phần 1:GẶP MẶT
Vào một buổi sáng nọ,
anh đang chơi và nói chuyện với các con vật trong trang trại thì bỗng nhiên, bác đưa thư nói anh đã trúng tuyển vào trường đại học ibighit danh giá.
Khi nghe xong, anh còn tưởng mk đang nằm mơ nên anh liền vỗ lên mặt để kiểm chứng xem mk có nằm mơ hay k.
Bây h đã dám chắc ko phải là mơ thì liền reo trong lòng "mk đã trúng tuyển kkk...." sợ lm phiền mọi người nên ko dám reo to.
Anh liền chạy vào nhà tạm biệt mọi người và chuẩn bị quần áo để xuất phát vì đường khá xa.
đang trên đường đi, anh sực nhớ có cậu bạn đang ở trên đó bèn nhấc máy gọi ;
- YOONGI à !
- Sao vậy, lại thất tình à ?
-Ko, tao trúng tuyển đại hocjmayf đang theo học r đó
- chìn chá, bao h mày lên đây
- chắc khoảng sáng mai, tao đến nơi sẽ gọi mày vì tao ko quen đường xá ở trên đó
- Ok ! rồi tao dẫn mày tham quan một vòng trước khi nhập học
Anh tắt máy rồi bắt chuyến xe sớm nhất đến seul
Sáng hôm sau, anh tới nơi , đúng như đã hẹn thì yoongi đưa anh đi tham quan thành phố nhưng giữa chừng anh sực nhớ ra rằng " chết rồi, mk còn chưa thuê nhà trọ nữa".
Anh thở dài và hét to :
A..... Tìm nhà trọ ở đâu bây h
May thay cậu bạn giải nguy bằng cách nói ;
- Hay mày đến chỗ tao thuê phòng đi vì ở đó vừa rẻ lại còn có bà chủ nhà xinh đẹp và dễ mến
Chỗ NHÀ TRỌ
Anh nhìn lưới xung quanh và thầm nghĩ ' căn nhà không quá cũ kĩ mang nét khá truyền thống '
Sau khi làm xong mọi thủ tục thì anh dọn đồ lên phòng. YOONGI bảo ;
- Tao giúp mày chuyển đồ lên phòng
YOONGI về phòng, rồi dẫn sang jimin
Anh thắc mắc ;
- mày mang con gái sang đây lm j . để con gái tay chân yếu mềm lm thì mày có xứng lm đàn ông hay ko
YOONGI vội vàng giải thích ;
- giới thiệu vs mày . Đây là robot của tao tên park jimin
- Ồ .... Lm tao cứ tưởng ...hehe
- mà lm sao mày có tiền đâu mà mua hẳn robot chi vậy
- Đâu cái này tao mua cũ nên giá rẻ lắm á..
khi mọi việc đã lm xong thì anh quyết đinh đi xem robot xem có cái nào rẻ ko
THÀNH PHỐ SEUL
Chồi ôi, đẹp quá .......... Anh nhìn xuống và hốt hoảng suy nghĩ lại ;
- sao mà đắt vậy trời ..........
Anh đi mà ko để ý h giấc j hết , trời tối r mà k bt
AD ; trời ơi, anh tôi về đi bt đâu có bất ngờ đang chờ đón đó
Bây h, anh để ý đã 7PM Rồi nên liền chạy về
TRÊN CON HẺM
AD; xem tạm nha ko có ảnh của kook đang nằm một mk hehe....
anh thấy ai đang nằm chỗ đống rác nên anh nghĩ chác ai uống say nên ngủ quên . Anh liền chạy lại gọi ;
- nhóc ơi .. đêm khuya này sao nằm ở đây
Nhưng anh gọi mãi ko thấy tiếng đáp lại , bây h anh mới để ý hóa ra là robot . Anh thầm nghĩ " trời ơi .. mk hôm nayheen quá ta nhắt đc cô người máy đáng yêu thế này
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro