Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

JinJoon (1)

Seokjin luôn biết em bé mình là một người thích chơi khăm.

Gã  đã quen với tất cả những trò nghịch ngợm của em và luôn bày trò . Em có mọi thứ trên máy ảnh và đăng nó trên tài khoản TikTok của mình khiến em không khỏi thích thú.

Seokjin chưa bao giờ xem nó. Nhưng gã biết em bé của gã có rất nhiều người theo đuổi. Em nổi tiếng với những video chơi khăm và Seokjin không có vấn đề gì với điều đó. Miễn là omega của gã hạnh phúc.

Hầu hết thời gian, Seokjin chỉ chơi cùng. Vì hạnh phúc của người anh yêu là tất cả. Em trông xinh đẹp với đôi má lúm; mắt trông như  lưỡi liềm khi em cười khúc khích  và đáng yêu khi tay che miệng.

Seokjin yêu em bé của mình. Đó là lý do tại sao gã không bao giờ tức giận khi em khiến gã như một kẻ ngốc. Ngay cả gã ướt sũng  khi em đặt một đống nước lên trên cánh cửa và nước tràn vào người gã đẩy nó ra.  Và ngay cả khi em làm thủng lốp xe của gã vì em không muốn gã đến văn phòng vào ngày hôm đó. Thậm chí có lần em đắp mặt nạ hù dọa ban đêm vì quá chán chường suốt ngày ở nhà.

Nhưng hôm nay là một ngoại lệ cho tất cả những trò đùa đó. Seokjin không thể chịu đựng được điều này. Điều này nằm ngoài tất cả những trò đùa ngu ngốc. Điều này đã vượt qua tất cả các giới hạn.

Gã trừng mắt nhìn người yêu của mình, thở một cách nặng nhọc cho đến khi lồng ngực của gã chuyển động lên xuống. Gã nắm chặt tay mình thành một nắm đấm cố gắng không bùng lên tức giận.

"Cái này là cái gì?"

Gã hỏi một cách dứt khoát, chỉ vào bàn làm việc của mình, nơi có sơn đỏ trên đó. Sau đó, gã để ý đến chiếc điện thoại trên tay em, ghi lại toàn bộ thử thách  - một video TikTok khác.

Trong phòng có thể nghe thấy tiếng cười khúc khích nhẹ. Người yêu của gã vẫn chưa nhận ra sự căng thẳng đang tăng lên vào lúc này.

"Namjoon, cái gì thế này?"

Gã hỏi với giọng to hơn trước khi Namjoon dường như không nhận thấy hậu quả của em.

Namjoon hắng giọng trước khi trả lời một cách ngây thơ.

"Huyng, chỉ là một trò đùa?" Em cười toe toét với bạn trai của mình.

Seokjin nhắm mắt lại, hít vào thật mạnh trước khi mở mắt ra lần nữa.

"Em có thấy một lớp sơn màu đỏ trên bàn làm việc?"

Gã  liếc nhìn lớp sơn trên bàn làm việc, khó chịu vì màu sắc tươi sáng phủ khắp nó, kể cả trên chiếc MacBook đắt tiền của gã. Có một vệt đỏ trên màn hình bị bôi đen cũng như trên bàn phím.

Namjoon gật đầu.

"Đúng! Em đã thấy thử thách này trên Tik Tok và quyết định thử nó. Nó rất vui vẻ! Em chưa bao giờ nghĩ rằng hiệu quả sẽ như thế này - "

Cơ thể Namjoon rung lên khi Seokjin bất ngờ đập tay vào bàn. Tim em đập thình thịch khi Seokjin đứng dậy khỏi ghế, nhìn em bằng ánh mắt xuyên thấu. Namjoon nuốt nước bọt trước vẻ mặt nghiêm khắc của nam nhân. Em không bao giờ nhìn thấy loại khuôn mặt này và em không cảm thấy tốt chút nào. Em nhanh chóng đặt điện thoại xuống, kết thúc đoạn video.

" Em có biết em đã làm gì không, Kim Namjoon?"

Namjoon mở to mắt khi được nhắc đến tên đầy đủ của mình, lo lắng nhìn Seokjin. Seokjin sẽ chỉ gọi em bằng tên đầy đủ khi người được nói nghiêm túc hoặc đang nổi điên. Nhưng điều đó hiếm khi xảy ra vì Seokjin không dễ nổi nóng.

“Đó chỉ là một trò đùa thôi, hyung. Em - em xin lỗi… ”

Namjoon lắp bắp.

Seokjin càu nhàu trước câu trả lời bất cẩn.

"Một trò đùa? Namjoon, chuyện này rất nghiêm trọng! ”

Gã phản đối một cách tức giận.

“Hyungie…”

Namjoon rên rỉ. Em chớp mắt thật dễ thương và chu môi để lôi kéo alpha. Đó là một thủ thuật không bao giờ thất bại.

Seokjin nheo mắt nhìn omega. "Em không nên làm điều đó…”

Gã cảnh báo em.Namjoon chu môi dưới.

“Em xin lỗi, hyungie. Nó dành cho TikTok của em và thử thách này rất phổ biến… ”

Em lập luận lý do cho hành động đáng quên của mình.

“Vì chúa, Namjoon! Em và TikTok ngu ngốc của em! ” Seokjin hét lên.

Namjoon há hốc mồm kinh ngạc, nhìn alpha của mình với vẻ bất ngờ. Seokjin không bao giờ la mắng . Đây là lần đầu tiên Seokjin lớn tiếng với em. Thành thật mà nói, Namjoon đang sợ hãi ngay bây giờ. Các pheromone mạnh của alpha bắt đầu ám ảnh căn phòng. Chất cam bergamot do alpha phát ra khiến mắt và mũi em cay xè khi ngửi thấy mùi nồng nặc.

“Hai ngày nữa tôi có một bài thuyết trình quan trọng! Mọi thứ đã được chuẩn bị và hoàn thiện trên máy tính xách tay của tôi! Nhìn xem em đã làm gì! Giờ hỏng rồi! ” Gã mắng.

Cơ thể Namjoon run lên, đầu cúi gằm vì sợ hãi và đôi mắt ngấn lệ vì cảm giác tội lỗi và hối hận.

“Em- em xin lỗi…” em thì thầm với một giọng run rẩy.

Seokjin lạnh lùng trước những lời vô nghĩa. Những ngón tay gã lướt qua mái tóc mềm mượt của gã trong sự căng thẳng, suy nghĩ về bài thuyết trình của mình chỉ quanh quẩn cũng như cách cư xử non nớt của omega.

“Luôn có giới hạn cho mọi thứ, Namjoon! Tôi đã bao dung với tất cả những trò đùa ngu ngốc của em nhưng điều này - "

Seokjin dừng lại một giây khi nghe thấy tiếng sụt sịt từ omega. Gã bặm môi, dằn vặt lương tâm không biết nên mắng em hơn hay là....

Nhưng, Seokjin đã tự căng thẳng trong tháng qua để tìm ra đề xuất. Phải mất rất nhiều nỗ lực và thời gian anh mới có thể hoàn thành nó ngay trước khi người bạn đời của mình bị thiệt hại. Seokjin có tất cả lý do để nổi điên. Gã mất ngủ cả tuần để thức trắng đêm chuẩn bị giấy tờ, giờ thì mọi thứ đều vô ích.

“Con số đó xứng đáng với tôi bằng một phần tư lợi nhuận của công ty tôi trong năm nay. Chết tiệt!!"

Seokjin gầm gừ. Gã đi đi lại lại trong phòng, vò đầu bứt tóc trong tuyệt vọng và thất vọng.

Nước mắt chảy dài trên má omega khi biết việc làm sai trái của mình. Em đưa tay thẳng về phía trước, đan các ngón tay vào nhau khi em đứng cúi thấp đầu, lắng nghe cơn thịnh nộ của Seokjin với một trái tim siết chặt.

"Tôi - Tôi không thể chấp nhận điều này, Namjoon!”

Seokjin tiếp tục, nọc độc phun ra từ giọng nói đáng ngại của gã.

Namjoon không thể nói gì ngoài việc khóc. Em đáng bị mắng nhưng đồng thời, nó rất đau. Điều duy nhất em có thể làm lúc này là tiếp tục xin lỗi alpha.

“Xin lỗi…”

Em lặp lại vài lần mà không nhìn Seokjin.

"Xin lỗi sẽ không sửa được gì!" Seokjin tàn nhẫn nói.

Namjoon khóc nức nở hơn.

“Hyu - hyung…” anh ấy ngẩng đầu lên để gặp alpha của mình, nhưng em rùng mình vì cái nhìn lạnh lùng của gã

Sau đó Seokjin cầm lấy điện thoại trên bàn, cảm ơn vì sơn đã không đổ lên đó, và nắm lấy áo khoác của mình trên ghế bành, bỏ qua những tiếng rên rỉ của omega phát ra.

"An- anh đi đâu vậy, hyung?" Namjoon hỏi với vẻ kinh hoàng khi Seokjin mang theo vài thứ.

Seokjin phớt lờ Namjoon, tức giận quá không trả lời được. Gã để em một mình trong phòng, thoát khỏi sự căng thẳng của căn phòng.

"Hyung!" Namjoon hét lên, đau đớn khi Seokjin bỏ mặc em mà không nói một lời. Em đi theo alpha, lao tới bắt lấy gã . "Hyung !!"

Seokjin tò mò trước tiếng ồn ào. Gã mang giày vào và sẵn sàng mở cửa trước khi Namjoon nắm lấy cẳng tay của gã - buộc gã phải đối mặt với em. Seokjin lườm .

"Chuyện gì vậy Namjoon "

Gã nghiến răng hỏi để có thể kiểm soát giọng nói của mình.

Môi Namjoon run lên, nắm chặt lấy tay Seokjin. “An- anh đi đâu vậy, hyung? Làm ơn, đừng đi. Em - em xin lỗi… ”

Trái tim của Seokjin tan nát khi nhìn thấy tình trạng của em  nhưng gã quyết tâm không lùi bước và để cho em biết hối lỗi về hành động của mình. “Tôi cần ra ngoài và xả hơi…”  Gã trả lời thành thật.

Namjoon lắc đầu nguầy nguậy. Nước mắt em tuôn rơi như thác. "Không không! Làm ơn đi, hyung. Em biết mình sai. Đó là sai lầm của em. Em - em xin lỗi. Em sẽ không làm trò đùa nữa… Xin hyung… đừng bỏ rơi em… ”Namjoon đau khổ cầu xin.

Seokjin tức tối rút tay khỏi tay Namjoon. Omega rên rỉ và Seokjin bực bội xoa xoa thái dương.

“Namjoon, tôi không thể ở đây ngay bây giờ. Tôi sợ rằng tôi sẽ làm một điều gì đó mà cả hai chúng ta sẽ hối tiếc. Vì vậy, làm ơn… tôi phải đi và - “

“Không, hyung. Xin vui lòng. Ở lại. Đừng đi. Xin vui lòng. Em sẽ làm bất cứ điều gì anh muốn em làm. Hyung  - anh có thể trừng phạt em. Nhưng làm ơn, đừng rời xa em… Làm ơn… ”

Seokjin đảo mắt. “Tôi đã nghe điều tương tự từ em, Namjoon. Mỗi lần  chơi khăm tôi, em tiếp tục nói rằng bạn sẽ không làm điều đó nữa. Tôi đã cho em bao nhiêu cơ hội mà vẫn làm như vậy? Tôi đã chịu đủ điều này… ”

Cơ thể Namjoon đông cứng trước câu nói đó, mắt mở to khi nhìn alpha của mình. Đã có đủ? Tâm trí Namjoon đi đến nơi tồi tệ nhất mà em đã phân tích được hết những gì mà alpha của em vừa nói. Alpha của em có muốn chia tay với em không?

“Chuyện này phải dừng lại, Namjoon…” Seokjin nói thêm.

Trái tim của Namjoon như rơi xuống đáy của dạ dày. Dừng lại? Có phải alpha muốn ngừng yêu em không? Cơ thể Namjoon run lên vì sợ hãi khi môi em hé mở.

Seokjin thở dài thườn thượt. “Tôi muốn em suy ngẫm về những gì đã xảy ra ngày hôm nay. Tôi muốn em hồi tưởng lại tất cả những lời hứa suông mà em đã trao cho tôi. Và em phải ở một mình cho điều đó… ” Gã  nói dứt khoát.

Tai Namjoon ù đi trước từng lời Seokjin thốt ra. Một mình? Điều đó nghĩa là gì? Seokjin không muốn ở bên em nữa?

“Đừng đợi tôi…” alpha nói, bỏ lỡ cái nhìn kinh hoàng của omega.

Linh hồn của Namjoon gần như rời khỏi thể xác.

“Tối nay tôi sẽ ở lại nhà Yoongi…”

Namjoon không thể nghe thấy gì ngoại trừ tiếng ù tai lớn.

“Tôi sẽ quay lại vào sáng mai…” Seokjin nói và nhanh chóng rời khỏi nhà.

Namjoon không chớp mắt cho đến khi cánh cửa đóng lại. Em nhìn nó một lúc. Tim em đập thất thường bên trong lồng ngực. Em đã đứng ở chỗ cũ trong mười phút, nhìn chằm chằm vào hư không trước khi nhận thức ập đến với em một cách mạnh mẽ.
Em chỉ có một mình. Seokjin đã rời bỏ anh. Căn nhà bỗng trở nên quá yên tĩnh. Namjoon rùng mình vì lạnh. Namjoon nhìn xung quanh. Seokjin không có ở đó.

“Anh  - anh ấy đã bỏ tôi…” em nói với một giọng khó nghe.

Namjoon xoay người và di chuyển đôi chân tê liệt của mình một cách mạnh mẽ. Em đi đến phòng khách nơi tivi vẫn đang bật, chiếu bộ phim yêu thích The Notebook. Nhưng Namjoon không quan tâm đến nó.

“Hyung - hyung đã rời bỏ em…” em thì thầm với chính mình.

Namjoon đưa hai tay lên, nhìn chằm chằm vào vết sơn đỏ. Tay em run. Môi Namjoon run lên trước khi em hét lên đầy đau khổ.

"Hyung !!!!"

Namjoon khuỵu gối xuống sàn với một tiếng thịch lớn. Nỗi đau trên đó dường như không gì sánh được với nỗi đau trên trái tim . Em cuộn mình lại, khiến mình trông giống như một bào thai khi  tiếp tục khóc một cách buồn bã.

Seokjin đã rời bỏ em. Tất cả là do sự ngu ngốc của bản thân. Em đã quá ám ảnh với thử thách TikTok cho đến khi em gây nguy hiểm cho mối quan hệ ba năm của mình với Seokjin. Em thật ngốc khi nghĩ rằng Seokjin sẽ phải chịu đựng thái độ lố bịch của mình mãi mãi. Em đã sai khi nghĩ rằng Seokjin sẽ mãi mãi tha thứ cho mọi lỗi lầm của em . Emthật ngốc khi nghĩ rằng Seokjin sẽ không bao giờ rời xa em mãi mãi.

Tôi ngốc thật!

-------------------

"Anh đã bỏ Namjoonie ???"

Seokjin lạnh lùng với người bạn Alpha

“Tôi đang cho cả hai không gian để bình tĩnh lại. Tôi sẽ về nhà sau… ”Gã nói trong khi nghịch cái ly trên tay. Gã gần như đã uống hết rượu whisky trong một ngụm vừa rồi.

Yoongi tròn mắt.

"Anh có chắc là em ấy ổn khi  một mình trong nhà không?" Anh quan tâm hỏi.

Seokjin thở dài. “Tôi cá là em ấy đang khóc ngay bây giờ…”

Yoongi nhíu mày trước câu nói đó. "Anh biết điều đó nhưng vẫn không về nhà? Hiện tại anh nên ở cùng Namjoonie sao? ”

Seokjin lắc đầu. “Tôi muốn Joon học được bài học của mình, Yoongi. Em ấy không thể tiếp tục làm những trò đùa ngu ngốc đó chỉ vì lợi ích của TikTok! Thật lố bịch!" Gã bác bỏ.

Yoongi cười khẽ. " Chà anh đang mắng bé con của mình sao . Em tưởng anh lúc nào cũng nuông chiều em ấy ” anh ta khịt mũi với alpha.

Seokjin nhìn Yoongi với ánh mắt lườm nguýt. "Ý chú là như thế nào? Tất nhiên, tôi đang chiều chuộng em ấy bằng tất cả những gì tôi có. Namjoon là em bé của tôi, Yoongi. Em ấy xứng đáng được đối xử như một công chúa… ”Seokjin hợp lý hóa hành động của mình với Yoongi.

Seokjin đã ở cùng với Namjoon được ba năm rồi. Họ gặp nhau lần đầu tại một sự kiện do trường đại học của Namjoon tổ chức. Seokjin là một trong những diễn giả và Namjoon chịu trách nhiệm chiêu đãi khách VIP. Điều đó bao gồm cả Kim Seokjin. Namjoon là một omega nhút nhát bất chấp tầm vóc của em. Seokjin đã bị hấp dẫn và để mắt đến Namjoon trong suốt sự kiện.

Cả đời Seokjin chưa từng để mắt đến bất kỳ omega nào. Gã là một người bận rộn. Cuộc sống của gã chỉ tập trung vào kinh doanh và làm thế nào để phát triển công ty của mình lớn hơn. Nhưng, nhìn thấy một omega xinh đẹp như Namjoon - Seokjin không khỏi yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Gã cố gắng để hỏi số của em vào cuối sự kiện. Và Namjoon ngượng ngùng đưa cho anh, má ửng hồng. Seokjin rơi xuống mê cung tình yêu. Chết tiệt! Nó khiến gã mê em hơn.

Khi gã nói về Namjoon với Yoongi, alpha đã nói lúc đầu rất ngạc nhiên. Thành thật mà nói, Seokjin và Namjoon khác nhau. Seokjin nổi tiếng với tính cách đặc biệt của mình. Một alpha rất nghiêm túc và táo bạo. Gã biết mình muốn gì trong cuộc sống của mình và có một mục tiêu cụ thể để đạt được. Gã đã làm việc chăm chỉ để có được như ngày hôm nay, và không ai có thể hạ gục gã một cách dễ dàng.

Trong khi đó, Namjoon là một omega vô tư. Em có vẻ là một thanh niên có ý chí tự do và sẽ luôn làm điều gì đó trong chốc lát. Em thích phiêu lưu và sẽ chỉ đi theo dòng chảy. Namjoon táo bạo hơn và ai đó có thể nói rằng em đang hành động bất cẩn.

Đó là sức hút ngược lại. Bất chấp tính cách khác nhau giữa hai người, Namjoon và Seokjin vẫn dễ dàng kết hợp với nhau. Giống như họ được tạo ra để dành cho nhau, gắn kết như một người bạn tri kỷ. Họ không thể tách rời trong một khoảng thời gian, và không mất quá nhiều thời gian để Seokjin giao phối với Namjoon.

Họ sống cùng nhau sau đó. Seokjin là người giám hộ hợp pháp của Namjoon vì omega đã mất cha mẹ trong một tai nạn thảm khốc trước khi anh gặp Seokjin. Seokjin nguyện chăm sóc omega và dành cho em tất cả tình yêu mà em xứng đáng có được. Có lẽ đó là lý do chính tại sao Seokjin đã làm hỏng omega trong suốt thời gian qua. Gã cho em tất cả mọi thứ. Tình yêu và tình cảm cũng như vật chất được tưới tắm cho omega. Bất cứ điều gì cho Namjoon.

“Anh biết Namjoon nhạy cảm như thế nào…”

Sự sững sờ ngắn ngủi của Seokjin đã kết thúc trước lời nhận xét của Yoongi. Anh liếc trộm alpha nhỏ bên cạnh mình trước khi uống vội ly whisky. Anh nhăn mặt trước mùi vị sắc nét nhưng vẫn ra hiệu cho người pha chế rót đầy ly cho mình.

“Ừ, tôi biết…” Seokjin thừa nhận.

"Anh có nghĩ rằng đó là quyết định đúng đắn khi để em ấy một mình?" Yoongi hỏi lại.

Seokjin thở dài. “Tại sao chú cứ nói với tôi điều này, Yoongi? Không rõ là tôi đang cố trừng phạt Joon vì những gì đã làm sao? " Gã chế giễu.

Yoongi khịt mũi. “Hình phạt vì làm hỏng MacBook của anh ?? Tuy nhiên, anh có thể mua thêm mười… ” Anh chế nhạo alpha.

“Không phải vậy, Yoongi…”

“Về bài thuyết trình? Anh đã gửi cho em bài báo cuối cùng qua email rồi, Jin. Anh chỉ cần thực hiện lại các slide PowerPoint. Sẽ không mất nhiều thời gian để hoàn thành… ”

Seokjin ngượng ngùng cười toe toét với Yoongi, lo lắng xoa xoa gáy anh. “Chà, tôi quên chuyện đó đi và tôi chỉ hét vào mặt Namjoon rằng em ấy đã phá hỏng bài thuyết trình của tôi như thế nào…”

“Yah! Làm sao anh có thể - “
“ Tôi biết - tôi biết… Tôi chỉ nhận ra điều đó khi chúng tôi đến đây… ”

Yoongi rên rỉ trước hành động đáng quên của Seokjin. “Em nghĩ anh nên giải thích điều đó với Namjoon. Omega tội nghiệp. Em cá là bây giờ em ấy sợ chết khiếp khi nghĩ rằng Namjoon đã mất dự án hàng triệu won … ”

Seokjin thở dài một hơi, đặt trán lên quầy với vẻ tội lỗi. "Tôi biết…"

“Về nhà và nói với em ấy về điều đó, Seokjin…”

Seokjin lắc đầu. “Tôi không thể…”

Yoongi bối rối trước lời từ chối. "Ý anh là không thể?"

Seokjin ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào Yoongi. “Em ấy vẫn sai khi thực hiện trò chơi khăm. Ít nhất, lần này tôi phải nghiêm khắc hơn và để em ấy học được bài học của mình… ”

“ Em hy vọng anh sẽ không hối tiếc…”

Seokjin định nói gì đó thì điện thoại của anh ấy rung lên lần thứ một trăm vào đêm hôm đó. Gã chỉ phớt lờ người gọi.

Yoongi nhìn trộm màn hình và thấy biệt danh 'My Baby' hiện lên như thế nào. Đó là Namjoon. Không có ai khác trong cuộc đời Seokjin mà anh ấy từng gọi với cái tên ngọt ngào nhưng đầy ma mị đó ngoại trừ omega của gã.

“Ít nhất thì anh cũng không muốn trả lời cuộc gọi…” Yoongi đề nghị.

Seokjin vẫn im lặng. Yoongi lắc đầu trước sự cứng đầu. Seokjin để điện thoại chết máy mà không nhận lại cuộc gọi của omega của mình.

Namjoon nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình với vẻ tàn khốc. Seokjin phớt lờ mọi cuộc gọi của em. Em tiếp tục gọi cho alpha, hy vọng rằng Seokjin sẽ mềm lòng và nhận cuộc gọi. Namjoon muốn nói chuyện với anh ấy. Em muốn nghe giọng nói của mình để giảm bớt lo lắng. Em muốn chắc chắn rằng Seokjin không cố ý những gì em nói trước đó. Đang trên bờ vực suy sụp

Tay Namjoon siết chặt điện thoại khi em nức nở thảm hại. Em có thể nghe thấy tiếng mình đang khóc lớn như thế nào. Sự yên tĩnh trong ngôi nhà thật dễ gây nản lòng. Không gian rộng lớn ghê gớm. Em trốn đến phòng chung của họ, nơi em vẫn có thể ngửi thấy mùi của Seokjin trong đó. Em ngồi ở mép giường, nhớ lại sự kiện đau lòng như một cuộn băng bị vỡ.

Namjoon đưa tay lên mặt, bóp giọng. Toàn thân em run lên. Seokjin giận em. Namjoon thút thít trước cái nhìn đáng sợ của alpha trước khi rời đi. Seokjin bây giờ ghét em. Namjoon đã phạm phải một sai lầm khủng khiếp và một lời xin lỗi đơn giản sẽ không khiến nó trở lại đúng như vậy.

Mặt em đã đỏ bừng, và mắt  bắt đầu sưng lên do không ngừng khóc. Em rơi nước mắt bao nhiêu thì nỗi đau lòng sẽ không khỏi một chút. Alpha của em không muốn em nữa. Tất cả những điều này chỉ vì sự ngu ngốc của em. Namjoon không nên chơi khăm và  nên biết mức độ nghiêm trọng của nó ,thấy trước hậu quả. Em nên cân nhắc xem liệu Seokjin có ổn với trò đùa tàn nhẫn đó không.

Seokjin có thể không phản đối trước đây nhưng trò đùa hôm nay thật gớm ghiếc. Namjoon lẽ ra không bao giờ nên làm vậy. Em là một tên ngốc và bây giờ Seokjin ghét em! Namjoon bắt đầu suy nghĩ quá nhiều, rùng mình..

Sau khi em mất đi cha mẹ của mình 5 năm trước, Seokjin là người đã mang lại ánh sáng cho cuộc đời em. Alpha đã cho tất cả mọi thứ và Namjoon rất vui khi ở bên Seokjin. Trong ba năm, Namjoon trở nên dựa dẫm hơn và Seokjin đã chiều chuộng anh đủ nhiều. Gã thậm chí còn từ chối để em làm việc sau khi tốt nghiệp, nói rằng gã có thể cung cấp tiền cho omega. Cho em bất cứ thứ gì anh ta muốn, đối xử với anh ta như một công chúa, và cưng nựng em hai mươi bốn giờ.

Namjoon rất vui. Em ở trên chín tầng mây có một alpha tốt và chu đáo là Seokjin,  tin tưởng Seokjin sẽ bằng tất cả trái tim mình, dành tất cả cho alpha - thậm chí là cuộc sống của chính em. Namjoon yêu Seokjin đến nỗi anh ấy không biết mình sẽ sống như thế nào nếu không có alpha.

Đó sẽ là dấu chấm hết cho cuộc đời em! Nếu không có Seokjin, Namjoon sẽ chết! Thật kinh khủng khi không có Seokjin nữa. Namjoon sẽ trở nên hoang dã và thế giới của em sẽ sụp đổ.

Namjoon không phải là Namjoon nếu không có Seokjin.

Namjoon không biết mình đã khóc bao lâu nhưng đã quá nửa đêm rồi. Seokjin vẫn chưa về nhà. Namjoon vẫn mở to mắt, muốn đợi alpha của mình.

Nhưng rồi liệu gã có về nhà không? Namjoon kinh hãi trước khả năng người đàn ông này đã rời bỏ em. Namjoon quay lại số một lần nữa nhưng tim em lỡ nhịp khi nó được chuyển đến hộp thư thoại. Namjoon thút thít, hít thở sâu sau tiếng bíp.

“Hyung… .tôi - tôi xin lỗi. Xin vui lòng đến nhà! Tôi - tôi nhớ bạn… ”

Cuộc gọi kết thúc. Namjoon không thể cảm nhận được gì ngoại trừ sự trống rỗng trong lòng. Em đã mất alpha mãi mãi. Em kinh hãi. Em biết cuộc sống của mình đã rối tung lên rồi.

"Anh đã nói chuyện với Namjoonie chưa?"

Seokjin liếc nhìn Yoongi trên ghế lái một giây trước khi gã yếu ớt lắc lư. Gã nhìn chằm chằm vào con đường trước mặt với những ngọn đèn dọc theo nó. Đã gần 10 giờ tối và  chỉ muốn nằm xuống giường và âu yếm omega của mình.

Yoongi càu nhàu trước thái độ. “Đã hai ngày rồi, Seokjin. Anh sẽ khiến em ấy lo lắng! ” anh miễn cưỡng nói.

“Namjoon biết tôi sẽ đến Jeju trong hai ngày…” gã trả lời một cách nhàn nhã, không có lý do gì để lo lắng vì đã thông báo cho Namjoon về buổi thuyết trình của gã tại Jeju với em  hơn một tuần trước chuyến đi của mình

"Anh vẫn còn giận ?" Yoongi hỏi vì Seokjin chưa bao giờ nhắc đến Namjoon khi họ ở Jeju.

Thật kỳ lạ vì alpha chưa bao giờ kín đáo về tình yêu và sự tận tâm của mình đối Namjoon . Yoongi muốn nói gọn trong một từ, thì Seokjin đang 'bị ám ảnh' bởi Namjoon. Kể từ khi họ trở thành bạn đời, ánh mắt của Seokjin chỉ hướng về Namjoon. Gã say mê mọi thứ về Namjoon và rất chiếm hữu.

Đó là lý do tại sao gã không cho phép  em làm việc sau khi  tốt nghiệp với bằng xuất sắc hạng nhất về Kỹ thuật âm thanh. Gã sợ nếu một số alpha sẽ cố gắng tán tỉnh omega bị lãng quên. Namjoon có thể không biết gì về ý định thực sự của tên alpha sừng sỏ nhưng Seokjin sẽ không gây nguy hiểm gì cả. Gã muốn Namjoon cho riêng mình, không muốn để omega xinh đẹp trở thành mục tiêu của bọn Alpha ngoài kia.

"Tôi không!"

Câu trả lời chắc nịch của Seokjin khiến niềm tin của anh dừng lại. Yoongi nhướng mày khó hiểu.

“Nhưng anh đã không nói chuyện hay trả lời điện thoại của em ấy…” anh nói.

Seokjin ậm ừ. “Đó là một hình phạt dành cho em ấy. Tôi đã nói rõ ràng  rằng Joon cần phải nhìn lại bản thân trước khi tôi rời khỏi nhà. Hai ngày là đủ… ”
 

**By :No

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro