YoonJoon (1)
Chúc mừng hơn 1k lượt đọc 🎉🎉🎉. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ❤️❤️❤️
-------------------------
Namjoon há hốc mồm kinh hoàng khi người phụ nữ mặc áo khoác trắng đưa ra kết quả báo cáo y tế của em. Lòng bàn tay em che miệng, đôi mắt run lên và cơ thể cao lớn của em bắt đầu run lên vì sốc. Namjoon không thể tin được những gì vừa nghe thấy vài giây trước. Điều đó quá vô lý và không thể. Đây không phải là sự thật. Em nghĩ mình vừa bị sốt và ngộ độc thực phẩm nhưng sự thật không phải vậy.
"Tôi biết điều đó thật khó tin, nhưng cũng có thể là Namjoon-ssi. Và tôi phải nói rằng nó cũng rất nguy hiểm ..."
Namjoon nhướng mày bối rối, không hiểu lắm lời bác sĩ. "Ý bác sĩ là gì?" Em yêu cầu xác nhận.
"Mặc dù bạn thụ thai là tự nhiên nhưng theo hồ sơ bệnh án thì rất hiếm trường hợp nam omega mang thai. Trước đây rất ít trường hợp được báo cáo và tỷ lệ là 10: 100. Và trong số 10 trường hợp thì chỉ có 5 người trong số họ đã sinh em bé một cách an toàn mà không có bất kỳ biến chứng nghiêm trọng nào. Đối với omega cũng như em bé. "
"Bác sĩ cho rằng việc tôi mang thai nguy hiểm cho tôi?" Namjoon hỏi khi tim em đập thất thường bên trong lồng ngực.
Nữ bác sĩ gật đầu chắc chắn. "Một omega nam có quyền tự chủ khác với omega nữ. Tất nhiên, cậu có tử cung nhưng chức năng thì khác, đặc biệt là mang thai. Khi một omega nam mang thai, đó là thai ngoài tử cung nên bạn không thể sinh thường. Chúng tôi sẽ tiến hành mổ lấy thai khi cậu đã đến tháng thứ 9 của thai kỳ… ”, bác sĩ giải thích.Namjoon há hốc mồm kinh ngạc trước lời giải thích, từ từ chạm vào vùng bụng phẳng lì vì được bảo vệ. Bản năng làm mẹ của em đang lớn lên từng giây sau khi biết tin về cái thai.
"Nhưng nó có thể được thực hiện đúng không? Ý tôi là phẫu thuật là giải pháp tốt nhất, phải không?"
Em hỏi trong khi cố gắng nở một nụ cười. Một nụ cười hy vọng. Một hy vọng mà em muốn giữ vì lợi ích của đứa con chưa chào đời của mình.Cô gật đầu.
"Quả thực. Nhưng để cậu trải qua cả 9 tháng mang thai thật khó khăn Namjoon-ssi. Và từ báo cáo y tế ở đây, cậu có một số vấn đề sức khoẻ nghiêm trọng ..." Cô nói trong khi gõ ngón tay mảnh khảnh của mình vào hồ sơ. nằm xuống trước mặt cô.Namjoon rùng mình thở ra khi vai em chùng xuống. Em vuốt tóc ra phía sau và từ từ ngả người xuống ghế với vẻ đau khổ trước khi chuyển hướng nhìn bác sĩ với một cảm xúc lẫn lộn. Em có thể thấy sự lo lắng và lo lắng được thể hiện qua khuôn mặt xinh đẹp của bác sĩ.
"Cậu mắc một loạt chứng rối loạn ăn uống khiến cậu nhẹ cân. Nhịp tim đập khá báo động và cậu còn bị cao huyết áp nữa ... Những triệu chứng này không tốt cho cơ thể cậu cũng như em bé." Bác sĩ nói xong nhíu mày nhìn omega.
Namjoon siết chặt tay với vẻ tàn khốc, nhận ra rằng điều này sẽ không dễ dàng với anh. "Cô-đang cho rằng tôi không thể tiếp tục mang thai này sao?" hỏi em với một giọng run rẩy.
"Nếu tôi xem xét tình trạng hiện tại , thì cậu cần phải phá bỏ đứa bé Namjoon-ssi."
Một vài giọt nước mắt lặng lẽ rơi trên má khi Namjoon cố gắng tính về tin xấu. Thật đau lòng và bàn tay anh vô thức xoa xoa chiếc bụng phẳng lì giờ đã có hạt nhỏ của một thiên thần. Thật nhẹ nhàng và omega bên trong của em đang hét lên để bảo vệ hạt đậu nhỏ của mình. Namjoon không thể tước đi quyền sống của đứa bé chỉ để nó tiếp tục sống. Em không thể để mong muốn ích kỷ giết người vô tội của mình. Thật là tàn nhẫn và vô nhân đạo và khủng khiếp. Một người mẹ không nên làm điều đó với chính con mình.
"Namjoon..."
Namjoon ngước mắt về phía bác sĩ, để lộ hàng mi ướt át.
"Tôi phải hỏi cậu điều này ..." Bác sĩ Han cẩn thận nói trong khi đôi mắt đen của cô ấy nhìn chằm chằm vào Namjoon. Em thấy cô đang chuyển chỗ ngồi của mình để ngồi bên cạnh em. Em trông như muốn trốn bên dưới chiếc áo hoodie đen quá khổ của mình.Namjoon nhíu mày khi nhận ra vẻ mặt có phần đáng lo ngại của bác sĩ, tim em đập rất nhanh. Tay em đang run lên khi chờ bác sĩ báo tin xấu khác.
"Tôi không thể nhìn thấy bất kỳ dấu vết nào trên cổ của cậu. Điều đó có nghĩa là bạn đã được giao phối nhưng không được xác nhận bởi Alpha. Điều gì xảy ra Namjoon? Cậu có bạn đời hay không?" Cô hỏi với vẻ tò mò
Môi Namjoon hé mở khi em tiếp tục nắm bắt từng từ mà bác sĩ thốt ra. Namjoon sờ soạng trên cổ trần của mình, nơi biết vết cắn nên ở khu vực nào. Nhưng em không có gì trong số đó và nó khiến Namjoon thu mình lại trên ghế của mình.Namjoon đột nhiên cảm thấy buồn nôn tràn ngập trong miệng, và đầu em hơi choáng váng khi ý nghĩ về alpha của em cứ lởn vởn trong đầu. Đang suy nghĩ miên mang em nghe thấy giọng của cô
"Namjoon? Cậu bị thắt nút mà không có sự đồng ý?" Bác sĩ Han hỏi thêm sau khi Namjoon không trả lời cáo buộc của cô ấy trước đó. Sau đó, cô ấy thở hổn hển kinh hoàng khi có điều gì đó hiện lên trong đầu và vội vàng nói ra suy nghĩ của cô ấy. "Cậu có bị cưỡng hiếp không?"
Namjoon lắc đầu trước lời suy nghĩ đó. Em có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong giọng nói của bác sĩ, ngang với cơn thịnh nộ mỗi khi cô nói từ "hiếp dâm". Em lần nữa lắc đầu, bác sĩ Han thở phào nhẹ nhõm khi Namjoon đã phủ nhận suy nghĩ của cô. "Vậy thì hãy nói cho tôi biết, Namjoon. Alpha của bạn ở đâu? Anh ấy là ai? Anh ấy có phải là người bạn cùng nhóm của bạn không? Theo tôi được biết, nhóm BTS có ba alpha. Yoongi, Hoseok và Jungkook. Vậy, ai trong số họ Namjoon? "
Namjoon bặm môi dưới vì lo lắng. Giọng điệu thấp hơn của bác sĩ beta là đáng sợ. Namjoon hoàn toàn nhận thức được rằng em cần phải trả lời tất cả các câu hỏi một cách trung thực. Em không thể nói dối về điều đó; bản beta sẽ dễ dàng cảm nhận được điều đó. Họ có khả năng quan sát nhạy bén mặc dù không kỹ lưỡng như alpha. Và việc từng đề cập đến việc anh ta đã bị một trong những người trong bầy của mình giao phối là điều không dễ dàng gì đối với em. Là trưởng nhóm của BTS, em có xu hướng bảo vệ các thành viên của mình. Namjoon biết hiện tại em không có tư cách để làm điều đó.
"Đó là ... Thực ra là tình một đêm ..." Namjoon trả lời, lắp bắp không nói được lời nào trong khi mắt cụp xuống, nhìn chằm chằm vào tay mình khi đang loay hoay kéo gấu áo len. Quá sợ hãi khi bắt gặp ánh mắt đầy sát khí của bác sĩ Han. Cô tức giận gầm gừ trước thông tin mới, trừng mắt nhìn Namjoon. "Với ai Namjoon?" hỏi em bằng một giọng điệu bình tĩnh nhưng đầy uy quyền. Nhấn mạnh sự chán ghét của cô với tình một đêm.
Namjoon nuốt nước bọt. "Ơ - đó - không phải lỗi của anh ấy. Chúng tôi - chúng tôi đã say sau bữa tiệc, và - và chúng tôi chỉ quan hệ tình dục trong phòng thu ..." Em nói một cách rụt rè.
"Với ai Namjoon ?!" Bác sĩ Han lặp lại với giọng nghiêm nghị, yêu cầu một câu trả lời dứt khoát từ Omega.
Namjoon bối rối khi ngửi thấy mùi hương nồng nàn của cây hương thảo do bản beta chiếu. "Yoo - Yoon -"
(Bác sĩ Han là beta)
"Yoongi ???" Cắt bác sĩ Han càng nhanh càng tốt.
Namjoon từ từ gật đầu vì xấu hổ và nước mắt em rơi xuống cánh tay, sượt qua chiếc áo len. Cô nhìn cách Namjoon bật khóc và cảm thấy có lỗi vì đã gây áp lực buộc em phải trả lời tất cả các câu hỏi của cô vừa rồi. Nhưng cô không hối hận vì đã làm như vậy. Nó cần phải được thực hiện. Cô ấy cần biết ai là alpha đã kết hôn với Namjoon nhưng lại bỏ mặc em. Thật là khủng khiếp khi làm điều đó với một Omega. Namjoon cần phải một mình vượt qua mọi khó khăn nếu Alpha từ chối chịu trách nhiệm. Cô đã gặp rất nhiều Alpha vô trách nhiệm và cô coi thường hầu hết họ. Một Omega bị bỏ rơi sẽ đau khổ đến cuối đời. Thật kinh khủng khi chỉ nghĩ về nó.
"Anh ấy nói gì về việc thắt nút Namjoon?" bác sĩ Han hỏi thêm.
Namjoon sụt sịt và lấy áo len lau nước mắt. "Anh ấy-anh ấy nói xin lỗi và-và muốn chuyện quan hệ tình dục là bí mật của chúng tôi. Chúng tôi chưa bao giờ quan hệ tình dục sau đó và Yoongi vẫn cư xử như bình thường trước mặt các bạn cùng nhóm. Chà, chúng tôi đã đồng ý như vậy ..."
Bác sĩ Han ngoáy mũi khó chịu. Cô ấy nhìn chằm chằm vào Namjoon và cảm thấy cơn thịnh nộ đang dần bùng lên khi nghe Namjoon giải thích. Cô tiếp tục nghịch chiếc bút của mình, gõ nó lên bàn một cách tức giận trước khi cô đập mạnh cây bút xuống bàn.
"Đó là một điều vô trách nhiệm khi làm Namjoon!"
Namjoon gần như nhảy ra khỏi ghế khi nghe thấy giọng nói đầy tức giận của bác sĩ Han. Namjoon bảo vệ vòng tay qua eo em khi cơ thể em run lên vì sợ hãi.
"Đối với anh ta bỏ cậu sau khi quan hệ với cậu, đối với anh ta coi tình dục không là gì và bây giờ cậu đang mang thai với con của anh ta. Bây giờ cậu sẽ làm gì Namjoon?" Bác sĩ Han tiếp tục bộc phát cơn thịnh nộ của cô.
Namjoon im lặng một lúc rồi ngập ngừng trả lời
"T-tôi muốn giữ đứa bé ..." Namjoon thì thầm mà không cần nhìn bác sĩ.
"Namjoon, tôi đã giải thích với cậu rằng điều đó rất rủi ro ..." Bác sĩ Han phản bác.
"Tôi muốn đứa bé, bác sĩ Han!" nhắc lại Namjoon trong khi nhấn mạnh giọng nói của mình. Không có gì do dự nằm trong giọng nói của em.
“Không có vấn đề gì, tôi muốn có em bé. Tôi - tôi không phiền nếu Yoongi - nếu anh ấy không muốn chịu trách nhiệm. Tôi có thể - tôi có thể tự mình chăm sóc em bé ... ”
Bác sĩ Hàn thở ra một hơi nặng nề, biết nam nhân Omega trước mặt cô lúc này có quyết tâm như thế nào. Cô không có quyền để ngăn chặn những gì em sẽ làm với đứa con của mình nhưng cô vẫn có nỗi lo lắng của riêng mình với tư cách là một bác sĩ. Đặc biệt là bản thân một Omega không thực sự phù hợp để giữ đứa bé.
"Cậu sẽ làm thế nào để vượt qua thai kỳ mà không có Alpha Namjoon của bạn? Cậu cần Alpha an ủi bạn và bạn không thể chịu đựng mọi đau đớn khi không có người bạn đời của mình. Cậu có biết làm điều đó khó khăn như thế nào không?" Cô hỏi vì muốn Namjoon biết rủi ro nếu em muốn giữ lại đứa bé.
"Tôi sẽ tự xử lý. Không cần lo lắng về điều đó ..." Em trả lời với một giọng run rẩy.
Tiến sĩ Han phải thừa nhận thất bại lúc này vì cô không muốn Namjoon làm bản thân căng thẳng. Cô tiếp tục gây sức ép với Namjoon cũng chẳng ích gì. Có lẽ cô chỉ cần cho em đối mặt với khó khăn trước khi Namjoon có thể hiểu những gì em sẽ phải đối mặt với một mình.
"Vì cậu vẫn đang ở giai đoạn đầu của thai kỳ nên có nhiều thời gian để cân nhắc lại việc phá thai, Namjoon. Tôi sẽ kê cho cậu các loại vitamin để anh ăn ngon miệng, một số viên thuốc tăng huyết áp và thuốc tăng cường thai nhi " "và đều đặn trong vòng một tháng mà không hỏng. Khi cậu đến lần khám sức khỏe tiếp theo, chúng tôi sẽ quyết định cậu có thể bế em bé hay không. Cậu hiểu không, Namjoon? "
Namjoon chậm rãi gật đầu. Em vẫn còn hy vọng để em giữ được đứa bé và sinh ra quý giá. Em chỉ cần cẩn thận hơn và chăm sóc sức khỏe của mình thật tốt.
"Hãy ăn uống lành mạnh ba lần một ngày..."
Môi Namjoon hé mở khi anh định nói điều gì đó nhưng bác sĩ Han cắt ngang và nghiêm khắc nói: "Không có chuyện đó Namjoon nếu em khăng khăng chuyện mang thai ..."
Namjoon im lặng ngay lập tức và nhìn bác sĩ Han hoang mang. Nghĩ đến việc mình cần ăn bao nhiêu trong một ngày đã khiến bụng em quặn lại. Em đang ăn kiêng nghiêm ngặt trong ba tháng qua để chuẩn bị cho sự trở lại. Em từ chối ăn bất kỳ thức ăn rắn nào và đã uống thêm đồ uống và thức uống đẳng trương mà em đã mua trên mạng, nói rằng nó sẽ giúp giải độc tất cả các chất béo. Em cần duy trì cân nặng lý tưởng của mình và nó vẫn còn lâu mới đạt được. Namjoon bực bội thở dài.
"Namjoon, cậu ổn chứ . Cậu không béo. Theo tôi nhìn cậu bây giờ, đang thiếu cân nghiêm trọng. Cậu chỉ nặng 50kg so với chiều cao của bạn. Điều đó không lành mạnh chút nào ..." bác sĩ Han khẳng định, cô có thể đọc được những gì đang làm phiền tâm trí Namjoon lúc này. Gương mặt ủ rũ của Omega đã nói lên tất cả.
"Nhưng - nhưng họ nói tôi béo. Họ nói tôi - tôi cần phải ngừng ăn ..."
"Ai vậy, Namjoon? Những hater ,anti ngu ngốc của BTS? Những người giả tạo ,đừng quan tâm bọn họ . Hãy chăm sóc cho đứa bé. Cậu bây giờ đang mang thai. Đừng lo lắng với những kẻ ngu ngốc đó và bắt đầu ăn uống lành mạnh cho bản thân và con cậu... "Bác sĩ Han giận dữ.
Namjoon giật mình vì sự bộc phát đó nhưng sau đó, em khẽ cười khúc khích khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của beta . Bác sĩ Han nhướng mày bối rối.
"Nghe chửi như vậy khiến cô giống rapper quá, bác sĩ ..." Namjoon trêu chọc.
Bác sĩ Han ngay lập tức bật cười trước câu nói đó. "Vậy tôi có nên nghỉ việc và gia nhập công ty của cậu không?" Cô nói đùa.
"Cô có muốn tôi nói với Bang PD-nim về điều này không?"
"Nói với anh ấy rằng tôi đang xem xét nghiêm túc vì tôi khá tài năng, cậu biết đấy ..." Bác sĩ Han tiếp tục.
Namjoon bật ra một tràng cười huyên náo theo sau là bác sĩ Han. Hiện tại cả hai đều cảm thấy thoải mái sau cuộc trò chuyện căng thẳng trước đó. Namjoon trao đổi ánh mắt với bác sĩ Han, người đang nhìn em chằm chằm như một người mẹ dịu nhẹ, quan tâm đến sức khỏe của con trai mình.Cả hai đều rạng rỡ với nụ cười e ấp. Bác sĩ Han bây giờ đang cầu nguyện trong lòng rằng nụ cười má lúm đồng tiền xinh đẹp và điệu cười vui vẻ mà Namjoon đã bật ra vừa rồi sẽ còn mãi. Cô thật lòng muốn Namjoon được hạnh phúc. Luôn luôn !
***
Namjoon từ từ trượt cơ thể cao lêu nghêu của mình qua cánh cửa trước, nhón gót trên sàn nhà trong khi mắt nhìn khắp hành lang, cố gắng tìm kiếm những người bạn cùng nhóm của mình trong bóng tối. Em thở phào nhẹ nhõm khi thấy không có ai trong phòng khách cũng như trong bếp. Sau đó em tiến về phòng ngủ của mình, nơi ở chung với Taehyung. Em nhìn qua cánh cửa hé mở để xem Taehyung có đang ngủ hay không. Em thoáng thấy cơ thể mềm nhũn của Taehyung dưới chăn đang ngủ ngon lành với những tiếng ngáy nhỏ.
Namjoon liếc nhìn chiếc đồng hồ kỹ thuật số trên tủ đầu giường trước khi thả mình xuống giường. Bây giờ đã là nửa đêm. Em rất biết ơn vì tất cả các thành viên trong ban nhạc đã ngủ vào giờ này nên em không cần phải trả lời tất cả các câu hỏi vì sự vắng mặt của em hôm nay. Em cần bình tĩnh bản thân trước; ít nhất là cho đêm nay. Gạt bỏ mọi mệt mỏi trước khi đối đầu với các thành viên cùng nhóm vào sáng mai.
Namjoon nằm úp người đau nhức xuống tấm nệm êm ái mà không hề có ý định đi tắm. Em quá mệt và mí mắt của mình đã mở một nửa vì mờ đi. Em chỉ cần một giấc ngủ ngon ngay bây giờ sau khi đã sử dụng gần như toàn bộ sức lực của mình ở bệnh viện cũng như ở BigHit. Namjoon đã chuyển tin tức cho Bang PD. Em phải nói với anh ta về cái thai. Em là người đầu tiên cần biết để em sắp xếp lại mọi thứ về các hoạt động của BTS.
Em dự đoán rằng phản ứng sẽ quá khó để xử lý. Em đã từng thấy Bang PD đáng sợ như thế nào khi y nổi điên. Em đang chuẩn bị tinh thần để bị chỉ trích và bị nguyền rủa bởi Bang PD. Tuy nhiên, Namjoon ngỡ ngàng khi y bất ngờ kéo người vào ôm chặt. Và thật ngạc nhiên khi Bang PD trở nên đồng cảm và chấp thuận việc mang thai của em. Người đàn ông nói không tỏ ra tức giận hay khó chịu. Có lẽ sự thật là Bang PD là bản beta nên y có thể hiểu được cảm xúc của Namjoon.
Thành thật mà nói, Namjoon lúc đầu rất sợ. Em sợ rằng Bang PD sẽ đuổi em khỏi BTS và kết thúc sự nghiệp rapper của mình. Lúc này em sợ mất tất cả khi nhất quyết giữ đứa bé. Em biết rằng thật khó để chấp nhận một thủ lĩnh của một bầy đàn là một omega và mang thai mà không có bạn đời.
Đó sẽ là sự hỗn loạn hoàn toàn giữa người hâm mộ và giới truyền thông. Mọi người sẽ chỉ ra điểm yếu của anh ấy và cuối cùng, mọi người sẽ nhìn em với ánh mắt ghê tởm. Nhưng Namjoon sẵn sàng đối mặt với điều đó vì đứa con chưa chào đời của mình. Em sẽ nhận mọi sự ghét bỏ vì đứa con của mình. Em sẽ bảo vệ đứa con của mình và không bao giờ để bất cứ ai làm hại nó. Không bao giờ !
Bang PD đã đồng ý với anh ấy giữ bí mật về cái thai trước khi bụng em bắt đầu lộ ra. Và em được đặc ân kể về điều đó cho người bạn cùng nhóm của mình. Em được cho phép linh hoạt từ các hoạt động của BTS trước khi công ty đưa ra bất kỳ tuyên bố chính thức nào. Namjoon rất biết ơn ban quản lý đã thực sự quan tâm và thấu hiểu. Namjoon đặt tay lên bụng, xoa chầm chậm vì cảm giác thật bình yên như được chạm vào đứa con quý giá của mình. Môi em nhếch lên thành một nụ cười và em hạnh phúc .Quý giá của tôi, con yêu. Namjoon lấy bản ghi âm từ trong túi áo len ra, nhìn chằm chằm vào hạt đậu nhỏ như thiên thần của mình và chạm vào nó bằng ngón tay mảnh khảnh đầy yêu thương.
“ Em bé ,” Namjoon vui mừng thì thầm và ôm chặt nó vào ngực trước khi anh đang dần chìm vào cõi mộng với nụ cười hạnh phúc vẫn còn trên khuôn mặt. Lâu lắm rồi em mới cảm thấy hạnh phúc như vậy. Đã gần mười hai giờ khi Namjoon mệt mỏi thức dậy với mùi của jajangmyeon. Em chảy nước miếng trước mùi thiên đường và anh nhanh chóng đứng dậy khỏi giường, gần như chạy vào bếp. Em đã cố gắng trượt siêu âm dưới gối của mình từ trước, sợ rằng Taehyung sẽ nhìn thấy nó. Sau đó, em bắt lấy bờ vai rộng của Seokjin, bận rộn chuẩn bị bữa trưa cho các thành viên trong ban nhạc.
"Chào buổi chiều, hyung."
Seokjin quay đầu lại và mỉm cười thật tươi với Namjoon trước khi thốt lên một tiếng 'buổi chiều' im lặng. Sau đó Namjoon ngồi vào bàn ăn, đợi Seokjin dọn bữa trưa trước mặt mình. Chân em đang gõ xuống sàn với sự phấn khích.
"Em có đói không, Joonie?" Seokjin hỏi khi nhận ra Namjoon đang vui mừng như thế nào khi nhìn hắn đặt bát jajangmyeon trước mặt em, nhìn chằm chằm vào thức ăn với đôi môi hơi hé mở - gần như chảy nước miếng.
Namjoon gật đầu cười. "Thơm quá hyung!"
Seokjin nhướng mày kinh ngạc. "Chà, Joonie. Đã lâu rồi em không thấy hào hứng với đồ ăn", hắn nói.
Namjoon cười khúc khích. "Bây giờ ăn được chưa?" Em sốt ruột hỏi.
Seokjin vò tóc Namjoon một cách đáng yêu trước khi kéo ghế ra trước mặt Namjoon. "Tất nhiên rồi !" Hắn trả lời.
Seokjin thích thú với cách Namjoon xúc mì vào miệng như thể em đã không ăn trong nhiều ngày. Chà, hắn nhận ra Namjoon luôn bỏ bữa trước đó và điều đó thực sự khiến hắn lo lắng về việc giảm cân đột ngột của em. Hôm nay, khi hắn nhìn omega, ăn mì một cách ngon lành đã khiến hắn bớt lo lắng một chút.
"Chậm lại đi ,Joon ...." Seokjin khiển trách và anh đẩy cốc nước cho Namjoon, sợ cậu nhóc sẽ bị sặc thức ăn .
Namjoon ngẩng đầu lên và mỉm cười với đống mì đầy trong miệng, khiến Seokjin nhăn mặt vì kinh tởm nhưng sau đó lại bật cười vì trò hề trẻ con của mình.
"H-hyung......"
"Joonie không nói khi miệng của bạn đã đầy!"
"Hyungggg ....." Omega rên rỉ.
"Emm, cái gì vậy Joonie?"
"Bữa tối ăn gà rán nhé?"
Seokjin mở to mắt trước yêu cầu, nhìn chằm chằm vào Namjoon vẫn đang vui vẻ thưởng thức bữa ăn còn dang dở của mình.
"Joonie, em còn chưa hoàn thành việc đó nhưng bây giờ em muốn ăn thịt gà cho bữa tối?"
Namjoon cười toe toét để lộ hàm răng đen nhẻm vì nước sốt đen. Sau đó em lắc đầu một cách nhiệt tình.
"Chúng ta đang dùng cơm cho bữa tối Joonie ..."
Namjoon cau mày và bĩu môi đáng yêu. "Nhưng em muốn gà rán hyung ..." Em nói giọng phản đối.
"Em có thể có nó vào ngày mai, Joon ..."
"Nhưng ... nhưng em muốn nó cho bữa tối ..." Em nhanh chóng phản đối.
Seokjin sau đó đã sửng sốt khi thấy Namjoon đang nhìn mình với ánh mắt long lanh trong khi đôi môi đang run rẩy. Seokjin nhanh chóng di chuyển cơ thể về phía Namjoon và ôm em vào lòng, áp mặt em vào ngực mình. Hắn nghe thấy âm thanh sụt sịt từ Namjoon. Seokjin vỗ nhẹ vào đầu Omega.
"Joonie-ah. Có chuyện gì vậy?" hỏi em với sự quan tâm. Khi còn là phiên bản beta, Seokjin có bản năng làm mẹ, nơi hắn có thể cảm nhận được cảm giác đau khổ của bầy đàn của mình.
Nhưng Namjoon hơi sống khép kín, không bao giờ công khai tình cảm và cảm xúc của mình với ai. Đó là lý do tại sao anh ấy đã mất cảnh giác khi Namjoon đột nhiên bật khóc như thế này. Seokjin luôn muốn bảo vệ omega, giữ cho em được an toàn khi ở bên mình.
Namjoon choàng cánh tay dài của mình lên eo Seokjin, áp mặt mình vào thân Seokjin. "Em - em muốn ăn gà rán, hyung ..." Emnói với giọng khó nghe.
Seokjin đã bật cười trước yêu cầu dễ thương mặc dù hắn cảm thấy hơi kỳ quặc khi Namjoon hay đeo bám và hờn dỗi. Hắn nhìn trộm khuôn mặt phụng phịu của Namjoon trước khi hôn lên đầu của trưởng nhóm Omega.
"Vâng, anh sẽ lấy gà rán của em cho bữa tối. Đã hài lòng chưa?" Hắn nhượng bộ, không muốn làm cho omega thất vọng. Hiếm khi Namjoon hỏi bất cứ điều gì từ hắn và em trông thực sự dễ thương. Namjoon gật đầu và cười khúc khích trong niềm hạnh phúc thuần khiết rằng Seokjin cuối cùng cũng đồng ý với yêu cầu của em. Namjoon mặt mình vào Seokjin, ngửi cảm giác ngọt ngào của mùi xạ hương vani tỏa ra từ cơ thể Seokjin. Namjoon luôn yêu thương ôm hắn khi em gặp khó khăn. Hương thơm vani luôn có tác dụng làm dịu em.
"Này, mọi người ... wow sớm ôm ấp ???"
Seokjin và Namjoon hơi nao núng trước màn chào hỏi ồn ào. Seokjin nhìn chủ nhân của giọng nói khàn khàn và đôi môi nhếch lên thành một nụ cười rộng. Namjoon chỉ phớt lờ bản beta kể từ khi biết chủ nhân bởi mùi cà phê mới pha với bánh mì mới nướng.
"Chào buổi sáng Joonie ..."
Namjoon liếc trộm bằng một mắt của mình, nhìn Taehyung vẫn để tóc bổ luống và khuôn mặt sưng vù trong khi gã dụi mắt một cách điên cuồng.
"Chiều rồi, Taetae ..." Giọng Namjoon xuyên qua áo Seokjin.
Taehyung cười toe toét trước câu trả lời, thủ thỉ rằng Namjoon trông thật đáng yêu lúc này. Gã vỗ nhẹ vào má phúng phính của Namjoon trước khi ngồi xuống bên cạnh em.
"Wow, Joonie. Hôm nay anh có mùi nồng hơn ..." Taehyung nói khi hít thở không khí. "Thật là ... emmm chúng ta gọi nó là gì?" Gã cố gắng tìm ra từ chính xác để nói.
Namjoon thả lỏng cánh tay của mình và nghiêng đầu về phía Taehyung vẫn đang suy nghĩ về cách mô tả mùi của Namjoon.
"Hyung , mùi của anh rất quyến rũ!" Gã vui vẻ thốt lên.
Namjoon ho khan từ đó và má em giờ ửng lên thành một quả cà chua đỏ, cảm thấy xấu hổ vì Taehyung đã miêu tả mùi của em là quyến rũ. Taehyung bật cười trước phản ứng của Namjoon. Seokjin chỉ biết lắc đầu mỉm cười với Taehyung chiều hôm đó thật đáng quên biết bao. Sau đó em lại ngồi vào chỗ và tiếp tục ăn sáng.Mười lăm phút sau, tất cả các thành viên BTS đã thức dậy và ngồi trên bàn ăn, thưởng thức bữa sáng muộn của họ và không ngừng trò chuyện về sự trở lại, thực hành và lịch trình bận rộn của họ. Thật là hỗn loạn tại bàn ăn. Thậm chí Seokjin đã yêu cầu họ hành động phù hợp khi ăn thức ăn của họ nhưng việc sống chung với bảy người với những tính cách khác nhau trong một ngôi nhà là một thử thách rất lớn.
"Joon, hôm qua cậu ở đâu vậy? Cậu mất tích cả ngày rồi ..." Hoseok lo lắng hỏi.
Namjoon rùng mình trước câu hỏi đột ngột của Alpha. Em nhận thức được rằng bây giờ cả sáu cặp mắt đang đổ dồn về phía em, đang nhìn thẳng vào em chờ anh trả lời Hoseok. Namjoon lo lắng cắn môi dưới. Namjoon có thể nếm mùi mật bắt đầu trào từ dạ dày lên miệng. Em giật bắn người khi một cơn đau quặn thắt bên trong bụng và khiến anh bị đau nhẹ. Em cảm thấy áp lực khi tất cả các thành viên của anh ấy bây giờ đang dồn em vào chân tường như vậy. Trán Namjoon bắt đầu lấm tấm mồ hôi. Bàn tay của Namjoon đang chai sạn trong khi nhịp tim của em đang đập. Namjoon cố gắng rất nhiều để bình tĩnh, tiếp tục đếm từ một đến mười, thở chậm và nhắm mắt lại trong một giây. Khi em mở mắt ra, đôi mắt em thấy Yoongi, ngồi bên cạnh Seokjin. Yoongi cũng để mắt đến em, với khuôn mặt thẳng tắp đang nhai bánh mì nướng một cách lười biếng. Namjoon có một chút lo lắng bắt đầu dâng lên trong lồng ngực khi hồi tưởng lại cái đêm ở studio với Yoongi.
"Joonie?"
Hơi thở của Namjoon dồn dập khi được gọi tên khiến cả bầy bạn lo lắng. Taehyung đưa tay ra sau lưng, vòng qua từ từ xoa dịu trạng thái đang hoảng loạn của em còn Hoseok ở bên kia xoa xoa đùi với vẻ mặt bế tắc. Mọi người đều có thể ngửi thấy mùi đau khổ từ Omega.
"Cậu có ổn không, Joonie?"
Giọng nói của Hoseok dịu đi và Namjoon chậm rãi gật đầu, nở một nụ cười trong khi nhìn Hoseok. Khuôn mặt cau có của Hoseok nói rõ rằng nó có thể cảm nhận được cuộc đấu tranh bên trong Namjoon. Dù gì thì Hoseok cũng là một Alpha.
"Tôi - tôi chỉ cảm thấy không ổn. Vì vậy, tôi đã đến bệnh viện ..." Namjoon cố gắng giải thích với giọng nói lắp bắp.
"Sao ?? Anh không sao chứ? Anh bị ốm à? Bác sĩ nói gì vậy?" Jimin thét chói tai, rõ ràng là đang hoảng sợ. Sau đó y lao về phía Namjoon và dùng bàn tay nhỏ ôm lấy khuôn mặt em. Jimin soi xét khuôn mặt Namjoon từng li từng tí, cố gắng xem Namjoon có bị ốm không, nhăn mặt khó chịu đến nỗi miệng Namjoon giờ như cá ra nước - xin khách khí.
"Jiminie? Anh không sao" Namjoon bóp nghẹt bàn tay siết chặt của Jimin.
Jimin thở phì phò. “Anh làm em sợ quá, hyung,” Jimin bĩu môi và từ từ thả tay ra. Y cười khẽ khi thấy má Namjoon đã chuyển sang màu đỏ thẫm, nơi y có thể nhìn thấy dấu ngón tay bắt đầu in trên đôi má phúng phính của Namjoon.
"Bác sĩ nói gì Joonie?" hỏi Seokjin.
Namjoon khắc ghi một nụ cười. "Không có gì. Em chỉ hơi mệt và bị sốt nhẹ", em nói, nói dối với hy vọng bầy đàn sẽ tin vào mình.
Namjoon quan sát từng thành viên trong nhóm của mình theo dõi biểu hiện của họ và cảm thấy nhẹ nhõm khi mọi người có vẻ tin tưởng mình và tiếp tục nhét tất cả thức ăn vào miệng họ. Đôi mắt em dừng lại trên Yoongi, người vẫn đang nhìn em với vẻ băn khoăn. Namjoon nuốt nước bọt trước cái nhìn sắc bén và hướng mắt xuống chiếc bát gần như trống rỗng của mình. Đôi mắt mèo của Alpha luôn khiến em rùng mình và khiến em muốn phục tùng anh một cách trọn vẹn. Trong suốt thời gian này, Yoongi luôn là một Alpha hơi nóng tính và mạnh mẽ nhất trong đàn, với tâm trạng thất thường và khuôn mặt cáu kỉnh. Namjoon có thể là trưởng nhóm của BTS, tuy nhiên với tư cách là một bầy, Yoongi là người hung dữ nhất và đã dẫn đầu nhóm với sự giúp đỡ của Hoseok. Là một Alpha thống trị, ngay cả Hoseok và Jungkook cũng sợ anh ta. Không ai đủ gan dạ để không tuân theo thứ tự Alpha của Yoongi. Namjoon đã cố gắng hết sức để tránh những cái nhìn chằm chằm và em biết ơn khi Seokjin yêu cầu tất cả các thành viên sẵn sàng cho cuộc phỏng vấn của họ, em vội vã phóng chân dài về phòng ngủ của mình, để lại Yoongi nhìn chằm chằm vào em như một con đại bàng đói.
**By : No
Yoongie Daddy 🥺❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro