Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

"Biến đi cho khuất mắt tôi !" , anh gừ nhẹ một cái . Nghe xong , cô lủi thủi quay đi . Anh trừng mắt ngạc nhiên , bình thường thì cô sẽ cãi lại rồi cằn nhằn bên tai anh cho xem . Hôm nay cô nghe xong lại bỏ đi , anh không khỏi ngạc nhiên , tim anh nhẹ nhói một cái .
Tối hôm sau , xe của gia đình Sakamaki ...
Vừa mở cửa xe anh đã nhăn mày lại . Yui đang cười nói vui vẻ với Ayato và Raito , thấy anh bước vào xe cũng làm lơ . Khó chịu quá ! Tối qua đến giờ cô bỏ lơ anh , anh thực sự rất khó chịu . Từ khi cô đến sống tại nhà Sakamaki , lúc nào anh cũng là người cô quan tâm nhất . Đồ anh ăn là do cô nấu , anh ăn mặc lượm thượm thì cô chỉnh lại , tóc anh bù xù thì cô chải gọn . Ngoài miệng nói cô phiền phức nhưng thực ra anh rất vui ! Hôm qua anh nói vậy , có phải khiến cô tổn thương rồi không ?
Cuối cùng đã đến trường , không có cô ngồi cạnh cằn nhằn , anh cảm thấy rất buồn tẻ . Vừa vào trường anh đã đi ngay vào phòng âm nhạc , anh lại cúp tiết nữa ! Reiji nhìn anh thì thấy bực , đường đường là trưởng nam của gia tộc lại lười nhát , vô dụng . Vậy nếu cậu cướp đi đồ của anh thì anh sẽ thế nào ? Cậu nhếch môi cười gian xảo , kéo tay Yui . Cô hốt hoảng , kêu lớn : "Reiji-san ...? Chuyện gì vậy ?" . Reiji đáp lại rất ngắn gọn : "Theo tôi một chút !" . Nói rồi anh kéo cô chạy như bay , Shuu nhìn thấy Reiji kéo cô đi cũng lén lút đi theo .
Hồ bơi của trường ...
Đến đây cậu thả tay cô ra , cô mồ hôi ướt đẫm , thở hồng hộc : "Reiji-san , rốt cuộc ... Anh có ... Chuyện gì muốn nói sao ?" . Cậu không trả lời đã đè cô xuống sàn , kéo phăng chiếc nơ của cô , mở toang mấy chiếc nút áo : "Ăn tối chứ làm gì ?" . Nói xong cậu mạnh bạo cắm nanh của mình vào chiếc cổ trắng nõn của cô . Cô vùng vẫy trong đau đớn , khung cảnh này nằm gọn trong mắt Shuu . Anh muốn xông ra , nhưng nghĩ lại Yui chỉ là vật hiến tế rồi chỉ đứng đấy nhìn , mặc cho tim anh không hiểu sao lại rất đau .
Yui mất máu quá nhiều nên dần mất đi ý thức , cô ngất đi . Reiji bế cô lên , nhưng rồi lại ném cô xuống hồ . Cơ thể cô dần chìm xuống nước nhưng vì đã mất quá nhiều máu khiến cô không thể mở miệng kêu cứu , còn Reiji từ khi nào đã đi khỏi đó . Shuu vô ý thức lao ra , nhảy xuống đó , miệng không ngừng gọi : "Yui ... Yui ...!" . Anh lặn xuống đáy hồ , nhìn thấy bóng dáng cô đang chìm dần . Lòng không khỏi xót xa , anh vươn tay nắm lấy bàn tay yếu ớt của cô , kéo cô lên bờ .
Nhưng không biết từ khi nào mà hô hấp của cô đã rất yếu , tựa hồ muốn ngưng hẳn . Khuôn mặt anh hiện rõ sự lo lắng , vừa lay vừa gọi cô không ngưng . Thanh âm yếu ớt của cô khẽ vang : "Shuu-san ...?" , chỉ nghe cô gọi tên , anh đã vui mừng khôn xiết . Vì như vậy anh cảm giác rằng anh chưa mất cô . Cô ngồi dậy , đôi mắt lờ đờ vô định . Chưa gì anh đã mạnh bạo ôm cô thật chặt , như không muốn ai cướp đi cô : "Yui , đừng đi đâu hết nhé !" . Cô nghe xong liền tỉnh táo , thấy anh lo lắng và ôm cô chặt như vậy , cô choàng tay xoa nhẹ đầu anh : "Uh , em không đi đâu cả ! Em ở đây , bên cạnh anh" . Lời nói của cô đã xoa dịu anh , anh nhẹ tay kéo vai áo của cô xuống , trầm giọng : "Yui , anh khát !" . Cô gật đầu , anh cúi xuống rồi cắm nanh của mình sâu vào da thịt cô .
Mấy hôm sau , Yui bình thường trở lại . Kể từ hôm đó anh cũng thường hút máu cô hơn . Đêm hôm đó là trăng tròn , cô đang thiếp đi thì có cảm giác ai đó đang ôm cô . Cô nâng mi mắt lên , hốt hoảng : "Shuu-san ? Gì vậy ?" . Anh lười biếng trả lời : "Lạnh quá , cho anh ngủ chung ." , mặc cô gọi anh thế nào thì anh vẫn ôm cô rồi thiếp đi . Cô một phần cũng không muốn phá giấc ngủ của anh nên yên lặng , tay nhẹ nhàng xoa đầu anh . Bỗng anh mở mắt , nắm tay cô rồi đè cô xuống giường . Anh nhếch mép : "Yui , em đang muốn làm gì vậy ?" , cô đỏ mặt : "Em chỉ xoa đầu anh thôi mà" . Anh luồng tay vào áo cô , cười gian tà : "Thật à ? Nhưng em làm anh không ngủ được nữa rồi !" . Chưa kịp phản ứng lại , cô đã bị Shuu giữ chặt tay không cho cử động . Anh cúi nhẹ người xuống , hôn lên môi cô dịu dàng . ( Mình xin lược bỏ cảnh H nhé , các bạn có theể tự tưởng tượng )
Vừa đi học về , Yui đã cảm thấy uể oải khắp người . Đang đi trên hành lang , thì đã nhìn thấy Reiji . Anh lại gần cô , thì thầm : "Xuống nhà kho đợi tôi !" , Yui không biết có chuyện gì , chỉ đành ngoan ngoãn nghe theo .
Một lát sau , cô đã tới nhà kho . Reiji không hiểu sao lại đằng đằng sát khí . Cô có chút run rẩy : "Reiji-sa... A!" , vẫn chưa dứt lời . Reiji dùng con dao bạc đâm thẳng vào Yui , cậu cười đáng sợ : "Những thứ thuộc về Shuu . Nếu không có được , thì tôi sẽ phá hủy nó ." Yui ngã xuống , máu cô loan ra khắp sàn . Đùng , cánh cửa mở ra . Shuu ở đó , đôi mắt tràn ngập sự tuyệt vọng . Anh phóng đến ôm lấy Yui , nhịp tim của cô đã ngừng . Cô đã không còn sống nữa ! Anh gào thét gọi tên cô , nước mắt không ngừng trào dâng . Reiji đứng một bên cười : "Thật vô dụng , đến thứ quan trọng của bản thân cũng không bảo vệ đượ..." , cậu chưa dứt lời Shuu đã cho cậu một cú đấm , thét lớn : "Cậu cướp của tôi thứ gì tôi cũng mặc kệ , nhưng tôi không cho phép cậu cướp đi Yui !"
Sau đó không biết chuyện gì đã xảy ra , nhưng Shuu đã bế Yui về phòng . Anh đặt cô lên giường , nước mắt không ngừng rơi : "Yui à , mở mắt ra nhìn anh được không . Mở mắt nhìn anh đi Yui !" . Từng giọt nước mắt của anh rơi xuống vết thương của cô . Tim cô không hiểu sao lại đập trở lại , tay cô đưa lên yếu ớt : "Shuu ..." . Nghe thấy thanh âm quen thuộc , anh ngước mặt lên . Không sai ! Cô đã trở lại và đang nở nụ cười nhìn anh : "Shuu..." . Anh chộp lấy tay cô : "Yui , xin em đừng bỏ anh lại một mình nữa !" . Cô cũng không kìm được dòng nước mắt : "Uh , em sẽ ở bên anh mà . Em yêu anh , Shuu !" . Giọng nói yếu ớt không có sức , nhưng lại khiến cho Shuu lấy lại hi vọng và sức mạnh . Nhìn ánh mắt của cô lúc đó , anh đã thề với mình : Đời này kiếp này vĩnh viễn không đánh mất cô lần nữa !
End !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro