Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Alljoon (2)

Namjoon ngồi trong căn phòng bị khóa của mình hàng giờ cho đến khi những Alpha còn lại về nhà. Em có thể nghe thấy họ chạy lộn xộn .
Em thậm chí không biết rằng  đang đợi ai đó đến tìm mình cho đến khi em thở phào nhẹ nhõm khi ai đó gõ cửa. Mở cửa  và nó không mở.

"Namjoon, tại sao cửa của em bị khóa?" Namjoon không - không được phép - khóa cửa của mình .Namjoon đưa chăn lên miệng và bắt đầu gặm nhấm nó một lần nữa. Em vặn tay mình trên ga trải giường.

"Em có ổn không? Bé con, trả lời anh đi, anh lo lắm. ”

Giọng của Yoongi ấm áp, giống như vani. Namjoon hít vào, như thể em có thể thở bằng giọng nói của mình, và khóc. Em lao ra cửa và kéo Yoongi vào trong rồi đóng sầm lại. Yoongi,  im lặng đến choáng váng, chỉ biết đứng đó khi em vùi vào vòng tay hắn. Hắn ấy bị sốc khi thấy khoảnh khắc khi hắn cảm thấy ướt đẫm áo sơ mi của mình.

“Namjoon, sao vậy? Tại sao em nhốt mình trong phòng ? " Hắn lướt tay qua lưng và cánh tay của namjoon. ôm chặt em và áp mũi vào tóc em.

"Sợ hãi, hyung."

Yoongi nhíu mày. "Sợ hãi điều gì?"

"Jungkookie." Embiết, em biết  đang khiến jungkook gặp rắc rối. nhưng em muốn, em muốn các alpha của mình quan tâm  em trở lại.Yoongi lùi lại. Hắn giữ Namjoon ngang cánh tay và nhìn chằm chằm vào mắt em.

“Em  sợ jungkook? tại sao?"

"Em ấy hét vào mặt em, hyung, và   gầm gừ và răng của Kookie và bảo em đi đi vì  không muốn nhìn thấy em nên em đã khóa cửa lại khiến em sợ hãi." Em bắt đầu nức nở, ôm chặt lấy Yoongi như sợ hắn sẽ biến mất.

Cơn giận dữ bùng lên thành từng đợt của Yoongi nhưng hắn đã vượt qua nó và giữ namjoon lại gần hơn. Hắn hôn lên mắt em, má em,  ước gì hắn có thể hôn trái tim em.

“Em yêu, không sao đâu. không ai trong số Alpha của em có thể làm tổn thương em. "

"Nhưng họ có."

"Gì? ai?"

“Mọi - tất cả mọi người,” em nấc lên, “mọi người đã quá ác ý với em, ngay cả Jin hyung. ”

Yoongi dẫn em đến giường, kéo Namjoon lên ngực và xoa tay xuống lưng. "Đi ngủ đi em, và hyung sẽ nói chuyện với mọi người, được không?"

"Không, hyung, muốn Jin hyung ngay cả khi anh ấy giận em."

"Em yêu, anh ấy không giận em đâu."

Namjoon chỉ sụt sịt đáp lại.

Yoongi lấy điện thoại ra khỏi túi và gửi tin nhắn cho Seokjin vào phòng ngủ. họ chờ đợi trong im lặng cho đến khi cánh cửa mở ra. Namjoon ngồi dậy trên đùi của Yoongi và quay sang seokjin.

"Hyung, đừng giận em, làm ơn!"

sự bối rối kéo dài giọng nói của anh  khi anh  nói. "Joonie, hyung không giận đâu."

"Anh đã la em - em khi em yêu cầu giúp nấu bữa tối."

Một ký ức hiện về trong tâm trí seokjin mấy hôm trước tập chăm chỉ, đi mấy bước thì bị la. Anh nhớ mình đã mệt, và bực mình vì phải nấu ăn. và anh  nhớ đã mắng omega của mình, và  nhớ chưa  xin lỗi bé cưng !

“Ôi em yêu, hyung rất xin lỗi ,hyung không giận , anh thề. ”

Namjoon có vẻ do dự, nhưng vẫn đưa tay ra khi Seokjin bước lại gần. Anh ngồi trên giường và kéo Namjoon vào trong ngực.

"Em yêu, anh xin lỗi vì anh đã quá tệ với em."

Anh hôn lên tóc và xoa lưng.

“Hyung,” Yoongi nói. Seokjin nhìn gã bảo  tiếp tục

"Em bé nói Jungkook mắng Joon và nhe răng,  sợ quá nên nhốt mình trong này ”.

Seokjin lạnh ngắt,anh  kinh hoàng khi Namjoon sợ đến mức nhốt mình trong phòng, tội lỗi rằng anh không ở đó để bảo vệ em, và tức giận khi Jungkook hành động như vậy. Anh kéo Namjoon vào lòng và kéo đầu em ra khỏi vai mình. Anh ôm đầu và hôn lên môi em một, hai lần.

“Anh xin lỗi vì hyung đã không ở đó để bảo vệ em, em yêu. nhưng jungkook sẽ không làm tổn thương em, Kookie sẽ không bao giờ. "

"Em biết," namjoon sụt sịt, "nhưng mọi người rất ác ý với em."

"Làm sao vậy?"

"Họ mắng em , Minnie bảo em để cậu ấy yên, Hoseok bảo em ngốc và  Taehyung hỏi  tại sao lại muốn ở bên em và bảo em rời đi, còn Jungkook em ấy - em ấy -"

“Suỵt, suỵt,” Seokjin thủ thỉ khi Namjoon lại bắt đầu nức nở.

Anh nhìn qua đầu namjoon với Yoongi, quai hàm của anh ấy bị khóa và mắt  đỏ hoe. “Đi ra ngoài,” Seokjin nói với hắn. Anh gật đầu, hôn lên đầu Namjoon rồi rời đi.

“Chúng tôi sẽ nói chuyện với mọi người và sắp xếp nó. không ai có ý đó cả, namjoon-ah, em biết chúng tôi yêu em. "

"Yêu anh , hyung."

"Anh rất xin lỗi, tình yêu." anh ôm đầu Namjoon vào cổ anh và hôn xuống một bên đầu của em.

-----------------

Namjoon và Seokjin cứ như vậy trong nhiều giờ nhưng có lẽ chỉ là vài phút. Namjoon cố gắng bình tĩnh lại và đến bên Seokjin. Alpha xoa dịu em bằng những nụ hôn và những cái vuốt ve vào tuyến mùi hương của em. Cánh cửa mở ra và seokjin ngửi thấy nó đầu tiên, mùi cảm giác tội lỗi bao trùm. anh nhìn lên và thấy tất cả thành viên  đang vây kín cửa, nhìn chằm chằm vào Namjoon với đôi mắt buồn.

"Chúng tôi có thể vào không?" Hoseok hỏi.

Seokjin nghiến hàm, nhưng gật đầu, anh  rất tức giận với họ, nhưng anh  cũng biết họ không cố ý. Giống như anh  không cố ý những gì anh nói. Jimin vượt qua những người khác và chuyển sang phía bên kia của namjoon. Cậu vòng tay qua eo và nhét mũi vào cổ em. “Joonie, tôi rất xin lỗi. Hôm đó tôi không có ý định đánh em đâu, tôi chỉ mệt . ”

Lúc này namjoon đã tỉnh, và  giấu mặt mình trong áo sơ mi của seokjin. nhưng em không đẩy jimin ra xa, điều mà mọi người coi đó là một dấu hiệu tốt. Hoseok bước vào tiếp theo, nghiêng người qua jimin để đẩy tóc mái của Namjoon ra khỏi mặt mình.

“Em yêu, em không ngốc đâu. Tôi rất xin lỗi vì những gì tôi đã nói, tôi yêu em. ” y hôn lên trán namjoon và lăn ra giường bên cạnh Seokjin.

“Hyung, em rất xin lỗi! Anh yêu em đi chơi với anh, em yêu. ” Taehyung lao mình vào Namjoon, anh ấy xô mình vào giữa Jimin và Namjoon để quấn lấy omega.

"Namjoon hyung, nhìn em này." Namjoon siết chặt áo phông của Seokjin,  khi em nhìn jungkook  và gã cũng ngửi thấy mùi đau đớn. Gã trông như bị xé làm đôi, cảm giác tội lỗi như một chiếc mặt nạ che trên mặt. Gã ngồi trên mép giường và tiếp xúc bằng mắt với Namjoon.

“Tôi xin lỗi vì  đã hét lên và lẽ ra không bao giờ nhe răng với em. tôi không - tôi ghét rằng tôi đã làm em sợ. bởi vì em sẽ cảm thấy an toàn khi ở bên tôi, bởi vì tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương em. tôi sẽ luôn giữ an toàn cho . "

Gã không có động thái gì để ôm lấy Namjoon. Gã để em quyết định xem em có chấp nhận lời xin lỗi hay không ? Namjoon lao vào vòng tay gã và khóc vào ngực . Jungkook vòng tay qua người em và hôn lên thái dương.

"Tôi xin lỗi em yêu, Tôi sẽ không bao giờ làm hại em lần nữa."

---------------------
Namjoon ngủ quên, Seokjin buộc mọi người vào phòng khách. Anh lấy cho mình một cốc nước, chủ yếu là vì anh muốn thấy những người khác đổ mồ hôi. Yoongi ở bên Namjoon, vì hắn chưa bao giờ làm tổn thương Omega.

  Khi cậu quay trở lại phòng khách, Jimin là một mớ hỗn độn. Cậu đi lại trong phòng và cắn móng tay của mình. Seokjin thở dài, đặt ly rượu xuống và đến sau jimin. Anh  giữ yên cậu

"Jimin, bình tĩnh,” anh thì thầm.

“Em rất xin lỗi, hyung, em thực sự là như vậy,” cậu bối rối.

"Anh biết."

Anh giữ chặt Jimin khi anh nói chuyện với mọi người.

“Nhưng những gì mọi người đã làm là không thể chấp nhận được. Em đã làm tổn thương Namjoon với những lời nói của . Hyung biết chúng ta đã rất mệt mỏi, nhưng  không thể giải quyết  cho Namjoon. Anh  buộc nó phải dừng lại. "

Mọi người đều gật đầu.

“Nếu em đang căng thẳng, hoặc khó chịu, từ bây giờ hãy thành thật. nói với bất cứ ai đến với em rằng em đang bực mình vì bất cứ điều gì đã xảy ra ngày hôm đó và rằng em muốn ở một mình  và nếu đó là Namjoon, hãy đảm bảo rằng , em giữ bình tĩnh . Hãy nhớ điều đó "

“Tất nhiên rồi, hyung, em hứa,” Jungkook nói.

Seokjin gật đầu và để mọi người đi lên phòng riêng.

“ Đừng nghĩ rằng anh sẽ để hành vi này rơi vào quên lãng, Jungkook,” Seokjin nói khi thấy Jungkook cố gắng trốn đi.

Alpha trẻ  nhăn mặt, nhưng gật đầu.

“Ngày mai anh sẽ bắt em quỳ  gối, được không ? Chú biết chú xứng đáng với điều đó. ”

jungkook thở dài. "Vâng, hyung, em biết."

"Tốt," Seokjin cười, anh vỗ vai Jungkook .

Từ sau sự cố có , họ giữ bình tĩnh khi đối mặt với em. Không muốn lặp lại nó ! Em bé của họ sẽ không phải khóc vì những lời tổn thương đó . Từng người một âu yếm và hôn em khiến em ngại ngùng, đỏ mặt. Gương mặt đó thật xinh . Bé cưng lúc nào cũng đẹp !

End .

** By : No.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro