Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Oneshort][Dịch][ShinShi] Ngày đầu tiên


Tác giả: Fëanor

Người dịch: Carikhanh

Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang bản dịch đi nơi khác. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ.

"Hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới."

Thầy giáo vừa dứt lời thì Ran liền háo hức quay đầu lại hỏi người phía sau: "Cậu có nghe thấy không Shinichi? Có bạn mới đến kìa! Sẽ là người như thế nào nhỉ?"

"Là đồ ngốc!" Shinichi đến đầu cũng không ngẩng lên, vừa lật quyển "Chemistry Today" trong tay vừa lẩm bẩm, "Thật là một cô gái đáng sợ..."

"Shinichi cậu thật là..." Lời còn chưa nói xong, xung quanh đã vang lên tiếng trầm trồ king ngạc, Ran quay đầu lại nhìn, người bạn mới đó đã có mặt trên bục giảng rồi.

Mái tóc màu nâu đỏ ngắn vừa qua tai, đôi đồng tử màu xanh khói ẩn nét lạnh lùng, từng đường nét rõ ràng, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú là điển hình của những cô gái đẹp, nhưng ngũ quan sắc sảo kia nhìn có vẻ không giống người Nhật Bản cho lắm. Hơn nữa còn có một điểm chính là, Ran có cảm giác hình như đã từng gặp gương mặt này ở đâu rồi, cứ thấy giống người nào đó, chỉ là không nhớ ra.

"Người đẹp kìa!" Các bạn phía dưới bắt đầu la ó lên.

"Tớ là Miyano Shiho, từ nay về sau mong các bạn giúp đỡ tớ nhiều hơn." Cô khẽ cúi đầu và bước xuống bục giảng.

"Này bạn Miyano..." Thầy giáo trên bục có hơi gượng gạo.

Cô tùy tiện đặt cặp sách lên chỗ ngồi phía bên cạnh Kudo, mặc kệ những ánh mắt đầy sự ngạc nhiên của mọi người xung quanh.

"Cậu đúng là vẫn như xưa nhỉ!" Kudo nghiêng người, vẻ mặt hóng chuyện nhìn cô.

"Không được à?" Cô vừa liếc anh vừa ngồi xuống.

"Ê ê, bạn mới là thế nào với chồng cậu vậy?" Sonoko đến gần Ran hỏi nhỏ, không phát hiện hai người phía sau đang quay đầu nhìn lên, mặt hơi khó nói.

Đến giờ nghỉ trưa, Ran vui vẻ cầm hộp bento quay người lại, "Shinichi chúng ta cùng ăn ben...to..." phát hiện hai người phía dưới sớm đã bắt đầu ăn rồi, còn nói chuyện rất náo nhiệt. Cô thất thần quay đầu lại, không nói lời nào mở khăn tay ra, hình mặt cười trên hộp bento như đâm vào mắt cô, "tí tách" nước mắt rơi trên khóe miệng của hình mặt cười, "Thật là thất bại mà!" Ran ra sức lau nước mắt, nhét cả muỗng cơm to vào miệng.

"Thế này có phải hơi tệ với cô ấy không..." Tất cả đều bị Shiho thu vào mắt, tay cầm thìa của cô dừng lại, có chút do dự.

"Haiz...lời cũng đã nói rõ cả rồi, có lẽ nhất thời chưa chấp nhận được thôi." Shinichi buông đũa xuống, "Nên làm thì tớ đều đã..."

Shiho đứng dậy đi đến chỗ Ran.

"Cho cậu nè." Cô đưa một tờ khăn giấy.

"Hả? À...cảm ơn" Ran có hơi kinh ngạc nhận lấy.

"Tớ chỉ muốn nói...xin lỗi, đừng buồn nhé."

"Không sao đâu..." Lúc này điện thoại Ran đột nhiên rung lên, "Xin lỗi tớ nghe điện thoại đã nhé."

"Alo, xin chào tôi là Mori Ran..."

"..."

"Vâng, anh Araide ạ..."

"..."

"Vâng, em và bố ạ?"

"..."

"Vâng ạ, vậy cuối tuần gặp ạ!"

"Bác sĩ Araide à?" Shiho hỏi.

"Ừ, anh ấy từ nước ngoài về, mời tớ và bố ăn bữa cơm."

"Vậy rất tốt, mượn cơ hội này thay đổi tâm tình, bác sĩ Araide cũng là một người khá tốt..."

"Ừ, không cần nói đâu, điều này tớ biết." Giọng Ran có chút gấp, giống như hơi không vui.

"Ừ thì..."

"Ừm...Miyano này, cậu thật sự quen biết Shinichi rất lâu rồi sao? Sao trước đây tớ chưa bao giờ gặp cậu nhỉ?"

"Có lẽ lúc trước tớ không được chú ý như vậy!" Cô mỉm cười.

"Là vậy sao..." Lúc Ran đang nghi ngờ, cô về lại chỗ ngồi.

"Bác sĩ Araide từ nước ngoài về rồi." Cô nói với người bên cạnh.

"Ừ, tớ có nghe nói rồi, nhưng cũng chẳng ở được bao lâu thì sẽ bị FBI yêu cầu về thôi, biết rõ là vậy mà vẫn muốn về một chuyến, sợ là có chuyện không thể không làm rồi."

"Cô gái của FBI*, đương nhiên là chuyện không thể không làm rồi."

*Bản gốc là 事务所, mình tra trên Baidu thì thấy cụm từ này chỉ những văn phòng hoặc cơ quan chuyên thụ lý những công việc của các công ty, đa số là nhận được ủy thác của người khác, lập thành một công ty riêng, dùng để chỉ FBI.

"Vậy sao! Vậy cũng rất tốt, bác sĩ Araide cũng là một người không tệ."

"Đúng vậy, tớ cũng nói với cậu ấy như thế.

"Nhưng dù là vậy thì chúng ta cũng không thể quyết định thay cậu ấy."

"Ừ, tớ có thể cảm nhận được cậu ấy buồn đến mức nào..."Shiho cúi đầu xuống.

"Những chuyện cậu trải qua còn phức tạp hơn cậu ấy gấp trăm lần, nỗi buồn đơn giản thế này thì có là gì đối với cậu đâu?"

"Vậy sao!?" Cô cười, "Tớ 'lúc nhỏ' đúng là trải qua không ít chuyện."

"Được rồi, lại lật lại những chuyện cũ rồi đấy, cô gái nhỏ nhen." Kudo dịu dàng vuốt tóc cô, trong mắt tràn đầy cưng chiều.

Bất tri bất giác đi đến cổng trường tiểu học Teitan*, giờ này vừa đúng lúc tan học, một đám trẻ chỉ cao đến thắt lưng chạy từ bên trong ra, vẻ mặt Shiho nhìn chúng đầy hoài niệm, suy nghĩ trôi dần về trước đây không lâu, Shinichi dừng bước yên lặng nhìn cô, anh biết cô đang nghĩ gì.

*Bản gốc là 米花, các fic trước mình dịch là Komehana vì mình tra từ điển được thế. Nhưng có vẻ là sai vì trong truyện Đội thám tử nhí học ở tiểu học Teitan, nên ở đây mình xin tự sửa lại là Teitan cho phù hợp. Mình chỉ học tiếng Trung nên không rõ từ 米花trong tiếng Nhật có nghĩa là gì. Hoan nghênh các bạn đóng góp ý kiến để bản dịch được hoàn thiện hơn nhé <3

Genta, Ayumi, Mitsuhiko từ trong trường đi ra, vẫn là dáng vẻ vui tươi như lúc trước, dù cho giữa chúng đã thiếu đi hai người thì cũng vẫn như mọi ngày, đây chính là sự vô tư khi làm một đứa trẻ.

"Anh Shinichi!" Từ xa Ayumi đã nhìn thấy anh, Genta và Mitsuhiko cũng quay đầu qua, ba đứa chen nhau chạy đến chỗ họ.

"Chào anh Shinichi, đây chắc là chị Shiho nhỉ! Chúng em có nghe bác tiến sĩ kể về chuyện của hai người, chị Shiho thật là đẹp!" Gương mặt Ayumi vẫn bừng sáng như lúc trước, nụ cười tươi của một đứa trẻ.

"Xin chào nhé Ayumi, chị là Miyano Shiho, sau này hãy quan tâm nhau nhiều hơn nhé." Shiho ngồi xuống bằng với chiều cao của Ayumi, đưa tay phải ra.

Ayumi có chút bối rối, xấu hổ giơ tay mình ra.

"Oa! Chị Shiho thật là thân thiện quá đi!" Mitsuhiko ngưỡng mộ nhìn cô.

"Thân thiện?!" Shinichi cười nhạo.

Shiho quay đầu liếc anh một cái, anh không thể không che miệng lại cười.

"Tớ cảm thấy chị Shiho và anh Shinichi thật hợp nhau!" Ayumi ngẩng đầu nhìn Shinchi rồi lại nhìn Shiho.

Genta và Mitsuhiko cũng quan sát hai người. "Thật đó! Chị Shiho và anh Shinichi đúng là có tướng phu thê á!"

"Vậy sao?" Hai người cùng ngẩng đầu nhìn đối phương, "Anh/chị cũng thấy như vậy!"

Hoàng hôn buông xuống, bóng hai người đổ dài ra, sau này cũng sẽ sánh bước cùng nhau trên quãng đường dài đằng đẵng trong tương lai, trái tim họ đều tin tưởng vững chắc vào điều này.

Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro