"Liệu chúng ta có thể làm lại từ đầu không" (2)
" Phuwin này, với anh có những thứ trên đời này... sẽ không bao giờ có lần sau, và cũng không có cơ hội để bắt đầu lại."
Giọng nói của anh trầm thấp, nhưng từng lời nói như một mũi kim đâm vào trái tim Phuwin. Nghe xong câu nói ấy, trái tim cậu như bị ai đó bóp nghẹt. Cảm giác nghẹn ngào khiến cậu không thở nổi. Pond nói vậy, nghĩa là anh muốn từ bỏ thật sao? Cậu cắn chặt môi, cố gắng giữ mình không bật khóc, nhưng đôi mắt long lanh đã tố cáo hết mọi cảm xúc trong lòng.
Pond không quay lại nhìn cậu, chỉ thở dài một hơi nhẹ rồi nói tiếp, giọng dịu dàng hơn:
"Tuy nhiên, mọi lý lẽ trên đời này đều thua ngoại lệ của Naravit này. Đúng không... ngoại lệ của anh – Phuwin Tangsakyuen?"
Phuwin mở to đôi mắt ngạc nhiên, nhìn Pond chằm chằm. Cậu không tin vào những gì vừa nghe được. Pond quay sang nhìn cậu, ánh mắt dịu dàng nhưng sâu thẳm. Anh khẽ cười nhẹ, nụ cười như xua tan đi mọi khoảng cách giữa họ.
"Tại sao em lại chọn làm lại từ đầu với anh vậy, Phuwin?" Pond tiếp tục, giọng anh đầy trầm tư. "Em hoàn toàn có thể chọn một người tốt hơn mà."
Phuwin im lặng trong giây lát, cảm nhận từng nhịp đập trái tim mình. Cậu bước đến gần Pond hơn, cùng anh nhìn xuống dòng người đang qua lại tấp nập dưới ánh đèn thành phố. Đứng cạnh Pond, cậu như cảm nhận được sự an yên mà bấy lâu nay mình đã tìm kiếm.
"Anh biết không, Pond," Phuwin bắt đầu, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng tràn đầy cảm xúc,
"Anh là người duy nhất ngoài gia đình chấp nhận mọi thứ của em, kể cả tính cách bướng bỉnh và khó chiều. Anh không bao giờ phàn nàn, cũng không bao giờ bỏ mặc em."
"Anh là người đã kiên nhẫn dẫn em đi khắp những nơi em muốn, chọn cho em những món ăn em thích. Mỗi ngày ở cạnh anh, em đều cảm thấy rất thoải mái và vui vẻ. Em biết bản thân mình đã yêu anh rất nhiều rồi... Khun Nara."
Câu nói của Phuwin như một lời thú nhận mà cậu đã giấu kín từ rất lâu. Pond quay lại nhìn cậu, ánh mắt dịu dàng hơn bao giờ hết. Anh đưa tay lên, khẽ chạm vào mái tóc ngắn của cậu, cử chỉ nhẹ nhàng như thể sợ làm cậu tổn thương.
"Vậy em có biết không, Phuwin?" Pond nhẹ nhàng đáp, giọng nói mang theo sự ấm áp và chân thành. "Vết thương trong lòng anh lúc trước... chỉ có em mới có thể chữa lành và xoa dịu nó. Niềm vui mỗi ngày của anh... cũng chỉ có em mới mang lại. Chúng ta đừng buông tay nhau nữa được không?"
Phuwin quay mặt sang nhìn Pond, đôi mắt tràn đầy nước mắt nhưng lại sáng lấp lánh như ánh sao trên bầu trời. Cậu cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trái tim thì đang run lên từng nhịp.
Pond nhìn thẳng vào đôi mắt ấy, ánh mắt chứa đựng cả tình yêu và sự khẩn cầu. Anh cất giọng đều đều nhưng đầy quyết tâm:
"Anh muốn hỏi em một câu nữa, rằng anh có thể ở bên em một lần nữa được không? Giữa chúng ta đã có quá nhiều hồi ức không thể quên. Anh bây giờ đã yêu em đến mức không màng đến đúng sai nữa rồi. Lần đầu yêu đã gặp phải em – tình đầu đẹp nhất của anh."
"Anh không hy vọng tương lai của anh không có em. Anh chỉ muốn được ở cạnh em mãi mãi, không xa rời, dù bất cứ danh phận nào đi nữa. Nhân lúc anh vẫn còn cơ hội, nhân lúc em cũng còn chấp nhận anh, chúng ta ở bên nhau với danh phận là người yêu được không?"
Nghe những lời ấy, Phuwin không thể kiềm chế được nữa. Cậu òa khóc, lao vào ôm chặt lấy Pond, như thể sợ rằng nếu buông ra, anh sẽ biến mất. Pond khẽ cúi đầu, vòng tay ôm lấy cậu, bàn tay nhẹ nhàng xoa mái tóc cậu.
"Được rồi, đừng khóc nữa," Pond thì thầm, giọng anh đầy yêu thương.
Phuwin ngẩng đầu lên, ánh mắt đỏ hoe vì nước mắt nhưng lại lấp lánh niềm hạnh phúc. Cậu nhón chân lên, chủ động trao cho Pond một nụ hôn sâu, như muốn khẳng định rằng lần này, cậu sẽ không bao giờ rời xa anh nữa. Pond đáp lại nụ hôn ấy, dịu dàng nhưng đầy mãnh liệt, như muốn truyền hết mọi tình yêu và nỗi nhớ nhung mà anh đã kìm nén suốt bao năm qua. Cuối cùng thì Phuwin của anh cũng đã trở về với anh rồi.
————
Sáng hôm sau tại tòa GMMTV
Phuwin bước vào sảnh lớn của công ty với vẻ ngoài rạng rỡ hơn bao giờ hết. Ánh nắng nhẹ buổi sáng chiếu qua cửa kính, làm nổi bật gương mặt tươi cười và tự tin của cậu. Bên cạnh cậu, Pond với chiếc áo sơ mi nâu khoác ngoài với quần jeans, khí chất lãnh đạm nhưng không kém phần cuốn hút. Cả hai bước đi cạnh nhau, tạo nên một hình ảnh hoàn hảo đến mức tất cả nhân viên trong công ty đều không thể rời mắt.
Những lời thì thầm vang lên khắp nơi của những fan ra vào tham quan GMM
"Phuwin trở lại rồi kìa!"
"Hai người họ thật sự quay lại với nhau sao?"
"Nhìn thế này, chẳng khác gì một cặp đôi hoàn hảo!"
Phuwin khẽ liếc nhìn Pond, đôi mắt ánh lên vẻ nghịch ngợm quen thuộc. Cậu thì thầm đủ để Pond nghe:
"Anh thấy chưa? Sức hút của em đúng là không thể chối cãi."
Pond chỉ mỉm cười, tay khẽ đẩy nhẹ lưng cậu, dẫn Phuwin vào phòng họp, đôi mắt anh ánh lên sự dịu dàng mà chỉ Phuwin mới có thể thấy.
Tại phòng P'Tha
Cả hai ngồi xuống bàn làm việc, nơi bản hợp đồng trước mặt đã được chuẩn bị sẵn. Một bên là hợp đồng công việc giữa Phuwin và GMMTV, đánh dấu sự trở lại chính thức của cậu trong vai trò diễn viên độc quyền. Bên cạnh đó là hợp đồng "couple," thứ mà toàn công ty – và cả fan hâm mộ – đang chờ đợi.
P'Tha nhìn đôi chim ríu rít trước mặt mình, nở một nụ cười hài lòng:
"Vậy là, cặp đôi vàng của ta cuối cùng cũng trở lại. Các fan chắc chắn sẽ phát cuồng khi nghe tin này."
Chỉ sau vài giờ, dòng tiêu đề xuất hiện khắp các trang báo và mạng xã hội. Náo loạn top1 trending của Twitter #PondPhuwin
-TIN TỨC HOT: PHUWIN TANGSAKYUEN TRỞ LẠI GMMTV!
-CẶP ĐÔI POND NARAVIT & PHUWIN TANGSAKYUEN CHÍNH THỨC TÁI HỢP!
-TỪ PARTNER MÀN ẢNH ĐẾN NGƯỜI YÊU NGOÀI ĐỜI THỰC – CHUYỆN TÌNH CỦA PONDPHUWIN LÀM FAN PHẤN KHÍCH!
Fan hâm mộ không khỏi phát cuồng khi nhìn thấy hình ảnh Pond và Phuwin ký hợp đồng, kèm theo những nụ cười đầy ẩn ý mà cả hai trao cho nhau trong buổi họp báo. Các bài viết với hàng ngàn bình luận:
"Họ thật sự quay lại rồi! Không thể tin được!"
"Chúng ta lại được nhìn thấy PondPhuwin trên màn ảnh, và cả ngoài đời nữa!"
"Mong chờ dự án mới của họ! Lần này chắc chắn sẽ bùng nổ!"
Phuwin cầm điện thoại, lướt qua hàng loạt bài đăng và bình luận. Cậu quay sang Pond, chìa màn hình ra trước mặt anh:
"Xem này, Khun Nara. Chúng ta lại gây bão rồi."
Pond chỉ lắc đầu bất lực, khẽ cười: "Chúng ta phải ở cạnh nhau thật lâu và làm việc thật tốt để không phụ lòng những người chúng ta tin tưởng."
Phuwin nhún vai, nhưng đôi mắt ánh lên vẻ rạng rỡ. "Đừng lo. Với em, gia đình và công việc luôn là hai điều quan trọng nhất."
Pond nhìn cậu, ánh mắt đầy yêu thương nhưng không kém phần bất mãn: "Thế còn anh thì sao chứ?"
"Anh là gia đình của em chứ sao nữa" Nói xong cậu dùng ngón trỏ dí cái trán của người kia ra xa khỏi màn làm nũng
Pond gật đầu cười mãn nguyện, nắm lấy tay Phuwin dưới bàn. Trong khoảnh khắc ấy, anh biết rằng mình đã chọn đúng người – người sẽ cùng anh vượt qua mọi khó khăn, dù trên màn ảnh hay trong cuộc sống.
—————
Tính viết Se rồi nhưng mà cuối cùng vẫn chiều theo ý mụi ngừi đó nhe. He cho bà nglucanh bả có động lực ôn thi cho tốt để còn tag tui dô mấy ideas hay hay trên tóp tóp nữa. Chứ để bả buồn thì bả không có sức tag tui là tui bí :)))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro