YoonJoon (6)
Chào tui đã quay trở lại. Xin lỗi vì để mọi người đợi lâu . Dạo này mình vướng lịch học nên không có thời gian Update. Mọi người xem vui vẻ ❤️❤️
------------------------------
"Anh đã gọi cho Bác sĩ Han để hỏi về điều này. Cô ấy nói có thể do chấn thương, Namjoon đang bị rối loạn căng thẳng sau chấn thương. Một tình trạng có thể gây mất trí nhớ tạm thời. Đó là một cơ chế đối phó để em ấy bảo vệ mình "Seokjin giải thích.
Yoongi cau mày, vẫn chưa nắm được hình thật. "Chuyện gì đang xảy ra với em ấy vậy, Hyung?" anh bối rối hỏi.
Seokjin nghiêng đầu sang một bên, nhìn Yoongi trước khi thở dài đau khổ. "Namjoon - em ấy quên rằng mình bị sẩy thai. Bác sĩ Han nói rằng đó là chứng mất trí nhớ sau chấn thương. Khi thức dậy vào tối nay, Namjoon muốn anh nấu mì ramen. Anh nghĩ em ấy đã khỏe hơn. Nhưng, cho đến khi Namjoonie yêu cầu tất cả chúng ta đi mua sắm quần áo trẻ em...... "
Yoongi rùng mình thở ra một hơi, nhắm mắt lại trong tuyệt vọng trong khi nắm tay. Những người còn lại đang nhìn anh với vẻ thông cảm .
"Yoongi, em biết Namjoonie không phải là bạn đời của em nhưng ...."
Seokjin dừng lại một giây, trố mắt nhìn anh đang bồn chồn với một cảm xúc lẫn lộn. Nhưng dù sao thì hắn cũng cần phải nói điều này.
"... Bản thân em không muốn Joon và đứa bé nhưng Namjoonie cần em. Lần này em ấy thực sự cần em Yoongi. Nếu cứ phớt lờ và từ chối... em ấy sẽ chết, Yoongi. .. "
Seokjin khóc. Yoongi nghiến răng trước câu nói đó. Mọi thành viên đều đổ dồn ánh mắt vào anh, chờ đợi phản hồi của anh. Những lời seokjin nói là sự thật, không gì khác ngoài sự thật mà anh cần phải đối mặt. Anh không thể chạy trốn một lần nữa.Anh không thể hành động như một kẻ hèn nhát nữa. Anh không thể ích kỷ
Anh cần phải ở đó giữ em trong tay , anh phải là một Alpha bảo vệ Omega của mình. Namjoon của anh ! Anh không thể là một Alpha tồi tệ như vậy, cứ phớt lờ bạn đời của mình chỉ vì anh không có chút tự tin nào khi đối diện nó. Anh phải như một Alpha mạnh mẽ để bảo vệ Omega của mình.
"Em xin lỗi hyung ..." anh nói sau một hồi im lặng.
Tất cả các thành viên đang cố gắng nắm bắt những gì Yoongi đang cố gắng nói. Họ lo lắng rằng liệu Yoongi có cố gắng trốn tránh trách nhiệm của mình như trước hay không. Hoseok gần như muốn hét vào mặt Yoongi nhưng ngay lập tức dừng lại khi Seokjin phải ra dấu hiệu bằng mắt cho y đợi anh nói
"Tôi xin lỗi vì đã ích kỉ và lỗ mãng trong suốt thời gian qua. Tôi thực sự xin lỗi ..." Yoongi tiếp tục trong tuyệt vọng, không còn chút can đảm nào để nhìn các thành viên.
Seokjin phút chốc thở phào nhẹ nhõm. Tất cả các thành viên cũng có vẻ thoải mái trước lời xin lỗi đột ngột. dành thời gian và không gian để Yoongi thả trôi suy nghĩ của mình. Họ đã cố gắng hỗ trợ nhau để cùng nhau đối mặt với khó khăn này như một thành viên của BTS.
"Tôi biết mình không đáng được tha thứ hay có cơ hội thứ hai và tôi cũng không muốn đòi hỏi một chút nào. nhưng tôi thực sự hối hận vì đã không ở bên Namjooon khi cần. Tôi hối hận vì đã hành động ích kỷ. Tất cả những gì em ấy muốn là tôi chăm sóc cho em ấy và đứa bé… ” Yoongi dừng lại vài giây, hít thở sâu trước khi tiếp tục nói ra suy nghĩ của mình.
“Tôi đã - đã sợ... sợ đối mặt với trách nhiệm khi bản thân không lo được và phạm phải một sai lầm ngu ngốc. Tôi nên bảo vệ NamJoon, tôi nên ở bên cạnh em ấy . Nhưng tôi đã làm tổn thương và không thừa nhận trách nhiệm khiến em tự gánh hết gánh nặng cho mình. Tôi - tôi là Alpha tồi tệ ! "
Đó là một lời thú nhận đau lòng từ thủ lĩnh của bầy đàn. Mọi người trong BTS đều biết Yoongi là người kiệm lời như thế nào. Anh không nói quá nhiều và là một người thực sự khó tiếp cận ngay từ đầu. Anh tinh tế hơn bất cứ khi nào ở bên Namjoon. Tuy nhiên ,Yoongi và Namjoon chưa bao giờ có tình dục giữa họ cho đến khi Yoongi say rượu.
Nhưng sau những gì đã xảy ra, giờ đây anh nhận ra rằng anh và em đã gắn kết với nhau theo một cách đặc biệt. Mối quan hệ thân thiết có thể là do ảnh hưởng của rượu nhưng không ai có thể giao phối với nhau mà không có bất kỳ cảm giác nào dù chỉ một chút. Tất cả họ đều rơi nước mắt đau đớn như thể họ có thể cảm nhận được nỗi đau và sự hối tiếc của nhau. Họ có trách nhiệm riêng của họ về vấn đề này. Anh đã làm thất vọng em như thế nào trong suốt thời gian qua. Làm thế nào anh đã không biết từ đầu khi Namjoon mang thai.Và làm thế nào em đã giữ nó như một bí mật vì em sợ hãi. Em sợ rằng mình sẽ bị loại khỏi nhóm, khỏi BTS.
Sao em có thể nghĩ như vậy? Có ai trong nhóm chưa bao giờ cho em cảm giác an toàn không?Anh quá chìm đắm trong những nhu cầu của bản thân mà đã bỏ qua nỗi đau của em khi bị bỏ lại một mình mang đứa con mà không có người bạn đời của mình. Không có anh. Đã quá muộn để hối hận về mọi thứ. Namjoon đã mất đứa con của mình. Namjoon đã tan thành từng mảnh, trở nên mỏng manh hơn trước. Và bây giờ? Namjoon đã quên bản thân mình sẩy thai? Em đã phải chịu đựng bao nhiêu lần nữa ?! Yoongi rất sợ. Anh sợ rằng anh sẽ mất em nếu điều này cứ tiếp diễn. Anh cần phải nghĩ ra điều gì đó, để mang em về ,người bạn đời của anh.
Yoongi ngồi ở mép giường, mắt ngấn lệ nhìn Namjoon đang ngủ. Em trông thật thanh thản và bình tĩnh trong giấc ngủ. Yoongi âu yếm vuốt tóc em, nhẹ nhàng nghịch nó trước khi anh đặt lòng bàn tay lên gò má lạnh giá. Em trông ốm yếu hơn trước. Trái tim Yoongi như bị bóp nát khi nhìn thấy cảnh đó, tự trách bản thân đã làm một hành động tàn nhẫn với người dễ bị tổn thương như Namjoon. Làm thế nào anh có thể tra tấn em cho đến khi có kết cục như thế này? Yoongi tự trách mình về mọi thứ.
Trong hai tuần, anh đã xa rời nhóm của mình, Namjoon, đặc biệt là sau vụ việc khủng khiếp. Anh không thể dung túng cho những gì đã xảy ra. Anh không nên hành động như vậy vào ngày đó. Anh không nên để cảm xúc lấn át lương tâm. Anh không có quyền ghen tị với Zico. Anh biết cậu là một người bạn tốt của Namjoon trong suốt những năm qua. Nhưng anh bị mù quáng bởi sự ghen tuông của chính mình. Nếu anh có thể chu đáo hơn, chú ý đến việc Namjoon cầu xin anh dừng lại thì tất cả những điều này sẽ không xảy ra. Vì anh mà Namjoon đã mất đi đứa con quý giá của mình. Đứa con của họ.
"Hừm..."
Namjoon ngâm nga trong giấc ngủ, cựa quậy một lúc trước khi từ từ mở mắt. Mùi gió trong lành chạm vào lỗ mũi và em vô thức mỉm cười trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Đó là mùi yêu thích của em trong tất cả. Khi mắt em nhìn chằm chằm vào hình dạng của Alpha, cơ thể Namjoon trở nên cứng đờ và mắt em chớp nhanh. Trong căn phòng đặc biệt yên tĩnh, em có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.
Yoongi!
"Al ... alpha ..." giọng em nứt ra và khàn khàn, khiến em phải hắng giọng vì xấu hổ trước trạng thái buồn ngủ của mình.
Yoongi mỉm cười vuốt mái tóc gần như che mất vầng trán. "Em có khỏe không Joonie?" anh nhẹ nhàng hỏi.
Namjoon giật mình trước những cử chỉ của anh nhưng đồng thời cũng hài lòng với sự quan tâm. Môi em nhếch lên thành một nụ cười nhỏ trước khi em trả lời. "Em - em ổn ..."
"Em cần phải chăm sóc chính mình bé con... Nhìn em gầy quá..."
Namjoon thút thít và mắt ngấn lệ trước những từ đó với giọng điệu của anh trông như một mệnh lệnh. Yoongi cười khúc khích trước âm thanh dễ thương và véo mũi xinh xắn khiến em rúm người vì đau.
"Hyu - hyung......"
Yoongi nở một nụ cười tươi trước sự dễ thương của mình, trước khi mắt anh hướng đến tủ đầu giường và ngay lập tức nhìn thấy hình ảnh siêu âm. Trái tim anh ngay lập tức chìm đắm trước khung cảnh. Anh cầm bức ảnh với cái tay run run, đôi mắt rưng rưng vì tuyệt vọng. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy ảnh của con mình và Yoongi không kìm được nước mắt lăn dài. Một tiếng nức nở nhỏ lướt qua môi anh khi anh ôm chặt bức tranh.
Namjoon sửng sốt khi thấy Alpha của mình đang khóc. Em muốn an ủi Alpha , cố gắng đứng dậy nhưng suýt nữa thì vấp ngã vì cơ thể yếu ớt. Yoongi sau đó giúp anh ngồi vào chỗ Namjoon dựa vào đầu giường một cách thoải mái.
"Đó - đó là bức ảnh tháng của em bé ..." Em nói chậm rãi gần như thì thầm. Mắt hướng vào bức ảnh siêu âm.
Yoongi nhìn nó âu yếm. Anh bỏ lỡ rất nhiều thứ. Đây đáng lẽ là khoảnh khắc quý giá trong cuộc đời anh nhưng anh đã đánh mất nó vì sự ngu ngốc của mình. Yoongi tự nguyền rủa mình.
"Em bé? Làm sao em biết?" Yoongi hỏi.
Namjoon mỉm cười trước câu hỏi. "Bản năng của một người mẹ?"
Yoongi cười buồn khi liếc nhìn Namjoon. Em trông thanh tao khi khuôn mặt rạng rỡ nhìn chằm chằm vào bức ảnh siêu âm. Trái tim Yoongi siết chặt trước khung cảnh như thể trái tim anh tan nát vì nỗi đau mất con. Bé con của anh đã phải chịu đựng rất nhiều và anh đã không thể bảo vệ .
Yoongi trố mắt nhìn đôi môi căng mọng, trông thật nhợt nhạt nhưng nó có sức quyến rũ khó cưỡng. Yoongi không kìm được mà chồm tới rồi chu môi trong nháy mắt. Namjoon giật mình vì nụ hôn bất ngờ há hốc mồm ngạc nhiên. Khuôn mặt của em đột nhiên ấm lên và đỏ mặt khi Yoongi cười khúc khích trước phản ứng của em
"Ơ ... hyung?"
Yoongi nhíu mày khi nhận thấy em có vẻ hơi lo lắng. Yoongi quan sát cách Namjoon đang nghịch ngón tay như thể em đang tranh luận xem có nên nói hay không. Nhận thức được bàn tay của em đã chuyển sang màu đỏ, Yoongi nhanh chóng rút tay ra để ngăn em tự làm mình đau. Yoongi siết nhẹ tay Namjoon trong khi mắt anh nhìn vào em.
"Làm sao vậy? Nói cho anh biết..."
Namjoon ngấu nghiến môi dưới, cảm thấy không hiểu mình sẽ nói gì. Hay nói chính xác là hỏi. Em không biết anh sẽ đáp lại như thế nào nhưng nhìn cách Yoongi đối xử tốt với em như thế nào bây giờ .Namjoon nghĩ sẽ chẳng có hại gì nếu em đề nghị
"Anh có thể - anh có thể đi với em hôm nay không?" Em hỏi, lắp bắp trong giọng nói của mình vì em cảm thấy hơi thận trọng để không làm cho anh giận em không muốn ép làm điều gì đó mà anh ghét.
"Đến đâu Joon?" anh hỏi trong khi chơi với những ngón tay mảnh mai thuộc về Namjoon. Em có những ngón tay thon dài và đẹp gần giống phụ nữ và Yoongi thích nắm tay vì điều đó. Nhưng nhìn nó khẳng khiu bây giờ, Yoongi thương tâm lắm. Anh sợ rằng nếu dùng một chút sức nhiều trong khi nắm lấy bàn tay có thể sẽ làm gãy xương.
"Em - em muốn mua một vài bộ quần áo trẻ em. Em chưa mua - mua gì cả ..." Namjoon rụt rè lầm bầm.
Yoongi hướng mắt về phía em khiến tim anh đang đập rất nhanh. Seokjin đã đề cập đến việc Namjoon mất trí nhớ trước khi anh bước vào phòng. Nhưng mà tự mình nghe thấy tiếng Omega, Yoongi cảm thấy trái tim mình như bị bóp nát thành từng mảnh. Sự thôi thúc để bảo vệ em trở nên mạnh mẽ hơn .
Yoongi không thể để em chìm trong bóng tối thêm nữa. Anh không muốn Namjoon phải một mình gánh chịu mọi nỗi đau. Namjoon lo lắng trước sự im lặng của anh và ngay lập tức hối hận về quyết định hỏi điều như vậy của mình. Em tự trách mình sao ngu ngốc khi rủ anh đi cùng. Rõ ràng là anh không muốn được liên kết với đứa bé. Namjoon mắc một sai lầm lớn. Không, Yoongi sẽ ghét em vì điều này. Anh sẽ hoàn toàn bỏ rơi em nếu tiếp tục làm điều này.
"Xin lỗi hyung. Xin lỗi vì đã yêu cầu anh làm như vậy. Đó là lỗi của em. Em xin lỗi. Ôi Chúa ơi, em đang làm gì vậy? Sao em có thể yêu cầu một Alpha làm điều đó cho một Omega như em? Em xin lỗi hyung." ..Em thực sự rất ... "
Những lời nói lắp của Namjoon đã bị cắt ngắn khi Yoongi kéo cơ thể cao lêu nghêu của em vào lòng ôm chặt. Bàn tay nhẹ nhàng vỗ về em sau lưng ngăn em bị khó thở. Hơi thở nặng nhọc của Namjoon từ từ lắng xuống và cảm thấy bình tĩnh hơn một chút. Namjoon hít một hơi thật sâu trước khi tay em từ từ di chuyển đến ôm lấy eo của anh. Em vùi mặt vào gáy anh, hít hà hương gió trong lành luôn xoa dịu nỗi lo âu trong em.
"Em đừng nói lời xin lỗi , bé con. Em có quyền nói bất cứ điều gì em muốn. Em xứng đáng với tất cả ..." Yoongi nói thì thầm vào tai Namjoon.
Namjoon nén lại một tiếng siết chặt hơn khi em ngả người về phía Yoongi một cách thoải mái. Điều mà em chưa bao giờ làm trước đây vì mâu thuẫn của họ. Lần đầu tiên sau những căng thẳng giữa họ, Namjoon cảm thấy thoải mái trong vòng tay của Yoongi. Đây cũng là lần đầu tiên em có thể cảm nhận được mối ràng buộc đã tan vỡ được bắt đầu từ từ nhen nhóm trở lại như thế nào. Và Namjoon không thể tự dối lòng mình rằng, em rất thích bầu không khí ấm áp này giữa em và Yoongi.
"Anh sẽ đi bất cứ nơi nào em muốn, Namjoon ..." Yoongi nói với em trong khi hôn lên đầu Namjoon. Trái tim anh trào dâng niềm tự hào và vui sướng khi nghe thấy những tiếng cười khúc khích hạnh phúc từ em.
**By : No
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro