Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshort: If you want (1)

Tokyo trung học phổ thông Konoha:

- Sasuke- kun, em yêu anh, làm bạn trai em nhé!

Một cô gái dáng người nhỏ nhắn, đang đuổi theo một người con trai cao hơn mình một cái đầu, tỏ tình công khai.

Hyuga Hinata là một hotgirl của khối 10, làn da trắng hồng hào, đôi mắt trắng pha chút tím, chiếc môi cherry hồng hồng, dáng người thon gọn, giỏi nấu ăn may vá, học lực xuất sắc. Nói chung là hoàn hảo toàn diện. Một con người xinh đẹp vạn người mê, chỉ cần nháy mắt, lặp tức tất cả nam sinh trong trường đều quỳ rạp dưới chân. Bây giờ lại đang khổ sở đi tỏ tình. Học sinh trường Konoha hôm nào cũng nhìn cảnh này đến phát ngán. Rồi bạn học của cô khuyên bảo bao nhiêu lần cô vẫn quyết tâm theo đuổi tảng băng di động này. Hắn là Uchiha Sasuke, tảng băng nghìn năm của trường cấp 3 Konoha. Hắn là đại nam thần sở hữu chiều cao khủng nhưng rất đẹp, y hệt người mẫu, đôi mắt đen sắc bén như nhìn thấu tâm gan của người đối diện. Môi mỏng, tóc đen, da trắng, công tử nhà giàu, ăn mặc sành điệu, không bao giờ vắng mặt trong bất cứ cuộc chơi nào. Nhưng thành tích học của hắn đứng thứ 2 thì không ai dám đứng thứ nhất.

Nếu Hinata là thiên thần vạn người mê thì Sasuke là soái ca ngôn tình mà mấy cô gái mới lớn thường chụm đầu vào đọc.

Hinata đã theo đuổi hắn hơn 2 tháng nay. Cô đã vì hắn mà không ngại công theo học bóng rổ, học rap Freestyle, học nhảy những môn mà hắn thích. Cô vì hắn mà ngày nào cũng nấu những món ăn do chính tay cô làm để trưa nào cũng mang cơm cho hắn. Vậy mà, sao bao nổ lực của cô, cô chưa bao giờ thấy hắn cười hay nói với cô một câu, thậm chí là để mắt tới cô.

Sasuke thật sự thấy Hinata vô cùng phiền phức. Hắn chán ghét việc cô hằng ngày đuổi theo hắn. Hắn chán ghét cô.

- Hyuga Hinata.

Hắn gọi tên cô, giọng hắn hơi khàn, nhưng âm lực lại thật rộng và ấm áp. Toàn trường một phen náo loạn: NAM THẦN SASUKE LẦN ĐẦU TIÊN TRONG 3 NĂM HỌC MỞ MIỆNG NÓI CHUYỆN. Hinata thất thần, nhưng chưa kịp vui mừng. Một câu nói của hắn đẩy cô xuống 18 tầng địa ngục.

- Phiền phức, tôi chán ghét cô. Mong cô đừng làm phiền tôi nữa.

Cô bất động nhìn hắn, đến lúc cô có thể mở miệng thì đó là chuyện của 1' sau đó.

- Anh muốn?

- Phải.

- Được! Nếu anh muốn.

Cô xoay lưng bước đi, bóng lưng cô độc chen qua đám học sinh tò mò.

Cô làm thủ tục chuyển trường và du học trong một đêm. Quả thực hôm sau, hắn không còn thấy cô nữa.

Cô mang trái tim tan nát sang Mỹ du học, với hy vọng thời gian sẽ chữa lành. Nhưng tâm trí cô vẫn không ngừng nghĩ về người con trai hoàn mỹ ấy. Chính hắn đã cướp mất nụ cười của Hinata....., cướp luôn khát vọng yêu và được yêu của cô. Đau đớn đến nghẹt thở,.....Đau, đau lắm.....tan nát.....

Nhưng nếu hắn muốn, cô chấp nhận chịu đau......

Năm ấy Hyuga Hinata 16 tuổi, Uchiha Sasuke 18 tuổi........

____________________________________

8 Năm sau............

Tại sân bay quốc tế Tokyo. Có một người con gái dáng người thon gọn, xinh đẹp tựa như thiên thần vừa bước xuống khỏi sân bay. Mọi ánh mắt đều dồn về phía cô, trong đầu họ chỉ có một suy nghĩ là: người gì đâu mà đẹp thế!

Hyuga Hinata cô bé 16 tuổi của 8 năm trước, đồng ý rời khỏi quê nhà để đến đất khách quê người cũng chỉ vì một chữ "muốn" của anh, bây giờ đã bị cô ném sang một góc. Hyuga Hinata của ngày hôm qua nay đã trưởng thành rồi, đã là cô gái 24, là nhà thiết kế nổi tiếng, là một người lạnh lùng không biết cười. Hinata tuy là vậy, nhưng vẫn không quên được hắn, kẻ cướp đi nụ cười của cô, khiến trái tim cô tan nát......
"Hinata, sao lại si tình đến thế, si tình đến ngu ngốc rồi"

- Onii- chan..........

Cô giật mình quay lại:

- Hanabi, em đến đón chị sao?

Cô bé chu môi đáng yêu, dạ một tiếng ngọt xớc rồi lăng xăng đồi xách hành lý giúp cô. Hanabi là em gái nuôi của Hinata, cô bé vô cùng đáng yêu. Tuy xét về mọi mặt thì không thể sánh bằng Hinata, nhưng cô bé cũng thuộc loại nữ nhân đáng theo đuổi. Hinata đối với đứa em gái này không thích cũng không ghét. Cư nhiên đối xử chỉ là em gái thông thường, nhưng có phần lạnh nhạt.

- Onii- chan có bạn trai chưa?

- Chưa

- Vậy sao, Onii- chan cũng đã 24 tuổi rồi, cũng nên để ý đến chuyện hôn nhân đi. Cha mẹ muốn có cháu rồi đó.

- Được, không cần em quá quan tâm.

- Em có bạn trai rồi đó. Anh ấy rất tốt, lại giàu có nữa. Có đều hơi cool.....y hệt như Onii- chan vậy.

- Vậy sao, chúc mừng em.

- Onii- chan không có chuyện gì nói với em à?

- Không.

Cô bé ủy khuất cụp mặt xuống, lúc sau mới ngẩng đầu lên nhìn cô.

- Sao Onii- chan lạnh lùng với em quá vậy? Onii- chan của 8 năm trước dù lạnh nhạt nhưng luôn cười với em đâu rồi?

- Chết rồi.

Cô đáp cụt ngủn, cô bé cúi đầu để che đi đôi mắt đã ngấn lệ. 20 tuổi rồi vẫn trẻ con như vậy......cô cũng muốn được hồn nhiên như thế, nhưng con người cô trước đây đi đâu, chính cô cũng không biết. Chỉ là cô nghĩ rằng, cô của 8 năm trước ngây thơ yếu đuối, có lẽ đã chết mất rồi.

- Người yêu em đang đợi, chúng ta đi thôi.......

Cổng sân bay:

Hanabi chỉ tay về phía bóng lưng người thanh niên cao gầy đang dựa vào chiếc KAR đắt tiền.

- Onii- chan, đó là bạn trai em đó.

Trong 1s, ánh mắt cô hiện lên tia khinh ngạc. Bóng lưng ấy thật giống với người con trai 18 tuổi năm ấy cô từng theo đuổi. Cố xua đi suy nghĩ trong đầu, cô tự mỉa mai bàn thân, có lẽ vì yêu hắn nên phát điên rồi chăng?

- Sasuke- kun, Onii- chan về rồi. Hai người làm quen đi.

Trong phút chốc nghe Hanabi gọi Sasuke, cô như bất động, thoáng muốn chạy trốn nhưng không nhấc chân lên được. Khi người thanh niên quay đầu lại, ánh mắt cô đã thật sự hoảng loạn đến tột cùng. Phải, chính hắn, kẻ cướp đi linh hồn của Hinata trong 8 năm.

- Xin chào, tôi là Uchiha Sasuke. Sau này phải nhờ Hinata cô giúp đỡ rồi. À, đúng ra tôi nên gọi hai tiếng chị vợ từ bây giờ mới phải.

Cô định thần lại. Có lẽ chính hắn không còn nhớ cô là ai. Kẻ thay người yêu như thay áo, nữ nhân phải bám lấy ống quần để cầu xin một đêm cùng hắn vui vẻ, có lý nào lại nhớ một kẻ ngốc từng theo đuổi hắn.

Hinata thay đổi 180° nét mặt. Thời gian và nổi đau đã biến cô thành một con người giả tạo đến chính cô cũng không biết, rồi cô chìa tay ra bắt tay với hắn.

- Vâng, xin chào. Em gái ngoan của tôi đành nhờ vào cậu rồi, Sasuke- kun.

____________________________________

- Chị no rồi, hai người ăn ngon miệng.

Cô buông đũa đứng dậy. Hôm nay Sasuke đột ngột tới khi cô và Hanabi đang ăn tối, làm cô có chút khó xử. Cô nặng nhọc bước lên lầu, dạ dày đau thắt. Là ung thư dạ dày, giai đoạn đầu, có thể chữa khỏi. Lại đau...... Nhưng nổi đau này thấm vào đâu so với nổi đau trong tim cô. Cô thoáng có ý ganh ghét tột cùng, cô có nên cướp hắn khỏi Hanabi? Đúng vậy, chỉ cần cô muốn, cô sẽ có được anh. Cô chẳng thua kém người con gái ấy một thứ gì cả. Phải, cô muốn anh, muốn đến phát điên rồi. Cô vốn cũng chẳng ngây thơ gì, đấu với con bé không hiểu sự đời chỉ như trở mặt bàn tay. Hanabi chỉ là em nuôi, không có quan hệ máu mủ gì với cô.

Nhưng........

- Anh vào WC một chút, đợi anh nhé.

Hắn ra khỏi phòng ăn. Đến chân cầu thang hắn không do dự mà rẽ lên. Hắn đến trước phòng cô, gõ cửa.

- Mời vào.

Hắn mở cửa bước vào.

- Ah? Sasuke- kun? Thật thất lễ.... Mời anh vào, có chuyện gì không?

- Hyuga Hinata.......

- Huh?

Đáy mắt cô hiện lên tia sợ hãi nhưng quật cường khi hắn áp sát cô xuống giường, tay bóp chặt cằm cô.......Đau.......

- Hyuga Hinata.....đừng nghĩ tôi không nhận ra cô.......

".....vẫn còn nhớ sao....."

- .....đừng nghĩ tôi không biết cô đang nghĩ gì......

".....anh hiểu em sao....."

- .....tôi cấm cô không được làm gì Hanabi. Tránh xa tôi và em ấy ra.

".....Hanabi.....thật ngọt ngào quá....em cũng muốn.....anh có hiểu không......"

- Đó là điều tôi muốn.

- Anh muốn?

- Phải, mong cô hiểu.

"......muốn......"

Nói xong hắn liền li khai.

- Được.....chỉ cần anh muốn.

____________________________________

- Onii- chan, Sasuke- kun đang đợi ở ngoài, em đi nhé.

- Được. Tạm biệt.

Cô đang đọc sách, nghe vậy liền cười tươi, nụ cười rạng rỡ như ánh nắng. Hanabi vô cùng vui vẻ rời đi, chị gái của cô trước đây đã quay về rồi. Nhưng.......

Cánh cửa khép lại đằng sau lưng Hanabi. Hinata nhìn mình trong tấm gương đối diện, nụ cười đã trở nên méo xẹo tự bao giờ. Có cái gì mặn mặn chảy vào khoang miệng. A lại rơi nước mắt rồi. Chỉ là.....từ bao giờ cô lại dễ khóc thế này? Cái thứ trầm cảm đáng ghét đó.....Dạ dày lại đau, dạo này cơn đau ngày càng day dẳng, còn có thổ huyết.....Giai đoạn hai rồi. Cô cũng chẳng muốn chữa trị nữa. Sao không nhanh qua giai đoạn cuối một chút. Cô muốn chết lắm rồi. Chỉ là cô không muốn tự tử. Không muốn để hắn thấy cô là một người hèn vì yêu mà tự tử.Chết vì bệnh, thực ra có đau một chút, nhưng mà cô chính là muốn tự hành hạ thân xác này để tim bớt đau. Cô muốn chết nhanh hơn một chút. Để không nhìn thấy anh ngọt ngào với Hanabi. Thuốc trầm cảm trôi xuống khoang dạ dày nhiều ngày chưa ăn của cô thật buốt. Nhưng cô thích cảm giác này, nó sẽ khiến cô quên anh. Ít nhất là trong một vài phút ngắn ngủi.

Còn nữa..............

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro