Oneshot
Bầu trời u ám, đường phố vắng lặng. Làm việc đến tận đêm giao thừa, Triệu Gia Hào mệt mỏi lê bước trên đường về nhà. Hầu hết các cửa tiệm dưới tầng trọ đều đã đóng cửa, chỉ còn một hai nhà còn sáng đèn, nhưng cũng hiu quạnh không bóng người. Chỉ có tiếng gió xào xạc quét qua bầu bạn với anh, mang theo cái lạnh thấu xương.
Vé tàu về quê đêm ba mươi Tết khó mua đến mức gần như không thể, Triệu Gia Hào đành gọi điện cho bố mẹ nói năm nay anh không về nữa. Miệng cười cười bảo không sao, nhưng trong lòng không tránh khỏi cô đơn. Nghĩ đến trong tủ lạnh ở căn hộ chỉ còn hai túi sủi cảo đông lạnh, sắc mặt vốn đã tái nhợt lại càng thêm ảm đạm.
"Anh ơi." Một giọng nói hơi khàn khàn vang lên từ cửa tiệm bên cạnh. Ban đầu Triệu Gia Hào không để ý, nhưng khi nghe người kia gọi thêm lần nữa, anh mới nhận ra đó là đang gọi mình, liền ngẩng đầu lên đầy nghi hoặc, chạm mắt với một chàng trai cao gầy.
Triệu Gia Hào nhận ra tiệm gội đầu này. Trước đây mỗi lần đi ngang qua, anh đều thấy các cô gái mặc váy ngắn cúp ngực ném ánh nhìn đưa tình lả lướt về phía mình, cánh tay mảnh khảnh vòng trước ngực, cố tình để lộ khe ngực thấp thoáng, tư thế mời gọi không cần nói cũng hiểu. Mỗi lần như thế, Triệu Gia Hào đều lúng túng cúi đầu, bước nhanh rời đi. Dù đã ngoài hai mươi, anh vẫn là trai tân. Trước đây anh từng có một cô bạn gái, nhưng chưa đi đến bước đó thì đã chia tay. Sau này bận rộn công việc, anh cứ thế mà độc thân đến giờ.
Trong đêm tĩnh lặng, giọng nói kia vang lên đặc biệt đột ngột. Cậu trai trông còn rất trẻ, gương mặt khôi ngô, đôi mắt dài hơi xếch lên, hai gò má gầy guộc nhưng không mất đi vẻ quyến rũ. Cậu nhìn Triệu Gia Hào đang sững sờ, hơi ngượng ngùng lên tiếng mời: "Muốn vào ngồi một lát không?"
Triệu Gia Hào chưa bao giờ thấy đàn ông đứng đường. Nghe câu nói này, anh mới bừng tỉnh, lập tức lắp bắp từ chối: "Ơ, tôi không... cái đó... thôi chắc không cần đâu..."
Chỉ thấy người kia cụp mắt xuống, gương mặt lộ vẻ tủi thân: "Nhưng đón giao thừa một mình cô đơn lắm... chẳng ai chịu nói chuyện với em cả..."
Triệu Gia Hào nhìn dáng vẻ của cậu, chợt liên tưởng đến cậu em trai đang học cấp ba của mình, trong lòng không khỏi dâng lên chút thương cảm. Cùng một độ tuổi, đáng lẽ phải được sum vầy bên gia đình trong ngày lễ đoàn viên, vậy mà chàng trai trước mặt lại phải ra đường mời khách, thực sự rất đáng thương. Haiz, nếu không vì tiền, ai lại muốn làm công việc này chứ?
Nghĩ vậy, lòng trắc ẩn của Triệu Gia Hào trỗi dậy. Dưới ánh mắt mong đợi của đối phương, anh chần chừ một lát rồi bước vào tiệm gội đầu.
Tiệm rất nhỏ, chỉ có một chỗ xả nước và hai ghế ngồi. Triệu Gia Hào nhìn thấy mã QR dán trên gương, liền hỏi: "Quét cái này à?"
Chàng trai gật đầu, đáp: "Dùng tay hai trăm, dùng miệng ba trăm, full set năm trăm, qua đêm bảy trăm."
Triệu Gia Hào lập tức chuyển hẳn một ngàn, rồi nói: "Tôi không cần cậu phục vụ. Tôi chỉ muốn khuyên cậu, đừng làm việc này nữa."
Chàng trai khựng lại một chút, rồi lên tiếng: "Anh, vào trong rồi nói nhé."
Nói xong, cậu mở cánh cửa phía sau tiệm, lại dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn Triệu Gia Hào. Anh thở dài, đành bất đắc dĩ bước vào.
Bên trong là một phòng nghỉ nhỏ, chỉ có một chiếc giường không lớn lắm.
"Anh đưa áo khoác cho em đi, em đi rót trà cho anh."
Triệu Gia Hào gật đầu, đưa chiếc áo lông vũ cho cậu. Một lát sau, chàng trai quay lại, đưa anh một chiếc cốc giấy, bên trong chứa đầy nước ấm.
Anh ngồi trên giường, uống một ngụm, vừa định mở miệng thì chàng trai đã nghiêng người sát lại gần.
Cậu cao hơn Triệu Gia Hào gần nửa cái đầu, vóc dáng cũng rắn rỏi hơn nhiều. Hai chân hơi dang ra, ép sát vào người anh.
"Khụ khụ, cậu... đừng có lại gần thế."
Triệu Gia Hào hơi lúng túng, định tránh sang một bên, nhưng đối phương lại tiếp tục dán sát. Anh đành phải nhích sang mép giường, không biết từ lúc nào đã bị dồn đến tận đầu giường.
Triệu Gia Hào giơ tay ra chặn cậu lại, bất lực nói: "Đừng có qua đây nữa. Tôi thực sự không thích đàn ông, chỉ là thấy cậu đáng thương thôi, tôi không cần cậu phục vụ."
Nghe xong, chàng trai không hề nản lòng mà ngược lại còn tiến lại gần hơn, hơi thở nồng ấm phả vào lòng bàn tay của Triệu Gia Hào: "Anh đừng vội từ chối mà, thử xem mới biết có thích hay không chứ." Nói xong, liền đưa tay ra lột áo của Triệu Gia Hào.
"Ê ê, cậu làm gì vậy!" Triệu Gia Hào vội vàng nắm lấy tay cậu, nhưng rõ ràng sức lực của chàng trai mạnh hơn anh một bậc, sau một hồi vật lộn, cậu đã khống chế được cổ tay của Triệu Gia Hào, từ khe giường lôi ra một chiếc còng tay tình dục, nhanh chóng khóa chặt Triệu Gia Hào lại.
Triệu Gia Hào choáng váng trước hành động bất ngờ này, đến khi định thần lại và muốn đá cậu ra thì đã bị đè chặt đùi, chàng trai cúi đầu, dùng răng kéo khóa quần của anh.
Dương vật được bọc trong chiếc quần đùi cotton trắng, lúc này vẫn còn mềm mại, chàng trai ngẩng đầu liếc nhìn anh, ánh mắt hẹp dài lộ rõ vẻ xâm lược, Triệu Gia Hào vừa kêu lên một tiếng "đừng" thì đã cảm nhận được thứ gì đó ấm áp mềm mại đang chạm vào phần dưới cơ thể mình qua lớp quần lót, không kìm được mà rên lên một tiếng.
Chàng trai đang dùng miệng kích thích anh qua lớp vải, nước bọt thấm ướt lớp vải mỏng màu trắng, Triệu Gia Hào chưa từng bị ai đối xử như vậy, khoang miệng ấm áp kia ngậm lấy đầu dương vật của anh, dù có lớp ngăn cách nhưng dương vật của anh cũng nhanh chóng cương cứng, đẩy chiếc quần lên thành một cục nhỏ.
Triệu Gia Hào cắn chặt môi dưới, kìm nén tiếng thở gấp, hơi thở ngày càng trở nên nặng nề. Chàng trai cắn vào mép quần lót, kéo miếng vải ướt đẫm ra, lúc này dương vật của Triệu Gia Hào đã hoàn toàn lộ ra, đang run rẩy tiết ra chất nhờn. Chàng trai liếm tỉ mỉ một lượt, rồi lại đưa vào miệng, bắt chước động tác giao hợp đẩy ra kéo vào, Triệu Gia Hào không kìm được tiếng rên rỉ từ trong kẽ răng, cả đầu óc đều trở nên hỗn loạn, nóng quá, sướng quá, thoải mái quá... Tự tay thủ dâm sao có thể so sánh được với cảm giác này. Anh ngửa cổ lên, nhíu mày, chàng trai lại làm cho anh vài động tác deepthroat, cổ họng vừa nhỏ vừa chặt, thịt mềm trong khoang miệng bao bọc lấy dương vật đẩy ra kéo vào, chàng trai nhẹ nhàng mút một cái, Triệu Gia Hào liền rên lên rồi phóng tinh, tinh dịch và nước bọt không kịp nuốt chảy xuống, trông vô cùng dâm dục.
"Đừng... bẩn lắm... nhổ ra đi..." Triệu Gia Hào xấu hổ nhìn chàng trai.
Chàng trai lấy một tờ giấy, nhổ tinh dịch ra, lau miệng rồi cười nói: "Anh, gọi em là Âu Ân là được." Da của cậu sẫm màu hơn Triệu Gia Hào một chút, chất lỏng màu trắng đọng lại trên khóe môi ướt át của cậu, Triệu Gia Hào mím chặt môi không nói gì, quay đầu đi để lộ ra đôi tai đỏ ửng.
Âu Ân chống người dậy, dùng ly giấy súc miệng, rồi lại áp sát lại.
Cậu liếm lên cổ thon dài của Triệu Gia Hào, dùng răng nhẹ nhàng cắn, Triệu Gia Hào thở gấp, khó chịu cựa quậy ngăn cản cậu: "Đừng làm nữa..." Tay của Âu Ân luồn vào trong vạt áo của Triệu Gia Hào, men theo thân thể đi lên, ngón tay kẹp lấy núm vú nhỏ nhô lên, trêu chọc véo véo, chỗ đó nhanh chóng trở nên cứng đơ. Triệu Gia Hào khó chịu cựa quậy qua lại, chỉ cảm thấy những chỗ được vuốt ve lại vô cùng ngứa ngáy, mơ hồ không biết mình đang né tránh hay là đang đáp lại.
Hơi thở ướt át đến bên mép, Âu Ân dùng giọng khẽ hỏi: "Anh, có thể hôn được không?" Triệu Gia Hào kìm nén tiếng thở gấp, vừa định mở miệng, Âu Ân đã ngậm lấy môi anh, nhẹ nhàng mút nuốt, Triệu Gia Hào còn đang ngẩn ngơ, đầu lưỡi của Âu Ân đã đẩy mở răng anh, khéo léo quấn lấy anh qua lại quấn quýt, Triệu Gia Hào rõ ràng không phải là đối thủ của cậu, bị ép lên tường hôn đến mức mơ màng, khi tách ra vẫn chưa kịp hoàn hồn, đôi môi hồng mọng hé mở, lộ ra đầu lưỡi ướt nhẹp.
Âu Ân khẽ cười, ôm Triệu Gia Hào lên đùi mình, giúp anh cởi cúc áo. Triệu Gia Hào rất gầy, làn da trắng như tuyết phủ một lớp hồng nhạt, khi chạm vào cảm giác ấm áp và mềm mại. Kính mắt bị lệch sang một bên khi họ hôn nhau, đôi mắt ướt át, hơi sụp xuống của anh lộ ra hoàn toàn, phủ một lớp sương mỏng, trông vô cùng quyến rũ.
Âu Ân cúi xuống hôn lên mắt Triệu Gia Hào, bàn tay lướt xuống eo thon của anh, luồn vào chiếc quần lỏng lẻo, phần mông đầy đặn hơi run rẩy, như muốn tràn ra khỏi kẽ tay.
"Đừng..." Triệu Gia Hào cựa quậy, cố gắng thoát ra, nhưng Âu Ân dùng tay còn lại nắm lấy cằm anh hôn một cách mãnh liệt. Nước bọt hòa lẫn với mồ hôi, chảy xuống tấm ga giường ẩm ướt. Quần được cởi bỏ hoàn toàn, phần mông lộ ra trong không khí, Âu Ân lấy chai bôi trơn từ ngăn kéo đầu giường ra, chất lỏng nhờn nhờn chảy xuống những nếp gấp ở rìa hậu môn, thấm dần vào bên trong qua những động tác ấn nhẹ nhàng.
Âu Ân mút lấy môi dưới mềm mại của Triệu Gia Hào, hôn lên nốt ruồi nhỏ trên cằm anh, thì thầm: "Anh à, em sẽ làm anh thoải mái, ngoan nào, thả lỏng đi." Nhưng đối phương không mấy hợp tác, cơ mông anh căng cứng, cổ họng phát ra những tiếng rên rỉ đứt quãng và hơi thở gấp gáp.
Âu Ân thở dài, đặt Triệu Gia Hào nằm xuống giường, kê một chiếc gối dưới thắt lưng cậu. Những ngón tay thon dài, thấm đẫm chất bôi trơn, luồn vào lỗ hậu môn nhỏ hẹp. Triệu Gia Hào rên khẽ, đưa tay lên che đôi mắt đỏ ướt, năm ngón tay co rồi duỗi ra liên tục.
Âu Ân tỉ mỉ dùng ngón tay mở rộng, đầu ngón tay thô ráp cọ xát vào thành bên trong, tạo ra một cảm giác kỳ lạ, không đau nhưng đầy ắp và khó chịu, khiến Triệu Gia Hào run rẩy không ngừng. Cùng với tiếng nước nhờn sột soạt, anh ngửa đầu lên, không chịu nổi nữa mà phát ra một tiếng rên dài, mềm mại. Khi bị chạm vào một điểm nhạy cảm, cảm giác khoái cảm như dòng điện chạy dọc sống lưng lan khắp cơ thể. Âu Ân nhanh chóng nhận ra, liên tục kích thích điểm đó, tiếng rên khẽ của Triệu Gia Hào dần trở nên mê hoặc, phần dưới cơ thể anh lại căng cứng.
"Anh à, đừng siết chặt quá, em muốn vào rồi." Âu Ân rút ngón tay ướt nhẹp ra, chất nhờn được bôi lên đùi mềm mại của Triệu Gia Hào. Anh dùng đầu dương vật cọ xát vào lỗ hậu môn vài lần, miệng Triệu Gia Hào lẩm bẩm, như từ chối, lại như đang cầu xin. Lỗ hậu môn vừa được kích thích giờ trở nên trống rỗng, cần được lấp đầy, nhưng nỗi sợ bị xâm nhập bởi người cùng giới lại trỗi dậy khi đầu dương vật chạm vào. Anh không nhịn được mà há miệng rên lên, giọng khàn đặc. Dương vật của Âu Ân từ từ nhưng kiên định đẩy vào, từng chút một làm phẳng những nếp gấp, lấp đầy mọi khoảng trống. "Anh giỏi quá, nuốt hết rồi này." Cậu nắm tay Triệu Gia Hào đặt lên bụng phẳng của anh, lúc này đang co bóp nóng bỏng quanh dương vật của mình, khiến cậu sướng đến tê dại.
Ánh mắt Triệu Gia Hào trở nên mơ hồ, khóe mắt ướt đẫm. Âu Ân nhẹ nhàng đẩy dương vật vào ra, cúi xuống hôn lên cổ Triệu Gia Hào, những nụ hôn an ủi như cơn mưa nhẹ, thấm đẫm khắp người cậu, làm tan biến những suy nghĩ còn lại. Khi điểm nhạy cảm bị chạm vào, Triệu Gia Hào không kìm được mà rên lên, theo từng nhịp đẩy mạnh hơn, tiếng rên dần trở nên dâm dục.
Âu Ân khéo léo đẩy vào rút ra, cúi đầu ngậm lấy môi của Triệu Gia Hào, mút liếm khiến đầu lưỡi anh tê dại, chỉ còn biết phát ra những tiếng rên rỉ như mèo gọi bạn tình. Làn da trắng của Triệu Gia Hào dần ửng lên một màu hồng đầy dâm dục, hai chân thon quặp chặt vào eo Âu Ân, bị đẩy đến mức lắc lư không ngừng.
Âu Ân giữ chặt lấy chân anh, một tay nắm lấy dương vật cương cứng của Triệu Gia Hào, chất dịch đục từ lỗ sáo chảy xuống bụng, hòa lẫn với mồ hôi, dưới ánh đèn lấp lánh như những giọt sương. Đôi khi đẩy quá sâu, lớp da mỏng ở đó phồng lên, như có thể lộ rõ hình dáng của vật thể bên trong. "Anh có thấy sướng không?" - Âu Ân vừa hỏi vừa nhìn vào lỗ hậu môn đỏ ửng của Triệu Gia Hào, mỗi lần đẩy vào lại lộ ra một chút màu sắc rực rỡ, tay vẫn không ngừng thủ dâm cho dương vật của anh.
Triệu Gia Hào không thể nói nên lời, đây là lần đầu tiên anh bị đối phương "làm", mọi thứ vượt xa tưởng tượng của anh. Cảm giác khoái cảm như sóng tràn vào đầu, ngay cả cảm giác đau đớn cũng trở thành chất xúc tác kích thích, khiến anh không kiềm chế được mà nâng mông lên để đáp lại từng cú đẩy của đối phương, muốn được đâm sâu hơn nữa, muốn bị "phá hỏng", nhưng đồng thời cũng sợ hãi trước cảm giác lạ lẫm và mãnh liệt này, sợ rằng bản thân sẽ không còn là chính mình nữa.
Âu Ân cắm rút thêm một lúc rồi rút dương vật ra, Triệu Gia Hào mơ mơ hồ hồ nhìn cậu, cậu vỗ vỗ mông anh rồi nói: "Đổi tư thế khác đi."
Đợi tới khi xoay người nằm quay mông lên trời trên giường, Triệu Gia Hào lại thấy hơi xấu hổ, giống như động vật nhỏ phát tình, anh vừa cúi mặt vào trong cánh tay, Âu Ân đã thuận thế tiến vào, sâu quá, sâu đến mức khiến anh cảm giác cả người như bị xé toạc.
Cả cánh tay ê ẩm, đùi mềm nhũn không gượng dậy nổi, Triệu Gia Hào khóc thút thít cầu xin: "Chạm... chạm vào đi... muốn bắn..." Âu Ân thuận theo ý anh, chưa kịp tuốt lộng bao lâu Triệu Gia Hào đã giương súng đầu hàng. Huyệt khẩu theo đó co rút lại, lúc Âu Ân rút ra vẫn siết lại đòi ăn. Cậu bắn lên bên ngoài huyệt khẩu, dịch trắng chảy dài trên ghế.
Âu Ân mỉm cười, xoay người Triệu Gia Hào lại, anh giống như vừa được kéo lên từ dưới nước, mái tóc che phủ sát gương mặt trắng đến mức phát sáng, trên người ánh lên thứ gì đó không rõ là mồ hôi hay là thứ gì khác, khóe mắt đỏ bừng, những giọt nước mắt nóng bỏng lăn xuống. Âu Ân nhẹ nhàng hôn lên giọt nước đó, lòng bàn tay áp lên khuôn mặt ẩm ướt của anh, âu yếm nói: "Sao anh lại khóc rồi, vì sướng quá sao? ... Em đã nói sẽ làm anh thoải mái mà."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro