìn lên.
Norway vén mái tóc ra khỏi trán cô trước khi hôn nó.
"N-n-n-n-nó dành c-c-c-cho việc gì?"
Norway không trả lời mà thay vào đó đặt một nụ hôn lên má cô và trở lại bên trong. "Tôi sẽ tìm em lần nữa, cô gái của tôi." Đó là tất cả những gì anh nói khi chào tạm biệt cô. Vietnam chạm nhẹ vào má mình, môi vẫn còn nóng ran, cô đang làm sao thế này? Cô mong muốn anh ta sẽ hôn lên...đôi môi mình sao?
"Jiejie?" Vietnam bất ngờ nhảy lên và phát hiện đó là Taiwan hiện đang mỉm cười gian tà nhìn cô.
"C-c-cái gì?" Vietnam hỏi.
"Có vẻ như chị vừa có một khoảng thời gian rất vui nhỉ?" Taiwan chỉ tay lên chiếc áo khoác trên vai Vietnam. Vietnam vô cùng kinh ngạc quên rằng anh đã cho cô mượn áo khoác của mình. Cô nhanh chóng bước vào phòng và kiếm tìm anh chàng Bắc Âu đó, nhưng cô không thể. Thậm chí còn chẳng có ai là Bắc Âu trong này cả, cô thở dài, những tiếng cười kèm âm nhạc bắt đầu khiến đầu cô trở nên đau hơn.
————-
"Cậu có vẻ vui." Finland nói, kéo theo anh chàng Sweden bị say rượu và vác Denmark bằng chân. Chàng trai Denmark rên rỉ trong đau đớn, cuối cùng thì ngất lịm đi. "Chuyện gì đã xảy ra thế?"
Iceland tò mò nhìn anh trai của mình, thực sự là anh nhìn vui hơn bình thường, nhiều hơn cả khoảng thời gian đáng để vui từ khi anh phát hiện anh và Norway là anh em cho tới giờ.
Norway gật đầu. "Vậy áo khoác của cậu đâu?"
Norway nhún vai nhẹ, tiện chân đá mạnh Denmark một cái. "Đang hạnh phúc với một cô gái xinh đẹp..."
Finland và Iceland nhìn nhau rồi bắt đầu tự hỏi ai là người mà Norway đang nhắc tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro