
France x France_Tôi yêu cậu
France nhìn người trong gương, người đó cũng nhìn cậu. Một bàn tay đưa lên vươn ra khỏi tấm gương chạm vào gò má lạnh buốt của y, mi mắt cụp xuống cùng với ánh lệ tràn ra từ khóe mắt.
"France ngoan nào, ta không muốn ngươi khóc đâu"
Giọng nói trầm ấm khiến y cảm nhận như cả thế giới bình lặng tới bất thường, một tiếng tách chính là chiếc gương nứt một mảng. Y gạt bàn tay đó ra, gào thét cào móng tay lên mặt gương bóng loáng. Y muốn bắt lấy người trong gương, muốn ôm người đó vào, muốn ghim bóng hình của người đó sâu trong tâm trí không bao giờ bị vùi lấp. Y đau lắm rồi, xót xa tới tận cùng, còn ba tiếng nữa tiếng chuông giữa đêm sẽ lại vang lên và người kia lại thêm một bước lùi sâu vào bóng tối.
"Ta ghét cậu"
Mái tóc rối bù, France thậm chí muốn ngay lập tức đập đầu vào gương nhưng tiếc là không thể. Tiếng kim đồng hồ cứ tích tắc đếm ngược thời gian còn lại, rất nhanh thôi sẽ chỉ còn duy nhất một người ở lại. Tiếng hát ru nhẹ nhàng bên tai càng làm cảm xúc France bẵng đi mất một nhịp, y siết chặt chiếc áo khoác ngoài mỏng tang càng ngày càng cố co mình vào. Không gian tối mù mịt, âm thanh bên tai ù đi trông thấy. Chẳng còn ai trong gương nữa, nó không phản chiếu bóng của y luôn.
Biến mất rồi...
Thật sự mất thật rồi...
Tiếng chuông vang lên, bóng tối mở rộng phạm vi nuốt chửng mọi thứ nó chạm vào. Một bông hoa thủy tiên lặng lẽ vươn lên từ trong bóng tối, nó đơn độc một mình.
.
.
.
Dòng nước lạnh lẽo bao quanh cơ thể France, là một cảm giác ớn lạnh tới vô cùng. Y cảm thấy bản thân vẫn có thể thở bình thường dưới dòng nước lạnh lẽo này, thật kỳ lạ khi bản thân cảm thấy nó thật quen thuộc biết bao.
Như người đó đang trở về an ủi vậy.
Dòng nước dịu dàng mang cho người ta cảm giác an toàn nhưng thật cô đơn, có lẽ y không muốn tỉnh dậy thêm lần nữa đâu. Cái cô đơn, France thật sự không thể chịu nổi nữa, đưa y đi cùng với.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro