Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Rumors

Tóm tắt: Gần đây tin đồn Hermione Granger và Draco Malfoy hẹn hò đột ngột lan truyền, và điều mà hai người họ sẽ làm chính là dập tắt nó

Link gốc: https://m.fanfiction.net/s/3064482/1/Rumors

"Đồ tọc mạch, thiếu suy xét, tự cao tự đại!" Giọng của Hermione Granger xé toạc khuôn viên lâu đài êm đềm, xé toạc cả buổi sáng thứ bảy mùa xuân yên bình của mọi người.

Hàng chục học sinh quan tâm hướng mắt nhìn theo nơi phát ra tiếng la hét.

"Tao tự cho mình là đúng?" Draco Malfoy mỉa mai lại. "Ôi hãy nghe cô gái bé nhỏ nhà Gryffindor nói gì này!"

"Làm ơn đừng chõ mũi nhọn vào công việc của tôi, Malfoy!"

"Ồ và nếu mày cũng không quan tâm đến chuyện của tao thì có lẽ tao đã làm vậy rồi!"

"Đó không phải là vấn đề!" cô khóc, tức giận đập vào ngực anh một cuốn sách dày. "Cậu biết rõ nó là ý thức của tôi! Cậu đã dùng Chiết tâm trí thuật và đọc nó chỉ để khiến tôi tức giận và khó chịu!"

"Đừng có chỉ tay vào tao nữa, Granger," anh gầm gừ để chỉ những người trong vòng vài thước có thể nghe thấy - những người còn lại chỉ chứng kiến được ​​vẻ mặt sát khí trên gương mặt của hai học sinh. Draco bước tới, ngón trỏ của anh ta dí sát vào mặt cô. "Tao biết có rất nhiều cách để đáp lại những hành động đẹp này đấy."

"Và đó là một lời đe doạ sao?" cô rít lên, nhe răng và hất bàn tay của anh ra như thể đó là một sinh vật bẩn thỉu.

"Đó là một sự đảm bảo," anh phản bác một cách thô bạo.

"Tôi không sợ cậu và lũ Tử thần Thực tử nhỏ tuổi của cậu. Tin tôi đi, Malfoy. Tôi có thể hạ gục một nửa trong số các người chỉ bằng một câu thần chú."

"Đó có phải là một thách thức không, máu bùn?" Giọng anh lại lớn hơn.

"Chắc chắn rồi," cô chế nhạo, đâm cây đũa phép vào người anh. Nhưng anh đã kịp lấy nó khỏi tay cô và vứt trên bãi cỏ.

"Hermione đừng!"

Harry Potter và Ron Weasley chạy nhanh đến chỗ khu đất — Ron nhặt cây đũa phép của cô lên khi cậu ấy chạy tới đó và thở mạnh.

"Anh ta không xứng để cậu làm như vậy," Ron thở dài, nắm lấy vai cô từ phía sau và ấn lưng cô vào ngực anh. Điều này dường như đã làm Draco tức giận hơn. Làm sao chúng dám cản đường anh!

"Lùi lại đi các chàng trai." Draco cảnh báo, vung cây đũa phép. "Đây là chuyện giữa tao và máu bùn."

"Thôi nào Hermione," Harry nói, nắm lấy cổ tay cô trong khi Ron đặt lại đũa phép trên tay cô.

"Không." Giọng Hermione không lớn, nhưng tiếng hét của cô khiến cả hai người lùi lại như thể cô sẽ thiêu đốt họ. "Anh ta cần học cách thế nào là tôn trọng suy nghĩ cá nhân của người khác và tránh xa nó ra."

Những học sinh còn lại đang nghe trộm dường như đều thở dài. Ra vậy, đó là những gì anh ta đã làm, dùng phép thuật lên người Hermione. Điều đó khiến họ tự hỏi - tin đồn điên rồ mấy ngày nay bắt nguồn bằng cách nào?

"Quên nó đi," Draco chế giễu, đi lướt qua Bộ ba vàng. "Mày không đáng để tao phải mất thời gian, Granger."

Khi anh ta biến mất bên trong lâu đài, Hermione bùng nổ với một chuỗi những lời nguyền rủa thậm tệ khiến bạn bè cô gần như đỏ mặt gay gắt- cô chưa bao giờ nói những điều như vậy trước mặt họ, hoặc với tất cả những gì họ biết. Harry và Ron cố gắng trấn an cô ấy nhưng cô đẩy họ ra trong cơn tức giận và bước qua cánh cửa mà Draco đã đi qua, có lẽ là đến thư viện để giải lao.

Khi vào trong lâu đài, cô bắt đầu cho cuộc nghiên cứu của mình mà cô được giao với tư cách là một Thủ lĩnh nữ sinh. Cô nhanh chóng nói mật khẩu, lách qua cửa và ngay lập tức mỉm cười. Có ai đó đang ngồi quay lưng về phía cô bên lò sưởi. Đó là người cô ấy cần ngay lúc này.

"Nó thế nào?" anh hỏi khi đứng lên và tiến lại gần cô. Cô ngay lập tức ngã vào vòng tay anh.

"Kinh khủng." cô cười.

Anh nhướng mày khó hiểu.

"Có thật không?"

"Phải. Em ghét nó."

"Ồ," anh thở dài, vuốt ve lưng cô một cách ấm áp như đang xoa dịu cô, điều mà chỉ anh mới có thể làm. "Không phải tất cả mọi thứ đều tồi tệ đâu."

Cô ngả người ra sau và bắt gặp ánh mắt anh. Hermione phải kiềm chế rất nhiều để không hôn anh, cô luôn như vậy.

"Chà... em đã thắng."

Đôi mắt anh giả vờ mở to ngạc nhiên.

"Em thấy thế sao?"

"Phải, bởi vì" cô ấy cười và sau đó hôn anh, "Đối thủ của em cuối cùng đã nhường em. Để em chiến thắng."

Môi anh cong lên thành một nụ cười nhếch mép.

"Em đã mong đợi điều gì chứ? Người phụ nữ sẽ luôn chiến thắng mà."

"Đó là sự thật ... Và ít nhất thì những tin đồn sẽ được dập tắt ngay trong hôm nay."

"Dù sao thì ai đã bắt đầu chuyện đó?" anh trầm ngâm. "Hermione Granger và Draco Malfoy? Hẹn hò?"

"Ừ, những người đó đúng là tâm thần."

"Điên rồ," anh đồng ý.

"Đúng, nhưng em nghĩ em cũng vậy."

"Ồ, vậy sao?"

"Uh huh. Về anh." Hermione biết điều đó nghe có vẻ hơi sến sẩm, nhưng đôi khi cô không kìm được mình. Cô đã chịu ảnh hưởng lớn từ anh.

Anh nhấc cô khỏi mặt đất một cách dễ dàng, áp môi mình lên môi cô. Cô nguy hiểm rên rỉ trong miệng anh. Và không mất nhiều thời gian để cô chủ động lại.

"Potter và Weasley đã đến giải cứu." Anh nói sau khi dứt khỏi nụ hôn. Đó không phải là một câu hỏi mà là một lời khẳng định. Cô cười khúc khích và hôn lên má anh.

"Anh ghen à? Họ chỉ muốn bảo vệ em thôi."

"Nhưng đó là công việc của anh," anh nói một cách quyết liệt. Và một chút tự hào.

"Ồ." cô cưới lớn - anh thật đáng yêu - và rồi cô lại hôn anh. Cô nghĩ bản thân mình đã hoàn toàn nghiện anh, đến mức thậm chí chỉ có cái chết mới có thể chia rời họ. "Anh đã tự đào cái hố quá sâu cho chính anh rồi đấy. Làm thế nào mà anh có thể vừa bảo vệ em và vừa xúc phạm em cùng một lúc chứ?" Hermione lên tiếng nhắc nhở anh.

Anh rên rỉ. Cô ấy đã đúng — tất nhiên. Nhưng đó là điều anh yêu ở cô.

"Gì bây giờ?" anh ấy hỏi. Hermione nhìn xuống sàn nhà, hiểu rõ ý của anh - chỉ còn vài tuần nữa là tốt nghiệp.

"Em sẽ tham gia khóa huấn luyện Auror ngay khi rời trường Hogwarts," cô nói. "Còn anh..." Giọng cô ấy nhỏ dần. Ngay cả anh cũng không biết mình sẽ đi đâu.

"Hãy hứa với anh điều này, Hermione." Anh nâng đầu cô lên bằng một ngón tay đặt dưới cằm cô.

"Bất cứ thứ gì." Cô đáp lại.

"Rằng chúng ta có thể biến những tin đồn đó thành sự thật sau khi chiến tranh kết thúc."

Lần này là môi cô ấy cong lên thành một nụ cười nhếch mép đầy quyến rũ. Anh đã phải tự kiềm chế bản thân để không lao ngay vào cô. Lạy Merlin, anh không thể cưỡng lại được!

"Anh đọc suy nghĩ của em đấy à?."

"Hermione?"

"Dạ?"

"Anh yêu em."

Cô mỉm cười gần như cố ý và kéo anh về phía mình.

"Em cũng yêu anh, Draco."

THE END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro