Đoản văn
Cô gái tóc vàng rơi từ tháp cao chót vót xuống, người đỡ cô ấy, không phải là anh.
Cô gái bất lực ngã xuống đất trong đại hội ma thuật, khẽ khóc nức nở, người đầu tiên bước ra động viên và đưa tay về phía cô, không phải là anh.
Không phải anh.
Không phải anh.
Tất cả đều không phải anh.
Ngay cả người đầu tiên giới thiệu cô gia nhập hội cũng không phải là anh.
Tại sao? Tại sao lại không thể là anh?
Tại sao? Anh không có sự may mắn mang tên Lucy?
Gray nhìn những bông tuyết pha lê bằng băng nằm lặng lẽ trên lòng bàn tay, mỉm cười cay đắng.
Tên Natsu đó, đúng là một tên mắt xếch đáng ghét.
Mira nhìn anh chàng tóc đen lạnh lùng trong hội đang ngồi trên ghế ngẩn ngơ, cô mỉm cười đưa cho Gray một ly bia, quan tâm nói: "Ara ara, Gray hình như đang lo lắng điều gì đó? Nếu cậu không ngại, cậu có thể nói với tôi, tôi có thể giúp được Gray đó".
Bà hoàng bà tám này.
Gray liếc nhìn Mira, cầm ly bia lên nhấp một ngụm không trả lời.
Nụ cười của Mira dường như rộng hơn một chút: " ara ara, Gray thực sự thích tỏ ra ngầu , nhưng cậu nói rất ít, không để ý đến các cô gái khác, điểm này rất được các cô gái thích đó."
Trong nụ cười dịu dàng của Mira dường như có một con quỷ chuẩn bị hành động, Gray lạnh sống lưng, lập tức trả lời: "Tôi không có gì phải lo lắng cả."
Lúc này, cửa hội bị đẩy ra, mang theo nhiệt độ ngoài trời hòa lẫn với mùi ẩm ướt khó chịu.
Mira vui vẻ vỗ tay: "A, Juvia đến rồi."
Mira không bỏ lỡ đôi lông mày hơi nhíu lên của Gray.
Mira hạ giọng, như một người chị thân thiết: "Con gái theo đuổi điên cuồng quá, có lẽ cũng là một loại phiền não nhỉ?"
Gray đặt ly rượu xuống, nhẹ nhàng nói: "Đúng vậy. Nhưng không phải điều chủ yếu nhất."
Một tia sáng lóe lên trong mắt Mira: "Có vẻ như vẫn còn một rắc rối lớn hơn? Là điều gì khiến Gray bối rối như vậy?"
Gray nhất thời không nói nên lời.
"Gray-sama!" Đó là giọng của Juvia.
Gray chưa bao giờ biết ơn sự hiện diện của Juvia như bây giờ.
Mira, người bị Juvia làm gián đoạn việc khám phá tin đồn, không hề tỏ ra bất mãn.
Cô mỉm cười chào Juvia: "Juvia, em có muốn uống gì không?"
"Juvia, Juvia muốn uống Gray-sama..." Juvia nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Gray.
Mira lập tức hiểu ý Juvia: "Chị hiểu rồi, Juvia muốn uống bia cùng loại với Gray. Mira sẽ giúp Juvia lấy ngay bây giờ~"
Gray liếc nhìn Mira đầy biết ơn.
Hội trở nên ồn ào hơn ngày này qua ngày khác.
"Ồ! Là Lucy đến! Thân hình của Lucy luôn đẹp như vậy!"
"Lucy, xin hãy cùng tôi làm nhiệm vụ!"
"Tôi có thể sống sót trong tuần này chỉ bằng một cái nhìn. Tôi rất biết ơn cô!"
"Lucy-san! Cảm ơn sự hiếu khách của cô, tôi rất biết ơn!"
Lucy bất lực nhìn những người đàn ông trong hội này, thành thật mà nói, nếu cô không biết những người bạn này không có ý gì xấu thì những lời nói này chắc chắn sẽ bị coi là quấy rối phải không? Nhất định sẽ bị coi là đúng không?
Đợi chút!
Cho dù không có ác ý thì đây vẫn là quấy rối!
Mira, người đang đặt ly bia lên khay trên bàn của Juvia, khoé mắt cô nhìn thấy chàng trai lạnh lùng theo bản năng quay đầu.
Ôi, những rắc rối của tuổi trẻ. Ngay cả anh chàng ngầu nhất trong hội cũng sẽ trải qua điều đó.
Mira nhìn đôi mắt hơi trợn to của Gray khi đang nhìn cô gái tóc vàng, lộ ra một nụ cười.
"Lucy, uống chút nước trái cây nhé?" Mira nhiệt tình đề nghị với Lucy đang đứng ở giữa hội.
Lucy nhìn Gray, người đã trở lại tư thế ngồi bình thường, nhìn Juvia người đang mang một luồng không khí khó chịu khắp người, rồi nhìn phía sau lưng chàng trai tóc đen. Suy nghĩ một hồi, cuối cùng cẩn thận đi về phía bên kia của Gray ngồi xuống và nói với Mira: "Cảm ơn chị Mira."
"Tình địch--" là giọng của Juvia.
Và cái nhìn đáng sợ của Juvia.
Thật ảm đạm.
Lucy cúi đầu nhìn mặt đất ở một bên: "Juvia, tớ đã nói là tớ không phải rồi."
Gray hơi nghiêng người về phía trước, chống tay lên quầy bar, vừa lúc để chặn cái nhìn đáng sợ của Juvia về phía Lucy.
"Natsu, nhìn kìa! Lucy ở đó!" Happy hét lên vui vẻ.
"A, thật sự ở đó! Lucy, chúng ta đi nhanh lên! Đi làm nhiệm vụ đi!"Giọng nói của Natsu từ xa truyền đến, Lucy còn chưa kịp phản ứng, cổ tay cô đã bị chàng trai tóc anh đào nắm.
"Này! Đợi đã! Tớ còn chưa uống..."
Happy cũng giúp Natsu kéo Lucy đi: "Eye! Lucy, nhanh lên, nếu không cậu sẽ không kịp bắt tàu đâu! Lucy ăn nhiều lắm! Còn nặng nữa, cả tớ và Natsu đều không thể kéo được Lucy..."
Bàn tay của Gray đã vô thức siết chặt lại.
Cậu không thấy Lucy không muốn đi sao? Một vừa hải phải mà buông tay ra cho tôi.
Nói đi.
Nói đi.
Gray, nói ra đi.
Tuy nhiên, cậu không thể nói nếu không có lý do.
Cậu có tư cách gì để nói điều này?
Mặc dù đó là một nhóm bốn người được công hội công nhận là sự ăn ý nhất. Nhưng mọi người đều có thể nhìn ra, số lần hợp tác của Lucy và Natsu nhiều hơn.
Quan trọng hơn là, cuốn tiểu thuyết Lucy viết anh đọc lúc đó, làm anh để ý...
"Hả? Xe lửa?" Điều làm gián đoạn suy nghĩ của Gray là giọng nói của Lucy, "Natsu, không phải cậu say xe khi ngồi phương tiện giao thông à?"
"Say chứ." Nastu nói một cách thản nhiên.
"Eye, Lucy, chỉ cần cậu để Natsu nằm lên đùi mình là được!" Happy nói một cách thản nhiên.
Khốn kiếp!
Hội lại trở nên ồn ào.
"Thật xảo quyệt, Nastu!"
"Tôi thực sự không thể đánh giá thấp cậu được, Nastu!"
"Tôi cũng muốn nằm lên đùi Lucy!"
Lucy khó chịu dậm chân: "Mọi người, thật là, đủ rồi đó!"
Natsu nghe mọi người nói, gãi đầu hỏi: "A? Tôi như thế có gì không?"
Happy giúp đỡ: "Eye! Lucy nặng quá! Happy không thể mang Lucy và Natsu bay cùng một lúc được.
Chiếc cốc trên tay Gray đã có vài vết nứt.
Con mèo chết tiệt này. Vậy thì hãy để Lucy đi tàu một mình đi!
"Ồ, ồ, ồ," Mira che miệng cười khúc khích.
Vừa bóp nứt lý bia vừa dùng băng tráng vào vết nứt để bia không chảy ra ngoài.
Mặc dù tảng băng do Gray tạo ra sẽ không tan nhưng Gray cũng cần phải trả tiền mua một ly mới.
Gray đứng dậy và nói: "Tôi cũng đi."
"A? Cái tên mắt rủ xuống này, cậu đi làm gì?"Natsu không hài lòng.
"Mọi người im lặng! Được rồi, Lucy, Gray, Natsu, đi theo tôi!" Nữ vương yêu tinh đột nhiên xuất hiện ra lệnh dứt khoát.
Nhìn hai thiếu niên bị cô gái tóc đỏ nhấc lên, và cùng cô gái tóc vàng bước ra khỏi cửa hội, mọi người trong hội ngày này qua ngày khác thở dài: "Mối quan hệ giữa bốn người họ thực sự rất tốt."
Chỉ còn lại Juvia đứng trước quầy bar, người không được Erza gọi.
Trên đường đến ga xe lửa, Lucy bất lực liếc nhìn chàng trai tóc anh đào. Đây là thiên nhiên ngốc hả?
Natsu đôi khi cũng sẽ làm cô cảm thấy phiền muộn.
Nhưng mà, nói đến phiền não lớn nhất, vẫn là...
Lucy lén liếc nhìn chàng trai tóc đen đang đút tay vào túi quần, mặt hơi đỏ.
Sẽ có một cô gái may mắn có thể bị Gray nắm lấy tay mà không cần bất kỳ lời giải thích nào và nhét vào túi quần anh vào mùa đông nhỉ.
Nhưng một lần nữa, rõ ràng là để làm ấm đôi tay, nhưng tay và cơ thể của Gray có lạnh cóng không? Vậy thì cô gái đó, sẽ lạnh chứ nhỉ?
"Uy, Lucy, cậu đang suy nghĩ cái gì vậy?" Cổ tay của Lucy bị một cái tay ấm áp khác kéo lại, giọng của Gray nghe có vẻ hơi tức giận "Ngay cả một cái hố lớn trước mặt cậu cũng nhìn không thấy sao?"
Hóa ra là ấm vào mùa đông và mát vào mùa hè.
Gray, tuyệt quá.
Vì vậy, bốn người và một con mèo đi cạnh nhau, không biết từ lúc nào, biến thành Lucy và Gray đi ở phía sau đội.
Gray đột nhiên nhớ lại vừa rồi những người đàn ông của hội đã thèm muốn Lucy như thế nào.
Rõ ràng cậu không quan tâm.
Bởi vì cậu tôn trọng Lucy, tôn trọng sự tự do của cô và tôn trọng phong cách ăn mặc của cô.
Cô thích ăn mặc như thế này, câuu cũng không phản đối chút nào.
Nhưng đột nhiên cậu muốn nói điều này: "Lucy, nếu cậu vẫn mặc ít như vậy, cẩn thận tớ sẽ tấn công cậu."
Cô gái tóc vàng bên cạnh dừng lại và mở to đôi mắt.
Gray thở dài, quả nhiên, làm cô sợ rồi, nên nói xin lỗi thôi.
"Tôi xin lỗi, tôi chỉ đột nhiên muốn nói điều này để thử thôi."
Dù Gray đã cố gắng làm dịu bầu không khí nhưng đầu óc Lucy vẫn trống rỗng.
Gray nói với cô, Lucy, nếu cậu vẫn mặc ít như vậy, hãy cẩn thận tớ sẽ tấn công cậu.
Không tức giận.
Không tức giận.
Không hề tức giận chút nào.
Vì là chàng trai mình thích nên cô không những không cho rằng đó là quấy rối mà thậm chí còn hơi mong đợi.
Tùy ý lần này thôi.
Nói những gì muốn nói.
Lucy mỉm cười ngẩng đầu nhìn Gray: "Nếu là Gray muốn tấn công tớ, tớ cũng sẽ không cảm thấy phản cảm, không, có lẽ tớ sẽ vui vẻ mới đúng."
Gray cứng ngắc quay đầu lại nhìn cô gái có xuất thân là một đại tiểu thư này.
Phải nói rằng, kể cả phong cách ăn mặc, tính cách của cô đều đến từ phía Tinh Linh ma đạo sĩ nhỉ.
Mạnh dạn............như đang đùa vậy.
Đúng.
Đùa thôi.
Trừng phạt cậu vì đã nói câu khiến người khác xấu hổ đến mức không khác gì quấy rối.
Hình phạt này thực sự nghiêm khắc.
Dường như là cậu không thể thở được.
Gray im lặng.
Cậu cố gắng không để mình phân tâm, nhưng lại không thể kìm nén được niềm vui mong đợi, trong cuộc chiến này, cậu đã mất đi khả năng ngôn ngữ đơn giản nhất.
Trong sự im lặng vô tận này, cô gái hiểu sự im lặng của chàng trai như đang xấu hổ.
Làm khó Gray rồi.
Cô vậy mà, vậy mà đã nói những lời không biết xấu hổ như vậy, mong đợi bị tấn công gì đó, nghe có vẻ khiếm nhã quá phải không?
Thật là xấu hổ làm sao.
"À, tớ chỉ muốn nói thử vậy thôi. Gray, cậu không cần phải nghiêm túc đâu." Lucy viện cớ rất cứng rắn, cố gắng vãn hồi chút ấn tượng trong lòng Gray.
Quả nhiên đó chỉ là một trò đùa thôi. Gray liếc nhìn Lucy, rất nhanh lại nhìn sang chỗ khác.
Gray có vẻ hơi thất vọng?
Lucy chớp mắt.
Khi đi ngang qua một nơi chật hẹp, Gray giữ chặt vai cô đẩy cô đi vào, cúi đầu hôn cô.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Lucy vô thức mở miệng.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
.................
Hai người hơi tách ra.
Gray mỉm cười nói: "Tôi đột nhiên muốn thử cái này."
Lucy cúi đầu nhìn xuống đất và phản công không chút khách khí: "Cho dù cậu nói những lời ngầu như vậy, Gray, mặt cậu ngược lại rất đỏ đó?"
Gray cũng quay đầu lại nhỏ giọng nói: "Rõ ràng là cậu cũng..."
"Lucy-Gray-cậu ở đâu?"
"Eye! Happy đã tìm thấy họ rồi! Họ đang ở đây nè! Gray, Lucy, có một chân~!"
Nghe thấy tiếng động, Erza và Natsu đi tới nhìn ngón tay Gray đặt trên môi Lucy, tay Lucy quàng qua cổ Gray, hiếm có ăn ý mà cùng lựa chọn im lặng.
Gray đưa tay xuống nắm lấy tay Lucy đang vòng qua cổ mình, tự nhiên mà nhét nó vào trong túi mình.
"Gray, đồ khốn kiếp!"Natsu chửi rủa.
Gray nhẹ nhàng nắm tay Lucy trong túi của mình, nói với Erza vẫn còn ngượng đến nỗi gương mặt bốc khói: "Chúng ta đi nhanh đi, không kịp lên xe lửa mất."
Bàn tay của Lucy thật mềm mại.
Rõ ràng chỉ là một nụ hôn nhưng chàng trai trẻ bỗng nhiên dường như đã hiểu ra rất nhiều điều.
Trước đây cậu đã hiểu lầm cái quái gì vậy?
"Lucy, cuốn tiểu thuyết của cậu..."
"Aaa, Gray, đừng nói về chuyện này..."
"Không, tớ nhất định phải làm rõ cái này. Nếu không, tớ sẽ không yên tâm."
Lucy thở dài: "Thật sự hết cách với cậu."
Gray nhớ lại cuốn tiểu thuyết làm cậu lo lắng: "Trong tiểu thuyết của cậu, nhân vật nữ chính rốt cuộc thích nam chính hay nam phụ?"
Lucy tức giận liếc nhìn Gray: " Cậu đã đọc lén nhiều như vậy!"
Chóp tai Gray hơi đỏ lên.
"Bỏ đi, tha cho cậu vậy." Lucy nói: "Tớ nói cho cậu biết, nữ chính rõ ràng thích nam phụ, nhưng nói như vậy cũng không hợp lí. Cậu có biết chuyện về song nam chủ và song nữ chủ không? Truyện của tớ vừa lúc có hai góc nhìn nhân vật chính một nam một nữ, nên xét về vai diễn thì đúng là như vậy, nam chính x nữ phụ, nữ chính x nam phụ. Nhưng..."
Gray cẩn thận đợi Lucy nói xong.
"Trong chuyện tình của nữ chính, chàng trai tóc đen luôn là nam chính duy nhất."
Duy nhất sao?
Gray mỉm cười nhẹ.
Lucy không để anh cười tiếp.
"Chúng ta đang hẹn hò phải không?" Lucy hỏi.
Gray mỉm cười: "Đương nhiên."
"Vậy thì cậu không thể cứ ái muội với Juvia như thế được. "
Gray kinh ngạc nhìn Lucy, nếu nói ái muội thì Lucy và Nastu mới là người làm anh ngày nào cũng ghen đến muốn chết! Anh quá oan rồi!"
"Nếu thực sự muốn tốt cho cô ấy, từ chối dứt khoát mới tương đối tốt nhỉ?" Lucy nói.
Gray bất lực cười: "Con trai khiến con gái đến tỏ tình phải khóc thật sự rất tệ. Từ chối nhẹ nhàng cũng là phản ánh bản chất tốt đẹp của con trai. Trong nhật ký của cậu có cảm nghĩ như vậy nhỉ?"
"Được lắm! Ngày cả nhật kí của tớ cậu cũng đọc!"
Gray xòe tay, không có ý định ngụy biện, đồng thời ra hiệu cho Lucy trả lời.
Lucy đỏ mặt thì thầm nói: "Bởi vì tớ có tiêu chuẩn kép."
Gray cười nhẹ: "Cậu phải đối xử theo tiêu chuẩn kép với tớ trong suốt quãng đời còn lại nhé."
Happy: "Gray, Lucy, có một chân~!"
Nastu: Sáng mù mắt tôi rồi.
Erza: Jella, cậu ở đâu!
Leo: Tác phẩm mới của vợ tôi "Câu chuyện về tinh linh" tuyệt vời hiện đang được bán! (Lucy kick: Tôi không phải vợ cậu!)
Virgo: Công chúa có người yêu rồi ạ? Dù vậy công chúa cũng đừng quên trừng phạt tôi nhé!
Cô rơi từ tòa tháp cao xuống, người đỡ cô lại chính là anh chàng tóc anh đào, dường như anh ta đã cướp hết ánh đèn sân khấu.
Nhưng Lucy biết rằng toàn bộ hội đang làm việc chăm chỉ vì cô mà không hề do dự.
Trong số đó có chàng trai tóc đen ấy.
Tương tự là không có sự do dự, có một số là những xúc động khó có thể kiểm soát, có một số, là tình bạn quý giá.
Có lẽ không phải liếc nhìn đột ngột sẽ khiến anh tỏ ra xa lạ, có lẽ cũng không phải anh bị hội đẩy ra đỡ lấy cô khi cô ngã xuống, nên đã mất đi phần nào kịch tính của công chúa và hoàng tử.
Nhưng cô không muốn vở kịch đó trở thành hiện thực.
Gray chưa bao giờ là một kỵ sĩ không có cảm giác hiện diện, cô cũng không phải là một công chúa cần được bảo vệ một cách mù quáng.
Từ giờ trở đi, cô và Gray, chỉ là một cặp người yêu bình thường bảo vệ lẫn nhau mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro