Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

YoonJoon (3)


Seokjin đang quá quan tâm, giống như một người mẹ sẽ chăm sóc cho đứa con gái đang mang thai của mình. Hắn đã đưa ra một danh sách dài những việc nên làm và không nên khi mang thai. Seokjin thậm chí có tất cả những mẹo kỳ lạ mà hắn có được từ internet. Chưa kể đến việc Seokjin háo hức chuẩn bị bữa ăn lành mạnh cho em như thế nào, không phải 3 lần một ngày mà là 5 lần . Bữa sáng, bữa trưa, bữa trà, bữa tối và bữa tối. Namjoon ngày càng tăng cân và em không hài lòng với điều đó. Nó không chỉ kết thúc với Seokjin. Jimin và Taehyung sẽ liên tục kiểm tra em khi em ở trong phòng ngủ của mình hoặc trong phòng thu. Họ muốn đảm bảo rằng Namjoon vẫn ổn, em không bị chuột rút hay đau đầu hoặc em cần giúp đỡ để có được thứ gì đó. Về cơ bản, họ đã hạn chế em di chuyển dù chỉ một chút. Namjoon hầu như không thể tập trung vào việc sáng tác nhạc mới vì sự phân tâm không ngừng.

Jungkook và Hoseok còn thái quá nhất. Cả hai đều bảo vệ quá mức. Hai Alpha hóa ra là vệ sĩ của em. Theo đúng nghĩa đen. Thở rít và gầm gừ nếu có một Alpha khác từ một bầy khác bắt đầu nói chuyện hoặc đến gần em bất cứ khi nào họ ở chương trình âm nhạc. Về cơ bản, em không thể đi bất cứ đâu mà không có bất kỳ Alpha nào, thậm chí chỉ để đi vệ sin. Em sẽ được canh giữ mọi ngóc ngách, mọi không gian và mọi lúc như thế

Nó làm phiền em đến tận cốt lõi với tất cả sự chú ý. Nó quá mức và quá đà. Tất cả các thành viên nhóm của em đều đang phóng đại và bản năng bên trong của họ để bảo vệ em và đứa con trong bụng của mình là quá nhiều. Namjoon không cần sự chú ý của họ. Họ không cần phải cảm thấy tội lỗi vì đã bỏ bê em trước đó. Em rất biết ơn vì họ đã chấp nhận sự thật rằng em đang mang thai. Sự bao dung của họ là đủ đối với em. Tình yêu vô điều kiện của họ là đủ đối với Namjoon. Em thực sự hạnh phúc khi trở thành một phần của BTS.

Khi đang chìm trong sự chú ý và yêu thương quá mức từ các thành viên trong nhóm, Namjoon vẫn cảm thấy cô đơn và bất an. Không có nghĩa là em không đánh giá cao những gì các thành viên đang làm . Nhưng người quan trọng nhất mà em muốn nhất là Yoongi thì lại hoàn toàn phớt lờ em Alpha đã từ chối em. Đó là những gì em cảm thấy khi Yoongi không nói chuyện hoặc thậm chí không nhìn em sau khi em xuất viện. Anh  đối xử lạnh nhạt với các thành viên trong ban nhạc và thậm chí với Namjoon. Nó trở nên tồi tệ hơn sau khi tiết lộ về cái thai. Các thành viên trong ban nhạc cũng từ chối nói về Yoongi trước mặt em. Họ cố tình tránh mọi cơ hội để tên của Yoongi được nhắc đến trong cuộc trò chuyện. Và Alpha đã dành phần lớn thời gian của mình trong phòng thu thay vì ký túc xá. Không còn Yoongi ở bàn ăn hay sảnh khách. Anh đã sống ẩn dật và dường như không ai bận tâm về điều đó ngoại trừ Namjoon.

Mặc dù Namjoon đã quyết định không bắt Yoongi chịu trách nhiệm nhưng sâu thẳm trong trái tim, em cần Alpha. Bản năng Omega của em là  cần alpha của mình để trải qua thời điểm quan trọng của thời kỳ mang thai.  Namjoon sợ hãi khi nghĩ m không ngừng nghĩ về hạnh phúc của đứa con của mình. Em vẫn không chắc liệu em bé có thể sống sót qua giai đoạn tam cá nguyệt hay không. Ít nhất thì cái chạm từ Alpha sẽ xoa dịu nỗi đau và đấu tranh nội tâm của em. Em cần Alpha của mình đến nỗi lồng ngực của em thắt lại khi chỉ nghĩ về Yoongi.

Trước đây, cảm xúc chưa bao giờ khiến em đau đớn về thể xác nhưng em thề rằng bây giờ em có thể cảm nhận được. Namjoon giật mạnh tay mình trên bộ ngực được mặc quần áo của mình. Em thở gấp đến nỗi tưởng rằng phổi của mình sắp bị cháy. Mắt em cảm thấy bỏng rát khi anh mở mí mắt và nước mắt ngay lập tức lăn dài trên má. Namjoon ho sặc sụa. Và ngực em đau theo từng hơi thở em hít vào. Thật là đau xót!

Namjoon cố gắng đứng dậy. Em nhận thấy tầm nhìn của mình bị mờ đi như thế nào. Em cố gắng bước được hai bước trước khi ngã xuống khuỵu gối trên sàn vì đau đớn; ngực em sắp nổ tung.

Tôi sẽ chết! Tôi sắp chết?

"Namjoon!"

Em đang thở hổn hển như thể  đang chết đuối trong một hồ nước lạnh. Tâm trí em lang thang giữa sự sống và cái chết. Namjoon đưa tay về phía trước, cố gắng nắm lấy thứ gì đó nhưng mọi thứ dường như quá xa tầm với của anh. Các thành viên của em! Em bé của em ! Alpha của em ! Yoongi của em !

"Namjoon!"

Em nghe thấy ai đó đang gọi em. Em biết ai đó đang ở với mình. Nơi đây. Nhưng em không thể tìm ra đó là ai. Tuy nhiên, mùi quen thuộc. Em ngoáy mũi. Mùi của một làn gió trong lành sau cơn mưa phả vào mũi em. Mùi sẽ mang lại cho bạn cảm giác lạnh và ấm cùng một lúc. Mùi hương mà bạn sẽ đón nhận với một ý chí tự do. Quyến rũ. Hấp dẫn.

"Này, Namjoon! Em cần thư giãn. Em đang tăng thông khí."

Giọng nói đó! Em biết ai là chủ nhân của giọng nói. Em cố gắng nhìn người đó nhưng đôi mắt em vẫn mờ mịt gần như bóng tối. Ngực em vẫn cảm thấy thắt lại và em không thể thở được ngay cả khi người bên em tỏa ra một làn gió trong lành.

"Trời ơi, Namjoon! Hơi thở, chết tiệt !!"

Có ai đó đang ôm em, áp mặt vào khuôn ngực rộng lớn của em. Namjoon vùi mặt vào người lạ, cảm nhận được mùi sau mưa bay qua mũi và dần dần nó bắt đầu xoa dịu và xoa dịu em. Namjoon dần dần lấy lại hơi thở bình thường và đám mây trong tâm trí em bắt đầu rời đi, xóa sạch tầm nhìn . Namjoon nắm chặt vạt áo của người đó, siết chặt cánh tay trên eo cảm thấy bình tĩnh hơn trước.

"Bây giờ em có ổn không?"

Namjoon gật đầu yếu ớt và môi em nhếch lên thành một nụ cười nhỏ. Sau đó em ậm ừ như câu trả lời của mình.

"Anh đang làm gì với Namjoon??!"

Ai đó đã kéo Namjoon ra khỏi vòng tay của người lạ. Namjoon loạng choạng trên sàn, hoảng sợ khi cố gắng tiếp cận người đó một lần nữa. Em khóc đòi người kia quay lại, tìm kiếm mùi hương khi em suýt vấp ngã trên sàn. Hoseok bị sốc khi thấy trạng thái của Namjoon và y lập tức kéo chiếc Omega trong tay mình ra. Sau đó Hoseok trừng mắt nhìn người lạ với cái nhìn đầy sát khí. Namjoon nhận ra mùi của Hoseok, rên rỉ vì em không thể ở bên người lạ nữa - mất đi sự tiếp xúc khiến em cảm thấy rất an toàn và bình tĩnh.

"Anh đang làm gì ở đây, Yoongi?"

"Yo-yoongi ....." Namjoon thì thầm, khi em sửng sốt khi nhận ra đó là Yoongi. Đó là lý do tại sao mùi hương rất quen thuộc. Đó là Yoongi, Alpha của em Cha của đứa con chưa chào đời của mình.

"Anh làm gì ở đây vậy hyung? Anh không được phép ở đây với Namjoon!" Hoseok lặp lại với một giọng điệu nghiêm túc.

Namjoon nhìn trộm khuôn mặt Hoseok bên cạnh mình trước khi thở dài. Thật là quá đáng! Tại sao Alpha của anh ấy không thể ở bên anh ấy? Và Yoongi đang giúp em lúc nãy. Namjoon nhìn vào khuôn mặt khắc kỷ của Yoongi. Lông mày anh đan vào nhau nhìn Hoseok một cách khó chịu.

"Vừa rồi tôi đang giúp em ấy......"

"Không cần đâu. Cậu ấy không cần điều đó từ anh ..." Hoseok chế giễu.

"Ý chú là gì? Vừa rồi em ấy cần giúp đỡ..."

"Nhưng không phải từ anh, hyung. Em và Jungkook ở đây vì cậu ấy ..."

"Vậy thì cậu đã ở đâu khi Namjoon cần vừa rồi, đồ ngốc?"

"Wow, đồ ngốc, anh biết là cái đó là anh mới đúng !!"

"Ai mới là đồ ngốc bây giờ Hobi? Cậu đang hành động vô lý. Nếu tôi không có ở đây, cậu có biết chuyện gì sẽ xảy ra với Namjoon không?" Yoongi gằn giọng, sự bực bội thể hiện rõ ràng trong giọng nói của anh.

"Nhưng anh mới là người khiến anh ấy thích hyung ấy. Điều đó không kỳ lạ khi anh đột ngột quan tâm đến  Namjoon "

Đầu Namjoon lại bắt đầu nhói lên khi nghe tiếng cãi vã. Các Alpha trong tiềm thức đã khiến em mắc kẹt ở giữa bằng các pheromone mạnh của chúng. Namjoon nhăn mặt vì đau và mật đang trào ra trong miệng. Em cảm thấy buồn nôn vô cùng. Mùi quá nồng khiến cậu muốn phun ra mọi thứ trong bụng.

"Tôi không cần phải nghe điều đó từ cái miệng bẩn thỉu của cậu, Hobi. Đừng tự mãn với tôi chỉ vì cậu là một Alpha. Đừng quên ai mới là thủ lĩnh thực sự của bầy này!"

"Vớ vẩn với tất cả những điều đó. Tôi sẽ không để anh chạm vào Namjoon nữa!"

"Cả hai người im lặng đi!"

Yoongi và Hoseok giật mình vì tiếng hét. Hoseok kinh hoàng khi Namjoon đẩy mình ra khỏi vòng tay siết chặt của y. Cả hai đều đang nhìn Namjoon, bây giờ đang nhìn chằm chằm vào họ với đôi lông mày đang nhíu lại và ngực anh ấy ưỡn lên xuống, thở hổn hển trong khi lòng bàn tay đặt trên miệng.

"Namjoon."

"Joonie."

Namjoon lắc đầu, chậm rãi lùi về phía sau. Đôi mắt em long lanh ngấn lệ.

"Bo-cả hai người ... m-làm cho em cảm thấy buồn nôn!" bóp nghẹt Namjoon trong lòng bàn tay trước khi lao ra khỏi phòng khiến hai Alpha chết lặng.

Yoongi và Hoseok cau mày bối rối khi họ nhìn nhau trước khi họ nghe thấy âm thanh bịt miệng từ phòng tắm. Cả hai chạy nhanh chân, chạy đua về phía phòng tắm. Họ nhắm đến việc đến Namjoon trước tiên bỏ qua việc vai họ đang va vào nhau như thế nào qua hành lang hẹp. Nhưng họ không quan tâm chút nào. Khuôn mặt của họ sụp xuống khi nhìn thấy Seokjin đang ở trong phòng tắm với Namjoon, giúp em thoải mái bằng cách xoa bóp lưng. Mắt  Namjoon theo từng cơn co giật đau đớn, phun ra tất cả những gì anh đã ăn hôm nay. Seokjin nghiêng đầu khi nghe thấy tiếng bước chân và đôi mắt hắn nheo lại nhìn cả hai Alpha - ánh lên một cái nhìn giận dữ khiến cả hai run lên vì sợ hãi. Seokjin đỡ Namjoon đứng dậy, đặt tay lên vai Namjoon khi chân của Namjoon chao đảo vì hết năng lượng, dẫn em vào phòng ngủ của mình nằm xuống. Seokjin chải tóc Namjoon khi Omega thoải mái đặt cơ thể mệt mỏi của hắn Namjoon nở một nụ cười yếu ớt, nhắm mắt cố gắng xua đi sự mệt mỏi và căng thẳng của mình.

"Ngủ đi, em bé. Đừng lo lắng, anh ở đây..."

Namjoon ngâm nga trong giấc ngủ, cảm thấy bình yên trước giọng nói và những cái chạm nhẹ nhàng của Seokjin. Seokjin giản dị trước phản ứng đã thầm nhủ Namjoon lúc này mới đáng yêu làm sao. Sau khi chắc chắn rằng Namjoon đã ngủ ngon, Seokjin đứng dậy khỏi giường và mắt hắn bắt gặp hai bóng người đang đứng lúng túng trước khung cửa. Những cái nhìn sắc bén khác đã được ném về phía cả hai alpha trước khi giọng nói nghiêm khắc của hắn yêu cầu họ đi theo hắn đến phòng khách.

" Hai người vừa rồi làm sao vậy?" Seokjin nghiến răng giận dữ hỏi. Đôi mắt nhìn chằm chằm vào hai Alpha.

"Em đang giúp Namjoon khi thấy em ấy đau đớn ..."

"Namjoon không cần hyung giúp!"

"Hai người dừng lại!" Seokjin rú lên.
Yoongi và Hoseok ngừng tranh cãi, đứng trước Seokjin như một đứa trẻ bị bắt quả tang vì hành vi sai trái của mình.

"Nghe này! Hoseok, em không thể ngăn Yoongi giúp Joonie khi  gặp khó khăn. Em ấy cần Alpha bình tĩnh lại đặc biệt là khi em và Jungkook không có ở đó để giúp đỡ ..."

Hoseok rên rỉ đầy bất mãn và Yoongi nhếch mép chiến thắng, thể hiện khuôn mặt tự mãn của mình với Wlpha trẻ tuổi.

"Còn cậu Yoongi, Anh biết cậu cố gắng giúp đỡ nhưng tranh cãi với Hoseok trước mặt Namjoon chẳng giúp được gì cho Namjoonie cả. Hai người đều là Alpha, mùi hương  quá nồng khi  đang gầm gừ khi đối đầu."

"Nhưng đó là Hoseok bước vào và đột nhiên hét vào mặt em!"

Hoseok đảo mắt. "Bởi vì sự tồn tại của anh là một sự xáo trộn đối với Namjoon. Và tại sao cậu ấy lại như vậy? Là do anh!"

Seokjin xoa bóp thái dương và thở dài. "Ôi, Chúa ơi! Cả hai người đều không sao cả. Mùi của em - mùi của em quá nhiều. Chỉ cần ở đây thôi đã khiến tôi choáng váng rồi."

Một lần nữa cả hai Alpha ngừng cuộc cãi vã vô bổ và nhìn Seokjin với ánh mắt tội lỗi. Seokjin cáu kỉnh khi nhìn thấy khuôn mặt của Alpha.

"Trong lúc này, cả hai người đều không được phép ở cùng Namjoon. Anh sẽ không để Namjoon có thêm một đòn tấn công và làm hại đứa bé. Hiểu không?"

"Nhưng mà hyung..."

"Hobi ...!"

Hoseok càu nhàu trước lời cảnh cáo nghiêm khắc. Yoongi chỉ biết đứng hình. Anh không ở trong tình huống có thể đưa mình đến bên Namjoon. Trong gần một tháng, anh  xa cách với omega, nhận ra rằng Omega không cảm thấy thoải mái khi ở bên anh. Hôm nay tình cờ thấy Namjoon quỳ dưới sàn, đau đớn kinh khủng nên anh vội chạy lại đỡ. Mọi thứ xảy ra chỉ là ngẫu nhiên.

"Còn em, Yoongie. Em định làm gì bây giờ?"

Yoongi nhíu mày nghiêng về phía Seokjin. "Ý anh là gì?" Anh bối rối hỏi.

Seokjin khó chịu trợn mắt. "Anh ghét phải thừa nhận điều này, nhưng Namjoon cần bạn. Namjoonie  nói điều đó không sao nhưng theo bản năng Omega mong muốn Alpha của họ ở bên họ trong suốt thai kỳ. Chỉ có Alpha ..." Hắn nói trong khi nhấn mạnh từ 'Alpha'.

"Hoseok và Jungkook đã đảm nhận vai trò. Tôi không cần ở đây ..." Yoongi nói một cách lãnh đạm và không do dự khiến Seokjin và Hoseok sững sờ trước lời nói của anh.

"Đồ đần !!!" Hoseok hét lên. Seokjin thở dài trước sự cứng đầu của Alpha. Seokjin tự hỏi Yoongi sẽ trốn tránh trách nhiệm của mình trong bao lâu? Khi nào thì Alpha sẽ nhận ra rằng anh  quan tâm đến Namjoon và đứa bé?

***

Đó là một chương trình âm nhạc mà BTS được mời biểu diễn. Đó là một điều tốt, vì Namjoon hiếm khi di chuyển trên sân khấu vì anh ấy không thể. Viện cớ rằng em bị ốm, người hâm mộ hô vang tên của em rất đông và Namjoon cảm thấy tuyệt vời khi được hỗ trợ. Em rất cảm động trước sự ủng hộ vô tận của Army đối với em và BTS. Cả nhóm đang chuẩn bị cho bài hát thứ hai của họ, với sự tham gia của nhà tạo mẫu tóc và chuyên gia trang điểm. Trong phòng thật hỗn loạn khi Jimin và Taehyung chạy quanh phòng, cười khúc khích trước những trò đùa ngu ngốc của chính họ và Seokjin đang trang. Jungkook mải mê chơi game trên điện thoại, lộ ra chiếc răng thỏ đáng yêu. Trong tro choi. Căn phòng bùng lên với giọng nói của mọi người đang làm những việc riêng của họ.

Trong khi đó, Namjoon đang vui vẻ nhai một ít khoai tây chiên khiến nhà tạo mẫu phải nói về việc anh ấy đã đánh son dưỡng lên má của mình như thế nào. Nhưng Namjoon hiện đang quá đói mặc dù hai tiếng trước anh đã ăn một bát jajangmyeon đầy. Em liếc nhìn cái má phúng phính của mình trong gương, cảm thấy lo lắng rằng mình đang tăng cân hơn nhưng đồng thời bất lực khi cơ bản là thèm ăn suốt hai mươi bốn giờ. Em véo má mình, bĩu môi rằng có thể thấy rõ hơn rằng một vài người hâm mộ đã nói về việc em béo lên.

"Nammie?"

Namjoon quay về phía cửa khi có ai đó đang ló đầu ra từ đó. Nụ cười của Namjoon mở rộng khi nhận ra người đó. Zico, người bạn thân nhất của em

"Zico !!" Namjoon hét lên, ngay lập tức chạy về phía cậu. Zico thấy em nhảy lên mình, cậu ta suýt chết vì Namjoon xém ngã.

"Namjoon !!!!"

Tim Namjoon chùng xuống một chút khi anh suýt ngã nhưng thở phào nhẹ nhõm vì em đã bám được vào tay ghế vào đúng lúc. Sau đó Namjoon bẽn lẽn cười toe toét để lộ hàm răng trắng bóng trong khi xoa cổ, cảm thấy thích thú với sự vụng về của chính mình. Em cúi xuống tỏ vẻ hối lỗi về phía các thành viên của mình khi em nhìn thấy cái nhìn chằm chằm của cái chết từ tất cả họ. Nhưng em không thể nghe thấy bất kỳ ai trong số họ nói về sự vụng về của mình khi anh ấy phóng chân về phía Zico và lôi em ra khỏi phòng nhanh nhất có thể.

Yoongi vừa bước ra từ phòng thay đồ thì bắt gặp Namjoon đang ở ngoài phòng - đang nắm tay Zico hớn hở đi trên hành lang hướng đến một nơi khác. Mắt anh dõi theo bước chân của họ. Anh nghiến răng và nắm tay thành một quả bóng thật chặt cho đến khi các khớp ngón tay chuyển sang màu trắng. Anh không thích tên Alpha nào đến gần Namjoon. Anh  biết Namjoon và Zico thân thiết như thế nào và anh không bao giờ thích điều đó. Họ đã quá thân thiết để Yoongi kết luận rằng Zico thích Namjoon hơn một người bạn. Anh chỉ có thể cảm nhận nó.

Anh biết mình đang đối xử không công bằng với Namjoon trong vài tháng qua kể từ khi tiết lộ về cái thai của em.  Yoongi tỉnh dậy với cảm giác tội lỗi khủng khiếp rằng anh đã hủy hoại Omega vì không xử lý được dục vọng trong lúc say. Anh  không nên uống say đêm đó. Nếu không Namjoon sẽ không bao giờ có thai và anh không cần phải hèn nhát khiến Omega phải chịu đựng một mình. Namjoon xứng đáng với một người tốt hơn anh . Anh không đủ khả năng để yêu Namjoon vì sự kém cỏi của bản thân. Anh sợ ! Yoongi luôn lo sợ . Anh  không bao giờ thấy mình có một người bạn đời. Anh  sợ yêu một ai đó và sau này làm trái tim họ tan vỡ. Yoongi không tự tin rằng anh  có thể chịu bất kỳ trách nhiệm nào trong một mối quan hệ. Anh không nghĩ rằng Namjoon sẽ hạnh phúc khi ở bên một người không ổn định về tình cảm như anh .

Yoongi chưa bao giờ tưởng tượng rằng Namjoon sẽ có thai sau đêm đó. Anh bối rối và sợ hãi. Anh chưa sẵn sàng  nhưng không có nghĩa là Yoongi bỏ rơi Namjoon hoàn toàn. Không ! Anh  không bao giờ từ chối Omega. Anh biết trách nhiệm của mình là chăm sóc Namjoon và đứa bé. Nhưng anh  vẫn đang đấu tranh với chính mình, tìm kiếm sức mạnh để đứng bên cạnh Namjoon, hỗ trợ em trong bất cứ hoàn cảnh nào. Anh muốn Omega có thể phụ thuộc vào anh.

Nhưng mà...

Ồ, anh đang cho mình lý do để chạy đúng không? Yoongi đang viện cho mình đủ thứ lý do để trốn chạy Namjoon và ích kỷ. Anh  vẫn làm điều đó ngay bây giờ mặc dù sau khi Namjoon đã rất cần anh vào ngày hôm đó. Anh vẫn đang chạy trốn và  không thể chấp nhận nếu có một Alpha khác muốn tán tỉnh omega xinh đẹp của anh .Yoongi không biết tại sao anh  lại làm vậy nhưng chân anh  chỉ tự di chuyển và đi theo hai người cho đến khi họ biến mất qua lối thoát hiểm. Yoongi gầm gừ tức giận và trái tim anh đang sôi lên vì giận dữ khi nghe thấy tiếng cười khúc khích của Namjoon. Anh nhìn lén qua tấm kính nhỏ qua cánh cửa gỗ dày và mở to mắt khi thấy Zico đang ôm Namjoon. Alpha thoải mái vùi mặt vào cổ Namjoon, áp mũi vào làn da rám nắng khi ngửi thấy mùi đào.

"Wow, Nammie. Em có mùi khác khi mang thai ..."

Namjoon cười khúc khích. Em biết Zico thích mùi như thế nào. Anh ấy đã để Alpha thơm em vì  đã không gặp cậu trong vài tháng do lịch trình bận rộn của họ. Zico rất vui khi biết tin về cái thai và rất vui mừng khi được trở thành cha đỡ đầu của đứa con trong bụng.

"ANH. ĐANG .LÀM .GÌ . OMEGA .CỦA TÔI VẬY.  TÊN . ALPHA. KHỐN KHIẾP !!!!!

**By : No

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro